Edit: Nora
Beta: Tiểu Tuyền
Cô rất ngạc nhiên về bàn điều khiển này, thử ấn xuống một cái, sau đó liền ngây người.
Không ngờ lại là âm nhạc réo rắc, hơn nữa giai điệu còn rất du dương, êm dịu mà không hề chói tai. Thật ra Hân Hân cũng không phải quá mức
yêu thích âm nhạc, nhưng mà hiện tại tiếp xúc với giai điệu này cả tinh
thần và thể xác như được gột rửa.
Vốn cô có chút lo sợ nhưng hiện tại quả thật rất hy vọng sớm ngày
được sinh ra cục cưng. Có điều, đây mà là đồ chơi con nít sao, đồ chơi
như vậy có gì vui cơ chứ?
Còn có những thứ vui tai vui mắt vô cùng đặc biệt thú vị. Hân Hân cảm thấy vô cùng mới lạ, còn chơi thật lâu, giương mắt lên một cái mới phát giác ra đã chơi hết một ngày.
Cô thật quá ham chơi rồi, vậy là đã một ngày không gặp Mary!
Cô bất giác cốc đầu mình, mụ nó: cô cũng sắp làm mẹ người ta rồi vậy mà còn tranh đồ chơi với con, thật quá thất bại mà.
Hay là làm người phụ nữ tài trí một lần đi, đi tìm Mary trêu đùa cô bé nhỉ?
Kết quả Mary cả người đều ỉu xìu ủ dột, nhìn qua có vẻ như rất mệt
mỏi. Hân Hân vuốt vuốt đầu cô bé hỏi: “Sao vậy Mary? Có phải có chỗ nào
không thoải mái hay không?”
Người máy đứng bên cạnh nói: “Tất cả chức năng thân thể cô Mary đều bình thường.”
Hay là tâm tình không tốt?
Hân Hân dụ dỗ cô bé: “Hay để chị Hân Hân chơi trò chơi với em nhé?”
Trước đây cô bé thích nhất chơi với cô đấy, sao hôm nay lại xa cách vậy?
Hân Hân cảm thấy nếu là một “người mẹ”, cô nên tự mình xuống bếp an
ủi đứa bé không có tinh thần này nào, qua một thời gian tôi luyện cô rất có lòng tin với khả năng nấu nướng của mình đấy.
Cho nên cô mang tâm tình hứng khởi xuống bếp làm một món cá chép
chiên vàng, xào thêm ba món rau rồi bảo người máy mang đến phòng Mary,
sau đó cười nói với cô bé: “Mary ngoan, tới ăn cơm nào. Chị làm cho em
thức ăn ngon lắm này, em nhất định sẽ thích cho xem.”
Cô trước dẻ cá lựa xương ra cho vào chén, sau đó bưng chén đến bên
cạnh cô bé dụ dỗ: “Có cá này.” Ở thế giới này cá là thứ rất khó được ăn, giống như con cá này này.
Nghe nói hành tinh Gila không sản xuất thủy sản, những thứ này đều được chở tới từ trái đất.
Hơn nữa nơi đó có khu vực không thể bắt được, bởi vì có liên quan đến phóng xạ nên số lượng có rất ít. Cho dù là ở phủ thống soái, trong bếp
cũng chỉ được mười con.
Nào biết đâu được Mary vừa nhìn thấy chén cơm này cả người đã không
khỏe, ghé người vào bên giường nôn mửa liên tục, cô bé nôn rất dữ, như
thể muốn nôn hết cả ruột gan ra.
“Mary em không sao chứ? Mary… nhanh gọi y vụ, nhanh…” Hân Hân lại
càng hoảng sợ. Sinh bệnh rồi, nếu không sẽ không nôn dữ dội vậy.
Rất nhanh có người ở phòng y vụ đến, là ông bác sĩ kia. Ông xem qua
một chút rồi quyết định mang người về phòng y vụ kiểm tra toàn thân.
Kết quả quả thật ngoài dự đoán của mọi người, không ngờ Mary đã mang thai, hơn nữa đã được hơn hai tháng.
Hân Hân ngây ngẩn cả người. Kriya ra đi đã được hơn mấy tháng rồi,
sao cô bé lại mang thai được? Điều này chứng minh, trong phủ thống soái
có người đàn ông nảy sinh quan hệ với cô, rốt cuộc là ai?
Bin Sur?
Người ta có nữ người máy rồi mà. Hơn nữa lúc ở cạnh cô anh ta cũng không hề lộ ra chút bối rối giữa đàn ông với phụ nữ.
Chỉ là cũng rất khó nói, lỡ như anh ta muốn có con của mình hoặc là anh ta yêu thích Mary thì sao?
Cesar?
Thời gian này cô không được thuận tiện cho lắm, có khi nào vụng trộm làm gì với Mary không?
Không được, không được, mình không thể nghi ngờ cả anh. Dù anh rất bá đạo nhưng tác phong vẫn luôn rất đoan chính, trước khi tiếp xúc với cô, đến cả người máy anh cũng chưa từng chơi qua đấy thôi.
Raymond?
Tên nhóc đó quả thật có chút dư giả hormone nam tính, nhưng sẽ không
có lá gan lớn như vậy. Hơn nữa anh ta cũng rất khó tiếp cận phủ thống
soái mới đúng. Từ khi Cesar nhận ra anh ta có chút tâm tư đã sớm hạ
lệnh, không được tới gần phủ thống soái nửa bước khi không có mệnh lệnh
của anh, nếu không sẽ xử trí theo quân pháp.
Vậy rốt cuộc là ai?
Vậy mà cô bé này không biết gì cả sao?
Hân Hân vừa nhứt óc vừa không biết nói gì, nhìn Mary đang vô cùng khó chịu, cô rất muốn lôi người đàn ông gây chuyện kia ra đánh cho răng rơi đầy đất.
Cô thở hổn hển dắt Mary trở về, sau đó truy hỏi cô bé: “Mary, nói chị nghe người đàn ông gần đây đè em lên giường là ai?” Ngữ điệu rất thô
bạo, nhưng nếu như nói quá thâm sâu sẽ khiến Mary nghe không hiểu!
“Đè?” Mary vẫn không hiểu.
Hân Hân cắn răng nói: “Là cùng em thế này, thế này, anh ta thế này.”
Cô ở trên giường làm vài động tác cho Mary xem, làm xong cũng đầu đầy mồ hôi. Đàn ông mà eo không tốt thì không được rồi, cô mới vừa động hai
cái eo đã muốn gãy ra.
Mary như hiểu ra, sau đó cười nói: “Kriya”
Hân Hân có chút xấu hổ, dường như cô đang tìm hiểu chuyện sinh hoạt cá nhân của người ta thì phải.
“Không phải Kriya, Kriya đã ra ngoài rồi, chị nói là người đàn ông
cùng em làm chuyện này ở trên giường mấy ngày trước cơ, đàn ông đấy em
hiểu không? Có thể anh ta sẽ làm em hơi thô bạo một chút, sẽ véo em rất
đau, sẽ khiến cho em… à, rất khó chịu.”
Mary nghiêng đầu, sau đó hai tay giơ lên quá mức như hoan hô nói: “Kriya”
Má ơi, Kriya chuyện gì anh cũng làm hết à?
Cô im lặng trở về phòng mình. Hiện giờ Cesar còn chưa trở về, bản
thân cô cũng không tiện điều tra toàn quân, cho nên chỉ có thể hết lòng
chăm sóc Mary, hiện tại tâm tình cô bé vô cùng bất ổn.
Giờ đây trong phủ đại thống soái có đến hai phụ nữ mang thai, phòng y vụ phải bận rộn rồi.
Cô cố ý không cho lan truyền chuyện Mary mang thai ra ngoài, nếu không cha đứa bé kia sẽ chui ra rất bừa bãi.
Mary là cô gái không hề tự chủ được, càng may bởi vì mang thai cô bé càng thêm mất đi động lực, cả ngày luôn lười biếng.
Trên thế giới này bất luận phụ nữ mang thai con của ai cũng sẽ không dám ra tay sát hại đứa trẻ, đó là phạm pháp.
Mary còn không biết mình đã được làm mẹ, mà khi nghe Hân Hân nói cho cô biết chuyện này thì chỉ phản ứng rất nhạt.
Cũng khó trách, cô vốn không biết mang thai là cái gì, nhưng Hân Hân
lại chỉ chỉ vào bụng của mình nói: “Mấy tháng nữa bụng của em cũng sẽ
lớn như vậy, sau đó sẽ sinh ra cục cưng.” Có lẽ chuyện Kriya vui mừng
khi biết tin sẽ không thể nào xảy ra được rồi.
Thở dài, rốt cuộc cái mũ xanh này là ai chụp lên đây chứ, cho dù cô
rất tin tưởng Cesar nhưng chuyện này anh có nhiều cơ hội nhất.
Mà bây giờ anh lại đang làm chuyện nguy hiểm, cô cũng không tiện liên hệ với anh.
Đợi rồi lại đợi, bên ngoài lại truyền đến tiếng hỏa lực.
Xem ra chiến tranh đã bắt đầu. Cô vội vàng mở máy tính thông minh ra, kết quả chưa đến nửa giờ sau đã nhận được tin đại bản doanh quốc hội bị công phá.
Đại thống soái san bằng căn cứ quốc hội, sau đó tất cả mọi người trên diễn đàn đều cho rằng hiện tại quốc hội đã không thể nào khôi phục được nữa, trận chiến này đại thống soái đã thắng được một nửa.
Hoàn toàn chính xác, người trong quốc hội ở căn cứ bị công phá hiện
tại đang chạy trốn tứ phía, tình huống như vậy không thể điều chỉnh lại
trong nhất thời được, nếu như đại thống soái thừa thắng truy kích thì
quốc hội sẽ không thể nào tồn tại được nữa.
Nhưng Cesar không tiếp tục truy kích quốc hội, anh cho rút lui, vừa về đến đã thấy sắc mặt phu nhân không được tốt.
Hơ, đây là làm sao vậy?
Cesar vốn không phải người thích xem sắc mặt người khác, nhưng vừa
nhìn thấy cô gái nhỏ này một tay nâng eo, vác cái bụng tròn quay nhanh
chóng tiến đến chỗ anh thì không khỏi đau lòng: “Có muốn ngồi xuống nghỉ một chút không?”
Hân Hân quả thật đã đứng mỏi, nói sao thì anh cũng vừa về, không thể
mới đó đã quấy rầy anh vì chuyện này. Thôi thì đợi đến lúc anh thư thả
vậy, mà đợi đến khi anh xử lý xong mọi chuyện cũng đã đến buổi tối.
Hân Hân làm đồ ăn cho anh, sau khi ăn xong không biết làm thế nào hai người lại về giường làm chuyện kích tình lần nữa.
Cô quá mệt mỏi, sau đó liền ngủ mất.
Haiz, ai bảo chuyện đó lại khó nói như vậy chứ?
Thẳng đến hôm sau khi Cesar biết được chuyện này phản ứng của anh
cũng rất bình thường, anh chỉ dặn dò mấy người ở chỗ y vụ phải chăm sóc
Mary thật tốt.
Trong quá trình đó thậm chí anh còn không liếc nhìn Hân Hân lấy một
cái, cho nên dù không có vấn đề cô cũng không cảm thấy đứa bé này có gì
liên quan đến anh.
Nhưng không liên hệ đến anh thì cũng không thể là con của Kriya được, một người đối với Mary như vậy cô không cách nào tha thứ được, dù có để Cesar chịu trách nhiệm cũng phải tìm ra người kia.
Cesar an ủi cô: “Cha đứa bé sẽ sớm xuất hiện thôi.”
“Anh nói vậy là sao chứ?” Hân Hân lặng lẽ nhìn Cesar, sau đó nhìn thấy anh lại tiến đến Hải Dương làm việc.
Bất luận là hiện đại hay tương lai, đàn ông luôn rất chú trọng vào
công việc, còn những người phụ nữ như cô chỉ có thể tìm chút thú vui, ví như chơi đùa mấy món đồ của trẻ con này này.
Thời gian chậm rãi trôi qua, phản ứng thai nghén của Mary cũng dần hết.
Gần đây tình thế bên ngoài thật không tốt, nghe nói bây giờ quan
trọng nhất ở quốc hội đó là họ đã được anh em Seat Liya chi viện một
tay, bởi vậy quốc hội đều thăng chức vị của hai người bọn họ lên cao,
thậm chí còn được khống chế binh quyền của quốc hội.
Quốc hội đã mất phần lớn binh quyền, trong mắt Cesar đã không còn xứng là đối thủ nữa.
Tuy sức chiến đấu của anh em Seat Liya mạnh mẽ nhưng hai người họ lại không thể đưa quân vào hành tinh Gila, chỉ ở bên ngoài lớn lối làm càng có nhìn thế nào cũng sẽ không thấy sẽ duy trì thế lực được lâu.
Nhưng bất luận là xưa hay nay, đại đa số đàn ông đều đối với chuyện
cướp đoạt tiền của của người khác đều vô cùng hứng chí, cho nên Seat
Liya dần dần trở thành phần thưởng Cesar khao khát, tình cảnh này có vẻ
không được tốt lắm, vì thế trị an ở hành tinh Gila rơi vào tình thế cực
kỳ khẩn trương.
Hân Hân dự tính ngày sinh còn mười ngày nữa, gần đây cô rất sốt ruột, mà Cesar lại bận nhiều việc, dù vẫn dành ra chút thời gian nghĩ biện
pháp cùng cô nhưng phần lớn vẫn là cô tự mình gắng gượng mà vượt qua
trong sốt ruột. May là cô luôn rất kiên cường, mỗi ngày ngoại trừ dành
chút tâm tư động viên Mary thì cô đi loanh quanh phủ thống soái một
vòng, người ta vẫn nói ngày thường nên vận động một chút đấy thôi.
Vận động thì vận động, cô đâu có ngại vận động.
Hôm nay phủ thống soái đã thật lâu mới có thêm một đợt thức ăn mới
tới. Gần đây cô rất thèm ăn, cho nên nhìn thấy thứ gì cũng rất thích,
vừa nhìn thấy xương sườn, nghĩ ngay đến món sườn xào chua ngọt, sườn
kho… đều cảm thấy rất ngon, nước miếng cũng không ngừng chảy ra.
Vì vậy cô vừa nhận lấy trong tay người máy ước chừng khoảng hai cân
xương sườn đã chạy ngay xuống bếp, vô cùng sung sướng làm ngay một nồi
sườn kho thơm nứt.
Bởi vì quá thèm nên vừa nhắt nồi ra cô đã gắp ngay một miếng cho vào
miệng, mùi vị này thật quá ngon. Cô không nhịn được kích động, đứng đó
ăn ngay trong nồi, một miếng lại một miếng chốc lát thì cảm thấy mặn,
liền xoay người muốn tìm nước uống, kết quả vừa xoay lưng đã cảm thấy
khác lạ, sao bụng lại có chút đau nhỉ?