KHÔNG SAO, ANH NUÔI EM

Gió thu hơi lạnh, lá vàng rơi đầy đất, cũng thổi tới cánh đồng vàng óng ánh.

Bác nông dân ồn ào hái đậu tương, chặt cây ngô, nhổ đậu phộng, đồng ruộng ồn ào vui vẻ.

Cây ngô nhỏ ủ rũ phất phất là: Vì sao em không ra trái ngô? …

Cây ngô nhỏ tủi thân: Vì sao em lớn lên không cao? …

Cây ngô nhỏ khóc đến đau sốc hông: Ô ô ô ô

Cỏ dại: … Đừng khóc

Cỏ dại: Em nên nghĩ thế này, bọn nó tuy có trái ngô, nhưng đều bị chặt, em còn sống.

—— không hiểu sao càng nói càng thấy hài lòng?

Cỏ dại thầm cảm thấy thoải mái.

Cây ngô nhỏ: Ý nghĩa tồn tại của cây ngô là cho quả ngô, tăng thu hoạch cho bác nông dân, ô ô ô, vì sao em không ra quả…

Cỏ dại: … Hay là em bị…

Cây ngô nhỏ: …?.

Cỏ dại: … Đột biến gien…?.

Cây ngô nhỏ khóc lớn tiếng hơn.

Bình luận

Truyện đang đọc