- Ngươi là Chu Hằng sao?
Một nam nhân trung niên hơn 30 tuổi từ trong đám người Bạch Ngọc Cốc đi ra, hắn có vài phần giống với Kim Đằng Dật, hắn lạnh lùng nhìn Chu Hằng nói:
- Thật to gan, còn dám khiêu khích ta!
Chuyện Chu Hằng giết Kim Tu Minh cũng không truyền rộng ra Cửu Linh Tông, nhưn mà cấp bậc Tụ Linh Cảnh sao có thể không biết, dù sao chuyện này ở Bạch Ngọc Cốc cũng không phải bí mật gì, nếu như ngay cả tin tức này đều không rõ, Cửu Linh Tông cũng không cần lăn lộn nữa!
Lâm Kiếm Trần nhướng mày, hắn tự nhiên nghe nói qua tên Chu Hằng, tiểu tử này như là kỳ nhân, truyền thụ cho ái nữ mình Phi Bộc Kiếm Pháp hoàn chỉnh, lại tìm cho Cửu Linh Tông một quặng mỏ Địa Nham Vân Thạch, sau khi gia nhập Cửu Linh Tông một lần hành động trở thành đệ tử đứng đầu ngoại môn, sau đó liền gây đại họa, làm thịt Nhị thiếu chủ Bạch Ngọc Cốc!
Vốn còn tưởng hắn chạy tới Hắc Thủy Điện để tránh nạn, nhưng sao bỗng nhiên lại chạy tới đây?
Người này hắn phải dạy!
- Chu Hằng, không được không lớn không nhỏ, còn không mau mau xuống dưới đi!
Lâm Kiếm Trần quát khẽ.
Chu Hằng nhìn hắn cảm kích, tuy nhiên, cũng không có ý chấm dứt gây chiến, ánh mắt nhìn chằm chằm Kim Tu Long, nói:
- Nửa năm trước, ngươi đả thương phụ thân ta, làm hại cha ta thiếu chút nữa bỏ mình!
- Thù cha bất cộng đái thiên, món nợ này hôm nay tính với ngươi.
- Ha ha ha!
Kim Tu Long cười to, đi nhanh đến chỗ Chu Hằng nói:
- Người chết ở trong tay ta nhiều lắm, nhưng ta lại không nhớ rõ có một người như thế! Tuy nhiên, nếu còn chưa chết, vậy chờ ta làm thịt ngươi liền tới xử lý toàn bộ nhà ngươi!
- Ngươi giết đệ đệ của ta, tuy rằng đó là một tên không ra hồn, nhưng cũng là đệ đệ ta!
Hắn lạnh giọng nói:
- Cho nên, ta sẽ nghiền tay chân ngươi thành phấn vụn, cho ngươi muốn sống không được, muốn chết cũng không xong!
- Đủ rồi, nơi này là Cửu Linh Tông ta, không phải Bạch Ngọc Cốc các ngươi!
Lâm Kiếm Trần vẻ mặt giận dữ, khí tức Tụ Linh tam trọng thiên giống như biển rộng điên cuồng gào thét, trong nháy mắt bao phủ toàn bộ mảnh đất bằng phẳng.
- Lâm huynh, người này giết con ta, xin chớ nhúng tay!
Kim Đằng Dật vọt ra chặn lại, đồng dạng bộc phát ra khí thế bá đạo Tụ Linh tam trọng thiên chống lại Lâm Kiếm Trần nói:
- Còn có, quặng mỏ Địa Nham Vân Thạch bản cốc muốn có ba thành!
- Bổn tông cũng muốn ba thành!
Phan Bộ Vân chen lời nói.
Thì ra là thế, trách không được hai đại tông môn đột nhiên chạy tới luận bàn, thì ra là đến khoe ra vũ lực! Tin tức Địa Nham Vân Thạch quặng mỏ dù sao cũng không giấu mãi được, tài phú lớn như vậy sao có thể không khiến hai đại tông môn động tâm?
- Ha ha, hai vị vậy là muốn ép ta xuất thủ?
Lâm Kiếm Trần cười lạnh nói, thực lực ba người bọn họ vốn sàn sàn như nhau, lấy một địch hai hắn phải thua không thể nghi ngờ. Nhưng mà sau khi Phi Bộc Kiếm Pháp đã được cải tiến, phẩm cấp tăng lên một bậc, uy lực cũng tăng nhiều, khiến hắn tràn đầy tin tưởng.
- Thình thịch!
Một cỗ sóng xung kích vọt tới, ba người đồng thời dừng tranh chấp, quay đầu nhìn về giữa sân, chỉ thấy Chu Hằng và Kim Tu Long đã chiến đấu với nhau.
- Cái gì!
Mọi người đều có cảm giác muốn ngất, chỉ cảm thấy tất cả mọi thứ trước mắt chỉ là một con heo bay trên trời, tràn đầy khó tin!
Chu Hằng không ngờ cùng Kim Tu Minh chiến đấu!
Lúc trước Tỉnh Thiên có thể chống lại nửa bước Tụ Linh Cảnh đã khiến mọi người giật mình chết khiếp, hiện tại không ngờ chạy ra thêm một tên yêu nghiệt, tuổi tác không xê xích lắm, nhưng lại có thể chống lại Tụ Linh Cảnh chân chính!
Nên biết rằng Kim Tu Long kỳ thật đã 57 tuổi, chỉ là sáu năm trước đột phá đến Tụ Linh Cảnh ăn một ít dược vật đặc thù, cho nên nhìn qua mới hơn 30 tuổi.
51 tuổi đột phá Tụ Linh Cảnh, nhân vật như vậy ở trong tam đại tông môn cho dù không sắp xếp thứ nhất thì cũng không kém nhiều lắm, tuyệt đối là cấp bậc thiên tài! Mà 6 năm qua, Kim Tu Long cũng đạt tới Tụ Linh nhất trọng thiên đỉnh phong, chỉ kém một cơ hội đột phá!
Nhưng mà Chu Hằng không ngờ đánh ngang ngửa với hắn!
Đây cũng không phải là nửa bước Tụ Linh Cảnh có thể làm được, nửa bước chính là nửa bước, chỉ là tương đối với Luyện Thể Cảnh mà nói, ở trước mặt cường giả Tụ Linh Cảnh chân chính, nếu không bước ra được một bước này thì chiến lực căn bản không thể so sánh nổi.
Nói cách khác, Chu Hằng chính là Tụ Linh Cảnh thứ thiệt!
- Rít!
Tụ Linh Cảnh không đầy 20!
Cửu Linh Tông đây là muốn nghịch thiên sao, đã có một Tỉnh Thiên, hiện tại lại thêm một Chu Hằng, hơn nữa càng thêm yêu nghiệt!
- Có chút ý tứ!
Kim Tu Long bỗng nhiên dừng lại, tay phải vươn ra, nắm lại tiếp đó mở ra, lòng bàn tay không ngờ trở nên đỏ thẫm, giống như đang bốc cháy vậy.
Xích Diễm Phần Tâm Chưởng, tuyệt kỹ của Bạch Ngọc Cốc, võ kỹ thượng phẩm!
Hắn muốn động thật!
Chu Hằng cười lạnh, cũng đưa tay phải ra, nắm tay cũng không mở ra, một ngọn lửa chân chính bốc lên, nắm đấm chớp động ngọn lửa màu tím!
Cao thấp đã phân!
- Máu, huyết mạch lực!
Bốn phía lập tức ồ lên, võ kỹ tuyệt đối không thể có được uy lực đáng sợ như vậy, ít nhất võ kỹ thượng phẩm tuyệt đối không được! Bởi vậy, đây tất nhiên là huyết mạch lực, linh thể trời sinh!
- Hừ, Cửu Linh Tông không ngờ có hai linh thể!
- Nhất thiết phải diệt trừ, bằng không ngày sau tất thành họa lớn!
Hai đại trận doanh Bạch Ngọc Cốc và Thanh Vân Tông lập tức thấp giọng trao đổi.
Hai linh thể nếu để trưởng thành thì tiềm lực quá lớn!
- Thì tính sao!
Kim Tu Long ngạo nghễ nói, vẻ mặt tự tin:
- Chỉ mới vừa vào Tụ Linh Cảnh, có thể sánh với ta sao?
Hắn gào to một tiếng, vọt thẳng tới Chu Hằng, hai bàn tay lóng lánh ánh sáng đỏ úp tới.
- Thình thịch!
Chu Hằng vũ động hai đấm đón đỡ, hắn cũng không dùng võ kỹ gì, lửa tím bùng cháy, đón đánh song chưởng Kim Tu Long.
Quyền chưởng tương giao, từng đạo sóng xung kích mắt thường có thể thấy được lập tức chấn ra bốn phương tám hướng, chấn cho một mảnh người ngã chổng vó.
- Tên này không ngờ tiến vào Tụ Linh Cảnh!
Lâm Phức Hương từ thẹn thùng tỉnh lại, gương mặt xinh đẹp tràn đầy ngạc nhiên, nằng có nằm mơ cũng không nghĩ tới:
- Đáng ghét, bổn tiểu thư bế quan hơn hai tháng mới đột phá Luyện Huyết Cảnh, còn tưởng rằng có thể đạp lên đầu tên khốn này!
- Lại dám làm hại bổn tiểu thư mừng hụt, nhất định phải mắng hắn một trận.
Nàng hung tợn nghĩ, không biết tại sao, trong lòng còn có chút vui sướng nói không nên lời.
Chu Hằng thu hồi nắm tay, tử hỏa bùng cháy, không chút bị thương, chỉ là không địch lại lực lượng Kim Tu Long bị chấn lui hơn mười bước, dù sao, đối phương đã đạt đến Tụ Linh nhất trọng thiên đỉnh phong, mà hắn chỉ mới vừa vào Tụ Linh Cảnh, không gian đan điền lớn gấp tám lần cũng không thể bù lại!
Cái ưu thế này phải cần thời gian tích lũy mới được.
- Khoác lác!
Chu Hằng lạnh lùng nói, đối phương đã tế xuất tuyệt chiêu Xích Diễm Phần Tâm Chưởng của Bạch Ngọc Cốc, mà hắn chỉ dùng tử hỏa mà thôi, còn có kim loại hóa thân, những đại sát chiêu Phi Vân Bộ, Lăng Thiên Cửu Thức còn chưa dùng!
Đương nhiên còn có hắc kiếm!
Thần binh lợi khí chân chánh, cho dù Tụ Linh Cảnh cũng có thể chém! Tuy nhiên, vũ khí bí mật này hắn phải giữ lại để đối phó Kim Đằng Dật, cũng không thể lập tức xuất ra toàn bộ lá bài tẩy của mình.
- Tiểu tạp chủng, thật ngông cuồng!
Kim Tu Long lạnh lùng nói, song chưởng cuộn ra, giết tới Chu Hằng.
- Giết ngươi chỉ như giết cho gà mà thôi!
Chu Hằng lửa giận trong lòng bạo dũng, cảnh tượng Chu Định Hải nằm triền miên ở trên giường bệnh hiện ra trước mắt, chiến ý cuồng thăng, chủ động phát động công kích.
- Ta thừa nhận huyết mạch lực cường đại, tuy nhiên linh thể cũng chia cao thấp, ngươi còn kém xa lắm!
Kim Tu Long song chưởng càng đánh càng lớn, giống như hai thanh búa nặng hơn nữa còn là hai thanh búa lửa cháy bùng bùng.
Phi Vân Bộ!
Thân hình Chu Hằng lướt đi, mỗi một bước bước ra đều khiến người ta kinh ngạc lạ thường, lại ảo diệu tới mức tận cùng, tránh được toàn bộ công kích của Kim Tu Long, cứ như vậy chính diện đột phá không chút vòng vo!
- Làm sao có thể!
Mọi người nhìn một màn này mà đều trợn mắt há hốc mồm, giống như nhìn thấy quỷ.
Ai cũng biết, công kích trên đời cũng không phải hoàn mỹ, chiêu thức với chiêu thức cũng không thể gắn kết hoàn mỹ, trên lý thuyết quả thật có thể lợi dụng được sở hở này để trực tiếp tiến tới.
Nhưng mà tu vi Kim Tu Long chính là Tụ Linh nhất trọng thiên a, hơn nữa cảnh giới còn cao hơn Chu Hằng gần như một tiểu cảnh giới! Muốn trong công kích của hắn tìm ra sơ hở, đồng thời một đường tiến mạnh quả thực là thần tích!
Có được huyết mạch lực linh thể đã đủ kinh khủng rồi, cộng thêm ngộ tính chiến đấu đáng sợ này, hoàn toàn có thể khiến địch nhân của hắn ăn ngủ không yên!
Chu Hằng đã lấn đến trước người Kim Tu Long, nắm tay đánh ra.
Kim Tu Long kêu lên một tiếng đau đớn, liên tục lui về phía sau.
Chu Hằng từng bước ép sát, hai đấm như mưa rền gió dữ oanh kích, tử hỏa bùng lên, mỗi một quyền đều dẫn động thiên địa linh khí, mênh mông đáng sợ.
- Đủ rồi!
Kim Đằng Dật sắc mặt khó coi quát ngưng, con trai mình rõ ràng cảnh giới rất cao, lại bị người khác đánh cho áp đảo, điều này làm sao bảo hắn không đỏ mặt! Nếu không phải vì thân phận, hắn đã tự mình ra tay rồi.
Nhưng bây giờ cũng không phải hắn muốn ngưng chiến là ngưng được, Chu Hằng không hề có ý thu tay lại ý, vẫn một mực oanh kích Kim Tu Minh!
- Hừ, tưởng lời của bổn tọa là gió thoảng bên tai sao?
Kim Đằng Dật mặt lạnh lùng nói, hắn đang lo không có cớ ra tay.
- Kim huynh, tiểu bối tranh đấu, làm trưởng bối cần gì phải nhúng tay.
Lâm Kiếm Trần mỉm cười, bước ra chặn đường Kim Đằng Dật.
Cãi nhau ầm ĩ?
Chu Hằng tiểu tử kia luôn miệng nói muốn lấy mạng con mình, vậy còn là đùa giỡn?
- Lâm huynh, mau ngăn cản trận chiến này, nếu không, lão phu tuyệt sẽ không từ bỏ ý đồ!
Kim Đằng Dật nóng nảy, tình huống còn mình càng ngày càng gay, rất có thể nguy hiểm tới tính mạng!
- Mang cao thủ đến bổn tông cưỡng ép, khi bổn tọa là tượng đất muốn bóp thế nào thì bóp sao?
Lâm Kiếm Trần lành lạnh nói, thân là tông chủ, hắn sao có thể để không nổi giận? Hắn không có khả năng ra tay với Kim Tu Long, đó là ỷ lớn hiếp nhỏ, Bạch Ngọc Cốc cũng có bối cảnh rất cường đại, nhưng nếu đổi lại là Chu Hằng ra tay thì không thành vấn đề!
Bạch Ngọc Cốc có hậu trường, chẳng lẽ Cửu Linh Tông không có sao?
Muốn tranh, mọi người cùng tranh, đừng tưởng ỷ lớn hiếp nhỏ, như vậy hậu trường song phương sẽ không nói gì!
Trong lúc nói chuyện, Chu Hằng càng đánh càng hăng, khiến cho Kim Tu Long không thể lui được nữa!
- Long Nhi!
Kim Đằng Dật giận dữ quát một tiếng, mạnh mẽ áp chế lửa giận, nói:
- Mang Long Nhi về cho bổn tọa!
- Vâng, Cốc chủ!
Kim Đằng Dật cũng không phải lẻ loi một mình, hắn lập tức quay đầu nói với người bên cạnh.
- Bổn tọa cũng đã nói, chuyện giữa tiểu bối với nhau, trưởng bối không nên nhúng tay!
Lâm Kiếm Trần phất phất tay, cường giả Tụ Linh Cảnh Cửu Linh Tông cũng đứng dậy.
- Chết!
Đúng lúc này, lửa giận toàn thân Chu Hằng hoàn toàn dung nhập vào trong một quyền đánh ra!
Xem từ chương 1-20 thấy khá hay , xem được nhé ae