KẾ HOẠCH NGHỊCH TẬP CỦA CỦI MỤC



Lục Diêu chẳng thèm liếc nhìn quang não lấy một cái, trực tiếp từ chối: "Không."
Phi thuyền nhanh chóng đến được cảng vũ trụ biên giới Sallimor.

Cảng vũ trụ biên giới Sallimor là cảng vũ trụ lớn nhất tinh cầu Sallimor, đồng thời nó cũng là cảng vũ trụ lớn nhất tinh vực Trung Châu.

Bởi vì đồng thời dùng cho dân dụng và quân dụng, cho nên quản chế tàu dân dụng của cảng hàng không này khá nghiêm, có bảng thời gian và lộ tuyến vận chuyển nghiêm ngặt.

Hành khách ra vào cũng cần phải kiểm tra thân phận và kiểm tra hành lý.

Lục Diêu kéo valy đi qua kiểm tra an toàn, bước lên tàu dân dụng đến chủ tinh --- Tàu Diêu Quang.

Tàu Diêu Quang chậm rãi bay ra khỏi cảng vũ trụ.

Ghế kế bên Lục Diêu là một thiếu niên tóc nâu nhạt.

Với thị lực của Lục Diêu thoáng cái đã nhận ra quần áo của thiếu niên này tuy đơn giản, nhưng giá cả rất đắt đỏ.

Quần áo toàn thân cậu ta đều là hàng thủ công cao cấp đặt riêng của xưởng Mạc thị nằm ở tinh vực Moffatt chòm sao Thiên Thố.

Tinh vực Moffatt chòm sao Thiên Thố nổi tiếng toàn bộ tinh hệ chòm sao Thần Anh về hàng thủ công cao cấp đặt riêng.

Sau khi tiến vào lịch Ngân Hà, kỹ thuật của nhân loại phát triển nhanh chóng, đã tiến vào thời đại công nghệ cao.


Mà tại thời đại tự động hóa trí năng hóa này, công nghệ thủ công ngược lại trở thành thứ xa xỉ nhất.

Công xưởng Mạc thị thuộc tập đoàn Mạc thị.

Tập đoàn Mạc thị là tập đoàn sản xuất xa xỉ phẩm số ít của tinh hệ chòm sao Thần Anh, giá cả mỗi một kiện phục sức xuất xứ từ nó cũng bằng với giá cả của một chiếc cơ giáp cấp D.

Mà công xưởng Mạc thị lại là công xưởng thủ công của tập đoàn Mạc thị, mỗi một kiện vật phẩm xuất xứ từ nó đều có giá cả trên trời.

Hơn nữa công xưởng Mạc thị chỉ tiếp nhận đơn hàng của những nhân sĩ giới thượng lưu.

Nói cách khác, chỉ có tiền thôi là không mua được vật phẩm của công xưởng Mạc thị.

Đồ thủ công cao cấp đặt riêng của công xưởng Mạc thị đều sẽ có một hình hoa hồng bạc chìm ở chỗ không mấy bắt mắt, nhưng công xưởng Mạc thị chưa từng công bố điều này ra bên ngoài bao giờ.

Người mặc đồ cao cấp đặt riêng của công xưởng Mạc thị, bản thân có khả năng cũng không biết tới hình chìm này.

Lục Diêu chỉ là lơ đãng liếc mắt nhìn thiếu niên, đúng lúc chạm phải ánh mắt của thiếu niên.

Lúc nhìn thấy Lục Diêu thì mắt thiếu niên sáng lên.

Cậu ta đánh giá Lục Diêu, khen ngợi: "Cậu đẹp thật đấy." Nói xong, cậu ta mỉm cười, sau đó tự giới thiệu: "Chào cậu, tôi tên là Angus."
"Lục Diêu." Lục Diêu trả lời một câu đơn giản.

"Cái tên này quen tai quá, hình như nghe được ở đâu rồi ấy." Angus suy nghĩ, sau đó kinh ngạc trừng to mắt, hỏi: "Đừng bảo là Lục Diêu đó đó nhé."
Lục Diêu không để ý gật đầu, "Chính là Lục Diêu đó đó trong miệng cậu."
Sau khi nhận được đáp án của Lục Diêu, trên mặt Angus không hề có vẻ khinh thường hoặc chán ghét gì, mà là hưng phấn cẩn thận quan sát kỹ mặt của Lục Diêu, sau đó cho ra kết luận, "Nhìn cậu ở ngoài đẹp hơn trên ảnh và hình chiếu nhiều, khí chất thì khác xa nhau.

Tuy vẫn là khuôn mặt đó, nhưng cảm giác như không phải cùng một người vậy."
"Đều là tôi." Lục Diêu dựa lên lưng ghế, nói.

"Gặp nhau chính là duyên phận, chúng ta kết bạn nhé." Angus nhiệt tình nói.

Lục Diêu nghe được câu này, nhìn Angus, "Nói vậy, cậu và toàn bộ hành khách trên tàu Diêu Quang này đều rất có duyên phận nhỉ."
Angus bày ra dáng vẻ suy nghĩ, sau đó nói: "Cũng không thể nói vậy được, tôi thấy cậu rất hợp mắt tôi.

Tuy lúc tôi nhìn thấy hình chiếu cậu trong video trên tinh võng không có cảm giác này, nhưng sau khi tận mắt thấy cậu, tôi cảm thấy cậu rất đặc biệt."
"Cậu đối với người lạ đều tự mình thân quen thế này hả?" Lục Diêu buồn cười nhìn Angus, nói: "Kiểu bắt chuyện này của cậu lỗi thời quá rồi."
"Nè, đừng vậy mà, tôi là thật lòng." Angus bày vẻ mặt bởi vì không được tin tưởng mà đau lòng muốn chết, tay càng tạo dáng ôm tim khoa trương.

Angus bị ánh mắt hiểu thấu của Lục Diêu nhìn đến mức chột dạ, cậu ta cười ngượng nói: "Tôi thừa nhận, lúc mới đầu tôi là bị vẻ ngoài của cậu hấp dẫn, bởi vì khí chất của cậu quá xuất chúng.

Nhưng...!tôi là thật sự cảm thấy cậu rất hợp với tôi.

Tôi thật lòng muốn kết bạn với cậu đó."
"Tôi biết rồi." Lục Diêu đeo bịt mắt lên, thuận miệng nói.

Lục Diêu lần đầu tiên gặp phải người ù ù cạc cạc thế này, cho nên y tùy tiện qua loa trả lời.


"Được rồi, tôi nói thật." Angus bày ra dáng vẻ đầu hàng, "Tôi là antifan của Iuga, tôi đã sớm nhìn người này không thuận mắt.

Tôi ủng hộ cậu, cậu làm đẹp lắm."
Lục Diêu bị câu này của Angus làm cho cả kinh ho khan một tiếng, "Cậu ngây thơ vậy hả?"
Iuga tuy là siêu sao của Liên Bang Ngân Hà, nhưng truy xét về thân phận chẳng qua chỉ xuất thân từ gia tộc phú thương mà thôi, có tiền nhưng không có quyền.

Tuy Lục Diêu không biết gia tộc của Angus, nhưng nhìn cậu ta có thể dùng được hàng cao cấp đặt riêng của công xưởng Mạc thị, chắc chắn là xuất thân quyền quý.

Nhìn Iuga không vừa mắt cậu ta tất nhiên có thủ đoạn khiến Iuga im hơi lặng tiếng biến mất.

Tất nhiên nghe ra được ý trong lời nói của Lục Diêu, Angus than thở: "Cậu có biết tại sao tôi nhìn gã ta không vừa mắt không?"
"Nhìn một người không vừa mắt có trăm ngàn loại lý do." Lục Diêu lười biếng trả lời.

"Đừng nhìn Iuga dáng vẻ trong sáng, thực tế cực kỳ bừa bãi." Angus hóng hớt nói: "Gã ta chính là con riêng của một phú thương nhỏ, bò lên giường của ông tổng công ty điện ảnh Tư Đồ, mê hoặc tên ngu ngốc này không tìm được phương hướng, toàn lực lăng xê gã.

Kết quả chờ Iuga có chút tên tuổi, trèo lên được phó tổng công ty giải trí EM thì lập tức đá ông tổng của công ty điện ảnh nhỏ này."
Giải trí EM chính là công ty đại diện hiện giờ của Iuga, cũng chính là một trong ba công ty giải trí lớn nhất Liên Bang.

Lục Diêu không hề hứng thú với mấy tin tức bên lề này, "Tuổi còn nhỏ, hóng hớt như vậy làm gì chứ."
"Nè, tôi còn chưa nói vào trọng điểm đó." Angus giải thích, "Cậu nghĩ tôi muốn quan tâm gã lắm chắc.

Là gã tự chạy tới trước mắt tôi nhảy nhót đó chứ."
Sau đó cậu ta tiếp tục dông dài: "Sau đó gã càng ngày càng nổi, dần dần ra vào mấy buổi xã giao cao cấp.

Nhưng tôi chú ý tới gã là bởi vì gã dám dụ dỗ anh cả của tôi!" Angus tức giận quơ quơ nắm đấm, "Anh cả của tôi đã kết hôn rồi, trong tình huống biết anh cả của tôi đã có bạn đời thế mà gã vẫn dám dụ dỗ anh ấy!"
"Ồ? Vậy anh cả của cậu bị gã dụ dỗ rồi à?" Lục Diêu thuận miệng hỏi.

"Không có! Anh cả của tôi là người chính trực nghiêm cẩn, sao có thể coi trọng mặt hàng này được!" Angus giải thích.

"Vậy cậu chán ghét Iuga vậy làm gì chứ?" Lục Diêu hỏi.

"Bởi vì Iuga dụ dỗ anh cả của tôi không được lại dám chuyển qua dụ dỗ anh hai của tôi!" Angus tức giận nói, "Mà anh hai của tôi lại bị gã ta lừa thành công nữa chứ! Hừ!"
Angus cũng không quan tâm Lục Diêu có đang nghiêm túc nghe hay không, cậu ta hừ một tiếng, tiếp tục thao thao bất tuyệt: "Anh hai của tôi chính là một tên ngốc, bị con hàng này mê hoặc đến chết mê chết mệt, nếu không phải bị cha tôi đánh một trận, đoán chừng anh ấy sẽ cưới Iuga về thật rồi!"
Lục Diêu cảm thấy Angus thực ra là một tên ngốc giống hệt anh hai cậu ta, chỉ dựa vào nguyên tắc kẻ địch của kẻ địch chính là bạn là có thể thao thao bất tuyệt kể hết chuyện riêng tư với một người xa lạ.

Angus như thể đoán được suy nghĩ của Lục Diêu, cậu ta nói: "Tôi bình thường mới không thèm nói nhiều với người ta đâu.

Nhưng không biết tại sao, tôi thấy con người cậu rất đáng tin, có thể làm bạn!"
Lục Diêu thật sự bị Angus làm cho dở khóc dở cười, "Vậy cảm ơn sự tin tưởng của cậu."
Angus vỗ vai Lục Diêu, khí phách nói: "Tốt rồi, về sau chúng ta chính là anh em!"
Sau đó cậu ta lại nói tiếp: "Tôi nói đến đâu rồi nhỉ? Để nhớ lại xem nào..."
"À, tôi nói đến anh hai suýt chút nữa đã cưới Iuga về." Angus dùng ngón trỏ xoa cằm, nói: "Iuga thấy không vào được nhà bọn tôi, gã vừa níu kéo anh hai, còn vừa tiếp tục dây dưa với người khác.

À, gần đây còn dụ dỗ được Elmo Locke."
Cậu ta vỗ mạnh đầu, nói: "Xin lỗi, tôi không phải cố ý chạm vào vết thương của cậu đâu.

Tôi chỉ không ưa cái bộ mặt điềm đạng đáng yêu vô tội của Iuga mà thôi."
"Không sao, Elmo Locke không liên quan tới tôi." Giọng nói Lục Diêu lạnh nhạt.


Nhưng Angus nghe được lời nói bình tĩnh của Lục Diêu xong, lại không cho rằng như vậy.

Cậu ta từng xem video quán cà phê, từ hình chiếu thấy được rõ ràng Lục Diêu thực ra rất để ý Elmo Locke.

Angus cho rằng Lục Diêu chỉ đang cố ý giả vờ như không sao, dẫu sao Elmo Locke đẹp trai gia thế tốt, tư chất còn hơn người, nghe nói còn khá phong độ nữa.

Angus an ủi: "Không sao.

Có thể coi trọng mặt hàng như Iuga thì cũng không phải là thứ gì tốt.

Cậu đừng buồn, cậu xem bộ dáng cậu đẹp hơn Iuga, nhất định sẽ có người tốt hơn chờ cậu!"
Khóe miệng Lục Diêu giật giật, tiếp đó mới chậm rãi nói: "Não bổ quá nhiều cũng là bệnh."
"Tôi hiểu mà!" Trên mặt Angus là biểu cảm tôi hiểu cậu, "Cậu không cần phải giả vờ kiên cường.

Không sao, cũ không đi mới sẽ không tới.

Cậu xứng đáng được người tốt hơn.

Tôi sẽ giới thiệu anh ba của tôi cho cậu."
Mạch não của Angus quả thật có thể xông phá tinh hệ chòm sao Thần Anh, tốc độ đổi đề tài dù có là phi thuyền nhảy bước nhảy không gian cũng không đọ nổi.

"Anh ba của tôi anh tuấn hơn Elmo, quân hàm cao hơn Elmo, gia thế tốt hơn Elmo.

Dù là 10 Elmo cũng không sánh nổi một ngón tay của anh ba tôi." Rất rõ ràng, Angus là fan não tàn của anh ba cậu ta.

Lục Diêu bị Angus khiến cho cạn lời.

"Thật đó!" Nói tới anh ba, trong lời nói của Angus đều không giấu được sự sùng bái, "Anh ba của tôi cái gì cũng tốt, quả thật chính là người đàn ông hoàn mỹ nhất cả Liên Bang!"
Nói xong, cậu ta hưng phấn đẩy đẩy Lục Diêu, "Dựa vào nguyên tắc phù sa không chảy ruộng ngoài, nể mặt chúng ta là anh em tốt tôi mới giới thiệu cho cậu đó! Người khác đều cầu xin tôi giới thiệu anh ba cho bọn họ không ấy."
"Không hứng thú." Lục Diêu bị người này lảm nhảm không ngừng, quả thực muốn mang máy trợ thính luôn.

"Anh ba tôi là thần tượng của toàn dân Liên Bang đó!" Angus dốc hết sức mình chào hàng, "So với tên mặt trắng được người ta thổi phồng như Iuga, anh ba của tôi thật sự là nam thần đích thực của toàn Liên Bang!"
Quang não trong tay Lục Diêu rung một cái, Lục Diêu tháo bịt mắt xuống liếc nhìn quang não, là tin tức học tịch của học viện quân sự Đệ Nhất Liên Bang.

"Có liên kết với thẻ ID thân phận hay không?" Quang não hỏi.

"Liên kết."
Angus tò mò nhìn quang não của Lục Diêu, sau đó vui vẻ nói: "Woa, cậu cũng đến học viện quân sự Đệ Nhất Liên Bang à? Trùng hợp thế, tôi cũng đến học viện quân sự Đệ Nhất Liên Bang báo danh nè!".


Bình luận

Truyện đang đọc