KẾ HOẠCH QUYẾN RŨ CHỒNG CỦA TIỂU TAM


Giọng Thiển Tây thật nhẹ nhàng:
“Em biết rồi, lần sau em sẽ nghe theo ý của anh.”
Bạch Đô lườm nguýt cô ấy:
“Nghe theo ý tôi, thế thứ này là sao? Nói bao nhiêu lần rồi, vẫn cứ mua trà sữa cho cái đứa con gái cứng đầu kia là thế nào?”
Thiển Tây nhìn cốc trà sữa cô mới mua cho Hứa Đào Nhi, còn chưa kịp đem vào phòng Phó Giám đốc giấu đi đã bị Bạch Đô nhìn thấy.

Cô ấy cười đầy thẹn thùng:
“Thi thoảng em mới mua mà.”
“Hừ, đừng tưởng tôi không biết em lén lút làm gì.

Hai cô không qua được mắt tôi đâu đấy!”
“Em vẫn qua được đấy thôi.”
Thiển Tây dứt lời liền bị Bạch Đô dúi dúi trán:
“Còn dám trả treo hả?”
“Haha, em xin lỗi, em đùa đấy!”
Hai người họ trêu chọc nhau thêm một lúc sau đó mới rời đi mà không biết rằng Hứa Đào Nhi đã đứng ở một bên nghe hết.

Thần sắc cô rơi vào trầm tư, trong đầu thực sự rất loạn.

Đầu giờ chiều sau khi trao đổi với cô về chuyện tìm ra kẻ đứng sau, Bạch Đô đã cho người đi điều tra.

Trước tiên, sẽ bắt đầu từ người tiếp nhận giấy tờ mang đến đưa cho Thiển Tây, cũng từ tay Thiển Tây mà lấy đi giấy tờ để giao sang Hàn Thị.
Thiển Tây chủ động đi ‘nói chuyện’ với đối phương.

Tuy nhiên, đối phương chỉ thuật lại rằng hôm đó, có công việc bận nên cô tạm giao cho bảo vệ, lúc quay trở lại lấy bọc giấy tờ đem giao cho người của Hàn Thị thì không biết mọi chuyện đã thành ra như thế rồi.
Bạch Đô kiểm tra lại camera, quả nhiên, camera đã bị động tay động chân, đúng góc quan trọng thì bị lỗi mất hết dữ liệu.

Bảo vệ nói rằng, ông ta đảm bảo lúc giấy tờ được để ở chỗ mình, ông ta hoàn toàn không ra ngoài, cũng không động vào.
Vạch ra một số khả năng, ngoài người trong Sở, còn có đối thủ bên ngoài, cũng có thể là Hàn Thị… Tất cả chỉ là giả thuyết không có minh chứng gì.
Trong ngoài đều không tra ra, tạm thời mọi chuyện rơi vào thế bí.

Bạch Đô suy nghĩ một hồi, sau đó dặn dò Hứa Đào Nhi:
“Thôi đằng nào cũng không tra ra được, em vào nghỉ đi, anh thấy thần sắc em không được tốt.

Chuyện này tạm thời cứ giao cho anh.”
Hứa Đào Nhi gật đầu.
“Vậy anh hãy cẩn thận.”
Cô về phòng Phó Giám đốc nghỉ ngơi, nói là nghỉ nhưng không tài nào chợp mắt được.

Trong đầu mãi miên man suy nghĩ, nào là muốn nhanh chóng hoàn thành thủ tục cho dự án Nam Sơn, rồi thì ai là người đứng sau, sau cùng nữa là vấn đề về những gì mà Bạch Đô và Thiển Tây đã nói…
Lúc căng thẳng cô chợt nhớ đến giọng nói trầm ấm của Hàn Thần tối hôm trước “nói chuyện đơn giản, cô đừng nghĩ quá sâu như vậy, cô như vậy, khiến tôi thấy hơi loạn…” Quả thực, cô của hiện tại, khiến chính mình muốn loạn não đến phát điên rồi.
Quyết tâm, sau khi hoàn thành thủ tục giấy tờ cho dự án Nam Sơn, cô chắc chắn sẽ đi chùa để tĩnh tâm.

Để bản thân không nghĩ ngợi thêm nữa, cô mở máy tính làm việc.
Nhiều năm trước, khi scandal của cô xảy ra thì khách sạn Mường Thanh cũng gặp phải khủng hoảng trầm trọng trong việc sơ xuất để mấy tên chó săn đột nhập vào được.

Khách sạn Mường Thanh nằm trong chuỗi dự án Hoàng Thành Mường Thanh quy mô quốc tế vô cùng quan trọng của tập đoàn Hàn Thị.
Số vốn mà tập đoàn Hàn Thị đầu tư vào dự án Hoàng Thành Mường Thanh hàng nghìn tỷ, là một con số khổng lồ.

Chỉ mới nhìn về quy mô và con số thì cũng đủ để hiểu được dự án Hoàng Thành Mường Thanh quan trọng cỡ nào đối với tập đoàn Hàn Thị.

Chưa kể, trong dự án này còn có sự kết hợp của bộ ba nhà Hàn gia, đứng đầu là anh cả Hàn Thần!
Đáng lý, vào năm scandal xảy ra, nếu không vì Hứa Đào Nhi thì dự án Hoàng Thành Mường Thanh có thể gặt hái được thành tựu vô cùng to lớn bởi doanh thu quý tăng hơn năm trăm phần trăm so với cùng kỳ năm trước, vượt quá chỉ tiêu và kết quả mà Hàn Thị mong đợi gấp mười hai lần.


Sau đấy thì… hơn nửa lợi nhuận doanh thu quý đó dành riêng để bồi thường cho cô…
‘...’
Hứa Đào Nhi nghĩ lại thôi cũng khẽ thở ra đầy phiền muộn.

Cô đâu có tính bắt đền Hoàng Thành Mường Thanh đâu, là do công chúng phản ứng gay gắt quá, thêm nữa Hàn Thị cũng muốn ‘bù đắp’ cho cô nên tự chủ động chứ cô không hề ép buộc hay kiện cáo gì cả.
Dù sao đối với một tập đoàn già cỗi trong giới thương trường như Hàn Thị thì khoản tiền đó cũng chẳng là gì nên cô mới dám nhận đấy chứ! Khoản tiền ấy từng là núi vàng Tần gia thèm thuồng phát rồ làm đủ mọi cách để có được.

Nhưng thời ấy, vì đó là của Hàn Thị bồi thường nên cô đã mặc nhiên là tiền của Hàn Thần cho cô.

Cô dùng còn không nỡ chứ đừng nói là cho một tên cặn bã như Tần Dịch Phong.
Tới nay, khoản tiền ấy vẫn còn vẹn nguyên trong ngân hàng Thụy Sĩ, không ai biết ngoại trừ cô và gia đình cô.

Tần gia dù đoán mò, nhưng cũng không dám khẳng định nên bọn họ vẫn canh cánh vụ này lắm.
Trước nay chuyện tiền nong cô luôn được coi là người hào phóng, nhưng có những giới hạn, bất kể ai cũng không được động vào, chẳng hạn như khoản tiền đó.

Đôi lúc đến cả cha mẹ cũng không hiểu được vì sao cô lại như thế, nhưng họ cũng không nghĩ nhiều.
Tiền tuy Hứa gia không nhiều như Hàn Thị, nhưng cũng chất cả núi, những năm trở lại đây chuyện kinh doanh của mẹ cô đang phất lên như diều gặp gió, nên nếu Hứa Đào Nhi tiêu hết tiền hồi làm người mẫu kiếm ra thì Hứa gia vẫn thừa sức cưng chiều cô và con trai.

Có điều, đến hiện tại Hứa Đào Nhi cũng chưa đến nỗi rơi vào hoàn cảnh cần cha mẹ nuôi.
Nói về Hàn Gia, đời trước ly kỳ của Hàn lão gia và Hàn phu nhân, hai người họ vừa khéo sinh ba, một lần được tận ba người con.

Trong đó, Hàn Thần là anh cả, nhị thiếu Hàn Trạch cùng cô công chúa út Hàn An Tư.

Nói thật là, trông quan hệ Hứa gia và Hàn gia cũng không tệ, nhưng cô chưa một lần gặp mặt hai vị còn lại của Hàn gia.

Ba người họ vô cùng kín tiếng, kín đến mức dù tên tuổi họ có đình đám trong giới thương trường nhưng ai cũng mù mờ như cô, chẳng biết được bao nhiêu tin tức.

Chung quy lại, Hàn Thị vốn đã mạnh, thêm ba người họ không khác gì hổ mọc thêm cánh, làm mưa làm gió trong giới thương trường.
Tất nhiên, trong giới chính trị, Hàn gia cũng có không ít phe cánh.

Nhất là đằng ngoại của Hàn phu nhân là Phạm gia cũng là một trong số gia tộc chính khách bất diệt.

Sở hữu lượng quân đội lớn, ‘Tứ Trụ’ cũng phải nể mặt vài phần.
Nghe ông nội và cha cô kể rằng những gia tộc ngang cơ với Phạm gia thường hay hống hách xem thường chính phủ thì sớm muộn gì cũng sẽ nhận cái kết đắng.

Riêng Phạm gia nhìn ra điểm mấu chốt ‘tướng mạnh nhưng không vượt mặt vua’ mới là khôn ngoan, nên trước nay khi có vấn đề gì Phạm gia vẫn luôn được ưu tiên.
Có câu ‘nhất quan hệ, nhì tiền tệ’.

Khéo thật, quan hệ giữa Hứa gia với Phạm gia lại khá tốt.

Gia tộc Hàn gia hiển hách như vậy, cô với tới được nhưng số phận lại không cho phép….


Bình luận

Truyện đang đọc