KIẾM ĐẠO ĐỘC THẦN

Đương nhiên tính toán này không chính xác, vì có quận lớn quận nhỏ, nhưng tóm lại lần đầu tiên Sở Mộ biết Trung Ương Chủ Kiếm Vực khổng lồ thế nào.

Ba mươi ba phủ, bốn, năm trăm quận cộng thêm cấm địa này nọ, hèn gì nói diện tích của Trung Ương Chủ Kiếm Vực lớn hơn bốn Kiếm vực cộng lại gấp mấy lần.

Trong một tửu lâu, Sở Mộ ngồi bên bàn gần cửa sổ, hắn uổng rượu ngắm cảnh bên ngoài, thầm nhủ:

- Sau trận chiến hôm nay ta sẽ rời khỏi quận Thiên Hà, một đường hướng tây, một đường khiêu chiến, đi qua quận Bình Dương nhìn xem Lý gia, mãi đến Thông Thiên Kiếm tháp.

Trong tửu lâu vang tiếng xì xầm rất nhỏ nhưng Sở Mộ đã đến viên mãn kiếm khí thì nghe rõ ràng.

- Đó là Chấn Thiên Kiếm Hào Sở Mộ từ Đông Kiếm Vực đến kìa!

- Đúng rồi, là hắn. Nghe nói chưa đến hai mươi lăm tuổi đã là vương giả Kiếm Hào Đông Kiếm Vực, có một thành tám kiếm ý.

- Tin tức của ngươi quá thời hạn rồi, bảy tháng trước kiếm ý của hắn là một thành tám, chẳng lẽ qua bảy tháng mà không lên được chút nào sao? Không chừng đã là một thành chín.

- Ta nghe đồn khi hắn ở Đông Kiếm Vực đã đánh bại Trình Thiên Lam hạng mười bảng Thông Thiên Kiếm Hào của Trung Ương Chủ Kiếm Vực chúng ta.

- Thì ra là vậy, hèn gì hắn có thể đánh bại tất cả Kiếm Giả Khí Hải cảnh cường đại của quận Thiên Hà chúng ta.

- Chạng vạng hôm nay hắn sẽ chiến với Lãnh Vô Phong đệ nhất cao thủ Khí Hải cảnh quận Thiên Hà chúng ta, khi đó ta phải đi xem thử.

- Lãnh Vô Phong, đó là Kiếm Giả Khí Hải cảnh rất mạnh, nếu không phải tuổi vượt hạn chế thì hắn đã được danh hiệu Kiếm Hào rồi.

Khóe môi Sở Mộ cong lên nụ cười:

- Lãnh Vô Phong...

Từ khi bước chân vào Trung Ương Chủ Kiếm Vực thì Sở Mộ luôn khiêu chiến.

Vì chưa quen thuộc nên Sở Mộ mất mấy ngày để thu thập tin tức, tìm hiểu trong quận Thiên Hà có Kiếm Giả mạnh nào.

Sở Mộ khiêu chiến có tiêu chuẩn, hắn không quan tâm có phải là Kiếm Hào không. Trên đời này có nhiều Kiếm Giả không được Kiếm Hào nhưng có thực lực đẳng cấp Kiếm Hào, đặc biệt Trung Ương Chủ Kiếm Vực càng nhiều người như thế.

Tuy thành Kiếm Hào sẽ được một chút lực lượng khí vận vào người, nhưng người không có danh hiệu Kiếm Hào đa số là thành tựu muộn, bị hạn chế tuổi tác khi đó thực lực chưa đến Kiếm Hào. Nhưng trong số họ có một phần dựa vào sự cố gắng đã lên đến thực lực đẳng cấp Kiếm Hào.

Một số người được kỳ ngộ hoặc truyền thừa gì đó, không chỉ có thực lực đẳng cấp Kiếm Hào còn có luôn khí vận, tốc độ trưởng thành không thua gì nhiều Kiếm Hào, thậm chí có thể sánh ngang những thiên tài Kiếm Hào.

Cơ bản qua một tháng Sở Mộ khiêu chiến mười Kiếm Giả Khí Hải cảnh cường đại không ai có danh hiệu Kiếm Hào, nhưng mỗi người đều đã lĩnh ngộ kiếm ý, ít thì hai, ba phần, nhiều thì bảy, tám phần. Mỗi người từ gần bốn mươi đến bốn mươi mấy tuổi, ứng dụng kiếm ý nhiều năm, đều nắm giữ kiếm kỹ chưa hoàn thành.

Bàn về kiếm ý thì bọn họ không thể sánh bằng Sở Mộ, về uy lực kiếm kỹ chưa hoàn thành cũng vậy, nhưng bọn họ tẩm trong kiếm ý thời gian dài, ứng dụng kiếm ý nhiều mặt tỉ mỉ đáng để Sở Mộ học tập.

Ba người đi cùng sẽ có một là thầy của ta!

Có lẽ một người thực lực không mạnh bằng ngươi nhưng họ có thứ đáng cho ngươi học tập.

Lãnh Vô Phong là mục tiêu cuối cùng của Sở Mộ trong quận Thiên Hà, cũng là Kiếm Giả được gọi là đệ nhất cao thủ Khí Hải cảnh trong quận Thiên Hà.

Tin tức Sở Mộ có được rất rõ ràng, năm nay Lãnh Vô Phong ba mươi tám tuổi, mười năm trước đã có tu vi kiếm khí đỉnh viên mãn Khí Hải cảnh, bảy năm trước được kỳ ngộ truyền thừa Vô Phong kiếm đạo, lĩnh ngộ Vô Phong ý cảnh, ý cảnh biến dị từ Phong chi ý cảnh, uy năng cao hơn Phong chi ý cảnh hai phần. Nghe nói một năm trước Lãnh Vô Phong thể hiện kiếm ý đã đến một thành ba.

Vốn tên của gã không phải Lãnh Vô Phong, nhưng về sau được truyền thừa Vô Phong kiếm đạo, Phong chi ý cảnh cũng biến dị thành Vô Phong ý cảnh nên mới lấy tên là Lãnh Vô Phong.

***

Trung tâm quận Thiên Hà, bên ngoài thành Thiên Hà, trên một khối đất trống siêu to có hai người đứng đối diện cách nhau vài trăm thước. Ngoài mấy ngàn thước có vô số người vây xem.

Vương giả Kiếm Hào Đông Kiếm Vực Chấn Thiên Kiếm Hào Sở Mộ đấu với đệ nhất cao thủ Khí Hải cảnh quận Thiên Hà phủ Thiên Xuyên Trung Ương Chủ Kiếm Vực Vô Phong Kiếm Lãnh Vô Phong.

Bề ngoài trông Lãnh Vô Phong khá trẻ, chừng ba mươi tuổi, điển trai có phong độ. Lãnh Vô Phong chắp một tay sau lưng, một tay cầm kiếm, người thẳng tắp như thanh kiếm bén tuyệt thế, ánh mắt sắc bén bắn ra tia sáng.

- Rút kiếm đi, để ta xem phong thái của vương giả Kiếm Hào Đông Kiếm Vực.

Sở Mộ không nói chuyện, tay phải nhúc nhích, kiếm quang mơ hồ bắn ra. Lãnh Vô Phong hơi biến sắc mặt, bước chân thác loạn giao nhau nhanh chóng thụt lùi, gã rút kiếm đâm ra, kiếm quang xuyên không.

Kiếm thứ nhất của Lãnh Vô Phong. Sở Mộ phát hiện Lãnh Vô Phong đâm kiếm tới dường như không thể ngăn cản, có cố đón đỡ cỡ nào cũng có khe hở, kiếm sẽ theo khe hở đâm vào.

Sở Mộ xoay cổ tay, Trảm Yêu kiếm rung nhẹ tước một cái hất văng kiếm của Lãnh Vô Phong.

Lãnh Vô Phong mượn lực đẩy đè xuống, mũi kiếm bắn ra phong quang đáng sợ quét qua chân Sở Mộ.

Hai bên lấy nhanh đánh nhanh, từng kiếm giao phong. Kiếm của Lãnh Vô Phong như không chỗ không chui lọt, mỗi kiếm đều tìm được khoảng trống để đâm vào, khiến Sở Mộ rất ngạc nhiên.

Sở Mộ thầm suy đoán:

- Hay đây là Vô Phong kiếm đạo?

Một trong các mục đích Sở Mộ khiêu chiến với Lãnh Vô Phong là xem Vô Phong kiếm đạo.

- Vô Phong kiếm đạo... Vô Phong kiếm đạo...

Lãnh Vô Phong càng giật mình hơn.

Từ lúc Lãnh Vô Phong được truyền thừa Vô Phong kiếm đạo và tu luyện có thành tựu, những Kiếm Giả Khí Hải cảnh mà gã gặp không ai thắng nổi gã. một số Kiếm Hào thực lực cường đại cũng không đánh laị Lãnh Vô Phong.

Vô Phong kiếm đạo, thật ra gió không chỗ không ở, tục ngữ nói trên đời không có tường không lọt gió.

Đối diện Vô Phong kiếm đạo của Lãnh Vô Phong thì phòng ngự hoàn thiện cỡ nào cũng vô dụng, gã có thể tìm ra khe hở trước tiên rồi công kích vào khe hở đó.

Đánh nhau với Sở Mộ đúng là Lãnh Vô Phong tìm ra khe hở trong mỗi đường kiếm, tiếc rằng lần nào cũng bị Sở Mộ chặn lại. Thoạt trông kiếm thuật của Sở Mộ rất bình thường nhưng bao dung tất cả, làm đòn công kích của Lãnh Vô Phong bị hụt.

Dù tăng tốc độ kiếm lên cũng vẫn bị Sở Mộ chặn lại hết sức nhẹ nhàng.

Bình luận

Truyện đang đọc