KHÚC NGẪU HỨNG THANH MAI



Edit: nynuvola
Buổi tối trở về căn nhà gỗ nhỏ, hai người tắm rửa xong lên giường nằm trò chuyện.

Đường Nhạc nghe nói bài tuyên bố của mình được lan truyền, còn được cư dân mạng xưng danh là "Thư tình", tâm tình có chút phức tạp.

Giang Vũ đưa cho anh xem một số bình luận mà cư dân mạng để lại.

"Ảnh đại diện của anh và tên người dùng thật dễ gây thiện cảm."
"Cái đó sao có thể coi là thư tình chứ?" Giáo sư Đường kiên quyết không thừa nhận.

"Vậy thì thế nào mới được coi là thư tình đây?" Giang Vũ giả ngốc như con nít.

"Chỉ là mấy lời ngáo ngơ trên mạng thôi......!Ít nhất cũng là......" Đường Nhạc nhìn Giang Vũ, ngập ngừng không nói tiếp.

"Cũng là thế nào?"
"Tiểu Vũ," Đường Nhạc nghiêm túc hỏi, "Tôi...!Có phải đã khiến em mất mặt không?"
Giang Vũ không rõ nguyên do: "Tại sao anh lại nói vậy?"
"Vì......!Tôi kém cỏi, nhìn thấy bọn họ nghi oan cho em, vấy nước bẩn em mà tôi không có biện pháp nào cả, thậm chí gậy ông đập lưng ông cũng không làm được......"
Nhớ đến môi trường độc hại của mạng internet, Giang Vũ lắc đầu: "Chỗ đó vốn không phải nơi mà anh quen thuộc, em......!Lại thích anh như thế này hơn."
"Không đúng." Đường Nhạc sửa lời cậu.

"Không đúng chỗ nào?"
"Em không phải là thích tôi," Đường Nhạc ném điện thoại của Giang Vũ lên tủ đầu giường, ôm cả người Omega vào lòng mình, "Em rõ ràng nói em yêu tôi cơ mà?"
"........."

"Tôi còn muốn nghe lại lần nữa cơ."
".........Ngủ thôi!"
Ngắm sao trong một đêm vẫn chưa đủ, hai người quyết định ở lại Tekapo thêm một ngày, nhưng không tham gia vào đoàn nào mà đến cổng nhà thờ Good Shepherp cùng những du khách khác ngắm sao.

Mặc dù không có kính viễn vọng và môi trường không bị ô nhiễm ánh sáng, ngân hà cũng không quá rực rỡ như hôm qua nhưng lại mang theo dấu vết của pháo hoa.

"Ngày mai chúng ta sẽ đi đâu?"
"Queenstown." Giang Vũ mở điện thoại, tùy tiện chụp một tấm ảnh, chọn thêm vài tấm ảnh chụp mấy ngày trước, đăng hết lên Social Talk.

Thật trùng hợp, vừa đăng nhập vào tài khoản, cậu liền nhìn thấy tin tức từ phía bạn tốt.

Hóa ra Hans đã post status nói rằng Giang Vũ là một trong những nghệ sĩ dương cầm ưu tú nhất trong lớp bạn học cùng lứa của mình, bất kể là nhạc cổ điển hay nhạc đương đại, cậu vẫn đảm đương tốt vai trò "Dương cầm gia", cún cưng nhà anh ta dạo này luôn bám theo mình bởi vì anh ta cứ nghe đi nghe lại ca khúc《Season》rất nhiều lần!
Dòng trạng thái này được thầy giáo bấm like.

Trong lòng Giang Vũ cảm động, cậu biết Hans có lý do để bồi thường nhưng không ngờ thầy cũng sẽ tỏ thái độ rõ ràng như vậy.

Cậu thật sự may mắn và hạnh phúc.

Tuy bản thân đã sớm chuẩn bị 18 tuổi sẽ đi một mình trên con đường này, nhưng đến năm 28 tuổi mà cậu vẫn còn được yêu thương lẫn quan tâm thế này, vừa có thể làm mọi việc mình mong muốn, quả là điều tuyệt vời.

Cậu không cần phải để ý những bình luận trên mạng, tương lai trước mắt vẫn luôn tươi sáng.

Cất điện thoại, Giang Vũ chống tay gối sau đầu, nằm trên cỏ ngẩng mặt nhìn trời.

"Giáo sư Đường ơi."
"Ừm?"
"Ngày mai chúng ta đi Queenstown nhảy dù nhé?"
"Hả?" Đừng nói là nhảy dù, giáo sư Đường lúc bé chưa từng nhảy cao ở sân chơi trẻ em bỗng cảm thấy vận mệnh đang bị bóp nát.

"Trò nhảy dù này......!Hình như không được an toàn lắm thì phải?" Giáo sư Đường uyển chuyển hỏi.

"Không đâu, em là huấn luyện viên nhảy dù đây, em có thể mang anh nhảy cùng, bảo đảm an toàn." Giang Vũ cực kỳ nghiêm túc giải thích một chút về nguyên lý và quy trình nhảy dù, còn kể hồi xưa cậu nhảy mười mấy lần một ngày, cuối cùng lôi chứng chỉ ra, hứa hẹn để anh tin tưởng vào trình độ của cậu.

Tuy nghe có hơi đáng sợ, nhưng giáo sư Đường vẫn nửa tin nửa ngờ đồng ý.

Lúc này anh còn chưa hay cái gọi là nhảy dù mạo hiểm đến thế nào.

- --------
Ngày hôm sau bọn họ lái xe từ Tekapo chạy đến Queenstown.

Muốn đi tới Queenstown phải bằng qua một con đường núi quanh co vô cùng hiểm hóc, toàn bộ quãng đường đều hẹp dài hình chữ S, dường như mỗi khúc rẽ xe sẽ trôi đi một chút.

Dưới chân núi có một hồ nước trong trẻo, dưới ánh mặt trời phủ một màu xanh biếc lóa mắt.


"Thử nghĩ mà xem mấy màn đua xe nếu được quay cảnh hành động ở đây chắc chắn rất tuyệt vời." Lối ra đường núi dần mở rộng, ngay đây người ta dựng một đài quan sát, Đường Nhạc và Giang Vũ dừng lại nghỉ ngơi, ăn thêm chút lương khô.

"Ừm, cảm giác nếu dùng máy quay không người lái quay từ trên cao xuống thì hiệu quả cực kì sống động." Đường Nhạc đồng ý.

"Aizz, anh nhìn rừng cây bên kia đường cao tốc kìa, nó giống khu rừng rậm trong phim《The Lord of the Rings》 chưa này, như kiểu chuẩn bị có một con yêu tinh cây nhảy xuống chỗ chúng ta bất thình lình ấy, ha ha........."
Giang Vũ cười nửa đường thì chợt ngưng lại, nhìn chằm chằm vào rừng với vẻ mặt khiếp sợ.

Đường Nhạc nương theo ánh mắt cậu nhìn qua.

Yêu tinh không xuất hiện, nhưng có một người đàn ông thân thủ nhanh nhẹn chạy ra từ lùm cây, lúc chạy còn không ngừng nhìn về phía sau, tựa hồ xác nhận xem có ai đó đang theo dõi mình không.

Người đàn ông cũng nhanh chóng nhìn thấy hai người, do dự vài giây, quyết định chạy đến trước mặt họ.

Đường Nhạc lập tức kéo Giang Vũ che chở sau lưng mình, khí tức của Alpha lan tràn, hơi phòng bị trừng mắt nhìn người đàn ông đột nhiên xuất hiện.

Theo bản năng, Đường Nhạc cảm thấy người này không thân thiện, thoạt nhìn còn mang theo khí chất của một người bề trên.

Người đàn ông vốn định nói gì đó, chợt cong người khuỵu xuống, che bụng, sắc mặt có phần đau đớn.

Lúc này Đường Nhạc và Giang Vũ mới phát hiện, đây là một Omega, còn đang mang thai.

Nhưng vì động tác quá nhanh nhẹn khiến người khác vô thức nhận sai giới tính của y.

Đường Nhạc vội thu về khí vị của Alpha, anh biết Omega lúc mang thai sẽ rất khó chịu khi ngửi thấy mùi Alpha khác ngoài Alpha của mình.

Vẻ mặt người đàn ông trông ổn hơn trước, nhưng vẫn ôm bụng đứng nói chuyện với họ: "Thật ngại quá nhưng mà tôi gặp chút chuyện, có thể tiện đường quá giang xe hai người được không?"
Đường Nhạc để cho Giang Vũ trả lời, dù sao cũng là Omega, anh ra mặt trực tiếp liên hệ không tốt lắm.

Giang Vũ cảm thấy người này có khả năng tương đối phiền toái, không muốn có nhiều liên hệ, nhưng y lại đang mang thai......!
"Anh muốn đi đâu?" Giang Vũ từ sau lưng Đường Nhạc bước ra hỏi.


Người đàn ông do dự chốc lát, giống như cũng chưa biết đi đâu, thuận miệng nói: "Hai người đi đâu thì đưa tôi đến đó là được."
"Chỗ chúng tôi đi sợ không tiện với anh lắm," Giang Vũ nhìn vào bụng người nọ, "Chúng tôi đến Queenstown nhảy dù."
Mục đích là để Omega này biết khó mà lui, không ngờ y vừa nghe được hai chữ "Nhảy dù", ánh mắt sáng lên.

"Tôi cũng đi!"
Ánh mắt kia, tựa hồ một con sói đói sắp chết.

Sợ hai người tiếp tục từ chối, Omega lục lọi túi áo nửa ngày, cuối cùng lôi ra được một tấm chứng minh thư.

"Tôi là Lance, hai người có thể cầm chứng minh thư của tôi trước, khi nào tôi đi thì trả lại."
Giang Vũ nhận lấy cầm lên xem, mặt trên viết: Lance, quốc tịch: Ý.

Trùng hợp như vậy, là người Ý sao??
Cậu bỗng cảm giác cái tên này có chút quen tai.

Hiện tại, có thể xác định người tên Lance này không có gì ý xấu, cũng không thể bỏ mặc một Omega đang có mang ở ngoài ngoại thành được.

"Đi thôi." Quyết định dứt khoát.

Vì vậy mà hành trình hai người biến thành ba, cùng nhau hướng về Queenstown.

- -----------DFY--------------.


Bình luận

Truyện đang đọc