EM VÀ ANH CÙNG THẢO NGUYÊN CÓ ƯỚC HẸN

Giữa vùng đất thảo nguyên mênh mông rộng lớn, đám mây lững lờ trôi theo làn gió, còn nhớ không em? Ta và em từng có một lời ước hẹn...

Một thiếu niên vận trang phục người Mông Cổ, gương mặt thanh tú mị hoặc, đôi chân thon dài không ngừng chạy băng qua vùng thảo nguyên xanh mượt, như muốn vượt qua tất cả để đối mặt với những gì ở phía trước.

Một giọng hát du dương, một bản tình ca lãng mạn, khi em gửi gắm ước muốn vào đóa hoa trắng, khi em dang rộng đôi tay lên bầu trời, đóa hoa trắng lả lướt nhẹ bay trong gió tràn ngập không trung những cánh hoa trắng mỏng manh.

Hôm nay, em nép mình trong vòng tay của ta mỉm cười hạnh phúc

Hôm sau, ta lại không thể giúp em lau đi những giọt lệ sầu tuôn rơi

Mỗi ngày, ta muốn nhìn thấy khuôn mặt tươi cười của em

Mỗi ngày, ta muốn nghe thấy âm thanh trong trẻo của em

Luôn muốn dừng chân lại nơi mà em ở

Luôn muốn nâng lên chén rượu cùng em giao lời ước hẹn

Hẹn nhau đi tìm tương lai của đôi ta

Bình luận

Truyện đang đọc