GIA ĐÌNH NĂM TỐT


Dây cương của xe bò, xe ngựa được buộc ở chân trước để lúc di chuyển không bị ghìm lại.

“Bánh xe”: Xin chú ý cách buộc dây, thanks, mặt nghiêm túc~
Lăng Dục Cẩn chưa dùng xe gia súc kéo bao giờ, lần đầu trói cá sấu là mò mà làm, đợi đến lúc cá sấu kéo thuyền tới lúc sắp bơi ngửa thì giai cấp bóc lột Lăng Dục Cẩn mới nhận ra mà thả cá.

Bốn chân ngắn ngủn vẫn mờ mịt quơ quơ, cá sấu ngạc nhiên phát hiện miệng mình đã tự do thì vội vã muốn chạy.

Thú hai chân thật đáng sợ, nó muốn về chờ bắt linh dương đi uống nước.

Dù có bị linh dương đạp vài cái cũng hơn chán bị bắt đi bơi.

Đáng tiếc bánh xe cá sấu chạy trốn không thành, Lăng Dục Cẩn nhảy xuống thuyển, túm đuôi cá lại, sau đó kéo thuyền nhỏ lên bờ, trong lúc đó chân vẫn dẫm lên cá sấu: “Đừng chạy, ăn bữa cơm đã.


Cuối cùng cá sâu bị dẫm chặt đuôi xuống đất thành công được đánh chén một bữa thịt linh dương do Lăng Dục Cẩn bắt, còn là loại thịt tươi được thái miếng không phải mất công cắn xé.

Hú, không cần phải chịu dẫm đạp vẫn có thể ăn miếng thịt vừa miệng, cá sấu lập tức hồi đầy máu, thuyền này, nó vẫn có thể kéo tiếp!
_(:з” ∠)_
Động vật không suy nghĩ phức tạp như con người nhưng cũng không ngu, bánh xe cá sấu nhỏ phát hiện mình chạy không thoát giãy không ra, kéo thuyền còn có thịt ăn thì lập tức thức thời ngoan ngoãn kéo thuyền đi tiếp, bốn chân mạnh mẽ rẽ nước, chẳng khác gì cano đạp sóng.

May mà Lăng Dục Cẩn biết canh thời điểm cực hạn cá sấu ăn và nghỉ ngơi nên đã thả nó đi trước khi nó lăn quay ra đấy.

Sau đó lại bày trò cũ, dụ được một con cá sấu.

Lần này có hơi đặc biệt, ngửi mùi máu tươi tới là hai con cá sấu lớn, trong đó có một con trên đỉnh đầu nhô lên một cục tròn tròn.

Cục, tròn, tròn?
Há, cá quen! Chính là con đêm qua!
Khi hai người hai cá sấu nhìn nhau thì cũng là lúc con cá sấu kia nhận ra hai người, nó lập tức quay người quẫy đuôi chạy, nhưng vẫn bị Lăng Dục Cẩn túm được chân sau.

Động tác mượt mà như hoàng thượng vồ bươm bướm.

Lăng Kiệt Sâm ở gần nhất thấy vậy lập tức cho em mình điểm tối đa.

Tư thế Bé Cẩn bắt cá sấu không khác gì tư thế cậu bắt côn trùng khi Lăng Thanh Huyền thét lên lúc gặp chúng.

(づ ●─●)づ
Xem ra Bé Cẩn từ lúc ở nhà đã luyện kỹ năng sinh tồn dã ngoại full level rồi.

Con cá sấu còn lại phát hiện hai con mồi nhỏ không thèm ẩn núp rình mồi, vừa gặp đã nhảy lên ấn đồng bọn xuống lập tức vung đuôi, đạp cỏ chạy trối chết.

Đối với cá sấu huynh đệ, nghĩa khí chỉ là giả, từ nay về sau trên đời lại có thêm một bé cá sấu không còn tin tưởng vào ái tình.

Sad~

Lăng Dục Cẩn thấy cá sấu quen thì vỗ vỗ đầu nó: “Anh bạn, đùng chạy, chúng ta cùng nhau bơi lội du lịch được không?”
Cá sấu: Mi đi đi! Đi đi! Chúng ta đừng gặp lại QAQ~
Lăng Kiệt Sâm nhìn cá sấu ỉu xìu, đưa thịt linh dương lúc nãy mới thái tới trước mặt nó: “Nào, ăn cơm trước rồi lại làm”.

Được cá sấu kéo nửa ngày hai người mới phát hiện, bọn họ trước đó tự chèo thuyền đúng là chậm như sên.

#nhân lực không đủ, bổ sung cá sấu lực#
Sau khi cá sấu ăn thịt linh dương xong Lăng Dục Cẩn và Lăng Kiệt Sâm trang bị dây thừng, lúc cần luồn dây qua chân trước cá sấu còn rất phối hợp nhấc chân lên.

Đây chính là ưu điểm của có kinh nghiệm.

Cá sấu ăn uống no đủ, trang bị dây thừng chuẩn bị hạ thủy lên đường thì bụi cỏ gần đấy bỗng xào xạc rung động.

Lăng Kiệt Sâm và Lăng Dục Cẩn giật mình, lại có hai con cá sấu nữa đến?
Dù cá sấu nhìn khó mà phân biệt nhưng nhìn ánh mắt tin tưởng vào bạn bè của con cá sấu bị buộc dây kia thì có thể dễ dàng đoán được đây là con cá sấu vừa chạy trốn và viện binh nó đưa tới.

Cũng có ăn thịt cá sấu đâu, gọi viện bình làm cái gì không biết!
Lăng Dục Cẩn nhìn Lăng Kiệt Sâm, anh hiểu ý buộc thêm hai thòng lọng đưa cho cậu, rồi chậm rãi lùi về phía sau.

Để lại chiến trường cho Bé Cẩn tự do phát huy.

(づ ●─●)づ
Cá sấu chuẩn bị xuất phát tỏ vẻ, dù mình đã lấy lại được niềm tin vào tình bạn nhưng nếu chân trước đủ dài nó nhất định sẽ che mắt lại.

Thật xin lỗi, khung cảnh trói cá sấu quá tàn nhẫn, ó không dám nhìn.

QAQ
Sức lực của người thể chất cấp S là không thể nghi ngờ, lại thêm Lăng Dục Cẩn có kinh nghiệm chơi từ nhỏ với Lăng Thanh Huyền nên có trình độ và lĩnh ngộ rất cao đối với động tác vồ mồi.

Tóm lại Lăng Dục Cẩn lý thuyết và thực hành điểm tối đa sớm muộn gì cũng trói được hai con cá sấu này.

Còn Lăng Kiệt Sâm thì sao, anh đang đi quanh mò tổ chim, xem cây lau nào chứa nước, việc tốn sức giao hết cho Lăng Dục Cẩn làm.

Sau đó khán giả mua camera của thí sinh 081 được chứng kiến hiện trường mỹ thiếu niên khỏe lạ thường tay không trói hai con cá sấu.

Từ khi phân cấp bậc thể chất và xuất hiện người đa gen những người có sức lực hoặc lực bộc phát không phù hợp với vẻ ngoài đã không phải là chuyện lạ, dưới ảnh hưởng của gen khác cơ năng, thân thể người cũng khác nhau, xu thế của tiến hóa của nhân loại là khai thác phát triển tiềm năng của bản thân.

Nhưng lý thuyết ai cũng biết, còn thực tế thì ai cũng muốn xem mỹ thiếu niên thể hiện sức mạnh kinh người.

Dù sao cảnh tượng quỷ dị cực kỳ không hài hòa xem bao nhiêu lần cũng thấy thật thần kỳ.

Bước một cẩn thận tránh cái đuôi khỏe của cá sấu.

Bước hai không cho cá sấu cơ hội há mồm.


Lăng Dục Cẩn nắm chắc yếu lĩnh “cưỡng chế nhận lời mời”, chưa đến nửa giờ đã trói xong hai con cá sấu.

Lăng Dục Cẩn nhìn hai con cá sấu đang giãy dụa, đia qua nói với con cá sấu ban đầu: “Đi khuyên nhủ bạn mi đi.

Ngoan ngoãn bơi sẽ có thịt linh dương ăn.


Lăng Dục Cẩn không mong cá sấu hiểu được tiếng người, cậu dứt khoát ngồi xuống, hung tàn chỉ hai con cá sấu đang cố gắng trốn kia, tỏ ý không ngoan sẽ bị lật bụng, rồi vỗ vỗ con cá sấu ngoan ngoãn.

TvT
Ý tứ rất rõ ràng.

Nếu muốn sống thì đừng giãy dụa, nhận thua đi!
Thế là sau khi ba con cá sấu chụm đầu lại bàn bạc xong, một chiếc thuyền nhỏ ba cá sấu kéo chính thức xuất phát.

Đối với cá sấu thì trọng lượng của thuyền nhỏ và hai người bên trên chả đáng là bao.

Cái khó xử là chúng chưa có kinh nghiệm bơi ba con song song nên dễ đâm vào hoặc tách nhau ra, khiến thuyền cũng lảo đảo theo.

Cuối cùng, sau khi Lăng Dục Cẩn “dịu dàng kiên nhẫn” chỉ dạy một hồi ba con cá sấu đã tìm ra cách làm đúng, mỗi con cách nhau nửa mét, vẽ ra ba đường bọt, kéo thuyền nhỏ lướt sóng đi.

Tốc độ tia chớp!
Môi trường ở đầm lầy khá tốt, Lăng Dục Cẩn còn gặp hà mã ở bên bờ, không thể không nói mấy động vật hung hãn này xấu ghê.

Nhờ ba con cá sấu Lăng Dục Cẩn và Lăng Kiệt Sâm không bị những động vật săn mồi khác tiếp cận, hai người đi một lèo qua đầm lầy bát ngát, tới một khoảnh đồi thấp, ranh giới giữa đầm lầy và núi tuyết.

Ba bánh xe cá sấu đi xa, Lăng Dục Cẩn và Lăng Kiệt Sâm đã bắt hai con linh dương trả công, cả hai lưu luyến không rời mắt nhìn ba sức lao động rời đi.

Ánh mắt này dọa ba con cá sấu suýt nghẹn thịt, vội vàng ăn xong rồi quấy đuôi chui xuống nước, cấp tốc bơi đi, không muốn gặp lại hai an hem nữa.

Lăng Dục Cẩn và Lăng Kiệt Sâm tiếc nuối vẫy tay chào cá sấu, bỏ thuyền, bắt đầu xuyên qua vùng núi trước mặt, cả hai muốn tăng tốc đến vùng núi sớm chút.

Lăng Dục Cẩn và Lăng Kiệt Sâm ngày nào cũng bận tối mắt nên không cảm thấy thời gian trôi nhanh hay chậm, nhìn lịch điện tử gắn trên đồ thì mới giật mình phát hiện thời gian tranh tài một tháng đã qua mười hai ngày.

Nhưng họ mới chỉ tới rìa, chứ chưa chuẩn bị xuyên qua núi tuyết.

Hai anh em chỉ có một thiết bị điều hòa nhiệt độ, trong ba lô tuy có không ít thứ linh tinh nhưng sức khỏe của Lăng Kiệt Sâm không lý tưởng, đến bây giờ vẫn khỏe mạnh không có nghĩa có thể bình an đi qua núi tuyết.

Hành tinh mới này không phân chia bốn mùa rõ ràng nhưng hai người đi tới nay đã có chút trải nghiệm, biết thời tiết ở núi tuyết sẽ vào khoảng đầu xuân của Trái Đất.

Đầu xuân, nghe đã khiến người leo núi tuyết thấy nhức đầu.


Lúc này tuyết đã bắt đầu tan, nhưng bị nhiệt độ không khí nóng lạnh thất thường ảnh hưởng rất dễ xuất hiện tuyết lở.

Tuyết trắng đầy đất trời, tuyết lở khó thoát chỉ là một trong những khó khăn khi leo núi, ngoài ra ở núi tuyết rất khó xác nhận phương hướng, địa hình phức tạp của núi cao đều là những nan đề không thể tránh.

Khác với rừng rậm và đầm lầy, núi tuyết nhiệt độ thấp, nguy hiểm, phức tạp, vật tư khan hiếm đều đang nói cho Lăng Kiệt Sâm, một người thể chất cấp F, thí sinh yếu nhất đã đến lúc phải dừng lại.

Đừng kéo chân Bé Cẩn, đừng để thất bại của mình liên lụy người khác.

Lăng Kiệt Sâm đứng ở vùng núi, nhìn đầm lầy dần xa, núi tuyết dần gần, cây cối ngày càng thưa, đá tảng càng nhiều, dừng lại.

Tiếp tục, hay bỏ cuộc?
Làm người phải tự biết mình, muốn thực hiện ước mơ là tốt, nhưng chạy theo hướng sai chính là đang đi giật lùi, nếu đã biết là công dã tràng nhưng vẫn quyết không hối cải thì không phải kiên trì, mà là ngu xuẩn!
Lăng Kiệt Sâm biết rất rõ giới hạn của cấp F.

Rừng mưa hay đầm lầy anh có thể chịu, nhưng núi tuyết giá lạnh lại có thể liên lụy Bé Cẩn, còn có hoang mạc phía sau, Lăng Kiệt Sâm tự hỏi, vẫn muốn tiếp tục sao?
Dừng bước, Lăng Kiệt Sâm cúi nhìn thiết bị điều hòa nhiệt độ trên lưng, đây là một trong ba món đồ của Lăng Dục Cẩn, cùng với ba lô sau lưng mà anh chọn, đều là đồ vì người còn lại mà lấy.

Nếu Bé Cẩn đeo ba lô và thiết bị điều hòa nhiệt độ thì chắc hẳn sẽ thuận lợi vượt qua núi tuyết và sa mạc?
Mộng tưởng của Lăng Kiệt Sâm là giống như Bear, không ngừng khiêu chiến cực hạn sinh mệnh, trải nghiệm sự mê hoặc của tự nhiên.

Giờ có thể đi đến đây Lăng Kiệt Sâm đã cảm thấy không còn gì nuối tiếc.

Lăng Kiệt Sâm ngồi xuống, sắp xếp lại tất cả đồ vật có thể dùng trên người, trong trận đấy không có quy định chính xác là thí sinh bỏ quyền không được đem vật tư cho người khác.

Nên Bé Cẩn à, em cứ tiếp tục cố gắng, anh ở đích chờ em.

Khán giả theo dõi từ đầu nhìn động tác của Lăng Kiệt Sâm đã hiểu anh muốn làm gì.

Cấp F thực sự quá yếu ớt, mấy ngày thi đấu vừa rồi Lăng Dục Cẩn chưa bao giờ để Lăng Kiệt Sâm gác đêm, đồ ăn thức uống cũng đều khử độc đun sôi, sáng sớm đêm khuya đều dặn dò mặc thêm áo, thậm chí còn đi chậm lại theo nhịp bước của Lăng Kiệt Sâm.

Ban đầu khán giả cảm thấy bất công thay Lăng Dục Cẩn, cảm thấy Lăng Kiệt Sâm liên lụy cậu, nếu không cấp S có thể dễ dàng lập đội với người khác, sau đó thuận lợi giải quyết vấn đề, băng qua rừng mưa, đầm lầy, núi tuyết, sa mạc tới đích, biết đâu còn có thể đạt hạng một, hai.

Dù sao từ khi bắt đầu thi đầu biểu hiện của Lăng Dục Cẩn không có gì để bắt bẻ, cơ hồ là mạnh mẽ, toàn năng, thậm chí là vô địch.

Nhưng càng ngày khán giả càng cảm thấy tính cách và ngoại hình của thí sinh 082 đúng là mĩ cảnh khiến người ta kinh diễm.

Không phải thí sinh nào cũng cơ thể khỏe mạnh, trời sập cũng không chớp mắt, khán giả ai cũng có một giấc mơ trở thành anh hùng vô địch giải cứu thế giới.

Nhưng càng hiểu chuyện Lăng Kiệt Sâm càng rõ, so với anh hùng hào quang lấp lánh thì người bạn vĩnh viễn ở bên ủng hộ, hỗ trợ mọi điều, ăn ý tới không cần nói cũng hiểu còn quan trọng hơn.

Anh hùng không khó tìm, thực sự hiếm có là người bạn đồng hành giống như Lăng Kiệt Sâm, có thể khiến Lăng Dục Cẩn yên tâm không lo lắng phía sau, thoải mái phát huy tất cả năng lực của mình.

Giờ khán giả rất hỗn loạn, lý trí nói rằng quyết định của Lăng Kiệt Sâm là đúng, dù sao một mình Lăng Dục Cẩn cầm vật tư của hai người đi tiếp hợp lý hơn.

Không còn liên lụy, không hề lo lắng, có thể toàn lực tiến về phía trước, phát huy hết khả năng vượt trội của thể chất cấp S.

Nhưng nếu lý trí có thể giải thích tất cả thì còn cần tình cảm làm gì?
Khu bình luận nước mắt tràn bờ đê.

Tôi không muốn 082 chủ động bỏ quyền đâu, đi cùng 081 tiếp có được không?

Anh hai đừng đi, Bé Cẩn cần anh, chúng tôi cũng không muốn xa anh, đi tiếp được không? Bé Cẩn một mình leo núi tuyết chắc chắn vừa cô độc vừa bất lực, anh đừng đi được không?
Nếu anh hai đi tôi sẽ không xem tiếp, ngược quá ngược rồi, anh hai đã cố gắng đi qua rừng rậm và đầm lầy đến vậy, sao lại muốn bỏ?
Thậm chí dân mạng còn tìm những camera quay chung hai anh em, ghép lại với nhau.

Xem xem, nếu Lăng Kiệt Sâm đi thì ai có thể chọc cười Lăng Dục Cẩn? Ai sẽ xé thịt gà nướng đút cho Lăng Dục Cẩn ăn? Ai có thể bảo vệ phía sau, để Lăng Dục Cẩn không cần quay đầu?
Thậm chí sẽ không có ai ngồi trên thuyền cỏ lau, đan ra một seri búp bê để em trai vui!
Sao chương trình lại phải chọn hành tinh có hoàn cảnh khắc nghiệt như này để thi đấu? Tại sao cấp F Lăng Kiệt Sâm lại hiền lành tốt đẹp đến vậy? Vì sao con người lại phân chia đẳng cấp, từ lúc sinh ra đã không bình đẳng, khiến ước mơ đã bay cao nhưng thân xác lại mệt mỏi ở lại?
Trong nháy mắt phấn nộ, oán khí, thậm chí thất lạc, chán nản, những cảm xúc tiêu cực chiếm giữ khu bình luận, dân mạng biết Lăng Kiệt Sâm bỏ quyền đã là chuyện đã định.

Nhưng vẫn hi vọng có thể xuất hiện tình tiết đảo ngược như phim, để Lăng Kiệt Sâm ở lại.

Mấy phút thời gian như kéo dài vô hạn, cảm xúc của cư dân mạng từ đè nén đến lúc Lăng Kiệt Sâm nhét đồ vào tay Lăng Dục Cẩn thì bộc phát.

Thậm chí fan của Lăng Kiệt Sâm còn spam bình luận với những cảm xúc cá nhân rõ ràng, dựa vào cái gì Lăng Kiệt Sâm cấp F không thể đi qua núi tuyết còn Lăng Dục Cẩn cấp S lại có thể mang vật tư của hai người đi tiếp? Có bản lĩnh hai người cùng bỏ thi đi, cùng tiến cùng thối!
Đại bộ phận dân mạng nhìn những bình luận này thì thấy là lạ, chờ đã, sao lại bị dắt đến chuyện này rồi? Loại thủ đoạn bôi đen Lăng Dục Cẩn thấp kém như vậy là do antifan nhà nào làm?
Những người mua camera của 081 082 đều thực tâm cảm động vì sự tín nhiệm, có thể dựa vào nhau của hai anh em, giờ nói xấu Lăng Dục Cẩn là đang coi thường IQ của họ, bộ họ dễ bị dắt mũi vậy sao?
Giận level max!
Cư dân mạng ghét gì nhất? Chính là coi thường IQ của họ, tưởng là có thể dắt mũi họ dễ dàng, thậm chí lợi dụng họ để đạt được mục đích.

Đối mặt với cái này giang cư mận chỉ muốn cười khẩy: Mày mới ngu, cả nhà mày đều ngu!
Định lợi dụng chúng ta à? Để xem chúng ta có trào phúng mày đen mặt chỉ trong một phút không?
Nhưng chuyện này để sau, giờ họ đang trợn tròn mắt nhìn chằm chằm vào Lăng Dục Cẩn và Lăng Kiệt Sâm đang chuẩn bị chia tay.

QAQ thí sinh 082 chủ động bỏ quyền thì họ sẽ đi chiến đấu với antifan, mang theo trái tim tràn đầy phẫn nộ và thương tâm, sức chiến đấu đầy bình, chắc chắn sẽ chiến đến long trời lở đất.

“Bé Cẩn, mấy thứ này em cất vào ba lô của em đi, anh…” Lăng Kiệt Sâm tựa như đang hỏi Lăng Dục Cẩn tối nay ăn gì, thái độ tự nhiên khiến Lăng Dục Cẩn chưa kịp phản ứng.

Anh hai đang tạm biệt cậu?
“Anh định bỏ thi?” Lăng Dục Cẩn mím môi, nghiêm túc nhìn Lăng Kiệt Sâm.

Lăng Kiệt Sâm né ánh mắt của Lăng Dục Cẩn, cố chấp đưa đồ trên tay ra.

“Trước khi đi anh đã nói anh sẽ chăm sóc em.

” Lăng Dục Cẩn cúi đầu, tiếng nghèn nghẹn, tay nắm ba lô luống cuống giật giật, như muốn bắt được cái gì đó.

Khiến người ta thấy mà thương.

Lăng Kiệt Sâm mắt đỏ hoe, vừa định cất lời đã thấy Lăng Dục Cẩn chạy đi, để lại một câu: “Anh hai, em phá hỏng hai cái đạn tín hiệu rồi.

Hừ hừ hừ, giờ chúng ta cơ hội bỏ thi cũng không còn, nếu anh không đi cùng em, em phá cho anh xem.


Dù sao mới là boy mười lăm tuổi, học Lăng Điềm Điềm nghịch chút cũng không sao.

Khán giả: “…”
Nước mắt sắp rớt cũng bị nhét lại về! Ha ha ha, đột nhiên ngứa tay muốn đánh người thì làm sao giờ?
Lăng Kiệt Sâm: “Cái gì? Em phá hết đạn tín hiệu rồi? Đứng lại! Cấm chạy!”
Cút cm đi chuyện thể chất cấp F có thể đi qua núi tuyết hay cản trở Bé Cẩn hay không!
Đầu tiên bắt được thằng giặc này đánh cho một trận đã rồi tính!.


Bình luận

Truyện đang đọc