HẠ BĂNG! YÊU EM ĐI

Nó đang lon ton dắt con xe vào sân trường, nó nghe giọng ai đó rất quen, quay lại thì thấy cô Băng với thầy Hiếu đang có những cử chỉ rất thân mật. Nó phồng má tỏ vẻ bực bội rồi lướt qua hai người họ mà không thèm chào hỏi. Cô Băng thấy hành động của nó rất lạ, nhìn theo nó rồi tiếp tục cười nói với thầy Hiếu. Nó vừa vào lớp đã đập bàn thật mạnh, làm cho Bảo giật mình.

- Gì mà giận dữ vậy bà chị?

- Ông thầy Hiếu đó.

- À. Hay là cậu nói cho cô Băng nghe tình cảm của cậu dành cho cô đi. Biết đâu cô thay đổi suy nghĩ thì sao.

- Ừ nhỉ. Để tớ thử xem

- Cố lên

Đến tiết cô, nó quay mặt ra cửa sổ, không thèm nhìn cô. Cô gọi thì nó vờ như không nghe, nó làm mặt lạnh lùng với cô. Nó gấp giấy ném bạn, phá bạn, quậy đủ trò làm cô bực mình. Sau giờ học, cô nhắn tin cho nó


- Hôm nay em sao vậy?

Nó xem nhưng không trả lời cô. Cô phải phi xe qua nhà nó ngay để hiểu rõ mọi chuyện.

" Tinggg....tinggg"- tiếng chuông nhà nó vang lên.

Nó vừa mới hé cửa thôi thì cô đã một mạch xông vào.

- Tại sao suốt hôm nay em cứ tránh né, chống lại tôi? Vì sao em lại cư xử không giống ngày thường tí nào vậy?

- Cô... cô... với thầy Hiếu chẳng phải đã là người yêu của nhau sao?

- Em đang nói gì vậy? Cô với thầy chỉ là bạn thôi.

- Nhưng em thấy cô thân thiết với thầy ấy quá. Mà cô nè, em có cái này muốn nói

- Hử?

- Cô sẽ như thế nào nếu biết học sinh của cô có tình cảm với cô? Em... thích... cô

- ... Cô chau mày nhìn nó hồi lâu mà không trả lời

- Sao thế cô?

- Em suy nghĩ quá lệch lạc rồi, tuổi của em đang là tuổi nổi loạn, dễ bị tác động do bên ngoài, có lẽ em chỉ ngộ nhận thôi, không hề xảy ra tình yêu đồng giới đâu em à.


- Nhưng em thích cô là thật. Không phải do ngộ nhận.

Cô tỏ vẻ mặt giận dữ, bỏ ra về. Nó thì đứng như trời trồng nhìn cô, những giọt nước mắt lăn dài trên má nó ...

Nó ôm gối khóc nức nở. Cái gì mà suy nghĩ lệch lạc chứ? Em không hề ( nó hét lên ).

Sau khi về nhà, cô nhớ lại lời nói của nó, cô tỏ vẻ kì thị. Cô nghĩ để tránh nó thì cô phải quen thầy Hiếu. Cuối cùng thì khoảnh khắc ấy cũng đến với nó, cô đã công khai tình cảm giữa cô và thầy Hiếu. Mọi người ai cũng vui vẻ, chúc mừng cặp đôi này. Nó cầm đt lên xem, lòng đau như cắt, nó không thể nào diễn tả được tâm trạng nó tối tệ đến mức nào. Nó tuyệt vọng. Đập đầu vào tường liên tục, vừa khóc nức nở, Trà My vừa tới nhà nó thì thấy nó như vậy, nhanh chóng chạy lại ngăn nó. Hôm đấy, nó khóc đến phát sốt. Nó không ngờ cô lại nói những lời lẽ làm nó tổn thương đến như vậy. EM ĐAU LẮM! HẠ BĂNG À.


------------------------------------

Xin lỗi vì Drop khá lâu. Vì mình bận ôn thi nên k viết được. Hôm nay vừa thi xong thì viết luôn chap mới. ❤ mong mọi người ủng hộ. Nhớ bình chọn nha!

Bình luận

Truyện đang đọc