ĐỘC TÔN TAM GIỚI

Cự Thú kia ngữ khí khinh thường.

Hỏa Nha Vương dữ tợn cười nói:

- Thánh phẩm Linh thú? Đúng vậy, ngươi thật sự là Thánh phẩm Linh thú. Bất quá, ngươi đừng tưởng rằng ta không nhìn ra được. Dương thọ của ngươi gần hết, công lực chậm rãi tản đi. Cho nên, ngươi mới không tiếc bất cứ giá nào, đến đoạt Vân Viêm Chi Hoa của ta. Ý đồ chậm lại công lực tản mạn khắp nơi. Chỉ tiếc, thực lực ngươi mạnh, huyết mạch cao, cuối cùng lại không chiến thắng được tuế nguyệt. Ngươi già rồi, ngay cả Linh phẩm đỉnh phong như ta cũng giết không được. Cho nên, hôm nay, là tử kỳ của ngươi.

Ngữ khí của Hỏa Nha Vương tràn đầy cừu hận, tràn đầy sát ý.

Con Cự Thú này, dĩ nhiên là Thánh phẩm Linh thú?

Giang Trần xa xa che dấu thân hình, núp trong bóng tối quan sát. Nghe Hỏa Nha Vương nói như vậy, nhịn không được hướng nhìn lại Cự Thú kia.

Trong đầu lập tức hiện lên một cái tên… Chu Lân Hỏa Tích.

Đây là một chi nhánh của Viễn Cổ Long tộc, trong huyết mạch, có một bộ phận huyết mạch Long tộc. Tuy đại đại tương truyền, không ngừng pha loãng, nhưng với tư cách chi nhánh Long tộc, Chu Lân Hỏa Tích này ở nhiều phương diện, vẫn có một ít đặc điểm của Long tộc.

Nói thí dụ như lân giáp trên người, là hình dạng chỉ Long tộc mới có.

Ví dụ như tứ chi, tuy không quá giống Long trảo của Long tộc, năng lực công kích còn lâu mới có thể đánh đồng Long trảo, nhưng hình dạng bên ngoài, cũng rất là tương tự.

Đã có huyết mạch Long tộc, cho dù huyết mạch lại mỏng manh, cuối cùng cũng là huyết mạch của Long tộc.

Cho nên, năng lực tiến hóa của Chu Lân Hỏa Tích này rất mạnh, thực lực tự nhiên cũng rất nghịch thiên. Đầu Chu Lân Hỏa Tích này đạt đến Thánh phẩm, tương đương với Nguyên cảnh lão quái của nhân loại.

Thánh phẩm, nghe rất lợi hại, nhưng với tư cách huyết mạch của Long tộc, kỳ thật đầu Chu Lân Hỏa Tích này tiến hóa, cấp bậc xem như tương đối thấp.

Mà đầu Chu Lân Hỏa Tích này, mãi cho đến già chết, cũng vẫn là Thánh phẩm, chứng minh độ tinh khiết của huyết mạch Long tộc trong cơ thể nó, đã cực kỳ bé nhỏ.

Nếu không, dùng uy lực của huyết mạch Long tộc, quả quyết không chỉ tiến hóa đến Thánh phẩm.

Thánh phẩm Linh thú chết già, dương thọ ít nhất đã ngoài vạn năm.

Dù sao, tuổi thọ của Linh thú dài hơn nhân loại nhiều lắm.

Nguyên cảnh lão tổ của Nhân loại, nếu không có kiếp nạn, Dương thọ phổ biến có thể vượt qua năm ngàn tuổi, vận khí tốt, cũng có sống qua bảy tám ngàn, thậm chí còn có Nguyên cảnh sống quá một vạn tuổi.

Đương nhiên, tổng thể mà nói, dưới tình huống bình thường, tuổi thọ của Linh thú sẽ cao hơn một chút.

Mặc kệ Linh thú hay nhân loại, một khi Dương thọ gần hết, không thể nghịch chuyển, công lực toàn thân sẽ từ từ tiêu tán, chậm rãi thoái hóa thành phàm nhân, cuối cùng lão hủ, hai tay buông xuôi.

Nghe khẩu khí của Hỏa Nha Vương, đầu Chu Lân Hỏa Tích này, hiển nhiên đã là mặt trời lặn phía tây, Dương thọ gần hết rồi.

Dương thọ gần hết, công lực toàn thân sẽ từ từ lui tán. Con Chu Lân Hỏa Tích kia, hiển nhiên không muốn tiếp nhận sự thực này.

Coi như là lão quái sống vạn năm, cũng không có khả năng lạnh nhạt đối mặt tử vong. Ở trước khi Dương thọ hao hết, dầu hết đèn tắt, tổng không khỏi làm một phen giãy dụa.

Giang Trần chợt nhớ tới, thời điểm mình ở chỗ sâu trong nham thạch tiềm hành, không phải cảm giác được một cỗ chấn động cường đại, phi tốc chạy qua sao?

Hiện tại ngẫm lại, nhất định chính là con Chu Lân Hỏa Tích này hành động.

Mà con Chu Lân Hỏa Tích này, nhất định là hướng về phía Vân Viêm Chi Hoa.

Chính là bởi vì cướp đoạt Vân Viêm Chi Hoa, nên bị Hỏa Nha nhất tộc đuổi giết, một đường chém giết đến nơi đây. Ven đường mấy trăm Hỏa Nha chết trận kia, có lẽ là do con Chu Lân Hỏa Tích này giết.

Vân Viêm Chi Hoa là thiên tài địa bảo, nếu bị Chu Lân Hỏa Tích nuốt, ở trên trình độ nhất định, hoàn toàn chính xác có thể bồi bổ, chậm lại tốc độ tán công, giảm bớt bước chân Tử Thần đi đến.

Thế nhưng mà, đối với Hỏa Nha Vương mà nói, Vân Viêm Chi Hoa này là mệnh căn của nó, là mấu chốt để nó tiến giai Thánh phẩm Linh thú.

Bị Chu Lân Hỏa Tích cướp đoạt, tự nhiên là giận tím mặt, mang theo tất cả Hỏa Nha đuổi giết.

Trên đường đi không ngừng chiến đấu, cuối cùng chặn đứng Chu Lân Hỏa Tích.

Song phương chém giết một hồi, rơi vào kết quả lưỡng bại câu thương, lẫn nhau đều không cách nào giết chết đối phương.

Tuy Hỏa Nha Vương cường đại, có rất nhiều tử tôn, thế nhưng nó cuối cùng chỉ là Linh phẩm đỉnh phong. Người của nó nhiều, tính cơ động mạnh, đây là ưu thế của nó.

Nhưng Linh phẩm đỉnh phong đối mặt Thánh phẩm Linh thú, lực công kích của nó tự nhiên sẽ giảm bớt rất nhiều. Cho nên, nó cũng không cách nào thoáng cái diệt sát Chu Lân Hỏa Tích.

Chu Lân Hỏa Tích là Thánh phẩm Linh thú, thế nhưng mà Dương thọ hao hết, cơ hồ đã đến trạng thái dầu hết đèn tắt, một thân tu vi tản hơn phân nửa.

Chính là vì tu vi không bằng hai ba thành lúc đỉnh phong, mới có thể bị Hỏa Nha nhất tộc truy chật vật như vậy.

Nếu không, dùng trạng thái đỉnh phong của Chu Lân Hỏa Tích, diệt sát Hỏa Nha nhất tộc, tuyệt đối là sự tình mấy phút.

- Thánh phẩm Linh thú, quả nhiên là không dễ chọc. Một con Thánh phẩm Linh thú tiếp cận dầu hết đèn tắt, cũng đủ để cho Hỏa Nha nhất tộc tử thương hơn phân nửa. Xem ra, mặc dù Hỏa Nha Vương nói hung ác, cũng không có chiếm được bao nhiêu chỗ tốt.

Giang Trần nhìn ra được, tuy Cự Thú kia hấp hối, rất là mệt mỏi. Nhưng mà Hỏa Nha Vương cũng không khá hơn chút nào.

Ít nhất, nó không có nắm chắc triệt để giết chết Chu Lân Hỏa Tích.

Nếu không, dùng hung tính của Hỏa Nha Vương, sao có thể nói nhảm nhiều như vậy? Đã sớm bảo thủ hạ vây công Chu Lân Hỏa Tích rồi.

Chu Lân Hỏa Tích nằm trên mặt đất, gầm nhẹ một tiếng, dùng khẩu khí thương nghị nói:

- Xú mao điểu, ta đã nuốt Vân Viêm Chi Hoa, bây giờ ngươi đau khổ bức bách, chỉ có thể lưỡng bại câu thương. Không bằng cứ như vậy bỏ qua, ngươi để cho ta luyện hóa Vân Viêm Chi Hoa, ta khôi phục một bộ phận công lực. Vạn nhất ta có một đường sinh cơ, về sau tất sẽ nghĩ biện pháp báo đáp ngươi, trả lại ngươi chỗ tốt gấp 10 lần.

Tình thế so người cường.

Nếu ở bình thường, Chu Lân Hỏa Tích tuyệt đối sẽ không ăn nói khép nép như vậy, dùng khẩu khí thương lượng nói chuyện với một con Linh thú Linh phẩm đỉnh phong.

Thế nhưng mà, hiện tại nó hao không nổi, hao tổn nhiều một phút đồng hồ, Dương thọ của nó sẽ ít một phút đồng hồ.

Vì sống sót, Chu Lân Hỏa Tích không tiếc hạ thấp thân phận, cùng Hỏa Nha Vương thương lượng.

Hỏa Nha Vương căn bản không để mình bị đẩy vòng vòng, nhe răng cười nói:

- Bỏ qua? Ngươi là già đến ngu ngốc sao? Hay cảm thấy ta rất dễ lừa bịp? Thả ngươi đi, về sau đi đâu tìm ngươi? Hơn nữa, dù cho ngươi luyện hóa Vân Viêm Chi Hoa, cũng không quá đáng là chậm lại bước chân tử vong. Ngươi cho rằng, ngươi còn có thể nghịch thiên? Còn có thể kéo dài Dương thọ, khôi phục đỉnh phong? Đây là nằm mơ, lui một vạn bước mà nói, coi như ngươi có thể kéo dài Dương thọ, khôi phục đỉnh phong, báo đáp ta? Chỉ sợ tới lúc đó, chuyện thứ nhất ngươi muốn làm, là tìm ta tính sổ a.

Bình luận

Truyện đang đọc