Sau đó lên lầu, để lại mấy người đối với cô chỉ còn sự thất vọng đến cực điểm, lắc đầu thở dài.
524 đối với tính toán của An Thúy hoàn toàn không biết gì cả, đây cũng là lần đầu tiên khi đến một thế giới gặp phải tình huống khó khăn như vậy.
【 Thúy Thúy, không phải cô thật sự muốn đến cái trường học kia chứ? 】
【 Ân 】
【 Cái trường học quản lý quân sự hóa kia, đi vào liền ra không được, trong một thời gian dài không có cùng nhân vật chủ yếu hỗ động, liền không tính đến việc thi đấu phát sóng trực tiếp, hơn nữa người xem cũng rất dễ cảm thấy chán ngán. 】
Khi tiến vào thế giới này, nhóm nữ chủ bá lựa chọn tiến vào nhân vật Tạ Oánh Oánh này, đều sẽ lựa chọn tiến vào giới giải trí, hoặc là lưu lại trong nhà, như vậy mới dễ dàng vả mặt Nguyên Thanh Ninh, làm cho mọi âm mưu của cô ta đều thất bại, tuy rằng giống như đã chuẩn bị sẵn, nhưng người xem lại thích xem như vậy. Người giống như An Thúy, không chỉ rời khỏi giới giải trí, còn chạy đến trung học Thanh Nham để học thực sự chưa từng thấy qua. Phải biết rằng khi bước vào trường học kia chính là muốn chịu khổ, làm không tốt thì sẽ bị những học sinh trong đó làm nhục cho đến chết.
Nhưng mà An Thúy không để ý tới hắn, chính mình trầm tư:【 Cả hai đời của Tạ Oánh Oánh hình tượng đều thật bình thường, một đời là tiểu công chúa trong tiểu thuyết ngọt ngào, một đời lại là thiếu nữ quái gở phản nghịch, cả hai đều không gợi dậy được một chút yêu thích trong thâm tâm của cô... Ân, vậy quyết định đi, lúc này hình tượng sẽ là " Anh hùng nhị đại chính nghĩa cao quý bị giới giải trí làm chậm trễ " đi. 】
524: Cao quý…… Vẫn giống như hai cái thế giới đầu sao? Được rồi…… Lần này hình tượng so với lúc trước đứng về phía chính diện hơn một chút,dù sao cũng là anh hùng nhị đại, vừa nghe liền biết là nhân vật chính diện! Rất tốt rất tốt!
An Thúy trở lại phòng ngủ của cô, phòng ngủ của cô có một người máy quản gia bên cạnh. Mười năm trước, các tập đoàn máy móc vòng quanh trái đất này cho ra khoản dịch vụ hình thể người máy phục vụ, lập tức trở nên thịnh hành toàn cầu, cơ hồ từng nhà đều sẽ có một con, gia đình tương đối có tiền sẽ là một người một con. An Thúy cũng có một con, nó sẽ giúp cô sửa sang lại quần áo, dọn dẹp phòng sạch sẽ, theo dõi trong phòng có người chưa cho phép đã tiến vào hay không..…
“Hoan nghênh trở về, chủ nhân.” Người máy quản gia dùng thanh âm giống như đúc của các người máy quản gia đã được chế tạo ra của nó, quy củ mà nói.
An Thúy bước chân hơi dừng lại, đôi mắt nhìn chằm chằm vào người máy quản gia không hề chớp mắt, trong mắt tràn đầy ánh sáng kỳ dị sáng rọi. Sau đó, cô đi vào, chậm rãi đóng cửa lại.
An Thúy ở trong phòng ngẩn ngơ trôi qua hơn nửa tháng, người hầu đi lên đưa cơm cô cũng không để ý tới, ai tới cũng không mở cửa, nhưng tốt xấu gì cũng lên tiếng, có đôi khi cũng sẽ đợi người ở ngoài đi rồi mới đem đồ ăn lấy vào, hơn nữa cô cũng mua không ít đồ vật, cho nên không ai hoài nghi cô tự sát mà phá cửa vào. Người của Nguyên gia cô đang phát giận, chuyện cho tới bước này cũng không muốn tiếp tục quản cô, mặc cho cô muốn làm gì thì làm đi, bọn họ đối đãi với cô cũng đã tận tình tận nghĩa.
Thẳng đến một ngày nào đó, người hầu mang cơm lên, cửa mở ra, nhưng người mở cửa không phải An Thúy, mà là người máy quản gia của cô.
“Cô ồn muốn chết, gõ cửa phải nhẹ nhàng chậm chạp, gõ 3 cái cũng đủ, sao cô có thể gõ liên tiếp như vậy, người chết cũng bị gia hỏa không lễ phép như cô dọa tỉnh! Hơn nữa có thể hay không mỗi lần mang cơm lên đều là mấy món này chứ? Như thế chủ nhân của ta sẽ không có dinh dưỡng cân đối! "
Người máy quản gia được nhà sản xuất kĩ lưỡng sản xuất tự có âm giọng, thế mà giờ âm thanh lại phập phồng cao thấp lại còn rất hung dữ.
Hầu gái có chút chấn kinh: “Người máy……”
“Người máy cái gì mà người máy, người ta gọi là An Đại Bảo!” An Đại Bảo nói xong, cánh tay máy bụ bẫm không hề có tính công kích linh hoạt mà đoạt lấy mâm cơm trên tay hầu gái, xoay người liền đi vào, còn đóng cửa mạnh một phát, rất có tính tình.
Hầu gái ngơ ngác mà xoay người chuẩn bị xuống lầu, nhìn thấy Nguyên Vinh đang đứng ở hành lang bên kia, bị dọa nhảy dựng: “Vinh thiếu gia.”
Nguyên Vinh nhìn cửa phòng đóng chặt của An Thúy, trong mắt hiện lên một tia trầm tư.
Ngày hôm sau, thời điểm hầu gái lại đến đưa cơm, người mở cửa vẫn là người máy quản gia, nhưng mà lúc này đây nó lại nho nhã lễ độ, tựa như một cái thân sĩ: “Cô thật có tiến bộ, làm ta lau mắt mà nhìn, cô đến làm tim của ta đều đập nhanh, nếu ta có trái tim. Mỹ lệ hầu gái tiểu thư, ta thay thế chủ nhân cảm tạ cô, chúc cô một buổi tối tốt đẹp."
Hầu gái thế nhưng có chút đỏ mặt. Việc gì xảy ra thế này a, đây là người máy sao??
An Thúy ngồi ở trên thảm, trên đất ngập tràn công cụ và sách vở, một tháng này cô đem người máy này phá đi lắp lại, nghiên cứu từ trong ra ngoài một lần, làm một nhà khoa học cô đi vào một thế giới phát triển khoa học kĩ thuật vượt xa tuyến địa phương đứng đầu của mình lúc trước, tự nhiên có chút khống chế không được tay mình.
“Chủ nhân của ta, mời dùng bữa tối, vô luận ngài muốn đùa bỡn thể xác và tinh thần của ta bất cứ khi nào đều có thể, cho nên hiện tại mời ngài hãy ăn một chút gì, ta không thể chịu đựng được việc sức khỏe của ngài bị hao tổn.” An Đại Bảo thâm tình chân thành mà nói.
An Thúy: “……” Cái tính cách này rất phiền, vì thế lại lần nữa cầm lấy tua vít.
“A, ngài đã đối với ta cảm thấy phiền chán sao?” An Đại Bảo cực kỳ bi thương.
An Thúy: “……”
524:…… Ha ha ha ha ha ha bị người máy mà chính mình cải tạo đùa giỡn sao???
An Thúy tạm thời không có thể sửa thân sĩ · tính cách của An Đại Bảo, bởi vì không có thời gian.
Thời điểm cô cầm tua vít, vô tình đem bàn tay hướng tới thân sĩ An Đại Bảo thì có người gõ cửa phòng của cô, cô bảo An Đại Bảo đi mở cửa, người đến là Nguyên Vinh.
Đồng dạng, Nguyên Vinh có một bộ tóc màu nâu, chỉ là không giống Nguyên Diệu để dài, hơn nữa chỉnh trang thập phần chỉnh tề, đeo kính đen, đem gương mặt quá mức xuất chúng che lấp vài phần, thoạt nhìn chặt chẽ ổn trọng lại trầm tĩnh rất nhiều.