FAN LÃO BÀ HIỂU BIẾT MỘT CHÚT

Chương 81

Hoắc Hi gần đây bận rộn vì một vấn đề mới, đi tới đi lui đều là hành trình cá nhân, sau khi xuống phi cơ thì dùng thông đạo của khách VIP. Hi Quang từ trước đến nay ra tay xé tư sinh rất căng, cho nên hành trình tư nhân của Hoắc Hi không xuất hiện bóng dáng tư sinh. Nếu có Hi Quang dám tiết lộ hành trình tư nhân của anh liền bị liệt vào fan tư sinh. Cho nên hành trình lần này của Hoắc Hi có thể nói là bí mật và tự do.

Trợ lý đem xe tới, đỗ ở bãi đậu xe. Hoắc Hi giao hành lý cho Tiểu Đản, tự mình lái xe rời đi.

Trợ lý nhìn theo đuôi xe, quay đầu hỏi Tiểu Đản.

“Ông chủ đang yêu đương sao?”

Tiểu Đản liếc mắt.

“Nhiều chuyện như vậy. Cậu làm trợ lý làm gì, đi làm phóng viên báo lá cải đi.”

“…”

Tới bãi đậu xe dưới nhà Thịnh Kiều, Hoắc Hi đội nón, mang khẩu trang rồi mới vào thang máy. Thang máy dừng ở tầng 1, có hai cô gái trẻ ôm trái cây rau củ bước vào.

Hoắc Hi cúi thấp đầu, lui về sau. May mà hai người kia không chú ý tới anh, đang hưng phấn trò chuyện với nhau.

“Nè, bồ rửa rau cắt nhỏ trước nha, tui đi làm cơm. Còn khoảng nửa giờ, chắc sẽ kịp!”

“Tui có xem qua teaser. Kỳ này quay ở hoang đảo. Không khủng bố không ghê rợn. Có thể vừa ăn cơm vừa xem.”

“Tui muốn tiếp tục ủng hộ cp tìm mã!!!”

Tới lầu 5, Hoắc Hi nghiêng người bước ra. Hai cô gái trong thang máy không hề chú ý tới anh.

Bấm chuông cửa, người trong nhà mở cửa rất nhanh. Thịnh Kiều đang mặc tạp dề, trông thấy anh, trên mặt vĩnh viễn là nụ cười tươi đẹp nhất.

“Hoắc Hi~ anh tới rồi!”

Hoắc Hi gật đầu, tháo mũ và khẩu trang xuống.

Cô sững người, đôi mắt mở lớn, nội tâm kêu gào hoa si điên cuồng.

Anh… anh… cắt tóc ngắn!!!

Aaaaaaaaa… ngầu quá… đẹp trai quá!!!!

Tóc ngắn, đường cong khuôn mặt càng lộ nét rắn rỏi, khí chất tăng thêm vài phần lạnh lùng, khi nhìn người đối diện, hơi rũ khóe mắt, trông vừa lạnh lại vừa dữ!

Má ơi ~ tạo hình này quá hiểu biết tâm ý của fan đi. Đây là hình tượng ông chồng lãnh khốc có thể câu hồn mọi thiếu nữ nha~

Cô che dấu sự kích động, lí nhí nói.

“Hoắc Hi, anh cắt tóc rồi.”

Hoắc Hi đi vào nhà.

“Ừ… bài hát mới thích hợp với tạo hình tóc ngắn hơn.”

Huhu… chết mất thôi… không thể tưởng tượng ra hình ảnh Hoắc Hi với mái tóc ngắn khi khiêu vũ sẽ trông như thế nào~

Anh vì sao càng ngày càng đẹp trai? Anh có phải đã ăn tiên đơn diệu dược gì không?

Hoắc Hi đổi giày xong, ngẩng đầu thấy cô vẫn đứng nguyên tại chỗ, chăm chăm nhìn anh không chớp mắt, khẽ cười một tiếng.

“Tóc ngắn nhìn không quen sao?”

Quen~ nhìn quen… em có thể cả đời mở mắt nhìn anh không nháy mắt đó~

Thịnh Kiều ô~ một tiếng, ôm ngực chạy vào phòng bếp.

Cô đã làm xong món tạp tương, vẫn đang đợi anh tới, lúc này đem nước nóng nấu sẵn trụng qua mì một chút, thế là một chén mì tạp tương nóng hôi hổi ra đời.

Cô không biết vì sao mỗi lần Hoắc Hi đều đòi ăn tạp tương. Cô làm nhiều lần như vậy, càng làm thì tay nghề càng nâng cao. Nếu có một ngày không thể làm minh tinh, cô nghĩ cô có thể mở cửa tiệm bán tạp tương cũng được.

Lúc cô mang thức ăn ra, Hoắc Hi đang cầm điều khiển từ xa chọn kênh tivi.

Sau đó cô nghe thấy điệu nhạc quen thuộc của chương trình Chạy Ra Ngày Mới. Hôm nay họ phát sóng kỳ thứ ba,

Thịnh Kiều: “???”

Hoắc Hi chọn kênh xong, thả điều khiển từ xa xuống bàn, xoay người nhận lấy chén tạp tương trong tay cô, cười cười nói.

“Vừa ăn cơm vừa xem tivi.”

Nhớ lại coi, lúc quay hình ở hoang đảo, cô đã làm những gì???

Đệch~ cô ói lên người dân bản xứ!

Đệch~ cô mém chút bị đem nướng!

Đệch~ cô nghe Thẩm Tuyển Ý hát!

Đệch~ cô còn tổ đội với Thẩm Tuyển Ý!

Aaaaaa không lẽ hôm nay sẽ là ngày chết của cô sao?

Thịnh Kiều ủ rủ ngồi xuống cái ghế nhỏ ở cạnh bàn.

Tiết mục mở màn với hình ảnh tổ đạo diễn kiểm tra ba lô ở bờ biển. Đến phiên Thịnh Kiều, đầu tiên là họ yêu cầu cô giao bao tiền lẻ. Thịnh-quỷ tài-Kiều dùng lý lẽ “lục phủ ngũ tạng” khiến tổ tiết mục phải thỏa hiệp, bảo vệ được bao tiền lẻ.

Ngay sau đó, đã học khôn, tổ đạo diễn moi ra cây chủy thủ dưới gót giày của cô.

Hoắc Hi: “…”

Thịnh Kiều: “…”

Thiệt là mất mặt mà~

Cùng lúc đó, trên phần bình luận của cư dân mạng.

—— Thịnh Kiều vs tổ đạo diễn, trận thứ nhất, hòa!

—— hahaha không hổ là tay cất giấu đồ tài ba, Dora-Kiều…

—— tổ tiết mục quá độc ác, còn khám người nữa chứ!

—— Thịnh Kiều trong lòng tui không bao giờ còn là hình tượng nối nghiệp chủ nghĩa xã hội quang vinh nữaaaaaaa

—— chỉ có tui mới thấy nhét chủy thủ dưới giày rất cộm chân à?

—— cộm chân vẫn muốn giấu đồ, chứng tỏ Thịnh Kiều đối với việc cất giấu rất có dũng khí và chấp niệm.

Thịnh Kiều hiện giờ không muốn nói chuyện, vùi đầu ăn mì.

Sớm biết sẽ có một ngày cùng idol ngồi xem chương trình, cô đã không làm ra những hành động ngu ngốc kia.

Khách quý lên thuyền, từng người bị đưa tới đảo con cua, trợ lý tiết mục giải thích quy tắc trò chơi và phân phát trang bị. Thịnh Kiều với trang phục quân nhân, ôm khẩu súng trường, trông rất ra dáng, nhờ thế lại hút thêm một ít fan nhan khống. (nhan khống = yêu thích vẻ ngoài xinh đẹp)

Hoắc Hi ôm chén mì, ăn rất chậm, giống như đang chuyên chú xem tivi, thấy cô mặc quân trang, đôi mắt khẽ híp, nghiêng đầu nhìn người ngồi bên cạnh đang cúi đầu ủ rủ ăn mì, không tiếng động cong khóe môi.

Cốt truyện bắt đầu. Năm vị khách quý khác sau khi thay trang phục đều ý chí chiến đấu sôi trào, hăng hái tiến vào bên trong hoang đảo, mở ra con đường cầu sinh. Đến lúc quay tới Thịnh Kiều, khán giả chỉ thấy cô gác ba lô, nằm ngửa trên bờ cát, cực kỳ hưởng thụ.

Hậu kỳ, chương trình đem nội dung cuộc đối thoại giữa cô và hệ thống cắt vào luôn.

Sau đó khán giả nghe thấy cô nói, muốn nằm phơi nắng, ngủ một giấc.

Hệ thống: “Mời người chơi lập tức đứng lên, tiến vào rừng bắt đầu con đường mạo hiểm. Nếu không sẽ bị bắn trúng đầu, chết ngay lập tức.”

Khán giả liền hahahahahaha một loạt.

—— sao tui nghe ra trong tiếng nói lạnh nhạt vô tình của hệ thống một tia tức giận cùng điên đầu vậy… haha…

—— mấy bạn có thể đi xem clip hậu trường của chủ đề Quỷ gả, tổ đạo diễn tức giận đến liên tục uống thuốc trợ tim… haha… cười chết tui luôn…

—— tổ đạo diễn: bọn tui rốt cuộc đã làm sai cái gì… mời trúng một cái bug còn chưa đủ, hiện giờ tới đủ một đôi…

Sau đó, Thịnh Kiều nghe thấy người bên cạnh không nhịn nổi mà cười khì một tiếng.

Cười cái gì chứ… cô đang muốn khóc đây.

“Hoắc Hi, hay là… đừng xem nữa?”

“Thú vị như vậy… vì sao không xem?”

Haiz…

Thế là, tiếp theo sau đó, idol cùng khán giả cả nước xem được một loạt hành động ngu ngốc của cô.

Từ chuyện móc khoai tây chiên giấu trong ô, đến ói lên toàn thân của dân bản xứ, lúc sắp bị đem nướng thì dùng tiếng Anh đòi trả tiền gấp 3.

Hậu kỳ, chương trình đem toàn bộ lời nói của tổ đạo diễn cũng cắt đi vào.

—— Cô ta nghĩ bản thân đang đi du lịch ngắm cảnh hả? Khoai tây chiên làm sao mang lên được?

—— Vừa rồi đã quên mở dù kiểm tra, cô ấy giấu khoai tây chiên trong đó.

—— Bẫy rập ở đâu?

—— Cô ấy rất may mắn, đều tránh hết.

—— Dân bản xứ đâu?

—— Đang hướng tới chỗ Phương Chỉ

—— Mau gọi về. Bảo họ đi mà bắt Thịnh Kiều cho ta!!!!!

Khán giả lại hahahahaha một loạt

—— hahaha… người đầu tiên bức điên tổ đạo diễn…

—— bức đạo diễn phải sửa kịch bản, kêu diễn viên quần chúng quay về bắt trói cô ấy, gây thù lớn rồi… ahahaha…

—— cô ấy còn ói lên khắp người anh kia… cha mạ ơi… diễn viên quần chúng có tội tình gì chứ…

—— sao có thể trách tiểu Kiều… cô ấy đã dùng song ngữ nói muốn ói rồi mà…

—— còn bảo I have an idea… haha…tui cười muốn rụng răng luôn… hahaha…

—— đừng nói nữa, tiếng Anh phát âm không tồi nha, khẩu âm rất chuẩn á…

—— mấy bạn không để ý à… tui nghe cô ấy phát âm đúng chuẩn người Luân Đôn nha!

—— tui sẽ không bao giờ dám nói Thịnh Kiều học dốt nữa, khẩu âm này đủ sức ném tui xa mấy con phố luôn…

Hoắc Hi rốt cuộc ăn xong, lấy giấy lau miệng, nghiêng đầu nhìn người bên cạnh đang cúi sát đầu muốn chôn luôn vào trong tô mì.

“Xem ra em đi quay hình tiết mục này thật vui vẻ nha.”

“Không… không vui…”

Cô nhìn màn hình, thấy cảnh cô trượt xuống sườn dốc, cảnh tiếp theo sẽ là lúc cô gặp Thẩm Tuyển Ý đang hát.

Thịnh Kiều cọ cọ đứng lên, cản tầm mắt của anh.

“Hoắc Hi, tới, chúng ta đối diễn đi.”

“Không, anh muốn xem tivi.”

“Kia…”

Hoắc Hi né người sang trái, cô liền nhích sang trái. Hoắc Hi né người sang phải, cô liền nhích sang phải. Sau đó, Hoắc Hi trực tiếp vòng tay qua lưng cô, ôm ngang eo, xách cô nhấc khỏi mặt đất, ném lên sô pha.

Thịnh Kiều: “???”

Cô muốn ngồi lên, Hoắc Hi dùng tay đè cô lại, tiếng nói vang lên trên đỉnh đầu.

“Ngoan, cùng xem với anh.”

Cô không dám động đậy.

Trong tivi truyền ra tiếng hát dâng trào của Thẩm Tuyển Ý.

Cô nghe idol cười hừ một tiếng.

Hoắc Hi thường không biểu lộ tình cảm trên nét mặt. Nhưng khán giả bình thường thì không giống vậy, xem đến cảnh Thẩm Tuyển Ý rống lên lời nhạc tiếng Anh, toàn bộ mọi người đều cười phun nước lên màn hình.

Sao có thể ngốc ngốc đáng yêu như thế?

Vẫn là một câu “huynh đệ” treo trên cửa miệng, vẫn là ánh mắt xem thường, cp tìm mã mà mọi người chờ mong rốt cuộc gặp nhau.

Người sáng suốt đều có thể nhìn ra, Thịnh Kiều trông thấy Thẩm Tuyển Ý sắc mặt liền giống như sắp chết đến nơi. Đặc biệt là lúc Thẩm Tuyển Ý cầu cứu, cô quay đầu bước đi, vẻ ghét bỏ nồng đậm trên mặt sắp tràn ra khỏi màn hình.

Khán giả cười như điên.

—— Thịnh Kiều vì sao ghét bỏ Thẩm Tuyển Ý như vậy nhỉ?

—— là ghét thật sự đó… hahahaha… động tác lúc quay người giống như hận không thể mọc cánh lập tức bay đi vậy…

—— quả thực là chính chủ tự tay hủy cp tìm mã.

—— không muốn tổ đội với tên kia thôi a, dù sao fan nhà đó mắng chửi rất hung, không dễ chọc vào đâu.

—— nếu là tui, tui sẽ một phát bắn chết cậu ta luôn, miễn cho có lòng tốt mà còn bị mắng chửi.

—— hiện tại chương trình tống nghệ không phải có kịch bản sẵn à? Idol nhà mấy người không phải đang xây dựng hình tượng nữ cường sao? Nói cứ như thật vậy.

—— ai mắng chửi mấy người? Đừng tưởng trên mặt có dát vàng chứ. Với địa vị này của idol nhà mấy người, mở miệng chửi mấy người còn thấy không xứng á…

—— nói chương trình có kịch bản sẵn là người không có đầu óc hả? Tống nghệ này đi theo đường không có kịch bản đấy. Trước khi hắc người ta cũng nên tìm hiểu làm bài tập một chút chứ.

Hai nhà tiếp tục xé nhau, người xem tiếp tục xem diễn.

Sau khi tổ đội thành lập, Thẩm Tuyển Ý thề sống chết sẽ giúp Thịnh Kiều tìm thuyền, đưa cô rời khỏi đây. Hình ảnh hai người đấu võ mồm sớm là trọng điểm câu khách của toàn chương trình.

Kỳ thật cũng không tính là đấu võ mồm. Là Thịnh Kiều một bên dỗi Thẩm Tuyển Ý.

Trừ bỏ fan hai nhà, khán giả lại nhìn ra cảm giác cp ở trong đó, rất thần kỳ.

Hình ảnh cuối cùng dừng lại ở cảnh Thẩm Tuyển Ý một tay đem đầu Thịnh Kiều ấn vào ngực, một chân đá văng cánh cửa.

Tiết mục tạm dừng, mời các bạn đón xem kỳ tiếp theo vào thứ sáu tuần sau.

Khán giả bình luận.

—— Đù, thực lực bạn trai của Thẩm Tuyển Ý max luôn!!!

—— AAAAAAAA tui bị mê hoặc rồi… anh ấy không chỉ hài hước ngốc nghếch thôi đâu!!!

—— hành động ấn vào ngực quá manly, cp này tui chịu!!!

—— huhuhu… mấy bạn đi ngắm cơ bụng của Thẩm Tuyển Ý đi… cơ ngực của ảnh đẹp quá sức tưởng tượng của tui luônnnnnn

—— trong khoảng thời gian ngắn, thiệt không biết nên hâm mộ ai.

—— tui tuyên bố! Cp tìm thuyền đã khóa! Tui nuốt chìa khóa rồi! Mời hai người mau kết hôn điiiiiiiiiiii

—— hahahahaha cp tìm thuyền là cái quỷ gì? Tập trước là tìm ngựa, tập này là tìm thuyền sao?

[CP tìm thuyền] lại lên hotsearch, một đường cạnh tranh, xử đẹp hotsearch của nữ minh tinh ngoại tình và nam minh tinh ăn mảnh, vinh quang chiếm lấy top 1.

Tập trước, cpf của họ phần lớn là vui đùa thôi. Nhưng sau kỳ này, bởi vì Thẩm Tuyển Ý đột nhiên bùng nổ hình tượng bạn trai bá đạo, họ hút được một nhóm cpf thật sự.

Người ta nói, thiên lý nhân duyên nhất tuyến khiên (nếu có duyên thì ngàn dặm cũng có sợi dây cột lại), không phải oan gia không thấy mặt. Có rất nhiều cặp vợ chồng đều khởi đầu từ hoan hỉ oan gia, đây chính là kịch bản của phim thần tượng đó a~ Tỷ muội, còn đợi gì nữa? Mau nhập hố. Hiện tại nhập hố không có hại gì, sẽ không bị ai tẩy não, còn được trải nghiệm cảm giác dưỡng thành (nuôi lớn) cp của mình!

Cpf ngang trời xuất thế này giống như virus, bắt đầu lan tràn khắp mạng xã hội. Fan của hai nhà dùng mọi cách, mọi thủ đoạn đều không áp chế được, thậm chí nội bộ của bọn họ cũng xuất hiện cpf!!!

Chúng tôi là fan của cp tìm thuyền, là fan của cô bé tiền lẻ, bởi vì khi chúng tôi tụ lại một chỗ, thời thời khắc khắc đều vui vẻ cười đùa, nơi nơi đem tiền thối lại!

Ý Nhân: “…”

Fan Kiều: “…”

Đây rốt cuộc là cpf ngu ngốc gì vậy? Chúng tôi không nhận quen biết a~

Tiết mục kết thúc. Hoắc Hi bấm nút dừng. Hình ảnh vừa đúng dừng ở hình ảnh Thẩm Tuyển Ý đang ôm Thịnh Kiều.

Thịnh Kiều: “…”

Len lén, chậm chầm, nhẹ nhàng bò dậy, chạy trốn. Không thấy em, không thấy em~

“Đứng lại.”

“… haiz…”

Thịnh Kiều xoay người, dùng tay ôm đầu, nhìn chằm chằm xuống mũi chân, bộ dáng cực kỳ ngoan ngoãn như trẻ nhỏ phạm lỗi biết nhận sai.

Hoắc Hi nói.

“Lại đây.”

Cô nhích nhích đi tới.

“Còn nhớ rõ bảng kiểm điểm lần trước viết như thế nào không?”

“Nếu tái phạm, đánh gãy chân.” – cô ủy khuất lí nhí nói – “Nhưng em là bị bắt buộc, này không thể trách em.”

Vì cô cúi đầu nên không phát hiện đáy mắt Hoắc Hi lóe qua ý cười. Âm thanh của anh vẫn bình lặng như cũ.

“Chẳng lẽ cứ bỏ qua như vậy?”

Cô chu miệng bắt đầu kể lể.

“Em tặng anh sách ảnh nè, làm tạp tương cho anh ăn nè, còn trao quyền sử dụng hình ảnh cho phòng làm việc của anh nè.”

Hoắc Hi bị chọc cười, đứng lên đi tới trước mặt cô, giơ tay gõ đầu cô một cái.

“Còn biết cò kè mặc cả hả?”

Cô nghe được ý cười trong giọng nói của anh.

Mím môi cười trộm, rốt cuộc có can đảm ngẩng đầu nhìn anh, hai mắt sáng lấp lánh.

“Hoắc Hi~ anh không giận nữa đúng không?” – cô dùng hai ngón tay nắm tay áo của anh, khẽ lắc lắc – “Đừng giận em mà… em chỉ thích một mình anh.”

Ánh mắt Hoắc Hi sâu thêm một chút.

Hầu kết khẽ chuyển động.

Xoay người qua chỗ khác, khôi phục dáng vẻ bình lặng.

“Anh phải đi rồi, ngày mai có công tác.”

“Vâng vâng… anh đi đường cẩn thận.” – dừng một chút, nói – “Hoắc Hi, anh về nhà nếu có rảnh thì đăng weibo được không? Chúng em đều rất nhớ anh.”

Hoắc Hi cúi người lấy mũ, đội lên đầu, trả lời.

“Được.”

Cô tiễn anh đến tận cửa, ánh mắt lưu luyến không rời, nhẹ giọng nói.

“Hoắc Hi~ tạm biệt! Ngủ ngon!”

Anh thấp giọng nói.

“Ngủ ngon.”

Sau đó đóng cửa.

Bên ngoài, gió lạnh thổi qua, Hoắc Hi đứng chôn chân tại chỗ một lát, chậm rãi phà ra một hơi nhẹ nhõm.

o0o

Nhiệt độ bắt đầu nóng lên. Rét lạnh đầu xuân đã qua. Ấm áp cuối xuân đang tới. Thịnh Kiều rốt cuộc hoàn thành phần thu hình cho hai chương trình Chạy Ra Ngày Mới và Tinh Quang Thiếu Niên.

Hai chương trình này giúp cô gia tăng nhân khí rất nhiều, không chỉ giúp cô thay đổi ấn tượng với người qua đường mà còn giúp cô hút thêm lượng fan trung thành. Nếu tống nghệ phát sóng trực tiếp lần trước có thể ví như cô lột xác, thì Tinh Quang Thiếu Niên chính là hình ảnh cô bay lên, càng đừng nói biểu hiện xuất sắc của cô ở Chạy Ra Ngày mới, dù chỉ mới phát sóng 3 kỳ nhưng sau mỗi kỳ phát sóng thì độ thảo luận của cô cao ngang ngửa với đỉnh lưu Thẩm Tuyển Ý. Hơn nữa, cpf của cô và Thẩm Tuyển Ý lớn mạnh như thế chẻ tre, nhiệt độ và đề tài đều tăng vọt.

Sự nghiệp bay lên quá nhanh, chắn đường người khác, tự khắc sẽ xuất hiện hắc tử.

Thịnh Kiều phát hiện gần đây số lượng antifan của cô giống như còn nhiều hơn trước lúc giải ước nữa.

Tin tức cô được bao dưỡng bay đầy trời, sự kiện ảnh nude cũng bị đào lại, có antifan dùng ảnh nude trên mạng ghép với mặt của cô rồi phát tán khắp nơi, may mà chuyện này được fanclub phát hiện kịp thời, công ty giúp cô che chắn, đồng thời khởi kiện người phát tán tấm ảnh kia.

Bối Minh Phàm bận đến không thấy mặt mũi. Thịnh Kiều thì nhận được hai số tiền lớn.

Tống nghệ kết thúc, thù lao vào tay. Thời gian qua, những gì cô trả giá rốt cuộc có thu hoạch.

Chuyện thứ nhất cô làm chính là nhờ Phương Bạch và Đinh Giản về quê đón bà Thịnh lên Bắc Kinh. Thân phận của cô hiện giờ không tiện xuất hiện công khai. Sau đó cô còn cần liên hệ với viện điều dưỡng, còn cần trả nhà, thu thập hành lý chuẩn bị chuyển nhà.

Bối Minh Phàm dựa theo yêu cầu của cô, liên hệ với một viện điều dưỡng cao cấp, chờ bà Thịnh vừa đến Bắc Kinh liền cùng Thịnh Kiều đi gặp bác sĩ. Bác sĩ căn cứ vào tình huống của bà Thịnh, tìm được chân giả tốt nhất, sau khi đeo chân giả thì cần khoảng 3 tháng điều dưỡng để thích ứng. Thịnh Kiều chuẩn bị tiến tổ, trực tiếp thanh toán luôn 3 tháng phí tổn. Đem mọi chuyện chuẩn bị thỏa đáng, để bà Thịnh có thể yên tâm ở lại viện điều dưỡng.

Trong thời gian bận rộn thế này, Hi Quang chuẩn bị nghênh đón một sự kiện trọng đại.

Sinh nhật lần thứ 29 của Hoắc Hi.

Anh xuất đạo 7 năm, từ lúc là một thực tập sinh chưa có chút tiếng tăm gì cho tới lúc là một đỉnh cấp lưu lượng của bây giờ, ngày này mỗi năm đều là một cột mốc lịch sử.

Mỗi năm, đối với Hi Quang, tiếp ứng sinh nhật cho Hoắc Hi đều là thời điểm cần chi tiền nhiều nhất!!!

Lúc xưa, ngày này, Thịnh Kiều sẽ dùng tiền bao một bảng đèn ngay trung tâm thành phố để chạy tiếp ứng mừng sinh nhật cho Hoắc Hi. Chi phí một ngày của bảng đèn là khoảng vài trăm ngàn tệ. Khi ấy, đối với cô, số tiền đó chỉ bằng tiền tiêu vặt một tháng. Miễn bàn tới hiện tại.

Trong tay có một số tiền lớn, làm sao có thể thiếu bảng đèn tiếp ứng chứ?

Cô muốn cho toàn thế giới đều biết, ngày hôm nay là sinh nhật lần thứ 29 của Hoắc Hi. Anh càng lớn càng trẻ, hiện tại nói anh mới 19 cũng có người tin a~ Cô thích nhất là khi người qua đường nhìn hình của anh liền cảm thán, nhìn trẻ như vậy mà đã 29 rồi à?

Thịnh Kiều bỏ tiền bao tất cả bảng đèn ở đoạn đường đi bộ vào ga tàu điện ngầm cùng với bảng quảng cáo chạy trên tàu điện ngầm.

Cô đem mấy chục tấm hình do chính cô chỉnh sửa, xóa logo, thêm vào câu chúc “Hoắc Hi 29 tuổi, sinh nhật vui vẻ!”, gửi cho công ty phụ trách, một ngày trước sinh nhật của Hoắc Hi thì chạy tiếp ứng.

Thế là một ngày kia, hành khách đi tàu điện ngầm liền thấy hình ảnh của Hoắc Hi ở khắp nơi, vừa vào cửa ga liền thấy, dọc đường đi bộ ra tàu điện cũng thấy, lên xe rồi vẫn thấy mặt Hoắc Hi trên bảng quảng cáo.

Người qua đường nói: “Ồ, thì ra hôm nay là sinh nhật của Hoắc Hi. Lớn lên thật đẹp trai. Công ty làm tuyên truyền rất tốt.”

Hi Quang: “Đờ mờ… đây là tiếp ứng năm nay của phòng làm việc ư? Cũng quá có mặt mũi rồi!”

Những người đi làm buổi sáng chụp hình, quay videp phát tán lên mạng, sau đó Hi Quang sinh sống trong thành phố cũng xuất động, rủ nhau tới tàu điện ngầm vây xem.

[Tiếp ứng siêu đẹp cho sinh nhật của Hoắc Hi] từ buổi sáng đã chễm chệ trên top 1 hotsearch, nằm cả ngày không rớt hạng.

Hi Quang đi vây xem và chụp ảnh lưu niệm lúc này phát hiện có điểm ngờ ngợ.

Sao hình ảnh tiếp ứng này có phong cách quen thuộc như vậy?

Không phải là ảnh chỉnh sửa của Phúc Sở Ý hay sao?

Chẳng lẽ phòng làm việc lại mượn ảnh của Phúc Sở Ý để làm tuyên truyền nữa?

Rất nhiều Hi Quang chạy tới weibo của phòng làm việc khích lệ, thổ lộ lẫn bày tỏ tình cảm. Rất nhanh sau đó phòng làm việc liền đăng một bài lên weibo.

—— Thất Thất cũng vây xem với mọi người nha~ không biết là tiểu thư xinh đẹp nào dùng phương thức lớn mật như vậy để thổ lộ với Hi Hi vậy a?

Đờ mờ???

Không phải tiếp ứng của phòng làm việc?

Là tiếp ứng cá nhân?

Đây cũng quá giàu điiiiiiiii!!! Là vị thần tiên tỷ muội nào vung tiền như rác vậy?

Xác nhận đó là hình của Phúc Sở Ý, mọi người nhanh như chớp chạy qua hỏi Phúc Sở Ý đã trao quyền sử dụng hình ảnh cho vị đại gia nào?

Phúc Sở Ý vừa hoàn thành trò chơi rút thăm trúng thưởng của 500 tập sách ảnh, đang kiểm tra danh sách trúng thưởng, nhận được tin nhắn, chưa kịp hiểu mọi người đang hỏi chuyện gì.

Hi Quang tag cô vào hình chụp ở tàu điện ngầm.

Phúc Sở Ý >> không có trao quyền cho ai, là của tôi làm.

Hi Quang >> ???

Cho nên đại gia chính là cô??????

Còn tưởng tặng miễn phí 500 sách ảnh đã là số chi lớn nhất rồi, không ngờ cô còn có thể quăng ra số tiền lớn hơn nữa.

Toàn bộ Hi Quang đều quỳ.

Lương Tiểu Đường: “…”

Chị truy tinh như vậy, fan của chị có biết không?

Bình luận

Truyện đang đọc