KẺ TUẪN ĐẠO MÁU ĐỎ

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Dịch giả: Đinh Đinh

Tiếng củi lách tách cháy. Giường mềm mại, Tiketo nhận ra mình đã về nhà.

Tay trái có cảm giác ấm áp kỳ lạ, cậu mở mắt, gương mặt lo lắng của Juntan ngay bên cạnh. Hắn vẫn luôn túc trực bên giường, nắm tay Tiketo.

Cậu cẩn thận quan sát cơ thể của Juntan, lúc ấy cậu rất lo lắng vì hắn cả người toàn máu, nhưng tất cả đã được lau sạch. Hắn có một vết thương nhỏ trên tay, đây là vết thương do nhận phải lưỡi kiếm của Uriel, nhưng không còn vết thương nặng nào khác.

(Thật may vì hắn bình an.)

Tiketo cử động bên tay bị siết chặt, dường như có ý định nắm lại bàn tay to lớn kia.

Nhưng Juntan lại buông ra.

“Chunta… sao thế?”

“… Tôi muốn ôm ngài.”

Juntan vùi mặt lên giường, bấu chặt móng tay vào tấm ga, khổ sở rên rỉ.

“Tôi muốn ôm… muốn ngài… rất muốn! Nhưng nếu làm vậy thì cơ thể ngài sẽ vỡ nát mất… Nếu làm vậy, tôi sẽ giết ngài mất…!”

Trái tim Tiketo dần bao trùm bởi cơn xúc động. Là mục tiêu của không biết bao nhiêu kẻ sát thủ, vậy mà lại có người trân trọng, yêu thương cậu đến mức đau đớn vì cái cơ thể yếu ớt, chỉ hôn thôi mà cũng ngất xỉu này.

Tiketo nhẹ nhàng đặt tay lên đầu Juntan, khẽ khàng vuốt tóc hắn.

“Một năm này… ta đã được ngươi giúp đỡ nhiều rồi. Nếu như không có ngươi… ta đã bị giết không biết bao nhiêu lần. Đây là lời hứa… không sao đâu.”

Juntan ngẩng mặt lên. Tiketo cười, xoa đầu Juntan.

“Không cần lo. Ta sẽ không chết đâu. Ngươi biết mà, ta là một kẻ rất bướng bỉnh đấy.”

Nhưng đôi mắt của Juntan vẫn run lên, dường như hắn đang rất bối rối và mâu thuẫn.

Tiketo ngồi dậy, dịu dàng dùng hai tay ôm lấy mặt Juntan.

“Sinh mạng của ta là của ta. Nhưng… chỉ lúc này, ta sẽ trao cho ngươi.”

Và – cậu đặt môi mình lên môi Juntan. Như dòng nước mát, làm thỏa mãn cơn khát của hắn. Juntan đáp lại, để cậu nằm dài trên giường. Hắn vòng hai tay ôm lấy Tiketo, dùng lưỡi mở đôi môi, tiếp nhận nụ hôn của Tiketo.

“Ưm… Ư….”

Chỉ cần cậu hơi khó thở, Juntan ngay lập tức rời ra để Tiketo lấy lại hơi. Và một lần nữa, nụ hôn sâu đậm của hắn thưởng thức hương vị ngọt ngào từ người.

Sau nụ hôn đầu say đắm, ý thức của Tiketo dường như bay mất.

(Ưm oa… cái gì, thế này…)

Một cách chậm rãi, cậu cảm nhận được Juntan dần mạnh bạo.

(Thoải mái quá…)

Nụ hôn càng lúc càng nồng khiến cậu không thể gượng dậy. Bàn tay to lớn của Juntan đỡ lấy eo Tiketo.

Tiketo có hơi hoảng hốt, đấy là nơi Edward đã chạm vào.

Juntan đặt nụ hôn lên cần cổ mảnh khảnh, cơ thể to lớn phủ lấy, chuẩn bị cởi đồ cậu. Tim Tiketo hơi loạn, cơ thể run lên.

“A… Không… Không muốn!”

Bất giác đẩy lồng ngực Juntan ra. Gương mặt sửng sốt của hắn khiến tim cậu nhói lên.

“A… Xin… xin lỗi, không phải là ta không thích,… ta không ghét nhưng lại…”

Dù đã hạ quyết tâm, nhưng lo sợ từ lần suýt bị cưỡng hiếp ấy trỗi dậy, bản thân cậu biết là khác với lần đó, nhưng cơ thể vẫn không tự chủ được mà run rẩy.

Cậu không muốn làm Juntan tổn thương, không muốn khiến hắn có nét mặt ưu thương như vậy nữa, vậy mà…

Tiketo ôm lấy cơ thể mình, cố gắng kìm nén cơn run rẩy một cách tuyệt vọng.

“Không sao đâu, ngài Tiketo.”

Juntan ngọt ngào cầm lấy tay Tiketo, đặt môi mình lên những ngón tay trắng gầy.

Tiketo giật mình.

“A…”

“Cơ thể của ngài Tiketo cảm nhận được tôi và đang phản ứng lại nhiệt tình. Nhìn xem, ở chỗ này –”

Juntan luồn tay xuống nơi nơi cơ mật của Tiketo qua lớp vải.

“Ah”

Cậu ngẩng cổ, thốt ra giọng khe khẽ mà ngay cả bản thân cũng không biết.

“Ngài đang ướt, từng chút một… cơ thể ngài đang cố gắng để tiếp nhận tôi.”

Tiketo xấu hổ quay đi, cắn môi để kìm nén chất giọng lạ lẫm kia.

“Đừng giữ lại… hãy cho tôi nghe nữa đi… Tiếng ngân nga dịu êm khi ngài Tiketo cảm nhận tôi.”

Juntan dựa vào vành tai cậu, liếm lên nơi vành khuyên lấp lánh.

“A… Ah”

Cảm giác kích thích lạ lẫm chạy dọc cơ thể Tiketo.

(Cái… Cái gì vậy? Mới nãy là…)

Juntan tiếp tục thì thầm khi cậu đang bối rối.

“Ngài Tiketo, ngài có biết ý nghĩa của red beryl không?”

“Ý nghĩa?”

“Cũng giống như mỗi loài hoa đều truyền tải ngôn ngữ riêng của mình, đá quý cũng biểu tượng cho một thứ gì đó. Ý nghĩa của red beryl là ‘kích thích dục vọng’.”

Cơ thể Tiketo giật mạnh khi phần dái tai xỏ khuyên liên tục bị liếm lộng.

“Ah… Hah!”

Một dòng điện mạnh mẽ chạy khắp cơ thể, Juntan nâng nửa người của Tiketo lên, ôm lấy cậu từ phía sau. Êm ái cắn lên tai cậu, dùng lưỡi liếm quanh và thổi ra hơi thở nóng bỏng để kích thích.

“Ức… Hức… Hah… Ưm… Ah, Ah!”

Tiketo không thể kìm nén giọng của mình nữa.

Juntanu bọc Tiketo vặn vẹo muốn thoát dưới thân, bắt đầu mân mê cơ thể thanh tú, trắng trẻo bằng đôi tay to lớn của mình. Hắn vừa lần theo các đường nét cơ thể cậu, vừa nhẹ nhàng vuốt ve làn da nhạy cảm, ngắt, véo phần nhô ra trên ngực, xoa nắn lòng bàn chân và hôn lên gáy.

“A! Không ….. ở đó …. không …. không … không … ah …!”

Tiketo rướn người, dùng cả ngôn từ lẫn cơ thể để nói hắn không được động vào chỗ đó, nhưng càng phản ứng, Juntan càng yêu chiều nơi đó nhiều hơn. Juntanu thở dài một hơi nóng bỏng, mút lấy cánh môi hồng, cơ thể cậu như chìm trong lửa nóng.

Khi cậu bị bắt phải dùng thuốc kích dục, gần như là một gánh nặng cho cơ thể, cơn bỏng rát bị buộc phát tán và chỉ cảm nhận được đau đớn.

Nhưng sự vuốt ve của Juntan khác hoàn toàn. Bàn tay to rà nhẹ lên da thịt hòng tìm kiếm các điểm mẫn cảm của Tiketo, khi tìm được thì sẽ  chạm vào kích thích, cảm giác tê tái từ tâm hồn lan đến từng ngóc ngách trên cơ thể.

Khác với thuốc kích dục, cảm giác sung sướng này nở ra từ các tế bào.

“Hmm ….. Ngài đang rất ướt rồi. Vậy thì –”

Juntan đặt ngón tay trên lối vào và từ từ thâm nhập.

Những ngón tay dài ngày càng tiến sâu hơn, khám phá bên trong nơi cơ mật.

“A … Ư … Hừ”

Rùng mình trước cái chạm đầu tiên, Tiketo bám vào vai Juntan. Hơi thở nồng ý của hắn thoát ra.

“A, nóng quá, bên trong ngài Tiketo ….. nóng quá, ngón tay tôi sắp chảy ra rồi.”

Hắn chuyển động ngón tay, cọ xát bên trong, cơ thể Tiketo dần thay đổi. Bên trong cậu càng lúc càng nóng, hơi thở rối loạn. Một ham muốn mạnh mẽ trỗi dậy, cảm giác muốn hơi ấm này được kéo dài mãi không thôi.

(Muốn hắn.)

Chỉ có như vậy thật không đủ. Cậu không thể chịu được nữa, khi chỉ có những ngón tay mơn trớn nơi ấy.

(Mình muốn Chunta giữ mình thật chặt, thật sâu –)

Nhưng việc đó thật quá xấu hổ để diễn tả thành lời. Đắm chìm trong cơn sóng dục vọng, Tiketo ôm lấy cổ Juntan.

“Chun… Chunta… ah…!”

Giọng nhỏ nhẹ cầu xin, Juntan trêu chọc.

“Sao thế? Giọng ngài như thể đang luyến tiếc, đè nén ấy.”

“Mau, nhanh…!”

“Sao nào? Ngài muốn tôi làm gì?”

Juntan day vành tai bấm khuyên.

Tiketo chịu đựng cảm giác quằn quại, dày vò. Cậu muốn Juntan. Cậu rất muốn nhưng lại không thể nói thành lời.

“Ngài Tiketo, tôi đã mong muống ngài từ rất lâu, rất lâu rồi. Ngài là của tôi. Nhưng tôi cũng muốn ngài biến tôi thành của ngài.”

Juntan nhìn thẳng vào mắt cậu.

“Nói cho tôi biết đi, Tiketo, ngài muốn tôi làm gì. Hãy diễn đạt thành lời – vui lòng ra lệnh cho tôi.”

Không thể chịu nổi những kích thích bởi nơi nhạy cảm bên trong. Tiketo nức nở.

“Chunta, ư…. nhanh…. ôm ta đi!”

Juntan rút ngón tay ra, bọc lấy Tiketo, rồi đâm thứ đã dựng đứng vào hậu huyệt.

“Ah —!”

Cơ thể Tiketo nấc lên đau đớn.

“Chặt quá…. Có đau không, ngài Tiketo?”

Tiketo gật đầu, nhắm chặt mắt. Cậu cứng người vì đau, cố gắng siết chặt ga trải giường và cắn chặt môi mình chịu đựng, Juntan nắm lấy bàn tay đang giữ ga trải giường, hôn chậm rãi lên ngón tay cậu. Dùng sức liếm từng ngón tay, mút lấy rồi nhẹ nhàng giải phóng.

“Ưm… Ah…”

Đôi môi ngậm chặt hé mở, chất giọng ngọt lịm cất lên. Juntan đặt môi mình lên bờ môi Tiketo, viền lưỡi nóng bỏng cuốn lấy nhau, Tiketo bị hút lấy, quên cả thở. Nụ hôn triền miên, đau đớn, căng thẳng, sợ hãi đều tan biến.

(Đau quá, mình cũng sợ nữa, nhưng… không thấy ghét.)

Juntan mơn trớn như gần ép bức, nhưng lại rất cẩn thận. Nụ hôn sâu đầy trân trọng, yêu thương, giúp cậu thả lỏng, lấy đi cơn đau từng chút một.

(Mình không ghét nó…… Còn……)

Mặc dù đã quen nhưng vẫn siết chặt.

“…..! Thả lỏng chút nào….. ngài ráng chịu nhé.”



Tiketo nép vào ngực Juntan, gật đầu nhẹ. Hắn vòng tay qua lưng Tiketo, ôm chặt lấy cậu, bắt đầu di chuyển từ từ, dần dần sâu hơn và tăng tốc độ di chuyển.

“Hah….. á…”

Tiketo thở ra một hơi nóng bỏng. Cơn đau biến mất khi đến điểm cọ xát bên trong, thay vào đó là khoái cảm ập đến như sóng biển.

“A… A… A, a!”

Nóng đến nỗi cơ thể như bị thiêu đốt. Cơn nóng vẫn tăng lên, làn da trắng nõn của Tiketo càng lúc càng ửng đỏ.

Juntan di chuyển thậm chí còn nhanh hơn.

“Ah…. làm….. đợi đã, đợi đã… Chunta, đợi đã!”

Tiketo nắm lấy vai Juntan, thở không ra hơi.

“Cơ thể ta lạ lắm…. nóng… nóng, dường như muốn tan ra…!”

Nhìn thấy gương mặt đầy khoái cảm của Tiketo, Juntan nuốt nước bọt.

“Tôi cũng thật kỳ lạ. Tôi muốn bảo vệ ngài… Tôi muốn chăm sóc cho ngài….. Nhưng tôi cũng muốn giày vò ngài!!”

Juntan quấn lấy ngón tay của Tiketo, ấn xuống giường, cử động một cách thô bạo. Hắn dồn dập lên Tiketo hết lần này đến lần khác, hơi thở dồn dập. Sự thèm khát được thắp lửa có thêm động lực, không thể bị dập tắt được nữa. Juntan rên lên, lấp đầy Tiketo.

“A! Há! A! Hah! A! A! A!”

Lần đầu tiên cảm nhận được khoái cảm ngập đầy, Tiketo rên lên vì sung sướng trong vòng tay của Juntan.

Ham muốn bùng cháy trong giọng nói, ánh mắt, dáng vẻ, Juntan càng đẩy mạnh.

“Ahhhh”

Toàn thân Tiketo tê dại vì sung sướng, cậu run lên.

“Tôi yêu ngài.”

Juntan ôm chặt lấy Tiketo đang run rẩy và bày tỏ.

“Tôi yêu ngài, ngài Tiketo.”

Hình ảnh lần đầu tiên gặp gỡ của Juntan xuất hiện trong tâm trí Tiketo. Một đứa trẻ bẩn thỉu với con dao gọt hoa quả, đôi mắt tròn xoe như quả cầu thủy tinh, không phản chiếu bất cứ thứ gì. Mặc dù vẫn đang nhìn ngắm đấy vậy nhưng không thể nhìn thấy bất cứ điều gì. Dù còn sống, nhưng lại mang đôi mắt của kẻ đã chết.

Nhưng giờ đây, trong đôi mắt nóng bỏng của hắn, hình dáng Tiketo hiện lên rõ ràng. Nước mắt trào ra từ mắt Tiketo.

Lồng ngực cậu chứa đầy hình ảnh Juntan, và bên trong cậu cũng lấp đầy bởi hắn.

Cậu khóc nấc trong vui sướng.

“Chun……… taa…!”

Tiketo bám vào cổ Juntan, đòi hỏi.

Giữ chặt Tiketo bằng cả hai tay, Juntan bắt đầu khát khao, ngấu nghiến cậu.

“Ngài Tiketo….. Ngài Tiketo…..!”

“Chunta … Chuntaa”

Gọi tên nhau, hơi thở hỗn loạn, cơ thể đẫm mồ hôi, tình cảm nồng nàn hòa quyện và cộng hưởng, không ngừng lớn lên.

Juntan nắm lấy eo Tiketo và thọc sâu.

“Ahhhhh –!”

Tại phần sâu nhất của Tiketo, sức nóng thiêu đốt của Juntan được giải phóng. Niềm vui bung nở, cơ thể và ý thức của Tiketo tan biến.

“……!”

Bình luận

Truyện đang đọc