HUNTER CHI DỊ SẮC SONG ĐỒNG

"Orihime, Madara là sao thế này?"

Hashirama trầm trọng nhìn Madara, chậm rãi hỏi.

"Cậu ấy không                    khốn khiếp!"

Tobirama tức giận quát lên. Đôi mắt màu đen do uế thổ bỗng chốc phát ra hàn quang kinh người.

"Vì vậy, nhiệm vụ hiện tại của mọi người là——giết hắn."

"Hashirama, ngươi cũng đừng chần chờ. Đó không phải ca ca đâu."

"Ta hiểu được. "

"Ha ha..." Madara cười lạnh:"Hashirama, vậy hiện tại hãy xem xem ai mới là người chiến thắng."

"Được." Hashirama trả lời, bàn tay bắt đầu đan vào nhau, chuẩn bị kết ấn.

"Cái cách mà ngươi kết ấn vẫn chậm như vậy."

Madara khinh thường nói, ngay sau đó đã nhanh chóng kết ấn, tốc độ nhanh đến nỗi chỉ có thể nhìn thấy tàn ảnh!

"Hoả độn: đại hoả cầu huỷ diệt!"

"Mọi người." Trong lúc hai người kia đang đánh hăng say, Orihime ra hiệu cho ba người còn lại ngồi xổm xuống. "Hiện tại Hashirama đấu với Madara, lát nữa chúng ta sẽ tạo ra Xích Viêm Tứ Trận, được không?"

"Nhưng tình trạng của ngươi..."

Tobirama còn đang lo lắng đã bị nàng ngắt lời:

"Yên tâm đi, không chết được. Hiện tại ta cũng đạt đến ảnh cấp, có đủ khả năng để tạo ra kết giới này."

"Trong lúc đó, Hokage đệ tứ...ngươi sử dụng thuật phân thân, ảnh phân thân sẽ sử dụng Phi Lôi Thần Thuật để đưa ta vào bên trong. Hiểu?"

"Ừm."

"Ta cũng có thể—-"

"Tobirama, ngươi sử dụng Thuỷ Long Viêm Đạn. Hashirama ở bên trong sẽ sử dụng Mộc độn: Mộc Nhân Thuật để bóp chặt Madara. Còn Đệ Tam...ngài sẽ phải sử dụng cấm thuật lôi long để làm tê liệt hắn. Được chứ?"

"Được!"

Nghe trả lời, khoé môi nàng cong lên tạo ra độ cong yếu ớt. Nàng chuẩn xác chạm vào trán Itama, nhỏ giọng nói:

"Đợi ta."

"Mộc độn: Rừng sâu nước thẳm!"

Hashirama sử dụng rừng sâu nước thẳm, trong nháy mắt đó mọi cảm quan của Madara bị nhiễu loạn. Thân cây nhanh chóng bao phủ một khoảng trống khổng lồ, từng bụi hoa nhô lên, nở ra sau đó phân tán đầy bụi phấn trong không khí.

"Susanoo!"

Một khung sương màu trắng hiện lên, ngay lập tức liền mọc ra da thịt, trở thành 'người khổng lồ'.

"Mộc độn: Chân Pháp Thiên Thủ!"

"Chính là lúc này!"

Chỉ trong chớp mắt đó, cả bốn người mỗi người phân tán ra một góc, tiến vào tư thế chiến đấu. Cả bốn nhanh chóng kết ấn, sau đó đồng loạt hô:

"Xích Viêm Tứ Trận!"

Kết giới màu đỏ nhanh chóng bao phủ lấy khu vực đó, sau đó thu hẹp lại phạm vi.

Ở bên trong, Hashirama sử dụng chân pháp thiên thủ đánh liên tiếp vào Susanoo cho đến khi nó vỡ ra.

"Phi lôi thần thuật!"

Minato tóm lấy phân thân của Orihime, nháy mắt đã tiến vào bên trong kết giới. Orihime mở to đôi mắt trống rỗng ra, chuẩn xác không kém một ly lấy kunai đâm thẳng vào ngực hắn.

Madara bị liên tiếp trùng kích không kịp phản ứng mà bị đâm vào ngực. Vào khoảnh khắc hắn định tấn công, một con rồng nước lao lên, đâm về phía hắn.

"Thuỷ độn: thuỷ long viêm đạn!"

"Lôi long!"

Xẹt xẹt——

Tiếng lôi điện nổ tanh tách nghe ghê người, lan theo dòng nước mà đánh thẳng vào ngực hắn.

Madara bị đánh vào thành kết giới, thật lâu sau vẫn chưa đứng dậy được.

Orihime nuốt nước bọt, kiềm chế trái tim vì hưng phấn mà mãnh liệt nảy lên kia. Thân thể lấy tốc độ kinh khủng đang dần xói mòn, mí mắt cũng ngày càng trầm trọng.

Hô hấp vốn nặng nề kia lại càng trở nên gấp gáp, nàng dùng kunai tự đâm vào cánh tay để bảo trì thanh tỉnh, phi lên chỗ Madara thả ra nhẫn thuật cuối cùng:

"Odama Rasengan!"

"Oanh——!"

Ngực Madara bị nứt ra một lỗ, chân và tay trái bị đánh rời. Mà lúc này hắn cũng sử dụng kunai đâm vào ngực nàng.

"Oành!"

Phân thân biến mất, ở bên ngoài kết giới nàng phun ra một búng máu. Không kịp lau đi, nàng hung hăng ra lệnh:

"Thu trận!"

"Ha!"

Cả bốn người hét lên một tiếng, sau đó kết giới kia dần thu hẹp lại, còn Madara...

Hắn bị cưỡng chế nghiền nát!

Khoảnh khắc tiếng vang giòn giã vang lên, Orihime cảm nhận được sự hiện hữu của đôi mắt trong hốc mắt. Ngay sau đó nàng, ngã sấp xuống.

"Orihime!"

Tất cả mọi người vào khoảnh khắc nàng ngã xuống đều hét lớn, kinh hoảng và đầy hoang mang.

Tobirama đỡ lấy nàng, vòng tay ôm chặt lấy thân thể nhỏ bé, run rẩy gọi:

"Ori, Orihime..."

"Ta không sao...khụ khụ!"

Nàng lại phun ra máu, đôi môi bị nhuộm bởi một màu đỏ diễm lệ.

"Tốt rồi...Hắn đã chết là tốt rồi..."

"Cảm ơn mọi người...."

Vừa dứt lời, thân thể của tứ hokage dần dần bị thoát phá, trở thành đống giấy vụn. Mà trước khi rời đi, Tobirama hung hăng cúi đầu hôn lên trán nàng.

"Tái kiến."

Tái kiến...công chúa của ta.

Tái kiến...

Hẹn không gặp lại.

Bình luận

Truyện đang đọc