ĐỒNG NHÂN TRIỂN HỘ VỆ XIN DỪNG BƯỚC!


"Nghĩa huynh, không bằng muội cũng đi thôi.

" Hoàng Phủ Nam nhìn Bao Chửng lộ ra một cái mỉm cười, nói: "Có lời nói, có lẽ muội đi hỏi càng thích hợp hơn.

"Thí dụ như dò hỏi thân thể có bị thương chỗ nào không, hay những bộ phận nhạy cảm trên cơ thể của tiểu cô nương có hay không có dấu hiệu đã bị đụng qua.

Bao Chửng nhìn về phía Triển Chiêu, theo sau lại nhìn Hoàng Phủ Nam, "Bằng không các ngươi cùng nhau đi thôi?"Hoàng Phủ Nam lắc đầu, nói: "Nếu người bắt Tiểu Thất là người cùng Lục chưởng quầy thân quen, Triển đại nhân lại thường xuyên ra vào Lục phủ, sẽ chỉ làm đối phương càng thêm cảnh giác, chúng ta càng khó đem người tìm ra.

Muội tuy là một cái tùy án nhân viên, nhưng mọi người đều biết muội là người được ban đặc quyền, tự nhiên chỉ nghĩ muội đi Lục phủ giết thời gian.

"Bao Chửng nghĩ nghĩ, gật đầu đồng ý kiến nghị của Hoàng Phủ Nam.


Hoàng Phủ Nam lại đến Lục phủ, trên người Tiểu Thất không có bất luận vết thương khả nghi nào, nhưng mà nửa năm trước, chất nhi của Lục Nham cùng bạn tốt của hắn từng ở Lục phủ một đoạn thời gian.

Tiểu Thất lại thường xuyên chạy đi tìm đại ca ca nàng chơi.

Sau khi Lục Hành Chi rời khỏi Lục phủ, Tiểu Thất bỗng nhiên biểu hiện như là bị Thất Tâm Phong.

"Ta nghe nói Lục Hành Chi đối với tiểu muội muội thập phần yêu thương, khi đó Tiểu Thất bị Thất Tâm Phong, nhưng Lục Hành Chi thế nhưng không có trở về vấn an vị tiểu muội muội này.

" Hoàng Phủ Nam nói.

Triển Chiêu nghe được lời này, trong lòng liền sáng tỏ ý tứ của Hoàng Phủ Nam, tiếp lời hỏi: "Hay là cô nương cho rằng lần đó Tiểu Thất phát bệnh, cùng Lục Hành Chi có quan hệ?""Mặc kệ như thế nào, Lục Hành Chi biểu hiện làm người khả nghi.

Hơn nữa ta còn nghe nói Phùng công tử, cũng thích chơi đùa với Tiểu Thất.

"Triển Chiêu cùng Công Tôn Sách nghe vậy, sửng sốt, sau đó hai mặt nhìn nhau.

Phùng công tử theo như lời Hoàng Phủ Nam nhắc đến, là Phùng Quân Hi, nhi tử của Phùng Rất - một phú thương ở thành Khai Phong.

Phùng Quân Hi ở trong thành Khai Phong là người có tiếng thông minh tài khí, nhưng làm người thập phần cá tính, rõ ràng có một bụng học vấn lại không nghĩ tới thi đậu công danh vì dân thỉnh mệnh.


Bao Chửng mỗi khi nói đến hắn, trong giọng nói toàn là tiếc hận vì nhân tài như thế nhưng không thể vì ta sở dụng.

Hoàng Phủ Nam nhận thấy được sắc mặt hai người quái dị, chớp chớp mắt, hồ nghi hỏi: "Ta nói sai cái gì sao?"Triển Chiêu mày kiếm nhíu lại, nói: "Tứ cô nương vẫn chưa nói sai cái gì, chỉ là! ! " Suy đoán của nàng nằm ngoài dự đoán của bọn họ,Hoàng Phủ Nam cười cười, ngữ khí có chút phức tạp: "Trên đời này rất nhiều người thoạt nhìn đều thực bình thường.

"Thoạt nhìn bình thường nhưng không có nghĩa là người tốt, cũng không nhất định là người bình thường.

Ở hiện đại, rất nhiều tội phạm tâm lý vặn vẹo đều có bề ngoài ngăn nắp, sinh hoạt quy luật, nhưng trong bí mật, bọn họ sẽ tra tấn thậm chí là giết hại những người vô tội.

"Theo Tứ cô nương đã thấy, hiện giờ án tử nên xử lý như thế nào vào?" Triển Chiêu hỏi.

Hoàng Phủ Nam: "Ta cảm thấy nên bắt đầu từ nửa năm trước khi Tiểu Thất vì sao sẽ phát bệnh tương đối tốt.

"Bao Chửng gật đầu, "Ta tán đồng suy nghĩ của muội, cần phải biết rõ ràng Tiểu Thất vì sao sẽ phát bệnh, bản phủ cảm thấy vẫn là nên điều tra rõ ràng đoạn thời gian kia đứa nhỏ rốt cuộc gặp phải sự tình gì mới là quan trọng nhất.


Theo như những gì muội nói, đoạn thời gian trước trừ bỏ bà vú cùng tỳ nữ Hoa Liên, trong Lục phủ người cùng Tiểu Thất tiếp xúc nhiều nhất đại khái chính là Lục Hành Chi cùng Phùng Quân Hi.

"Nói xong, Bao Chửng nhìn về phía Triển Chiêu, nói: "Triển hộ vệ đi tìm Lục Hành chi cùng Phùng Quân Hi, xem có hay không thu hoạch.

"Dừng dùng một chút, Bao đại nhân lại nói: "Nhớ lấy, chúng ta lần này chỉ là quan tâm nguyên nhân Tiểu Thất phát bệnh, đều không phải là tới tìm kiếm người hiềm nghi, tận lực đừng làm cho bọn họ sinh ra tâm lý phòng bị.

"Hoàng Phủ Nam nghe vậy, đón ánh mắt Bao Chửng nhìn qua, trong lòng liền có chút hiểu rõ, nói: "Muội sẽ tiếp tục theo dõi Lục gia.

".


Bình luận

Truyện đang đọc