LÀ GÃ - HỈ HÀ SƠN

Không chỉ các bạn học khác mà ngay cả Quách Anh cũng sốc lắm. Quách Anh khá ngây thơ, cô ấy chỉ biết Lý Tầm có một kế hoạch lớn, còn cụ thể là gì thì cô ấy không hề biết, cũng không biết Lý Tầm sẽ trở thành con đầu thai của nhà họ Tiền.

“Chị thật sự là đứa con đã đầu thai nhà họ Tiền ư?” Quách Anh có phần sợ hãi.

Lần này nhà họ Tiền không ở căn nhà mới của họ mà đến một căn nhà khác, nghe đâu là căn nhà khi trước.

Lý Tầm đến đó rồi ngất xỉu một cách khó hiểu, đoạn các bạn còn lại ở đằng sau

nghe thấy người nhà họ Tiền la lên, bảo trên cánh tay của Lý Tầm có một vết bớt giống hệt với vết bớt của con họ...

Sau khi tỉnh lại Lý Tầm im lặng khoảng một hai tiếng, tiếp đó nói rằng trong đầu mình xuất hiện thêm nhiều ký ức...

Cuối cùng cô vẫn quay về nhà cùng với các bạn, bởi lẽ năm nay đã là lớp 12, việc học quan trọng có thừa, cô vẫn phải thi đại học.

Mọi người vẫn thảo luận chuyện này dù đã trở về nhà.

Quách Anh kéo Lý Tầm ra góc sân chơi vắng người, vuốt lên vết bớt trên tay Lý Tầm: “Đại ca, chị thật sự là con nhà họ Tiền đầu thai à? Cái vết bớt này của chị không phải đồ giả chứ?”

“Đừng lo lắng, sẽ không có chuyện gì đâu, cái vết bớt này tao đã có từ nhỏ rồi.” Lý Tầm không định kể cho Quách Anh nghe phần còn lại.

Cô đã rút ra bài học, lần trước cô kể hết kế hoạch cho mẹ, mẹ cô thấy quá nguy hiểm, càng nghĩ càng sợ, cuối cùng đã bắt cóc và giam giữ giáo viên chủ nhiệm, muốn dùng cách mình vào tù để đổi lấy biện pháp giải quyết một lần cho xong.

(P1)

Thực tế là vấn đề không được giải quyết, ngược lại vì mẹ cô bị bắt giam đâm khiến tâm trạng cô hiện tại vẫn chưa ổn định.

Quách Anh vẫn không yên tâm: “Mấy ngày nay tim em cứ đập dồn, sợ sẽ xảy ra chuyện đấy.”

“Đừng nghĩ nhiều nữa, cứ chăm chỉ ôn tập chuẩn bị thi, trước khi thi đại học âu mọi chuyện sẽ kết thúc.”

Khi nói những lời này, trong mắt cô xuất hiện vẻ hấp tấp hiếm thấy. Tối hôm đó, cô nhắn tin cho nhà họ Tiền để họ làm theo kế hoạch.

Nhà họ Tiền cũng không biết toàn bộ kế hoạch, họ chỉ chịu trách nhiệm phần việc của mình. Đối phương bảo cô chú ý an toàn, nói rằng luật sư của mẹ cô đã bắt đầu làm thủ tục, ước tính một thời gian nữa là mẹ cô có thể được tại ngoại chờ xét xử.

Lý Tầm cảm ơn đối phương, sự hấp tấp của cô xuất phát từ đây, cô hy vọng tất

cả mọi chuyện kết thúc trước khi vụ án của mẹ cô mở ra tại phiên tòa. Căn phòng chỉ có trơ mình cô, trong lòng trống rỗng.

Cô bắt đầu nhìn vào vết bớt trên cánh tay.

Vết bớt không phải bẩm sinh mà do người khác tạo ra.

Ban đầu bọn cô chỉ làm trò trẻ con trên đường để lừa tiền, mỗi tội cái nghề này không ngừng phát triển.

Cũng không biết tên đáng giết bằng ngàn dao nào đã nghĩ ra cái trò ăn vạ. Đồng thời cách làm ấy mau chóng lan rộng trong giới làm ăn ngầm của bọn cô. So với việc người già ăn vạ, trẻ em càng dễ thành công trờ trờ.

Vì đám trẻ đứa trẻ không phải con ruột của chúng, lại sợ bị người khác nói là ăn vạ, thành thử lần nào đám trẻ cũng đều bị thương thật sự.

Lý Tầm có thể làm gì được? Cô chỉ biết gắng sức tự mình đi vì nếu không kiểm soát tốt, thật sự sẽ có người chết, chính Hòa Hòa đã chết trong quá trình này.

(P2)

Khi ấy nhà họ Tiền vẫn đang tìm kiếm con của mình, treo thưởng hàng trăm ngàn chỉ để tìm manh mối dù cho bấy giờ đứa trẻ đã không còn.

Những người trong băng nhóm chúng thường đùa mạng người có quý có rẻ: “Mày nhìn đi, đám trẻ còn sống này còn không đáng giá bằng cái xác chết.”

Có người bên cạnh chen vào: “Đã chết lâu như vậy rồi tìm làm gì nữa, sao không nhanh chóng sinh thêm một đứa, biết đâu nó đầu thai trở lại.”

“Mày nói gì đấy?”

“Tao nói để họ sinh thêm một đứa, chứ mấy năm nữa họ không sinh được nữa đâu.”

“Không phải cái đó, là đầu thai! Bọn nó tìm kiếm như vậy vì muốn tìm thấy cái xác của đứa trẻ, nếu chúng ta đưa cho bọn nó một đứa trẻ còn sống thì sao?”

Chúng có sắn trẻ em trong tay đồng thời cũng có kênh riêng để lấy thông tin về

con của người khác. Chỉ cần thực hiện khéo léo, hoàn toàn có thể giả mạo đứa trẻ trong tay thành đứa trẻ đã đầu thai của gia đình giàu có này. Kể từ đó chính là giàu sang phú quý đầy trời!

“Ý kiến hay đấy.” Người đàn ông càng nói càng phấn khích, “Sao trước đây không nghĩ ra! Lãng phí vô ích mấy đứa trẻ!”

Lý Tầm chính là đứa trẻ mà chúng chọn. Cô thông minh, nhanh trí, biết cách lừa người lại còn quan tâm đến những đứa trẻ khác. Tới lúc cô trở thành con của nhà họ Tiền, chúng sẽ nắm trong tay điểm yếu của cô cũng như nắm thóp đám chị em mà cô quan tâm, dễ dàng kiểm soát cô.

Khi ấy Lý Tầm vừa mới bị xe đâm. Nhằm giả vờ đã chết vì bị đụng, cả người cô bị thương rất nặng, phải nằm hai ngày, về sau còn bị đè lên cánh tay để ngụy tạo ra vết bớt.

Bọn chúng nói toạc toàn bộ kế hoạch, hứng khởi vì cái kế hoạch thiên tài.

Chúng nào quan tâm đến ánh mắt thù hận của đứa trẻ, ngược lại còn thấy buồn cười: “Thường ngày thông minh lắm mà, giờ sao ngu thế? Đến khi mày làm con nhà giàu rồi thì sẽ biết những khổ sở hôm nay là đáng giá.”

Nhiều năm sau, Lý Tầm nhìn vào vết bớt, đúng là đáng giá.

- --

Tin đồn một học sinh lớp 12 của trường Trung học Bình Thành là kiếp sau của con gái nhà họ Tiền nhanh chóng lan rộng.

Các chi tiết được kể lại quá cụ thể, bao gồm việc đứa trẻ có vết bớt, có thể nhớ lại một số chuyện ở kiếp trước, nhớ tên con chó trong nhà, nhớ rõ vị trí căn phòng của mình, thậm chí là nơi mình giấu đồ trong phòng.

(P3)

Quá thần kỳ. Tuy nhiên do trước đó đã có một ví dụ đanh thép về người mộng du tự đi tìm tới thi thể mình kiếp trước, thành thử mọi người đã có phần chấp nhận nhất định trong việc nhớ lại kiếp trước.

Ấy nhưng vẫn có một số người tỏ ra nghi ngờ.

Những người vững tin vào luân hồi cho rằng đây là một cảnh tốt đẹp. Người hoài nghi lại cảm thấy nhà họ Tiền tìm kiếm đứa con chuyển thế một cách phách lối như vậy ắt sẽ có hạng cố tình nhắm vào bọn họ để lừa đảo.

Cũng có người cho rằng đây chỉ là chiêu trò marketing của nhà họ Tiền, tất cả chỉ vì tiền, chẳng thấy cổ phiếu của họ đang tăng vọt ư?

Trên mạng tràn lan các ý kiến khác nhau, mỗi người một góc nhìn.

Cùng lúc đó vào lúc hoàng hôn ở một thành phố khác, có một người đàn ông tại một tiệm mạc chược thấy được tin tức.

Cách thức lừa đảo quá quen thuộc làm y có linh cảm.

Y nhấp vào bài báo, thấy có người chụp lén hình của nữ sinh ấy, chỉ nhìn một thoáng y đã nhận ra ngay chính là con oắt năm đó. Dù đã trưởng thành song y vẫn đủ sức nhận ra được như cũ.

Chính con oắt này đã phá hủy cuộc sống an nhàn của bọn y thì thôi, giờ đây chúng còn phải sống chui sống lủi, có nhà mà không về được. Đã nhiều năm bực này nhưng chúng chưa có được một lần quay về, phải chờ hết thời hạn truy tố mới dám quay về.

Y đi khập khiễng vào bên trong, vừa đi vừa gọi điện thoại: “Mày có thấy tin tức tao gửi không? Con oắt dùng lại chiêu trò của chúng ta năm đó, giờ đã thành công rồi.”

Y chửi rủa bằng những lời thô tục, phát tiết cảm xúc.

Bọn y còn tránh cái gì, giờ phải là con nhóc đó sợ bọn y mới đúng.

- --

Đào Phong cũng đã đọc tin tức này. Hắn không tin vào chuyện luân hồi kiếp trước, hắn biết nhiều hơn đại chúng nên đương nhiên rành rẽ người chuyển thế này đang lừa đảo.

Tình hình của hắn hiện tại không ổn, vụ lừa đảo tiền quảng cáo sắp bị bại lộ, công ty yêu cầu hắn phải hoàn trả toàn bộ số tiền trong vòng 15 ngày bằng không sẽ kiện hắn.

(P4)

Hắn đã kiểm tra, giả như vẫn không trả nữa ắt sẽ phải vào khám.

Hắn nhìn thấy tin tức lá cải về học sinh cấp ba trở thành đứa con đã đầu thai của nhà họ Tiền, nhà họ Tiền quyên góp luôn 5 triệu thẳng cho trường học này, thậm chí còn nhận thầu luôn hết căng tin học sinh với lý do là có một bạn học chung

cấp 3 bảo đồ ăn trong căng tin trường học không ngon. Năm triệu...

Đào Phong ngủ không yên.

Giả mà mãi không có ai trở thành đứa con đã đầu thai của nhà họ Tiền thì có lẽ hắn sẽ không khó chịu đến vậy.

Giờ đây, có người đã làm được điều mà hắn hằng muốn, bày ra toàn bộ chỗ tốt trước mắt hắn, khiến trong lòng hắn khó chịu như bị mèo cào.

Nhất là khi hắn biết Lý Tầm chính là đứa lừa đảo.

Chuyện kiếp trước kiếp này là giả, vậy làm sao nó biết được những chuyện của nhà họ Tiền? Tính luôn cả vết bớt rất có thể là giả.

Hai người có hoàn cảnh giống nhau, đối phương thành công còn hắn thì không, cảm giác thật tệ.

Hắn bắt đầu suy nghĩ có lẽ thành công là vì người ta không có bất kỳ giới hạn nào.

Còn hắn thất bại là vì hắn còn có nguyên tắc, giả mà hắn không có điểm giới hạn âu hắn đã đủ sức làm được nhiều hơn thế.

Đào Phong lại nhớ đến lời nói của Triệu Hâm.

Chỉ cần hắn giết người, ông ta sẽ nói cho hắn biết xác của những nạn nhân ở đâu.

Tuy hiện tại hắn là nam sinh viên nhưng giả như tìm thấy xác của những nạn nhân năm đó thì cam đoan hắn chính là người đã đầu thai, không một ai nghi ngờ.

...Khoan đã.

Triệu Hâm đã nói tất cả các nạn nhân đều ở cùng một nơi.

Tới lúc đó hắn phải tới cho sớm, chuyển những nạn nhân khác đi mới được, nếu không sẽ bị nghi ngờ là kiếp sau của một nạn nhân khác.

Khốn nỗi hắn cần phải giết một người.

Thời đại hiện tại đã thay đổi, khắp nơi đều có camera giám sát, thành thử khó lắm để xảy ra những vụ án bí ẩn như trước.

Vụ án càng hot càng được phá giải nhanh cực.

Giết người không hề đơn giản, một khi bị phát hiện âu cả đời sẽ bị hủy hoại. (P5)

“Thật là mất hết nhân tính!”

Đột nhiên có một giọng nói, Đào Phong đang ngủ ở giường trên giật nảy mình. Hắn ngồi dậy, thấy bạn cùng phòng đang xem tin tức.

“Cậu đang xem gì vậy?”

“Không phải trường mình từng có một thầy giáo giết học sinh rồi bị kết án tử hình ngay từ lúc sơ thẩm à?” Bạn cùng phòng cho hay, “Kết quả là ông ta đã khai ra một vụ án khác, cảnh sát xác nhận vụ án đó là thật, giờ tới lúc phúc thẩm ông ta nhận án tử hình ân xá*. Chế độ này quá tồi tệ.”

*Án tử hình ân xá: áp dụng bản án treo hai năm cùng lúc với án tử hình đối với những tội phạm đáng lẽ phải bị kết án tử hình nhưng không phải thi hành án ngay lập tức.

Bạn cùng phòng nói đầy tức giận bất bình.

Đào Phong không nghe nữa, hắn lại nằm xuống.

Rạng sáng, hắn vẫn đang lướt xem tin tức về Lý Tầm trên mạng, những người khác đang ngưỡng mộ cô gái này.

Mọi thứ đáng lẽ phải thuộc về hắn.

Hắn không xem tin trên mạng nữa thay vào đó lại mở giao diện trò chuyện với Triệu Hâm.

Đối phương biết vị trí nạn nhân, chỉ cần hắn bằng lòng giết một người, đối phương sẽ nói cho hắn biết tức thì.

Chỉ cần hắn giết một người.

Hắn suy nghĩ một lúc rồi quyết định không nhắn tin cho Triệu Hâm.

Việc giết người quá mạo hiểm.

Lý Tầm... một nữ sinh trung học, hắn có thể dùng cách khác để có được tiền.

Hắn tự cho mình là một người có ngoại hình không tệ, cao 1m85, học vấn tốt, chưa từng yêu ai, trên mạng lại là kiểu đàn ông tôn trọng phái nữ, không phải là nam sinh bình thường mang tính nam độc hại.

Hắn sẽ theo đuổi cô gái này, đến chừng ấy sẽ lấy được tiền.

Ví dù có cách tốt hơn, hắn không muốn giết người, không muốn hợp tác với một kẻ giết người liên hoàn, quá nguy hiểm.

Hắn vẫn còn lý trí.

Bình luận

Truyện đang đọc