KIẾM TU CÙNG PHÒNG CỦA TÔI

012

Ngày thứ hai sẽ chính thức đi học, chính thức lên lớp, gặp được bạn học khác tôi mới biết, thì ra Nguyên Quy Nhất là người Chiết Giang.

Chính là cái người Chiết Giang thi được thủ khoa năm nay.

Tôi sợ luôn rồi.

Phải biết rằng, kiếm tu một đường tu hành vô cùng cô quạnh, có rất ít người trẻ tuổi có thể chịu được sự cô đơn lạnh lẽo này.

Một kiếm tu có thể chiến thắng rất nhiều pháp tu và phù tu trong kỳ thi đại học để trở thành thủ khoa là một điều vô cùng đặc biệt.

Bạn học trước mặt này cùng với Nguyên Quy Nhất đều là người Chu Sơn, Chiết Giang.

Cậu ta nói, ở Chu Sơn, Nguyên Quy Nhất đều là nhân vật huyền thoại, anh ta mỗi sáng sớm đều ở bờ biển vung kiếm ba ngàn lần rồi mới đi học, sau khi ta dọc lại ở bờ biển vung kiếm ba ngàn lần sau đó về nhà, hoàn toàn là bộ dạng « trăm năm tu chân ngàn năm tu hành »

013

Nghe nói lúc mới đầu NGuyên Quy Nhất luyện kiếm ở bờ biển, mặt biển vẫn phẳng lặng như một tấm gương.

Điều này chứng tỏ tu vi của anh ta không đủ, nhưng sau đó, theo đạo hạnh ngày càng tăng trong quá trình khắc khổ, ngoài biển bắt đầu nhấc lên sóng to gió lớn.

Và có rất nhiều hải sản tươi.

014

Tui thích nhất là hải sản tươi.

015

Tôi hỏi Nguyên Quy Nhất, điều đó là thật sao.

Mặc dù tôi là pháp tu, Nguyên Quy Nhất là kiếm tu, lớp chuyên ngành cũng không giống nhau, nhưng chúng tôi vẫn có những lớp học chung.

Tôi và Nguyên QUy Nhất ngồi sát cạnh nhau, tôi đem những lời bạn học kia kể lại một lần.

Mặt Nguyên Quy Nhất vẫn bình tĩnh như thế.

Anh ta nói :

–  Ừm.

Tôi cảm thấy tâm trạng của anh ta không xấu, tôi cũng không biết lại cảm giác như thế, chỉ là cảm thấy anh ta không ngại khi nói về điều này.

Thế là tôi liền hỏi :

–  Anh là người Chu Sơn nha, Chu Sơn có hải sản nhỉ, hải sản rất nhiều ha.

Nguyên Quy Nhất liền “Ừ” một tiếng.

Nguyên Quy Nhất dừng một chút, gần như là dừng rất lâu, anh ta cúi xuống xem sách giáo khoa, sau đó tôi nghe thấy anh ta dùng giọng vô cùng trầm thấp nói :

–  Sẽ mang cho em mực khô xé sợi.

016

Ai nha.

Bình luận

Truyện đang đọc