[ĐỒNG NHÂN CONAN] ROVKA

#25/12#

Happy Chrismast!

------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

_Chương 9_

Rovka nếu đảm nhiệm tay súng bắn tỉa, như vậy cô phải tìm được một vị trí thích hợp, chọn đúng thời cơ, đưa Siêu đạo chính Kid vào chỗ chết.

Y theo tư liệu hệ thống cung cấp, cô muốn gϊếŧ chết Kid thật sự một chút cũng không khó khăn. Người khác không biết hắn như thế nào, nhưng cô thì rất rõ ràng.

Nhưng Rovka cũng không muốn gϊếŧ cậu thiếu niên thú vị này, đối với cô mà nói, gϊếŧ người không phải mục đích chính, đoạt được chân tình của Gin mới là mục tiêu chủ yếu. Mặt ngoài tổ chức không có chuyện gì, bên trong thật ra như hổ rình mồi chờ cô sơ hở, nếu lần này cô thất bại, chắc chắn họ sẽ tận dụng cơ hội diệt trừ mầm họa, nếu không Vermouth làm sao có thể ấu trĩ tới mức lúc nào cũng thích chèn ép cô?


Vermouth cũng không biết tâm tư của Rovka, cô ta cho rằng thành viên tổ chức đã sớm đạt thành nhận thức chung, mặc kệ như thế nào, chỉ cần liên quan tới tổ chức, một khi hợp tác, bắt buộc ý tưởng cộng đồng là phải hoàn thành, lại không thay đổi được nhận thức trong lòng Rovka: trở thành ngoại lệ của bọn họ.

...

Rovka đã sớm chọn được một nơi ngồi ngốc, gió lạnh gào thét làm cô không tự giác mà thở ra một ngụm khí lạnh, ánh mắt lại thời thời khắc khắc chú ý mục tiêu.

Qủa nhiên, thời gian vừa đến, Kid liền xuất hiện trong tầm nhìn. Bên tai nghe của Rovka lập tức truyền đến thanh âm của Vermouth:

- Còn năm phút nữa, năm phút vừa hết, mặc kệ chúng ta có biết được thân phận của Kid hay không, cô đều phải nổ súng bắn chết hắn.


Rovka nhìn đồng hồ, bởi vì là lần đầu tiên động thủ với người còn sống sờ sờ, trong lòng cô nhiều hay ít vẫn là có chút khẩn trương, nhưng cô cũng không muốn gϊếŧ chết đối phương, cho nên nội tâm còn tính bình tĩnh.

Xuyên thấu qua ống ngắm, Rovka nhìn nhóm cảnh sát bị đùa giỡn đến mức loạn thành một đoàn, khóe môi khẽ nhếch. Nói thật, hình ảnh nhìn qua ống kính cùng khi nhìn trực tiếp bằng mắt thường thật sự không giống nhau.

Mắt nhìn đến một vệt màu trắng xẹt qua trong đêm tối, Rovka lập tức lên đạn nhắm chuẩn, giọng Vermouth bên tai nghe còn chưa vang lên, cô liền nổ súng xạ kích.

Viên đạn từ cánh tay Kid sượt qua, một tia máu lập tức bắn ra. Bản thân Kid cũng bị biến cố này làm cho hoảng sợ, sau đó tựa như nghĩ đến cái gì, thay đổi sách lược, ném ra một trận sương khói liền rớt xuống trong đám người bên dưới.


Từ trên cao nhìn xuống đám người đang hoảng loạn, Rovka thu súng, nhanh chóng lui lại, không chút nào do dự.

...

Thời điểm Rovka trở lại tổ chức, Vermouth và Calvados cũng đã về đến, không chỉ hai người bọn họ, ngay cả Chianti cùng Korn cũng ở.

Vermouth vừa thấy cô tới, trực tiếp quăng qua một cú đá.

Đối lập với tốc độ của Vermouth, Rovka phát hiện hệ thống thật sự đã làm hết phận sự, nếu không dựa vào năng lực trước kia, cô chắc chắn là đơn phương bị đánh. Nhưng bây giờ thì không giống, trời biết dưới sự huấn luyện của hệ thống, cô rút cuộc đã ăn bao nhiêu khổ.

Rovka vươn khuỷu tay ngăn trở, xoay người một cái, đánh về phía cổ cô ta. Không chờ Vermouth phản ứng lại, Rovka lại bằng một chân đá đến Vermouth lùi lại vài bước.

- Kế hoạch không chu toàn còn muốn bắt được ai? Súng của tôi chính là bắn trúng Kid, nhưng vì cái gì không phải một kích mất mạng, phải xem năng lực của người chỉ huy thôi._Cười lạnh hai tiếng, Rovka nhìn thẳng Vermouth, ngữ khí mỉa mai nói tiếp_Năng lực không đủ thì tự mình kiểm điểm, đừng tưởng người khác đều là quả hồng mềm mà bóp.
- Cô nói cái gì?!_Vẻ mặt Vermouth lập tức trầm xuống.

- Nói thật._Nhướng mày, Rovka ngang nhiên không lùi bước, cô sợ Gin là vì Gin chắc chắn sẽ quyết đoán nhiệm vụ của cô thành hay bại, nhưng trừ bỏ Gin, những người này tính là cái gì, cô nợ ai cũng không nợ bọn họ, bọn họ dựa vào cái gì mà khinh bỉ cô?

Vermouth thấy thái độ cường ngạnh của cô, không khỏi cười lạnh:

- Xem ra cùng Gin lên giường, thành thạo không chỉ có công phu trên giường, mà còn có mồm mép.

Dứt lời, Vermouth giống như một con mãnh thú tùy thời có thể xé rách đối phương, nhanh chóng xông lên.

Rovka nghiêng người tránh thoát công kích, gót chân khẽ xoay, khuỷu tay nhắm vào bụng mãnh liệt giáng một cú, nháy mắt khom người, nhấc chân đá thẳng vào mắt cá chân cô ta.

Mọi chuyện diễn ra nhanh như một cái chớp mắt.
Vermouth ăn đau, ngã xuống đất, cẳng chân và bụng co rút một trận, có thể thấy được Rovka dùng bao nhiêu sức.

Đúng lúc Rovka còn muốn bồi thêm một kích nữa, Calvados vẫn một mực yên lặng đột nhiên ra tay ngăn cản:

- Đủ rồi.

- Phải không?_Rovka dương môi cười lạnh, một cái liếc mắt cũng không cho Calvados, chỉ nhìn về phía Vermouth, nói_Xem ra, công phu trên giường của cô còn tốt hơn, mê hoặc cả nam nhân này.

Chianti ở một bên nghe vậy, huýt sáo cợt nhả, tựa như khích lệ lại như tán thành lời nói của Rovka.

Đừng nhìn giữa các thành viên tổ chức không ít lần hợp tác, nhưng trong mặt tối vẫn có nhiều bất hòa, tỷ như trước mắt Chianti cùng Korn, đối với Vermouth, không có một tia hảo cảm.

Người ta đều nói đi đêm nhiều có ngày gặp ma, Vermouth lần này cũng coi như đụng phải ván sắt, phải biết rằng từ khi cô ta gia nhập tổ chức đến nay, chưa ăn qua phiền toái của ai, ngay cả khi chấp hành nhiệm vụ cũng một đường thuận lợi, chứ không như bây giờ mất hết mặt mũi.
- Nếu không có gì để nói, lần sau lại đến. Nếu lại là nhiệm vụ, trước khi có kế hoạch tốt đừng dễ dàng kêu tôi, để tránh thất bại lại chỉ có thể chọn quả hồng mềm mà xuống tay như bây giờ._Châm chọc nhìn Vermouth một cái, Rovka gật đầu chào bọn người Chianti, sửa sang quần áo lại một chút rồi rời đi.

Chianti nhìn Vermouth chật vật, lại lướt qua Calvados đang che phía trước cô ta, tuy nói như vậy có một chút không hài lòng, nhưng lại ngăn không được tâm tình đang dần tốt lên của cô ta:

- Thế nào, Korn, muốn đấu một ván không?

- Được._Korn gật đầu.

Vì biết Calvados sẽ không cùng đi với bọn họ,hai người chào cũng không chào liền một trước một sau đi ra ngoài.

Calvados nhìn Vermouth đã đứng dậy ngồi vào ghế sofa hút thuốc, không có lên tiếng, chỉ là lẳng lặng ngồi một bên.
Vermouth cũng không có giận chó đánh mèo lên Calvados, ngược lại, cô ta am hiểu tự đánh tỉnh chính mình. Nhiệm vụ hôm nay thất bại, cô xác thực là có trách nhiệm, nhưng cô cũng không cho rằng Rovka không có can hệ, thậm chí cô vẫn luôn cảm thấy trong tổ chức, kẻ có dị tâm không chỉ có chính mình.

Xét đến kẻ trung thành không tư tâm, ngoại trừ Gin, những người khác Vermouth cũng không dám chắc.

Sương khói lượn lờ, thật lâu sau Vermouth mới dừng lại động tác trong tay. Tuy nói hôm nay ăn không ít phiền toái, nhưng thật ra là do cô ta quá coi thường người khác, bài học lần này cũng coi như nhắc nhở cô, bất kì thời điểm nào cũng không thể xem thường ai khác. Nếu không, kết cục của cô ta còn có thể thảm hơn bây giờ.

- Được rồi, tôi còn có việc, nếu có chuyện gì, tôi sẽ báo cho cậu._Vermouth đứng lên, nói.
- Được._Gật đầu, Calvados nhìn theo bóng dáng cô ta rời đi, thật lâu sau mới lên tiếng.

================================================================================

_Chương 10_

Rovka cũng không muốn đối địch với Vermouth, nhưng không muốn là một chuyện, bị người khi dễ lại là chuyện khác.

Nhiệm vụ lần này, cô xác thật có tâm cho Kid một bậc thang, nếu không, nơi cô bắn tới không phải là cánh tay, mà là đầu của hắn.

Năng lực của hệ thống, Rovka vẫn tán đồng, tuy nói tư chất của cô so với những người khác trong tổ chức áo đen cũng không có ưu thế gì, nhưng nói tới hệ thống, cả 360 độ các góc đều giúp cô điều chỉnh sai lầm của chính mình.

Một lần không được thì hai lần, hai lần không được thì tiếp lần ba, ba lần không được... Vô số lần thực nghiệm làm Rovka rõ ràng, hệ thống huấn luyện so với nhân loại tự thân huấn luyện có vẻ càng tinh vi, nếu không với trình độ kia của cô, luyện mười năm nữa cũng không nhất định đánh thắng được Vermouth.
...

Trở lại chung cư, thay dép lê đi vào trong phòng, Rovka vẫn còn một loại cảm giác hốt hoảng.

Cô mở tủ quần áo, bên trong trật tự rõ ràng, một bên là quần áo của Gin, một bên là quần áo của cô. Quần áo của Gin tất cả đều thuần một màu đen, Rovka thì màu sắc không ít, chỉ là kiểu dáng hưu nhàn là chủ yếu.

Rovka lấy ra một bộ áo ngủ tơ lụa đi phòng tắm, chờ đến khi ra ngoài, một bên sấy tóc một bên hướng tới cửa sổ sát đất mà đi.

Cảnh đẹp đập vào mắt chỉ có thể chứng minh phong cảnh thành thị này còn tính không tồi, nhưng là một người qua đường lâm thời, Rovka lại không cảm thụ được một chút ấm áp.

Là đối tượng Boss tín nhiệm nhất, Gin chú định không có khả năng dừng lại một chỗ, mà Rovka chỉ là một nhân viên nghiên cứu, cũng chú định không có khả năng trở thành cộng sự của Gin.
Tuy nói cách bọn họ ở chung thiên hướng về thân thể, nhưng Rovka có thể cảm giác được Gin thật phóng túng với chính mình. Trước kia chỉ cần cô có chút phản kháng, nghênh đón cô chắc chắn là ánh mắt lạnh nhạt âm ngoan, tựa như chỉ cần động đậy một chút, mạng nhỏ của cô lập tức mất. Mà nay thì tốt hơn, đừng nhìn trên mặt Gin như cũ không có biểu tình đặc biệt, lại không bài xích cô tới gần.

Cũng tốt, cứ chậm rãi như vậy, không lộ dấu vết mà đi vào tâm hắn, chờ đến khi hắn phát hiện thì cô đã kịp lưu lại ấn ký thuộc về riêng mình trong lòng hắn.

Không biết có phải vì trong nhiệm vụ lần trước cô làm mất thể diện Vermouth không, nhưng vào các tuần kế tiếp, Vermouth không còn tìm Rovka báo nhiệm vụ, Rovka cũng không chủ động đi tìm bọn họ, ngược lại, đem thời gian cùng hệ thống huấn luyện.
Nếu là trước đây, Rovka khẳng định sẽ vì mình là người thắng mà đắc chí, nhưng hiện tại đối mặt với nhóm thiên tài phạm tội của tổ chức hắc ám này, cô cảm thấy những điều mình cần phải học còn rất nhiều, hơn nữa nếu đã đắc tội thì đều phải chú ý, nếu không người thảm sẽ là cô.

Có thù tất báo không phải một mình cô hiểu.

...

Bởi vì mấy ngày nay chuyên chú cùng hệ thống học tập, đồ ăn trong nhà đều sạch sẽ.

Không còn cách nào, Rovka chỉ có thể cầm ví đi siêu thị, nhưng cô không nghĩ tới là đến khi trở về, thế nhưng sẽ nhìn thấy Gin ngồi ở phòng khách chờ cô.

- Anh đã trở lại._Rovka nhìn Gin ngồi trên sofa phun ra một đống sương khói, khẽ nói. Không thể phủ nhận, mặc dù không thích hắn hút thuốc, cô vẫn luôn cao hứng khi nhìn thấy hắn.

Không biết có phải vì hắn là người duy nhất trên thế giới này có mối quan hệ sâu sắc với cô hay không, nhưng theo thời gian, cô sẽ không tự giác mà sinh ra một tia cảm giác không muốn rời xa hắn.
Lâu như vậy không gặp, cô thật sự có chút nhớ Gin.

Gin nhìn Rovka đầy mặt tươi cười, vươn tay đem cô ôm vào lòng, khẽ cắn cánh môi cô. Không đợi cô phản ứng lại, hắn đã ôm eo bế cô lên, Rovka thấy thế, không khỏi luống cuống:

- Gin...

- Nghe nói em đánh Vermouth?_Gin vỗ về sườn mặt cô, cảm giác được hô hấp của cô đột nhiên cứng ngắc, tựa tiếu phi tiếu* hỏi.

- Sao vậy? Không thể đánh?_Rovka ra vẻ quyến rũ mà chống tay lên ngực hắn, nhẹ nhàng vuốt ve.

- Thực lực trên cả, xem thường người khác, bỏ mệnh cũng xứng đáng._Gin cười nhạo.

Rovka thấy hắn như vậy, không chỉ không sợ mà còn nghịch ngợm nháy mắt:

- Anh liền chấp nhận em bỏ mệnh sao?

Gin nhìn bộ dáng kiều mị của cô, nhanh chóng đem cô đè dưới thân. Đối với hành vi đánh bất ngờ này của hắn, Rovka đã sớm tập thành thói quen, cũng không giãy dụa:
- Nữ nhân của tôi, chỉ có thể chết dưới tay tôi.

Rovka ôm lấy cổ Gin, rũ mắt không lên tiếng. Gin bá đạo, mới bắt đầu liền xem cô như một vật trưng bày, mà khi thời gian trôi qua, Rovka dần mê mang.

Hắn rút cuộc có thích cô hay không?

Bọn họ rút cuộc vì cái gì mà ở bên nhau?

Nói thật,Rovka thật sự không rõ ràng lắm. Trong trí nhớ, cô giống như bị Gin để mắt, mặc dù là nòng cốt của tổ chức, cô như cũ vẫn khó có thể khiến cho vị Boss kia đánh đồng như Gin.

Từ lúc ban đầu sợ hãi cho đến bây giờ thản nhiên đối mặt, đôi khi Rovka cũng tự hỏi rằng có phải gan mình quá lớn.

Cảm giác được môi Gin từ mặt có xu hướng chuyển dần xuống cổ, Rovka cảm thấy đầu óc bắt đầu mơ mơ hồ hồ, tựa hồ đã quên béng ý tưởng ban đầu, giống như một con mèo ngoan ngoãn, an tĩnh cuộn tròn trong ngực hắn, chờ hắn yêu thương.
Gin hành động luôn giống như mưa rền gió dữ, dễ dàng áp chế suy nghĩ của cô, khiến cô vô pháp trốn tránh, chỉ có thể yên lặng thừa nhận.

...

Một hồi lâu sau, Rovka thoáng bình ổn lại hơi thở, quay đầu nhìn Gin đang nhắm mắt nằm một bên, ngẩng đầu nhẹ hôn lên môi hắn:

- Lần này có thể ở lại mấy ngày?

- Tạm thời sẽ không rời đi, có một số việc cần xử lí._Nói đến "một số việc", sát khí trên người Gin rõ ràng trở nên nồng đậm không ít.

Rovka từ trong lòng hắn ngồi dậy, trên người quấn chăn mỏng, cô nhìn hắn, nói:

- Vậy anh cùng em đi siêu thị mua sắm vài thứ.

- Ừ._Gin thấp giọng đáp.

Chỉ cần không đề cập đến tổ chức, mặc kệ Rovka nói gì, Gin đều sẽ trực tiếp đáp ứng, thậm chí hoàn thành vượt quá mức độ chờ mong của cô.
Rovka dựa vào ngực hắn, da thịt dán sát mang cho cô cảm giác như đang sưởi ấm cho nhau. Nhưng trong lòng cô rõ ràng hơn, khoảng cách giữa bọn họ còn không ít, ít nhất Rovka còn không phải là người quan trọng nhất trong lòng Gin. Hắn có lẽ sẽ không tha, sẽ tiếc nuối, nhưng lại không cho cô chân tình của hắn.

Chính Gin đã nói qua, hắn gϊếŧ quá nhiều người, nhiều đến mức hắn căn bản không nhớ được, Rovka nghĩ rằng nếu cô cũng trở thành người chết, khả năng Gin cũng sẽ quên cô như cách hắn quên những người đó.

Thay vì thế, cô tình nguyện từng chút một xâm chiếm tâm của hắn, thẳng cho đến một ngày, cô thật sự biến mất, Gin cũng có thể tinh tường nhớ rõ sự tồn tại của cô, mặc dù cái tên hắn nhớ kĩ cũng không phải tên chân chính.

- Gin..._Nhấm nuốt cái tên này, Rovka nhẹ nhàng than một tiếng, lại không phát hiện, ánh mắt phức tạp của kẻ đang ôm cô.
Cắt chương ở đây mới hấp dẫn :)))

________________________________________________________________________________

*tựa tiếu phi tiếu: cười như không cười(ý là mặt ngoài cười nhưng bên trong che giấu ý nghĩ khác)

Bình luận

Truyện đang đọc