HOKAGE CHI UCHIHA AKIRA

Đôi tai Akira hơi vểnh lên, mày hắn nhăn lại. Âm thanh đó là một tiếng khó chịu nói: “Sakumo, ngươi tại sao lại từ bỏ nhiệm vụ chứ? Tại sao ngươi lại phải đến cứu ta? Tại sao chứ? Ngươi có biết không? Nhiệm vụ lần này thất bại khiến cho Hỏa Quốc chúng ta tổn thất thảm trọng. Thật không ngờ vì ngươi mà ta đeo danh sỉ nhục. Con trai tôi nó sẽ nhìn tôi thế nào đây? Ta thà làm một Ninja thật sự chết trận chứ không muốn làm Ninja không biết nghe mệnh lệnh cấp trên!”
Hai mắt Akira nhíu mày lại. Hắn nghe được rõ ràng người này được Sakumo cứu nhưng lại phản phái. Trong lòng Akira có một cỗ căm tức khó nói trong lòng. Cánh cửa ngay lập tức mở ra, một nam nhân tầm ba mươi tuổi, trên mặt có vẻ bực tức. Hắn hừ lạnh một tiếng sau đó rời đi.
Akira nhíu mày lại. Bởi vì người này đang mặc một thân quần áo bệnh nhân. Akira nhớ được loáng thoáng người này rất quen mặt. Đột nhiên đôi mắt của hắn nhìn về phía người nam nhân ngoài ba mươi này rời đi. Hắn sực nhớ đến người nam nhân này hẳn chính là Ninja cùng trở về với Sakumo. Trên người thương thế của hắn là nhẹ nhất.
Trong khi đi hắn không ngờ đá phải một cây chổi đang lăn dưới đất. Hắn không nhịn được khuôn mặt giận dữ. Dường như cái vật nằm dưới đất trở thành vật mà hắn chút giận. Bàn chân hắn đưa lên đem cây chổi đá bay.
Shinku đem cánh cửa đẩy ra. Đoàn người Akira trực tiếp tiến về phía bên trong. Ánh mắt Akira quan sát được sự đờ đẫn của Sakumo. Đầu Sakumo cúi xuống. Trên mái tóc bạch kim nếu như ai có con mắt nhìn rõ sẽ phát hiện được từng sợi tóc bạch kim đã biến thành tóc bạc. Tóc bạc của người già mà không phải tóc bạch kim. Trên khuôn mặt Sakumo giống như có thể thấy được sự đờ đấn. Nếu ví tâm trạng hắn lúc này giống như một người đứng trên con thuyền lênh đênh giữa biển khơi không xác định được phương hướng.
Thấy được đám người Akira mở cửa ra bước vào thì Sakumo nâng đầu lên nhìn về phía đám người Akira. Người đầu tiên mở miệng không ngờ là Shinku. Trên khuôn mặt gầy gò của Shinku thoáng qua nét thông cảm. Hắn mở miệng nói: “Anh Shinku…”
Ngồi bên cạnh Sakumo là Hayate Kakashi cũng cúi đầu xuống trầm lặng. Khi thấy được sự đám người này tới thì Hayate Kakashi ngẩng đầu lên nhìn về phía đám người Akira tới. Hatake Kakashi mở miệng nói: “Chú Shinku, anh Akira, Kurenai, Anko…”
Akira cũng lên tiếng chào lại: “Chú Sakumo, Kakashi-kun!” Trên khuôn mặt Akira xuất hiện một nụ cười thân thiện. Hai người Anko cùng với Kurenai cũng lên tiếng chào. Trong tay Anko cầm một bó hoa trực tiếp tiến về phía chỗ đựng bình hoa. Ánh mắt Akira đảo qua thấy được bình hoa có khá nhiều hoa xem ra cũng đã có khá nhiều người đến thăm.
Shinku tiến về phía Sakumo. Hắn ngồi lẳng lặng bên cạnh giường bệnh Sakumo mở miệng khuyên giải. Nghe được mấy lời tâm tình của Shinku thì Sakumo chỉ lẳng lặng im lặng lắng nghe thi thoảng thì giật mình lại.
Đột nhiên Hayate Kakashi nhìn về phía Akira. Đôi mắt của hắn tràn ngập chờ mong. Bất chợt Kakashi mở miệng hỏi: “Anh Akira! Có phải một Ninja đúng nghĩa là không được có tình cảm. Ninja phải đặt nhiệm vụ hàng đầu lên trên hết. Kẻ không chấp hành mệnh lệnh chính là một rác rưởi có phải không?”
Nghe được những lời này thì tất cả mọi người đều nhìn về phía Hayata Kakashi. Trong mắt của mọi người đều thấy sự mê mang của Kakashi. Đầu Sakumo cúi xuống, hắn cũng không có dám đối mặt với con trai của chính mình. Ngay lập tức Anko có vài phần giận dữ sau khi liếc mắt thấy Sakumo, hai tay cô bé nắm lại quơ quơ nói: “Sao cậu có thể nói như vậy hả Hayate Kakashi?”
Nhất thời đầu của Kakashi cúi xuống, hắn không biết đáp lại lời của Anko như thế nào cho phải. Trong mắt Kakashi tràn ngập sự mất phương hướng. Nghe thấy lời này thì Akira cũng nhíu mày lại. Tuy nhiên ngay sau đó trên mặt hắn xuất hiện một nụ cười.

Hắn khoanh tay trước ngực. Ánh mắt đảo qua Sakumo đang nằm trên giường bệnh. Vài ống dung dịch nước cất được tiếp vào trong cơ thể của Sakumo. Akira còn thấy được chiếc dây đang run rẩy lên, hiển nhiên Sakumo sợ câu trả lời của Akira. Akira cười đáp lại: “Ha… Kakashi muốn nghe ý kiến của anh sao?”
Đầu Kakashi nhẹ nhàng gật xuống một cái. Ngay sau đó đáp lại hắn là một nụ cười bình thản của Akira. Hai tay Akira khoanh trước ngực, sau đó một tay để trước ngực còn bàn tay kia nắm cằm của mình, bộ mặt Akira trở nên nghiêm nghị nói: “Trong trường hợp của cha em thì không thể nói ai đúng ai sai được. Nếu đứng trên cương vị của một nhà lãnh đạo nói đúng hơn chính là hy sinh cái nhỏ để lấy được lợi ích lớn hơn thì cha em đã hoàn toàn sai rồi! Bởi vì lần này việc cha em cứu họ không những không được sự thông cảm mà còn khiến cho họ đổ hết tội lỗi và cha em hơn nữa còn khiến cho làng và Hỏa Quốc bị tổn thất nghiêm trọng…”
Nhất thời thân mình Sakumo run lên. Shinku cũng nhíu mày nhìn về phía Akira. Không khí cả phòng trở nên bất ổn. Không khí trở nên âm u.
“Tuy nhiên… dù sao Ninja cũng là con người mà không phải công cụ. Sự khác nhau giữa con người và công cụ chính là có tình cảm.” Trên khuôn mặt Akira xuất hiện nụ cười, hắn đưa bàn tay lên xoa đầu Hayate Kakashi, hắn nói: “Nếu đứng trên mức độ con người thì cha em làm đúng. Tính mạng đồng đội vô cùng quan trọng. Vậy anh giả sử trong trường hợp của em nếu lựa chọn giữa nhiệm vụ và tính mạng bạn bè, em sẽ lựa chọn thế nào?”
Nhất thời Kakashi không biết đáp lại thế nào, cậu bé chỉ ngẩng đầu lên nhìn về phía Akira nói: “Em…”
“Hà…” Akira thở ra một hơi khá dài. Hắn xoa xoa tóc Kakashi sau đó tiếp tục nói: “Một Ninja không chấp hành nhiệm vụ, tuân thủ kỷ cương thì đúng là rác rưởi nhưng mà kẻ mà không biết quý trọng đồng đội của mình so với rác rưởi còn không bằng. Nếu như trong trường hợp ấy anh thà làm rác rưởi còn hơn là rác rưởi cũng không bằng!”
Trong con mắt Kakashi không ngờ lại sáng lên một tia ánh sáng, hắn lên tiếng nói: “Cảm ơn anh, anh Akira!”
Đầu Akira lắc lắc, hắn lên tiếng nói: “Trên đời rất khó nói cái gì là đúng! Cái gì là sai!” Bàn tay hắn vỗ vỗ đầu Kakashi. Thấy được bộ mặt ảm đạm của Hayate Sakumo thì Akira không nhịn được lên tiếng hỏi: “Chú Sakumo, chú có từng hối hận khi từ bỏ nhiệm vụ hay không?”
“A…” Nghe được lời này thì Sakumo chỉ kinh ngạc mở miệng khẽ phát ra âm thanh. Sau đó đầu lẳng lặng cúi xuống. Hắn cũng không có trả lời Akira.
“Hài…” Akira khe khẽ thở dài. Hắn lại hỏi Sakumo một câu khác: “Vậy giả dụ chú không từ bỏ nhiệm vụ khiến cho nhiệm vụ thành công. Toàn bộ làng Lá cùng với Hỏa Quốc đều đạt được lợi ích lớn. Tuy nhiên toàn bộ đồng đội của chú sẽ chết. Khi nhìn thấy toàn bộ đồng đội của chú bởi vì chú tập trung cho nhiệm vụ sẽ chết, vậy chủ có hối hận hay không?”
Shinku trong lúc này không ngờ lại nắm tay lại đặt trước miệng ho khan, đồng thời ánh mắt trừng về phía Akira, hắn mở miệng cảnh cáo Akira: “Khụ, khụ… Akira…”
Đầu Akira nhẹ nhàng lắc lắc. Hắn cũng không có tiếp tục nói nữa. Hắn chỉ lẳng lặng ngồi xuống phía dưới. Trong lúc này Kurenai đã lấy ra một chiếc dao đem đám hoa quả gọt lấy. Một lúc sau thì Sakumo ngẩng đầu nhìn về phía Akira. Hắn ngay lập tức đáp lại lời Akira: “Cảm ơn cháu Akira, chú đã hiểu!”

“Không có gì!” Trên khuôn mặt Akira lắc lắc đầu. Hắn mỉm cười nói: “nếu giả sử bạn thân, chiến hữu của cháu rơi vào tình trạng như vậy. Phải lựa chọn giữa nhiệm vụ và đồng bạn, vậy cháu sẽ lựa chọn đồng bạn mà không phải nhiệm vụ. Tuy nhiên chú Sakumo thứ cho cháu nói thêm vài lời…” Sakumo nhẹ nhàng gật xuống. Akira lên tiếng nói: “Có những đồng bạn đáng để ta làm vậy có những đồng bạn không đáng để ta làm như vậy. Cháu chỉ nói vậy thôi!”
Đầu Sakumo nhẹ nhàng gật xuống, hắn lẳng lặng nhìn về phía Akira nói: “Akira, chú hiểu mà!”
Akira lẳng lặng nhẹ nhàng gật đầu đáp lại. Cuộc trò chuyện bắt đầu từ những việc thăm hỏi. Sau khoảng nửa giờ đồng hồ thì Shinku mới cúi chào đám người Sakumo: “Xin phép anh Sakumo, cháu Kakashi! Chúng tôi cần trở về!”
“Vâng, mọi người ra về!” Từ miệng Sakumo phát ra một tiếng xã giao.
Akira mỉm cười đáp lại lời nói Sakumo: “Cháu cũng cần phải về đây! Vừa mới hoàn thành nhiệm vụ nên cháu muốn nghỉ một thoáng đây. Hahaha…” Bàn tay đưa lên vỗ vỗ đầu Kakashi đồng thời nói: “Nếu em có gì rắc rối và khó khăn cứ đến tìm anh nhé Kakashi!” Đầu Kakashi nhẹ nhàng gật xuống.
Đám người Akira sau khi thực hiện các lễ tiết thì cũng rời khỏi căn phòng. Kế tới lại có một vài đám người khác đến thăm Sakumo. Akira quay đầu nhìn về phía họ, xem ra đám người này đều bạn bè của Sakumo. Bốn người lẳng lặng ra khỏi phòng.
Cô bé đáng yêu Anko ngay lập tức hướng về phía ba người lên tiếng nói: “Cháu xin phép mọi người! Cháu muốn đi chăm sóc cho chú của cháu!”
Bàn tay gầy gò của Shinku nhẹ nhàng phất ra, hắn lẳng lặng nói: “Được rồi, cháu Anko rời đi đi!” Akira cùng với Kurenai cũng mỉm cười nhìn về phía Anko. Sau khi cô bé khom người một cái thì xoay người chạy rời khỏi.
Ba người lẳng lặng đi với nhau. Shinku bất chợt lên tiếng hỏi: “Akira, cậu có thời gian rảnh hay không?”
“A” Akira ngạc nhiên kêu lên một tiếng nhỏ. Đầu hắn quay về phía Shinku thấy được đôi mắt màu đỏ như hồng ngọc nhìn về phía hắn. Đôi mắt kiên nghị và đầy nghiêm tục. Con người Akira tò mò nhìn về phía Shinku. Đôi mắt hắn chớp nhẹ. Hắn mở miệng hỏi: “Chú Shinku có việc gì sao?”
Chiếc cằm nhọn gầy guộc của Shinku nhẹ nhàng gật xuống, hắn lẳng lặng đáp lại lời Akira: “Tôi muốn gặp riêng cậu một chút!”

Những lời này vào tai Akira khiến cho Akira nhíu mày lại. Hắn suy nghĩ một chút rồi gật đầu đáp ứng: “Được a! Chú Shinku chúng ta tìm một chỗ riêng để nói chuyện đi!”
Shinku nhìn về phía Kurenai nói: “Kurenai, hiện giờ con được nghỉ vậy thì trở về nhà trước đi! Cha sẽ về nhà sau.”
Kurenai chớp đôi mắt to tròn dễ thương của mình nhìn về phía Akira nói: “Akira Onii-chan, anh trở lại dùng cơm trưa cùng gia đình em nhé. Kurenai sẽ nấu thật nhiều món ngon cho anh Akira!” Đôi mắt Kurenai híp lại, trên khuôn mặt của cô bé xuất hiện một nụ cười ngọt ngào.
Mặt Shinku xuất hiện sự nghiêm nghị nhìn về phía Kurenai. Ánh mắt của hắn biến thành ánh mắt của sự cảnh cáo. Hắn mở miệng nói: “Kurenai, con đừng làm phiền anh Akira như vậy? Con cũng không còn nhỏ nữa đâu!”
Khuôn mặt Kurenai nhất thời ảm đạm cúi xuống, khuôn mặt tròn trịa của cô bé trong lúc này giống như một cái bánh thiu. Akira cười khổ dùng ngón tay chỏ gãi gãi sống mũi của mình. Hắn mở miệng nói: “Không sao chú Shinku. Tính ra từ chiều tối hôm qua cháu còn chưa có ăn gì!” Hắn nhìn về phía Kurenai nói: “Hôm nay để anh thưởng thức món ăn do Kurenai nấu thế nào?” Bàn tay hắn đưa lên xoa đầu Kurenai.
Nhất thời bộ mặt của Kurenai xuất hiện nụ cười như thái dương. Nàng gật đầu nói: “Tốt a!” Nói xong cô bé nhanh chóng xoay người bỏ chạy.
“Hài…” Từ miệng Shinku khe khẽ thở dài. Hắn nhìn về phía Akira mở miệng nói: “Được rồi, chúng ta tìm một chỗ không người nói chuyện!” Nói xong thì Shinku xoay người rời đi. Akira lẳng lặng đi theo phía sau của Shinku.
Hai người đi về phía bên trong một khu vực hẻo lánh. Đến lúc này Shinku mới dừng lại. Ánh mắt Shinku nhìn về phía Akira tò mò lên tiếng hỏi: “Câu… cậu rốt cuộc có mối quan hệ thế nào với ngài Tsunade?”
Đôi môi Akira hơi mím lại. Hắn ngẫm nghĩ trong lòng: “Xem ra chú Shinku nhìn ra cái gì đó! Tính ra nếu không sớm thì muốn hắn cũng biết được quan hệ này. Làm thế nào để thuyết phục được chú Shinku bây giờ? Người cha nào cũng không hy vọng con gái của mình chung chồng với người khác!” Khóe miệng Akira hơi cong lên sau đó hắn khe khẽ thở dài lên tiếng hỏi: “Chú Shinku, chú nhìn ra cái gì sao?”
Đầu Shinku nhẹ nhàng gật, trên khuôn mặt gầy gò đầy xương xẩu kia nhẹ nhàng đáp lại lời của Akira: “Mỗi lần thấy được ngài Tsunade ở bên cạnh cậu. Ngài ấy đều cười rất vui vẻ. Ban đầu tôi nghĩ đó chỉ là tỉnh cảm thầy trò bình thường nhưng có vẻ như tôi đã nhầm. Việc sáng nay, cậu biết đấy…”
Nghe được lời của Shinku, Akira chỉ cười khổ một tiếng. Hắn lẳng lẳng ngước nhìn lên bầu trời trong xanh không một gợn mây. Akira mở miệng đáp lại: “Chú Shinku… Có lẽ chú cũng nhìn ra rồi! Vậy cháu cũng không dám dấu diếm thật ra thì quan hệ của chúng cháu đúng là không bình thường. Do một lần đưa đẩy mà quan hệ hai bên đã xác định…” Nói đến đây Akira chỉ ho khan vài tiếng nói: “Cháu có ý định theo đuổi Tsunade dù sao thì cháu và cô ấy cũng có quan hệ xác thịt rồi!”
“Cái gì?” Nghe được lời này thì Shinku kinh ngạc há miệng đáp lại lời của hắn. Khóe miệng Shinku liên tục co quắp và giật giật. Ngón tay Shinku chỉ thẳng về phía Akira hỏi: “Cậu… cậu và ngài Tsunade…”
Đầu Akira nhẹ nhàng gật, hắn lại lần nữa thở dài sau đó đáp lại lời của Shinku: “Cháu định sau khi theo đuổi Tsunade sau đó sẽ cưới cô ấy! Mong chú Shinku sẽ thông cảm?”
“hà…” Từ miệng Shinku phát ra tiếng khe khẽ thở dài. Hắn lên tiếng nói: “Cái này tôi hiểu! Nhưng cậu có nghĩ đến Kurenai hay không? Mặc dù con bé mới lớn nhưng nó thực sự thích cậu. Có lẽ cậu thấy được con bé chẳng qua chỉ là một cô bé chưa hiểu thế nào là yêu thích người khác giới nhưng tôi nhìn ra con bé quả thực phụ thuộc vào cậu quá nhiều. Thời gian này nó bắt đầu lớn, nó cũng sẽ đối với tình cảm có biến chuyển. Cậu là người thông minh nên cậu hiểu ý tôi mà phải không?”

Đôi mắt Akira nhắm nghiền lại. Hắn thấy trái tim mình đập chậm lại, trong lòng có một khối đá nặng trĩu. Hơi thở của hắn có vài phần khó khăn. Hắn nhìn về phía Shinku sau đó đáp lại lời của Shinku: “Chú Shinku cháu biết chứ? Cháu biết đối với bé Kurenai cùng với Tsunade, bất cứ ai trong số họ cháu cũng cảm giác mình có lỗi. Cháu nghĩ việc cháu muốn kết hôn với Tsunade cháu nhất định sẽ làm, sẽ khiến cho cô ấy kết hôn cùng với cháu. Còn về việc Kurenai…”
Nói đến đây Akira khe khẽ thở dài, hắn mở miệng nói: “Cháu có lẽ sẽ để tùy duyên. Quả thực cháu cũng yêu thích Kurenai. Không những yêu thích mà còn là yêu. Cháu muốn trờ Kurenai đến mười sáu tuổi sẽ cưới con gái chú về nhà…”
Nghe được lời này thì trong mắt Shinku thoáng qua một tia kinh ngạc. Mặc dù hắn không có phản đối việc Akira sẽ cưới con gái của mình nhưng mới mười sáu tuổi đã cưới con gái của mình như vậy có hơi sớm quá. Tuy nhiên Akira là một thiên tài có tiềm lực bất kể nhân phẩm còn là khả năng đều đáng giá gửi gắm con gái của mình. Đầu Shinku hơi gật xuống nhưng hắn cũng đồng thời hỏi: “Vậy cậu định tính làm sao?”
Lại một tiếng thở dài nữa từ miệng Akira: “Hà…” Hắn nhìn về phía Shinku sau đó nói: “Nếu vậy… cháu trước hết sẽ kết hôn với Tsunade đây là kế hoạch của cháu. Sau đó chờ Kurenai lên mười sáu tuổi nếu nàng thực sự yêu thích cháu, cháu nghĩa cháu vẫn sẽ cưới Kurenai về nhà!”
Con mắt Shinku nhất thời trợn tròn. Tên thiếu niên này cũng quá vô sỉ rồi. Hai mắt Shinku hơi nheo lại, vẻ mặt Shinku tỏ rõ sự không vui. Hắn lên tiếng hỏi: “Cái gì? Cậu định cười cả hai người!”
Akira nhẹ nhàng gật đầu, hắn mở miệng nói: “Xin lỗi chú Shinku! Nếu chú bắt cháu từ bỏ Tsunade mới có thể cưới Kurenai, cháu không thể làm được. Bất cứ ai trong hai người cháu tuyệt sẽ không từ bỏ. Có lẽ chú nghĩ cháu là người chẳng ra sao nhưng cháu sẽ không từ bỏ bất cứ một ai trong hai người cho dù chú có ngăn cản đi nữa!”
“Hài…” Không biết lần thứ mấy thở dài của Shinku rồi, một tiếng thở dài từ miệng hắn phát ra. Hắn nhớ được con gái mình bây giờ mới bắt đầu lớn đi. Xem ra tình cảm tùy duyên. Nếu như tên nhóc trước mặt mình có thể đem lại hạnh phúc cho con gái mình hắn cũng không có phản đối. Shinku cảm giác được mình già đi mấy tuổi. Hắn nhìn về phía Akira nói: “Việc này… Chú cũng không xen vào nữa. Xem ra chú thật già rồi. Tuy nhiên chú cảnh cáo cháu…” Ngón tay chỏ của Shinku hướng về phía Akira cảnh cáo: “cháu tuyệt đối không được làm cho con gái chú đau khổ?”
Đầu Akira nhẹ nhàng gật xuống, hắn lên tiếng nói: “Vâng!”
Đầu Shinku nhẹ nhàng lắc lắc, hắn lại thở dài tiếng nữa. Shinku xoay người rời đi. Akira lẳng lặng tiến về phía sau của hắn. Thấy được Akira vẫn đi theo mình thì Shinku đột nhiên quay lại hỏi: “Sao cháu còn tiếp tục đi theo ta!?”
“Ách” Akira cười khổ đáp lại: “Chú Shinku hiện giờ là giữa trưa! Kurenai-chan nói muốn tự mình nấu bữa trưa cho chúng ta a!”
Bàn tay Shinku đưa lên vỗ vỗ trán của mình sau đó mở miệng nói: “Phải… phải rồi!”
Chỉ khoảng thời gian ngắn nói chuyện mà cả người Akira toát hết cả mồ hôi. Hắn cảm giác so với trải qua các trận chiến dài đằng đẵng còn mệt mỏi hơn nhiều. Cái cuộc nói chuyện giữa cha vợ và con rể trẻ tuổi được dự định trước cho con gái của Shinku quả thực khiến cho cả hai người căng thẳng thần kinh đến tột cùng. Khóe miệng Akira hơi kéo lên, hắn ngẫm nghĩ: “Trước cứ dấu Kurenai và Tsunade việc này đi. Sau đó đem Tsunade kết hôn rồi nhanh chóng làm cho Tsunade to bụng là được. Kế tới chờ Kurenai lớn một chút cũng đem nàng làm cho to bụng vậy là…. Hắc… hắc… Chậc từ khi nào mà mình có ý nghĩ đen tối vậy nhỉ?” Bàn tay hắn đưa lên vỗ vỗ đầu của mình.
Hiển nhiên Shinku không có biết ý định đen tối trong đầu Akira nếu biết chắc chắn Shinku sẽ thịt sống Akira. Tuy có thể nói kế hoạch Akira có vài phần bỉ ổi nhưng quả thực rất hiệu quả. Hiện giờ Akira cũng không nghĩ được cách nào hoàn hảo hơn. Phải biết được rằng các nữ Ninja, các nàng cũng rất có cá tính. Muốn các nàng chung một chồng là chuyện vô cùng, vô cùng khó.


Bình luận

Truyện đang đọc