HẠ HUYỀN LỤC DAZAI


Tác giả: Tinh Hỏa Hàm Yên
Edit + beta: Ain Takei
Chương 15.

Ngươi cho rằng đây là khống chế toàn vẹn sao?
Tanjirou hắt hơi một cái.

Bắt đầu từ lúc cùng đồng bạn bước lên trên tàu, sau khi gặp được Rengoku - san, chóp mũi của cậu luôn có khí vị quen thuộc nào đó quanh quẩn, giống như cậu đã từng ngửi được ở nơi nào đó, nhưng cũng không giống như là hương khí của quỷ, bởi thế nên cậu cũng không có nâng cảnh giác lên cao độ.

Có lẽ là người qua đường nào đó mình từng gặp thoáng qua, Tanjirou thầm nghĩ, vẫn không quá xác định được khí vị này.

Nhưng mà trên đoàn tàu hẳn là có ác quỷ ăn thịt người, điểm này không cần nghi ngờ —— bằng không thân là Viêm Trụ, Rengoku - san cũng sẽ không bị phái tới nơi này, điều tra chân tướng vụ án hơn 40 người bị mất tích trong vài ngày ngắn ngủn khi đều đi trên chuyến tàu này.

Suy nghĩ của cậu rất nhanh đã chuyển hướng sang việc bản thân làm cách nào để có thể trở nên mạnh mẽ như Rengoku - san.

Đồng thời cậu cũng quan sát xung quanh tinh tế hơn một chút.

Một người kiểm phiếu có thể hình dung là tiều tụy gầy yếu bỗng nhiên lung lay đi đến gần bên này.

"Kiểm phiếu xong rồi, cảm ơn mọi người đã hợp tác." Hắn phun ra những âm thanh yếu ớt khiến người ta nghĩ ngay giây sau hắn có thể ngã gục.

Nhưng mà cho dù như vậy, thần kinh của vài vị kiếm sĩ của Sát Quỷ Đoàn lại càng căng chặt hơn.

Không khí xung quanh bỗng dưng trở nên khác lạ, không ai có thể lờ đi cái cảm giác không khỏe này ——
"Nơi này rất nguy hiểm, xin ngài hãy lui lại phía sau!" Rengoku Kyojuro đột nhiên đứng lên, khí phách mười phần mà quang minh chính đại rút ra thanh Nhật Luân Kiếm ở bên hông.

Nhưng khi Tanjirou đột nhiên ngẩng đầu lên, sự chú ý của cậu đều đổ dồn xuống cuối đoàn tàu, thân hình của ác quỷ cuối cùng cũng hiện ra.

Dư quang ánh mắt của cậu giống như bắt được một thoáng ảo ảnh trắng nõn.

Cậu không dám khẳng định bản thân vừa rồi có thật sự nhìn thấy trên chiếc lưng ghế ở thùng xe cuối cùng kia, có một bàn tay mảnh khảnh, trên cổ tay quấn đầy băng vải trắng tinh nhanh chóng rụt trở về hay không.


Dazai thu hồi bàn tay đang đáp ở trên lưng ghế, che miệng ngáp một cái, mấy ngày nay trải qua vài chuyện ở Vạn Thế Cực Nhạc giáo thật sự không được tính là vui vẻ —— anh không thích Douma, đây là sự thật không thể chối cãi.

Nhưng mà anh quả thật không nên sốt ruột rời khỏi nơi đó, cũng không nên vì nghe nói trên đoàn tàu này xuất hiện quỷ dữ mà vội vàng chạy đến tìm trò vui, dẫn đến bây giờ gặp Sát Quỷ Đoàn, muốn ngủ một giấc cũng không được.

Muzan - san so với trong tưởng tượng của anh còn muốn thiếu kiên nhẫn hơn rất nhiều: Đây không phải là Enmu - kun sao?
Dazai lưu loát xoay người, từ dáng ngồi xiêu xiêu vẹo vẹo mà sửa thành ngồi dựa vào lưng ghế, đôi khuỷu tay để hẳn ra đằng sau thành ghế mà bắt đầu tính toán.

Đôi mắt của anh đảo qua chỗ bốn người kiếm sĩ của Sát Quỷ Đoàn giống như đã rơi vào giấc ngủ, sau đó lại nhìn lên trên đỉnh chóp thùng xe, giống như có loại siêu năng lực nào đó có thể nhìn xuyên qua lớp kim loại dày nặng kia, nhìn thẳng lên trần xe ——
Hạ Huyền Nhất • vị trí mà Enmu sở hữu, đã đứng thẳng ở đó rất lâu.

Anh thu hồi lời nói lúc đầu, lần này quả thật đã đến đúng địa phương cần đến.

Enmu không dám tự mình tiến vào cảnh trong mơ của con người, bởi vì ý thức của mỗi người đều có năng lực đồng hóa và bài xích ngoại vật, hắn sẽ không ngu xuẩn mà tự nộp mình vào trong mộng của các kiếm sĩ thuộc Sát Quỷ Đoàn.

Bởi vậy, hắn lấy giấc mộng đẹp vĩnh hằng làm mồi nhử, sử dụng nhân loại để làm việc cho hắn.

Chỉ cần chạm vào bọn họ rồi đem hai đầu dây thừng buộc vào cổ tay ngươi và mục tiêu, sau đó nhắm mắt lại, hít thở thật sâu và đếm số, như vậy cơn buồn ngủ sẽ đến nhanh hơn và ngươi liền có thể tiến vào cảnh trong mơ.

Chỉ cần các ngươi có thể phá hủy cốt lõi tinh thần sâu thẳm bên trong tâm trí, ta sẽ giúp các ngươi an tâm tiếp tục trải nghiệm giấc mộng đẹp của mình.


Những người đang nằm rải rác bên trong đều có thể là thành viên của Sát Quỷ Đoàn, cô bé thấy một người thanh niên đang ngã vào trên ghế dựa, thoạt nhìn phá lệ gầy yếu, cả người quấn đầy băng vải trắng tinh khiến cô có chút hoài nghi đối phương có thể nhấc nổi thanh kiếm lên mà chiến đấu không.

Nhưng mà không còn thời gian để có thể lãng phí, chỉ một giây đồng hồ thôi nàng cũng không muốn lãng phí ở cái hiện thực đáng giận này, phá hủy cốt lõi tinh thần của người này sớm một chút, bản thân nàng liền có thể trở lại cảnh trong mơ đẹp đẽ vô ngần ấy, không bao giờ tỉnh lại.

Nàng đem dây thừng buộc vào trên cổ tay của thanh niên, rất cẩn thận để không đụng đến thân thể đối phương, sau đó lại đem đầu dây khác cột vào cổ tay của chính mình.

Xong xuôi nàng ngồi xuống chiếc ghế đối diện, nhắm mắt lại.

Nàng đếm đếm vài con số, rất nhanh đã đi vào trong giấc ngủ nhợt nhạt, nhưng khi nàng mở to mắt ở cảnh trong mơ, ánh vào mi mắt lại là hình ảnh đoàn tàu —— trên đoàn tàu có cảnh tượng đáng sợ, chính là hình ảnh người nhà nàng bị quỷ quái xé thành mảnh nhỏ.


Nàng không dám nhúc nhích dù chỉ là một chút, không dám phản kháng, thậm chí hô hấp cũng khó khăn, trơ mắt nhìn móng tay sắc bén của con quỷ ngày cành tiến lại gần phía mình.

Đầu móng tay tựa như sắp chạm vào được tròng mắt của nàng, thân thể thậm chí đã cảm nhận được đau đớn còn chưa kịp phát sinh, nàng rốt cuộc hé miệng, hét lên ——
Cô bé bỗng nhiên bừng tỉnh, trong một thoáng nàng thậm chí còn không biết bản thân đang ở nơi nào, chỉ có trái tim đã trở nên trì độn đau đớn yên lặng nhắc nhở nàng rằng con quái vật ở trong mộng đáng sợ thế nào.

Bỗng nhiên nàng ngẩng đầu lên, phát hiện than niên vốn dĩ đang hôn mê nằm ở trên chiếc ghế đối diện đã biến mất không thấy bóng dáng —— chết tiệt, vốn dĩ bản thân mình hẳn là đã tiến vào thế giới tinh thần của đối phương, tại sao lại thấy bại, Enmu đại nhân sẽ tức giận! Nàng kinh hoảng mà muốn đứng lên.

Từ trên vai truyền đến, thứ lực lượng mềm nhẹ lại chân thực đáng tin làm nàng không thể động đậy, chỉ có thể hơi hơi quay đầu về phía sau, dùng ánh mắt chứa đầy kinh hãi như muốn đâm vào vực sâu để nhìn thứ ở phía sau.

Đôi tay của Dazai đè ở trên vai nàng, đang khom lưng mà nhẹ nhàng đánh giá, hiển nhiên đã quan sát phản ứng của nàng ngay từ lúc nàng vừa tỉnh dậy.

Khóe môi của anh mang theo nụ cười, thoạt nhìn có vẻ ôn hòa săn sóc, nhưng trong con mắt trái không bị băng vải che đi lại lộ ra ánh sáng lạnh lẽo như hóa thành thực thể.

"Ngươi sẽ không thật sự cho rằng," Dazai nhẹ giọng nói, "Enmu - kun sẽ thật sự giúp ngươi đắm chìm mãi mãi ở trong mộng đẹp mà không cần tỉnh lại đi?"
Cô gái ngơ ngẩn, tương lai tốt đẹp được tạo nên để lừa mình dối người lại bị đánh nát một cách vô tình.

Ác mộng vừa rồi chỉ là sự bắt đầu, nếu nàng thật sự mất đi giá trị lợi dụng, cũng sẽ chỉ giống như những hành khách khác chịu tra tấn không ngừng ở trong mơ đến mức tưởng như đã chết, cuối cùng biến thành đồ ăn của con quỷ kia đi.

"Cứu cứu ta với, mau cứu..cứu ta với —— " Niềm hi vọng cuối cùng, thứ hi vọng chống đỡ cho hành vi cầm cây đục để tấn công người khác của nàng bây giờ cũng tiêu tán.

Nước mắt không ngăn được mà bắt đầu rơi xuống từ tuyến lệ, nàng kiều mạng lắc đầu, coi Dazai giống như cọng rơm cứu mạng của bản thân.

"Xin lỗi nha," Dazai trả lời nàng, giọng điệu gần như xin lỗi, "Người có thể cứu các ngươi không phải suýt nữa bị các ngươi tự tay đâm chết sao?"
"Huống hồ sau khi nhân loại đạt được hy vọng của mình lại rơi vào địa ngục một lần nữa, vì bản thân mà làm ra bộ dáng khóc lóc thảm thiết, không phải cũng rất thú vị sao?" Dazai cúi đầu, con ngươi hơi đảo qua phía khe hở trong góc của đoàn tàu chợt lóe ra ánh sáng không tự nhiên, nhẹ giọng nói.

"Biểu tình đau khổ vặn vẹo của con người là thứ ta thích nhất, thích đến không chịu nổi, mà Enmu - kun cũng rất thích việc giúp người ta có được giấc mộng đẹp đẽ sau đó đẩy xuống bên trong ác mộng nha, xem xét về tính cách ác liệt thì đại khái khó phân cao thấp với ta đi —— nhìn những con người tội nghiệp bị bất hạnh đau khổ nhấn chìm mà giãy giụa."
So với việc ở trước mặt cô bé mà khoe ra tâm lý vặn vẹo của chính mình, Dazai càng giống như đang nói với sinh vật nào đó đang ẩn núp ở trong bóng tối, kể ra ý nghĩ của bản thân.

Nhưng mà đây cũng chỉ là một câu chuyện giật gân để nói thôi, kiếm sĩ của Sát Quỷ Đoàn có tâm lý kiên định, mối hận đối với ác quỷ vĩnh viễn sâu nặng hơn so với những gì người bình thường tưởng tượng.


Coi thường ý chí của bọn họ liền sẽ phải trả giá thảm khốc.

Bản thân Enmu cũng không cho rằng chính hắn có thể thông qua phương thức thao túng nhân tâm bình thường để đánh bại Viêm Trụ cùng ba thiếu niên khác, kia đúng là điều kì quái nhất ở một tên kiêu ngạo.

Xác thật, những kiếm sĩ của Sát Quỷ Đoàn đang đắm chìm trong mơ đã thiếu mất một người, Tanjirou đã mượn sự trợ giúp của Nezuko mà tỉnh lại từ trong giấc mộng, ước chừng bây giờ đang chiến đầu với Enmu đi.

.

||||| Truyện đề cử: Sổ Tay Người Vợ Có Chồng "7 Năm Ngứa" |||||
Dazai buông tay ra, nhưng mà cô gái đã không còn sức lực để đứng lên hay chạy trốn, chỉ có thể ôm lấy đầu gối của chính mình, cuộn tròn tại chỗ, vừa run rẩy vừa khóc sụt sịt, nhưng mà cũng không lại bị kéo vào bên trong ác mộng.

Nhân Gian Thất Cách giải trừ hoàn toàn hiệu quả của thôi miên, mà Enmu cũng sẽ không vì một nhân vật nhỏ bé như vậy mà cố ý phát động Huyết Quỷ Thuật một lần nữa.

Dazai lại ngồi xuống chiếc ghế ở trước mặt cô gái, lưng ghế cao lớn hoàn toàn che chắn thân hình của anh, nhưng anh có thể nghe thấy động tĩnh ở phía sau lưng —— tất cả những kiếm sĩ của Sát Quỷ Đoàn đều đã tỉnh.

Dazai nhắm mắt lại, tốc độ hô hấp chậm lại, giống như bất cứ những người bình thường khác khi rơi vào giấc ngủ.

Anh không có hơi thở của quỷ cũng không sử dụng mấy loại hơi thở của kiếm sĩ, sự tồn tại của anh đối với mấy người của Sát Quỷ Đoàn có thể nói là không đáng để ý đến, thậm chí có thể xem nhẹ không đáng kể.

Kỳ thật nhiệm vụ gian khổ nhất hiện tại không phải là tiêu diệt Enmu, mà là bảo vệ những hành khách ở trên đoàn tàu không bị ngộ thương(*) hoặc bị quỷ ăn mất.

Bởi vậy, người lưu lại trên tàu chắc chắn sẽ là người có thực lực mạnh nhất, Viêm Trụ Rengoku Kyojuro.
(*)Ngộ thương: vô tình bị thương, nhưng mà là kiểu nằm không cũng trúng đạn ấy
Những hành khách cùng những người đã bị Enmu lợi dụng đều đang ở trên xe, đa phần vẫn còn đang chìm đắm trong giấc mơ ngọt ngào giả dối, dư lại chính là những kiếm sĩ diệt quỷ của Sát Quỷ Đoàn đã bắt đầu phân tán để chấp hành nhiệm vụ.

Nói cách khác, Dazai cùng với cô bé đang ngồi đối diện này, theo lý luận mà nói, chính là những người cần được bảo vệ nhất .

"Yomoya yomoya! Ở thời điểm mình còn đang ngủ gà ngủ gật, thế mà sự tình đã phát triển đến mức này! Thật là xấu hổ, nếu có cái lỗ nào ở đây mình sẽ chui xuống ngay!" Thanh âm to lớn đầy sức sống của Rengoku Kyojuro vang lên, ngọn lửa nóng cháy cắt đứt máu thịt của ác quỷ.

Hắn đã tỉnh lại, nếu đã khắc phục được bẫy rập trong mơ của Hạ Huyền Nhất, kẻ hèn Enmu chắc chắn sẽ không phải là đối thủ của Viêm Trụ.

Mà nhìn đến Hạ Huyền Nhất, dù Dazai có xuất hiện hay không cũng không ảnh hưởng lắm đến tình thế hiện tại.

Anh không cho rằng cái kế hoạch đầy kẽ hở như thế có thể giết chết được Viêm Trụ.


Dazai một lần nữa ngồi xuống chỗ của mình, giống như một người xem phim tuân thủ quy tắc của rạp chiếu, mắt nhìn mũi mũi nhìn tim, giống như những âm thanh chiến đấu của các kiếm sĩ sau khi tỉnh lại đều không có quan hệ với anh.

Hiển nhiên Enmu cũng đã phát hiện sự thật rằng Huyết Quỷ Thuật không thể thôi miên anh, cũng nhất định đã thông qua đôi mắt giấu ở trên đoàn tàu để biết Hạ Huyền Lục cũng đang ở trên chuyến tàu này.

Bản thân anh bất chợt biến mất, phản ứng của Kibutsuji Muzan không có khả năng là bình tĩnh, dựa theo tính cách của y, tuyệt đối sẽ hạ lệnh cho tất cả những con quỷ phục vụ mình đồng thời ra tay, đi tìm Hạ Huyền Lục, có lẽ còn hứa sẽ ban thêm máu.

Enmu không có khả năng sẽ giữ được sự bình tĩnh.

Vì thế sau khi Rengoku đi ra những tia xe khác để tiêu diệt ác quỷ và bảo vệ con người, vách trong của xe lửa bỗng nhiên mấp máy, khối thịt ghê tởm từ trong khe hở thò ra, bao kín cả một toa xe.

Enmu lộ ra gương mặt thật: Hắn đã hợp nhất một thể với chiếc xe lửa, trở thành quái vật có một nửa là máu thịt một nửa là sắt thép.

"Enmu - kun," Dazai vội vàng đứng lễn mạnh mẽ vẫy tay với đống thịt mấp máy bên trong toa, "Bên này bên này!"
Đầu của con quỷ —— đúng hơn là thứ nhìn qua khá giống với đầu —— từ bên trong những khối thịt đang mấp máy mà sinh trưởng ra, mặt đối mặt với Dazai.

"Dazai - san, là ngài nha," Enmu cười nói, nhìn cấu tạo bên ngoài của nụ cười có thể thấy được tâm trạng gần như là vui sướng mơ hồ, hắn thậm chí còn tạo ra hai tay từ trong khối thịt, chống cằm, giống như những cô gái nhỏ làm nũng mà đưa ra yêu cầu:
"Xin hãy đi theo ta về đi —— thật sự là quá hạnh phúc, một lần ăn luôn những 300 người, giết chết tên kiếm sĩ có đeo bông tai hanafuda, lại hộ tống Dazai - san về Vô Hạn Thành, vậy ta có thể nhận được bao nhiêu máu nha? Như vậy không bao lâu nữa ta có thể khiêu chiến với những vị Thượng Huyền khác, dùng cuộc chiến đẫm máu để đổi số(*) đi?"
(*) Có thể các bạn đã biết: Khi hai con quỷ trong Thập Nhị Nguyệt Quỷ khiêu chiến với nhau, con quỷ thắng cuộc sẽ lấy số của người thua ( nếu số của nó cao hơn) hoặc giữ nguyên ( nếu số của nó thấp hơn).

_____________________
Ain: Có lẽ chẳng mấy ai để ý đâu, nhưng tôi giờ mới nhớ ra để mà nói.

Chữ hán để chỉ Katana là 刀 nghĩa là Đao, một loại binh khí có 1 lưỡi sắc, thường có dạng cong và dùng để chém; còn từ 剣 nghĩa là Kiếm, thì chỉ loại binh khí có 2 lưỡi sắc, to bản và có dạng thẳng, thường dùng để đâm.

Thế nên đúng ra, theo như định nghĩa ở trên thì Kiếm Nhật phải được gọi là Đao.

Nhưng mà do mọi người hay nhầm lẫn mà coi là một, chỉ có một vài bộ phận không bị nhầm lẫn thôi, nên tôi sẽ vẫn giữ nguyên là Nhật Luân kiếm.

Nhưng thi thoảng sẽ có từ đao, vì tôi quên dịch hoặc để yên đó, mong mọi người hiểu cho nha.

Với cả tôi không phải dân edit chính thống, đúng hơn tôi chỉ là một beta-er thực tập, nên có gì mong mọi người góp ý và bỏ qua cho những sai sót nhỏ nhặt.

Cảm ơn nhiều ????❤
P/s: Nay tròn 100 sao, tặng thêm chap nè:))
Thích số 100 nên mới vậy thôi, chứ sau này không còn đâu:)).


Bình luận

Truyện đang đọc