Editor: Cá chép nhỏ đáng yêu ( Lục Cảnh Lễ)
Tài xế không dám nói thêm cái gì nữa, lập tức xoay người lên xe, nắm tay lái có chút không ổn.
Hắn có thể đoán trước được tâm tình của thiếu gia nhà mình cũng không phải là tốt.
Rốt cuộc làm tài xế của Tần gia lâu như vậy, hắn trước nay đều không có gặp qua thiếu gia chờ đợi ai....Kết quả....Thiếu gia chờ đợi mà người kia còn không có xuất hiện.....Chắc hẳn bởi vậy nên cũng biết thiếu gia hiện tại....Aiz, thật sự rất khó nói.
" Phía trước rẽ phải. " Thời điểm tiếng nói Tần Mạc trầm thấp phía sau truyền tới, tài xế có điểm ngây ngốc: " Rẽ phải? "
" Trực tiếp đi Phó gia. " Con ngươi của Tần Mạc không chút dao động, lại đen nhánh như là có thể tràn ra sương mù lạnh giá.
Đi Phó gia?!
Tài xế không che dấu được sự kinh ngạc trên mặt, hướng tới sau cửa kính nhìn thoáng qua, qua nửa ngày sau, mới nói: " Dạ "
Không thể gọi được cho Cửu thiếu gia, liền chạy đến Phó gia tìm, thật sự không phù hợp với tác phong hàng ngày của thiếu gia.
Không, không đúng, phải nói là thiếu gia từ trước đến nay đều không có đến nhà người khác làm khách!
Rốt cuộc thiếu gia nghĩ như thế nào mà lại muốn đi Phó gia?!
Hắn có nên hay không gọi một cuộc gọi khẩn cấp cho phu nhân?
Chính là đột nhiên như vậy......Bọn họ ngày thường cũng bất hòa khi tiếp xúc với Phó gia, căn bản là không có phương thức liên hệ...
Tần Mạc cũng không biết nội tâm của tài xế đang nghĩ cái gì.
Hiện tại Tần đại thần chỉ nghĩ rất đơn giản.....Bắt được gia hỏa nào đó, hung hăng giáo huấn cho hắn một trận.
" Hắt xì! "
Nguyên bản Phó Cửu đang uống rượu rất sảng khoái, cũng không biết vì cái gì, đột nhiên hắt xì một cái.
Phong Thượng đã say ngã trái ngã phải, trên mặt cũng đỏ bừng: " Ôi thần tượng, cậu, cậu như thế nào lại biến thành hai người? "
" Bởi vì cậu uống say. " Phó Cửu cầm ly rượu, đem một ngụm rượu nuốt xuống, lúc sau ngẩng đầu nói: " Phục vụ, tới, tính tiền. "
Tiết Dao Dao nhưng lại ngoài dự đoán của mọi người, có thể uống ba bình rượu trở xuống, cũng không có gì khác thường.
Phó Cửu tính tiền xong, lúc sau nghiêng đầu nói với Tiết Dao Dao: " Cái tên này sẽ theo tôi về, nếu cậu ta ở cái trạng thái này trở về, khẳng định sẽ bị anh cậu ta đè ra tra khảo."
" Tôi, tôi không sợ anh hai tôi! " Nguyên bản Phong Thượng đang say khướt, đột nhiên bừng tỉnh nói: " Tôi, tôi đó là nghe lời. "
Phó Cửu đau đầu, ngữ khí có chút lạnh: " Đúng, đúng, cậu là nghe lời. "
Nói xong, đem cánh tay hướng trên vai người bên cạnh, một thân đồng phục, soái khí không giảm: " Đi thôi, đi đánh một chiếc xe tới đây, kêu tài xế đi đến nhà cậu trước. "
" Được. " Tiết Dao Dao cũng không khách khí với Phó Cửu, quay ra đi đánh xe, cô ngồi ở phía trước, quay đầu lại nhìn Phó Cửu: " Cửu điện hạ, Phong Thượng cái dạng này không có việc gì đi. "
Phó Cửu xoa đầu Phong Thượng: " Yên tâm, có tôi ở đây, con trai lần đầu tiên uống rượu, đều sẽ có loại phản ứng này. "
Tiết Dao Dao ừ một tiếng, cẩn thận suy nghĩ một chút, ba người Cửu điện hạ uống nhiều nhất, đại khái đều có tám chín bình, nhưng xem bộ dáng của cậu ấy, một chút phản ứng đều không có.
Này...Thật sự không rất giống học sinh cao trung...
Nhà của Tiết Dao Dao cũng phải rất xa, đi một lúc sau, Phó Cửu cũng liền ngựa quen đường cũ, đem cô gái đưa trở về, lúc sau, trực tiếp đối với tài xế nói: " Quay lại đường vừa nãy ".
Một đoạn này đi lên cần phải dùng thời gian, đặc biệt là bên cạnh còn có một tên say rượu đang ngồi.
Cũng may cái này say rượu rất manh, nhất cử nhất động đều là diễn, quả thật chính là linh vật.
" Này, này đây không phải đường về nhà tôi. " Phong Thượng ghé mặt vào cửa sổ xe, lập tức khuôn mặt tuấn tú kia đều biến hình.
Phó Cửu chống hàm dưới, nghiêng mắt về phía cậu ta cười nhạt nói: " Đúng, không về nhà cậu, đây là đường về nhà tôi..."