Trong nhà, Thiết Thủ miệng há to đẩy ra một trận âm thanh mang đầy sát khí, lúc này một quyền mới là lao tới.Quyền nộ tới trước quyền pháp theo sau, như là tiến đến mơ hồ cảnh giới, áp lực là không cần bàn cãi.Căn nhà đã rơi vào bi thảm vô cùng, sau nửa quyền của Thiết Thủ nhìn tới càng là hư vô, làm cho Trương Tường đau đớn mà theo dõi.Trương Bảo chính là hồi hộp, không biết một quyền này liệu lão nhị có thể hay không chống đỡ.Nhị Thuẫn Nhân giương lên khiên đồng, thừa biết đối phương không dễ đối phó, nhưng ánh mắt sắc bén không chán chường, thần sắc vững như khiên.Bàng...!Đinh...Bốn phía âm thanh bộn bề, quyền quang phóng xạ, hộ thuẫn rung lên không ngừng, Nhị Thuẫn Nhân bàn chân lui năm sáu bước, quyền kình ngưng tụ không tan, tiếp tục phát nổ.Cho tới khi hắn dừng lại, Thiết Thủ như mây mù xông tới, thanh u lãnh đạm.Nhị Thuẫn Nhân quát to một tiếng, hộ thuẫn đập trên thạch địa, tạo ra lực chấn đá văng Thiết Thủ.Dùng chính phòng ngự mà phản công.Trương Bảo không ngờ rằng, Thiết Thủ quyền nộ nhưng lại không thể xông phá Nhị Thuẫn Nhân phòng tuyến.Có thể hiểu được, Nhị Thuẫn Nhân ngoại trừ dùng thuẫn pháp hộ thân, chính là hộ tâm.Thiết Thủ càng là không thể nào ngờ tới, liên tiếp lộn người đáp xuống.Đằng sau Công Tây Khải Gia tuyệt không bỏ qua bất kỳ cơ hội, nâng lên ma trảo, không dưới năm phần công lực kích phát.Nhị Thuẫn Nhân tập trung cao độ...Trảo cùng thuẫn giao phong, chỉ thấy Nhị Thuẫn Nhân liên tiếp lui về, nhìn xuống tấm khiên vừa xuất hiện năm cái lỗ thủng, đau lòng nói.
"Bằng hữu, ngươi..."Nhưng không để hắn nói hết câu, bởi vì giữa bụng bị máu tươi đỏ lên một mảnh, hắn nhìn bụng mình, lại đau lòng đối mặt khiên đồng.Bằng hữu mà cũng không giữ được, mệnh hắn càng là đáng lo toan, lúc này trên mặt hiện lên vẻ bấc đắc dĩ.Thu Cúc cùng Lão Quái nhìn ra như vậy, liền phải bay tới đỡ lấy Nhị Thuẫn Nhân, hai người ánh mắt ghét bỏ nhìn qua Công Tây Khải Gia.Nhìn thấy ba người tề tựu, Công Tây Khải Gia hứng thú cười một tiếng.Dù sao đối với Thất Nhân Bang, Công Tây Khải Gia cần số nhiều, chứ độc đấu, giở ra công phu thực sự cũng quá lẻ tẻ.Nếu Thất Nhân Bang cùng ra mặt coi như mới mang tới chút ít hứng thú.Chợt Thiết Thủ xoay người lại, quyền kình hướng về Trương Tường.Trương Bảo cũng bị Công Tây Khải Gia giành lấy, Nhị Thuẫn Nhân cũng mất, hắn đành trút giận lên người Trương Tường.Lập tức Trương Bảo quanh thân bộc phát ra thanh quang, dùng song trảo đỡ cho nhị ca.Oanh minh tiếng nổ, trong đó còn có âm thanh xương cốt vỡ vụn, Trương Bảo sắc mặt hết sức khó coi, nhào đầu xuống."Tam đệ!" Trương Tường kinh hãi quát lên."Lão lục!" Bên ngoài Thu Cúc cùng Lão Quái cũng là kinh hô một tiếng.Trương Bảo không thể địch nổi Công Tây Khải Gia, vốn là nội tạng đảo lộn, lại ép ra Thanh Huyết huyết mạch, xảy ra bất trắc chính là khí hủy thân vong.Trương Tường liền đặt tam đệ nằm trên sàn, xuất ra một quyển ngân châm, liên tiếp đâm vào các huyệt đạo trên người Trương Bảo.Cùng là áp dụng Thanh Huyết huyết mạch, trị thương cứu người.Trương Bảo nhe răng đau đớn, nhưng là thụ thương nghiêm trọng, đột nhiên khí huyết lưu hồi, trước mắt sinh tồn cấp tốc trở nên có triển vọng.Thiết Thủ hai mắt âm trầm nhìn Trương Tường động tác, nói.
"Ngươi sai lầm! Bạc Môn đã ra tay, chính là người không thể cứu!"Dứt lời tay phải liền bắn tới hai huynh đệ bọn hắn.Bàng!!!Bất quá không phải là một quyền phát nổ, Thiết Thủ cũng là kinh hãi, tường gạch vỡ nát, hắn nhanh chóng lui lại.Một nam nhân dáng người cao lớn bước ra, trên vai vác lưới đánh cá.Trương Tường đang ngồi xuống trị thương, cùng với Trương Bảo nằm im, đều là nhìn qua.
"Lão đại!"Bên ngoài ba người kia cũng là vui mừng một dạng.
"Lão đại!"Thất Nhân Bang lão đại, Đại Võng Nhân, lúc này xuất hiện cộng thêm mấy cái kia, gian nhà này dường như gió thổi qua liền có thể sập.Đại Võng Nhân ánh mắt rơi trên Trương Tường cùng Trương Bảo, trầm giọng nói.
"Lão tam, ngươi cứ trị thương cho lão lục!"Sau đó nhìn tới Thiết Thủ.
"Nói về ra tay giết người ngươi cũng là nhanh đấy! Xem ra...!Ngươi đúng là người đã giết lão thất!"Thiết Thủ một đoạn thiết quyền này đúng là hạ thủ vô số, nhưng có người đang nói xấu mình, dĩ nhiên là không thích.
"Ngươi nói gì ta không hiểu?"Bên ngoài Nhị Thuẫn Nhân ôm bụng mà quát lên.
"Ngươi đúng là dám giết thất đệ chúng ta, lão đại, thay mặt Thất Nhân Bang xử hắn!""Lão nhị, yên tâm!" Đại Võng Nhân nói, một bước dậm lên.Trước áp lực nặng nề, Thiết Thủ cảm tưởng như có động đất, hắc thiên sập xuống, trong lòng thoáng qua kinh sợ.Sau đó tấm lưỡi trong tay Đại Võng Nhân bay tới, xoè rộng giữa không, kim quang bổ nhào không ngừng.Chỉ là như vậy cũng đủ cho Thiết Thủ đau đớn, cảm giác kinh mạch sắp phải đứt rời.Lưới đánh cá bay tại trên đầu, nhưng như là phủ khắp phương viên trăm dặm, Thiết Thủ không thể chạy thoát.Mỗi người đạt tới đỉnh phong đều luyện được cho mình một đạo, Đại Võng Nhân chính là võng đạo, lưới đánh cá mà thôi, lại khiến người ta tiến vào loay hoay mờ mịt không lối thoát.Mà trên đầu, lại như thiên đao vạn quả, thậm chí Thiết Thủ còn không thể dùng quyền đánh trả.Cũng may lúc này, Công Tây Khải Gia kịp thời bay vào trong nhà, kéo Thiết Thủ ra khỏi tử địa, ném qua một bên.Vừa đáp xuống như vậy, tại Công Tây Khải Gia xung quanh xuất hiện tầng tầng ma ảnh, hướng tấm lưới túm lấy.Cũng vì vậy kim quang đột ngột yếu đi, mà Thiết Thủ coi như thoát chết, lúc này đứng dậy vẫn không quên được kinh hãi."Một đám tặc nhân, dám trước mặt bản quan làm càn?" Công Tây Khải Gia cười nói, liếc mắt ra sau, đã thấy còn lại Thu Cúc, Lão Quái cùng Nhị Thuẫn Nhân thụ thương nằm bên dưới.Đại Võng Nhân đem pháp bảo cho thu về, nhìn Công Tây Khải Gia nói.
"Là Bạc Môn tông chủ, tu luyện Tam Ma Kình, đại ác đại bá, cũng không hiểu vì sao lại đứng vững trong Lễ Bộ? Nhưng như vậy, ngươi không có tư cách nói với chúng ta!"Lưới đánh lại tiếp tục quẳng ra, kim quang xoay tròn, lần này Trương Tường cùng Trương Bảo cảm giác gió thổi lồ ng lộng, ba người còn lại cũng là nhìn tới trống trải yên tĩnh.Tứ hợp viện...!Chỉ còn ba cái.Trương Gia Phủ liền bay mất một góc, tiếp theo cuồng phong đất đá đều là thay nhau thi triển.Trương Tường không còn gì phải hối tiếc, dù sao căn nhà này trước sau cũng dở nha.Thiết Thủ bị áp lực trực tiếp làm cho không thể xoay người, từ sau lưng Công Tây Khải Gia mà nói.
"Đại Võng Nhân giỏi nhất bày thiên la địa võng, mỗi sợi lưới đều là chiến binh linh hồn, hoành hành bá đạo!"Ngay cả Công Tây Khải Gia cũng kém chút phải lui lại, nghe Thiết Thủ nói, hắn cười đáp lại.
"Linh hồn...!Ta cũng có mấy cái!"Thiết Thủ kinh ngạc, thầm nghĩ không lẽ Công Tây Khải Gia sử dụng Tam Ma Kình, linh hồn đối linh hồn.Rốt cuộc Tam Ma Kình có bao nhiêu lợi hại?Bất quá Thiết Thủ vào Bạc Môn nhưng không có được công pháp này, mà Bạc Môn đệ tử cũng không có, chỉ tông chủ âm thầm luyện nó mà thôi.Hắn chưa từng thấy qua heo chạy nhưng ít ra đã ăn thịt heo, Tam Ma Kình là kết hợp giữa ma kỹ cùng võ kỹ, ma thuật vô biên, cảm ứng được ma quỷ linh hồn.Lại gặp ngay Đại Võng Nhân, đúng là một cái thích hợp đối ứng.Chợt Công Tây Khải Gia hai tay mở ngực áo, quát lên.
"Ẩn Ác Dương Thiện!"Vậy mà từ giữa ngực trần, quỷ ảnh điên cuồng mà ra, hệt như ngực hắn không phải bằng xương bằng thịt, mà là địa ngục ma môn.Quỷ ảnh chính là đen thùi, diện mạo đáng sợ, nhào tới dùng vuốt, dùng nanh, cắn xé tấm lưới..