ĐƯỜNG ĐỘT MỸ NHÂN

Hạ nhân hai bên cực kỳ ăn ý thở dài một hơi, lắc đầu thương cảm cho Tiêu Hoàn Vũ.

“Ta gọi ngươi là cô nương tại sao ngươi không phản đối.”

“Cái từ đó mà là dùng chỉ nữ nhân ư? Ở chỗ ta phải gọi là tiểu thư! Thái thái (bà lớn). Không thì gọi là Miss! Women!! Lady!! V… v”

“Vậy… ngươi thế nào lại có cái tên nữ tính như vậy”

““Tung hoành trong vũ trụ” đào đâu ra nữ tính????”

“Tung hoành ở đâu?”

“Vũ trụ! Bên ngoài địa cầu!!”

Địa cầu?”

“Dưới chân ngươi chính là địa cầu!”

“Dưới chân ta là quốc thổ của đại Đường… Nàng ta lại gọi là địa cầu, hay đó là từ chỉ quốc gia khác. Hay ý nàng nói chính là nước Mỹ kia?”

“A!!” Tiêu Hoàn Vũ một trận khóc thét, nói tiếp thì chính y cũng hóa hồ đồ mất.

“Thực xin lỗi, tại hạ lại tưởng là lông vũ của dã kê (chim trĩ)… Nguyên lai là tại hạ hiểu lầm.”

“Cái gì mà một câu tại hạ hai câu tại hạ, đều là đang ngồi ghế, mặt ta đâu có thấp hơn mặt ngươi.”

“A?”

Lúc này Lý Long cùng Tiêu Hoàn Vũ ngồi ở trong phòng, chính thức tiến hành công cuộc giao lưu, khắc phục sai biệt về văn hóa, chỉ là, tình huống xem ra không được lạc quan cho lắm…

Hai người mất một lúc không nói gì, Lý Long chần chừ chốc lát, sau đó mới do dự nói ra nghi hoặc lớn nhất…

“Nếu ngươi là nam… Vậy vì sao lúc trước… ta …ta. “Ta” đến nửa ngày, mà chữ “thân” vẫn khống sao nói ra miệng được…

“Ngươi… ngươi… ngươi… Ngươi cái gì ngươi? Là khi ngươi tình chàng ý thiếp, vì sao lại không ngăn cản ngươi có đúng hay không?”

Lý long lập tức gật đầu.

Tiêu Hoàn Vũ ôm đầu, vẻ mặt thống khổ: “Đây chính là thất sách lớn nhất của ta… Ta nghĩ là ngươi hôn chào buổi sáng… ta mới không có cự tuyệt. Ai ngờ… ô ô ô”

“Hôn chào buổi sáng? Hà giải (giải thích như thế nào)?

“Ai muốn cùng ngươi hòa giải? Ta còn muốn tính toán nợ nần với tên hỗn đản nhà ngươi.”

“A?” Lý Long giật mình giải thích: “Ta ý là muốn nói… Hôn buổi sáng nghĩa là thế nào? Tức là ý tứ của hôn buổi sáng…”

“Được rồi… được rồi! Ngươi thực sự nghĩ ta ngu ngốc hả???” Tiêu Hoàn Vũ hận không thể đem tên hỗn đản trước mắt chặt làm hai khúc: “Ở chỗ cúng ta, vào buổi sáng gặp nhau, thường thường sẽ hôn môi, giống với cái bắt tay chào hỏi của các ngươi!”

“Bắt tay?”

“Bắt tay cũng không biết??? Vậy các ngươi khi gặp mặt chào hỏi thế nào??”

“Nga, ngươi là chỉ vái chào, thi lễ?”

“Ai nha, không sai biệt lắm.”

“Các ngươi cư nhiên,, làm loại sư tình này…” Lý Long líu lưỡi, lấy hôn môi làm lễ, thế này,có quá phóng túng không??

“Chỉ là do các ngươi bảo thủ mà thôi.”

“Chờ chút.” Lý Long dường như nghĩ ra cái gì: “Hai nam nhân cũng có thể làm thế hả?”

“Thế ở chỗ các ngươi, hai nam nhân không thể chào hỏi nhau hả?:

“Dĩ nhiên có.. thế nhưng…” Đó là hôn môi a… sao nói nghe như chuyện đùa…

“Đó là thói quen của chúng ta. Đa số mọi người đều là như vậy.”

Không có khả năng! Không có khả năng! Lẽ nào chỗ bọn họ mến chuộng nam phong?

Lý Long bỗng nhiên run lên: “Lúc trước có nghe ngươi nhắc đến một vị công công, hắn là gì của ngươi?”

“Nga, ngươi là nói lão già nhà ta?”

Lão già nhà ta? Này… này chính là thê tử gọi phu quân mà? Lẽ nào… hắn là tiểu quan (nam kỹ) do thái giám quyến dưỡng (đại loại là nuôi ăn nuôi mặc)?!

Lửa giận lại lần thứ hai bùng lên. Lý long dùng âm thanh lạnh lẽo hỏi: “Hắn cho ngươi tiền??”

“A?”Đúng vậy! Hắn không cho thì ai cho?”

“Hắn nuôi ngươi? Cho ngươi ăn uống?” Thanh âm lại tăng thêm mấy phần âm lãnh.

“Đương nhiên!”

“Các ngươi bình thường cũng làm… làm cái loại chuyện này?” Lý Long nghiến răng nghiến lợi nói.

“Cái loại chuyện này? Cái loại chuyện nào cơ?”

“Ít giả ngu! Các ngươi ở cùng một chỗ còn có thể làm chuyện gì?”

Ở cùng một chỗ thường làm? Là chỉ nói chuyện phiếm cùng với xem TV hả? Nga ~ Hiểu rồi.

“Đương nhiên~ Buổi tối dài như vậy, hắn lại không cho ta ra ngoài, thực sự là buồn tẻ muốn chết? Không có chuyện gì làm nên đành phải cùng hắn làm chuyện đó thôi!”

“Ba!!”

Tiếng đập bàn chát chúa vang lên, Tiêu Hoàn Vũ lúc này mới để ý thấy sắc mặt Lý Long ngày càng đen lại…

“Hắn là công công, các ngươi làm sao làm được?? Chẳng lẽ ngươi ở trên?” Lý Long lạnh lùng nở nụ cười.

“Mặt trên? Cái gì mặt trên?” Tiêu Hoàn Vũ quả thực không thể hiểu khi xem TV nói chuyện phiếm thì phân trên dưới thế nào…

“Ngươi với ai ta không quản, cư nhiên lại tư thông với thái giám?? Ác xúc vô sỉ ( Xấu xa vô sỉ)!”

“A! Thái giám là cái gì? Ác tha vô xích? Là chỉ cây thước mềm có thể uốn cong mạ?”

Lý Long hoàn toàn bị kích động, lúc trước Lý Long dùng vẻ mặt bất cần cùng thái giám có tư thông, hắn đã tức đến sôi người! Hiện tại y còn nói mấy thứ linh tinh, mạc danh kỳ diệu, cố tình giả ngu, khiến Lý Long hận đến độ không thể lao vào cắn xé y ra.

Như thế nào lại có loại người như thế? Xấu xa vô sỉ!

Thật vất vả mới có thể kiềm lại cơn tức giận đang chực chờ bộc phát ra ngoài! Lý Long trong phút chốc hiểu được chính mình tại sao lại sinh phẫn nộ, bởi vì chính mình trong vô thức đã đối y sinh hảo cảm? Trước đây cho rằng y là nữ tử, nên không có gì cố kỵ… Sau lại biết hắn là nam tử nên đã cố đè nén dục vọng trong người, nhưng giờ này, lại biết y là tiểu quan thì mọi cảm xúc đều bộc phát không cách gì kềm lại.

Ta thế nào lại có thể đối với ngươi sinh ra cảm giác yêu thương? Không thể tha thứ được! Loại người dơ bẩn như vậy! Thế nào lại có thể có địa vị trong lòng bản vương? Không cho phép? Ta tuyệt đối không cho phép!!”

“Ngươi không hiểu như thế nào là thượng, như thế nào là hạ?” Lý Long lạnh lùng vười, chậm rãi nâng cằm của Tiêu Hoàn Vũ lên: “Vậy bản vương tựu nói cho ngươi như thế nào là thượng, như thế nào là hạ!”

Nhìn hai con mắt in hằn tơ máu kia, bản năng khiến Tiêu Hoàn Vũ cảm nhận được nguy hiểm, chỉ là không minh bạch hoàn toàn sẽ có chuyện gì xảy ra, có chút khủng hoảng nhìn Lý Long.

Lý Long một đường ôm lấy Tiêu Hoàn Vũ, Tiêu Hoàn Vũ thét lên một tiếng đầy kinh hãi, bởi vì y nghĩ không ra có một ngày sẽ bị người khác coi như nữ nhân mà ôm lấy! Lý Long lạnh lùng quăng y lên giường, Tiêu Hoàn Vũ cuống quít trở mình, nhưng ngay lập tức bị thân thể cường kiện của người kia ép chặt xuống.

“Ngươi muốn làm gì?” Tiêu Hoàn Vũ cả kinh, trừng lớn hai mắt.

“Ngươi nói xem?”

Lý Long cười nhạt, thô bạo trụ lấy đôi môi Tiêu Hoàn Vũ, khiến y phát sinh tiếng kêu đau đớn, kịch liệt giãy dụa. Lý Long không để ý sự chống cự của Tiêu Hoàn Vũ, mạnh mẽ tách hai môi của hắn ra, đem lưỡi tiến vào khoang miệng, dùng kỹ xảo tinh tế mà khiêu động.

“Ân!”

Lý Long đột nhiên ly khai cặp môi phấn nộn kia, một đường tơ máy theo khóe miệng chậm rãi chảy xuống…

“Ngươi là cái tên Vương bát đản!”

Lần thứ hai nếm trải cảm giác bị lăng nhục, Tiêu Hoàn Vũ mắng chửi không hề kiêng nể, nhưng đồng thời nước mắt cũng bao phủ đôi mắt đẹp. Vì sao? Vì sao lại có thể tin tưởng cái tên đại hỗn đản này? Hoàn toàn quên là hắn vừa mới cường bạo chính mình? Cư nhiên cùng hắn nói chuyện hàn huyên mất nửa ngày? Lúc này hắn lại được voi đòi tiên! Tiêu Hoàn Vũ, ngươi rõ ràng là tên ngốc mà!!”

“Dám cắn bản vương?” Lý Long cười lạnh một tiếng: “Lại còn bày ra vẻ mặt ngây thơ, cũng không phải là chưa làm bao giờ. Cái bộ dạng tam trinh cửu liệt đó ai mà tin lại là tiểu quan do người ta dưỡng a? Không muốn bị bản vương xâm phạm, vậy chỉ cần cắn lưỡi tự sát là được rồi!”

Cắn lưỡi tự sát là cái gì?

Tiêu Hoàn Vũ hai mắt đẫm lệ, mơ hồ nhìn Lý Long, trong đầu y rất nhanh hiện ra ý nghĩ muốn chết để bảo toàn trinh tiết! Chỉ là nếu muốn nhảy lầu thì chỗ này thấp quá; điện giật thì chỗ này lại không có ổ điện; thắt cổ thì hắn lại không biết thắt dây như thế nào; mà cắn lưỡi vốn là loại tự sát đơn giản gọn lẹ, nhưng đã sớm bị xã hội văn minh đào thải, nên y nghe không hiểu.

Thấy Tiêu Hoàn Vũ chỉ dùng ánh mắt quật cường nhìn mình, không có thêm bất cứ cử động nào, Lý Long trong lòng càng thêm khinh rẻ, hanh, ra vẻ cao quý như thế sao không một đường cắn lưỡi quách cho rồi?

“Ngươi không tự sát thì đừng trách bản vương không khách khí!”

Nói xong, Lý Long lập tức đem áo khoác của Tiêu Hoàn Vũ một đường xé rách, áo phông cũng bị cởi, thân người Tiêu Hoàn Vũ hoàn toàn xích lõa… Lý Long dùng răng không nhẹ không nặng cắn mút từng tấc từng thước da thịt Tiêu Hoàn Vũ… Một đường xuống phía dưới, đến khi chạm đến đóa thù du trước ngực, hắn dùng miệng hàm trụ, dụng sức mà duyện giảo.

“A!” Tiêu Hoàn Vũ không nhịn được phát ra thanh âm sợ hãi, nhưng ngay sau đó, y lập tức cắn chặt răng, không cho bản thân phát ra bất cứ thanh âm nào, nhưng vẫn là khó nhịn được tiếng rên rỉ chực chờ trong cuống họng…

“Ân,, ân…”

“Coi bộ ngươi rất là hưởng thụ?”

Lý Long lạnh lùng nói, hắn muốn đem cởi bỏ quần của Tiêu Hoàn Vũ, nhưng loại quần này thực kỳ quái, khiến hắn không biết phải cởi như thế nào… Không có đai lưng? Ngược lại có một nút buộc, nhưng cứng quá,… Còn có một dải răng cưa bằng sắt, dùng làm cái gì vậy? (đó là khóa kéo mà!)”

Lý Long trong lúc còn đang hoang mang nhìn cái khóa quần, Tiêu Hoàn Vũ nhân cơ hội này, một cước đạp thẳng vào ngực Lý Long! Lý Long đau đến lông mày đều nhăn tít lại, nhưng cùng lúc đó cũng bị chọc giận đến cực điểm! Hắn nắm chặt hai chân của Tiêu Hoàn Vũ, mặc kệ tiếng kêu thất thanh ngày một lớn, nhanh như chớp đè lên người hắn, một chưởng dùng lực xé nát quần Jean!

Và thế là, cái quần Jean duy nhất của trăm năm lịch sử đại Đường, vừa mới xuất hiện đã chính thức oanh liệt mà ngã xuống…

“A! Quái vật!” Khí lực của hắn sao lại lớn như vậy?? Hắn có đúng là người không vậy??

“Quái vật?? Mặt đáng sợ nhất ngươi còn chưa có thấy ni!”

Đem quần hoàn toàn xé bỏ, không còn gì vướng víu, Lý Long trực tiếp đem phân thân từ lâu đã cương cứng, trực tiếp tấn công vào tiểu huyệt nhỏ nhắn chưa từng có ai chạm qua của Tiêu Hoàn Vũ…

“A!!”

Tiêu Hoàn Vũ đau đớn mà hét to một tiếng, khi mà hắn cảm nhận rõ được nơi phát ra đau đớn, thì thần trí đã có điểm mơ hồ,

Ta… Bị cường bạo? Bị một nam nhân…”

“Quái lạ… hảo chặt…” Lý Long chậm rãi trừu động bên trong:”Hảo nhiệt, hảo nhuyễn.. Hanh… Tiểu quan thực đúng là tiểu quan, địa phương này trời sinh chính là để người ta hưởng thụ!”

Một đợt lại một đợt công kích cuối cùng đã đem thần trí Tiêu Hoàn Vũ quay về hiện tại! Hắn không biết đào đâu ra sức lực, sống chết giãy dụa. Lý Long vốn không ngờ hắn đột ngột phát cuồng, nhất thời không biết xử lí thế nào.

“Đừng lộn xộn!” Phân thân bị chèn ép gắt gao, không tài nào động đậy, khiến cho Lý Long đau đến sắc mặt trắng bệch cả ra

“Thành thật chút đi!”

Hung hăng đánh Tiêu Hoàn Vũ một bạt tai, quả nhiên lập tức có hiệu quả, y không giãy dụa nữa.. Lý Long lập tức gia tăng trừu động, dùng hết khí lực toàn thân, hận không thể một đường xuyên qua cơ thể hắn! Khoái cảm kì diệu trước nay chưa từng trải qua khiến Lý Long hoàn toàn chím đắm vào,không thể ý thấy người dưới thân ánh mắt mơ hồ, không rõ là nhìn về nơi nào, chỉ thấy một mảnh mù sương…

Bình luận

Truyện đang đọc