LÀM NHÂN YÊU CAO LÃNH GÌ ĐÓ KHÔNG KHÓ

Thủy tinh vụn bắn ra khắp nơi, cả một góc cung điện bị nổ tan hoang, thậm chí tường thủy tinh thoạt nhìn vô cùng vũng chắc kia cũng nứt ra mấy đường.

Hồng Liệt cúi người, hai tay chống đầu gối thở hồng hộc. Một màn vừa rồi thật sự muốn dọa chết anh ta. Thử tưởng tượng mình bị nắm đấm tổ chảng kia nện trúng, sẽ gãy bao nhiêu cái xương? Hay là trực tiếp bị ép dẹp thành bột?

Đáp án chính xác là trở thành bạch quang về điểm hồi sinh. Trong trò chơi sẽ không có mấy loại hình ảnh bạo lực như vậy. Nhưng dù sao cũng rất là sợ!

Một đám người năng lực mạnh mẽ, từ khi bắt đầu lăn lộn trong trò chơi này đều rất dung dung tự tại. Quai vật, rồi phó bản gì đó đối với họ có vẻ rất nhẹ nhàng dễ dàng. Hiện tại đối diện với nguy cơ, mới cảm giác được thì ra mình đã quá tự cao rồi!

Vừa kịp thở một chút, tiếng cười bí ẩn lại vang lên bên tai bọn họ:

“Ha ha ha! Thế mà lại còn sống được! Xem ra lũ nhân loại các ngươi vẫn có chút thực lực!”

Đội ngũ lập tức lấy lại tinh thần, Hồng Liệt ăn đau liền biết sợ, híp mắt nhìn trên không trung, ai mà biết được liệu có thứ gì tập kích bọn họ nữa không chứ?

Từ giữa cung điện xuất hiện một quả cầu nước lớn. Thứ này khẽ động đậy, biến thành hình một người phụ nữ.

Thủy yêu – boss cấp 35. Cấu tạo hoàn toàn từ nước. Nửa người trên có hình dạng một người phụ nữ xinh đẹp, nửa người dưới là xúc tu như bạch tuộc. Cũng giống như những con boss trong phó bản này, kích thước của Thủy Yêu rất lớn, so với người khổng lồ thủy tinh ban nãy còn lớn hơn.

Con quái vật ở giữa cung điện, mở hai mắt phát sáng đỏ ngầu liếc nhìn bọn họ. Nó há miệng gào lên:

“Nhân loại ngu xuẩn!”

Vừa gào xong Thủy Yêu đã điều khiển xúc tua tấn công nhóm người bọn họ. Xúc to to lớn đừng nhìn chỉ làm bằng nước, nhưng đập xuống nền đất vẫn làm lõm xuống một chút, còn để lại vệt nước màu tím đáng sợ.

“Con quái này có độc, mọi người cẩn thận!”

Bạch Long Vương nhảy lên né tránh xúc tua, lại vung kiếm chém mạnh. Thế nhưng kiếm lại chém vào làn nước, không hề gây ra một chút sát thương nào cho Thủy Yêu.

“Chết tiệt!”

Không làm gì được con quái, lại bị nó nhắm trúng muốn đập mình thành bã cám, Bạch Long Vương không cách nào khác đành bỏ chạy. Cũng may tốc độ của boss Thủy Yêu không nhanh, đối với người ăn trên tốc độ như Bạch Long Vương thì tránh xúc tua của nó rất dễ dàng.

Ở phía chính diện, Hồng Liệt vươn ma pháp trượng, bắn ra một hỏa cầu nhắm thẳng vào đầu Thủy Yêu. Thế nhưng con quái sớm có phòng bị, vươn tay chộp lại hỏa cầu, đơn giản như chộp trái bóng. Cầu lửa tiếp xúc với thân thể cấu tạo từ nước, nhanh chóng tắt ngúm.

Không những hỏa cầu, mà điện quang của Kim Lương cũng không có tác dụng, vừa bắn vào người Thủy Yêu đã tắt ngúm.

Đương lúc bọn họ cảm thấy thật bế tắc, thì Ngân Sương mỉm cười.

“Con boss này để tôi xử lí là được rồi, mọi người lùi lại phía sau iểm trợ là được.”

Dù không biết Ngân Sương sẽ làm thế nào để đối phó Thủy Yêu, nhưng có lẽ do thái độ lãnh tĩnh cùng sắc mặt ung dung tự tại kia, mọi người trong đội cảm thấy rất là đáng tin.

Bạch Long Vương và Kim Lương biết được mình không có tác dụng gì nhiều, lập tức bỏ chạy nhường lại chiến trường cho mỹ nhân.

Ngọc nữ áo trắng phi thân về phía Thủy Yêu, ngọc kiếm trong tay trên không trung chém ra vài đường. Kiếm khí lam sắc như vũ bão ập vào thân thể đầy nước của Thủy Yêu, kéo sự chú ý của nó.

Thủy Yêu bị nhân loại xinh đẹp chọc giận, nó điều khiển xúc tu xoắn ốc như một mũi khoan, muốn một kích đâm chết Ngân Sương.

Cậu ngược lại không thèm tránh né, để xúc tu trực tiếp đâm xuyên người mình. Trong tiếng kinh hô của mọi người. thân thể của Ngân Sương hóa thành băng đá, mà bản thân cậu lại xuất hiện ở đằng sau Thủy Yêu, phất mạnh cánh tay, từ dưới nền đất mọc lên chông băng nhọn hoắc đâm thủng bụng Thủy Yêu.

Một chiêu “kim thiền thoát xác” này hẳn là rất quen thuộc với mấy vị dưới đây, nhất là Bạch Long Vương. Trong trận chung kết giải tân thủ, Ngân Sương cũng dựa vào một màn như vậy bẫy được anh ta, khiến cục diện đảo lộn hoàn toàn.

“Chậc, cái chiêu đó đúng là không phòng bị được!”

Bạch Long Vương tặc lưỡi, lắc đầu thầm khen “sư muội”. Anh bất giác sờ sờ ngực, cảm giác bị chưởng một phát bay ra xa vẫn còn nhớ kỹ đây!

Đương nhiên, chông băng này cũng không gây được bao nhiêu sát thương cho Thủy Yêu. Nhưng mục đích của cậu cũng không phải dựa vào chông băng mà chiến thắng!

Thủy Yêu gào thét xoay người, vươn tay muốn chụp lấy thân ảnh màu trắng. Ngân Sương nhẹ nhàng né tránh, nhảy thẳng lên tay Thủy Yêu, đạp nước mà phi thân về phía phần đầu. Ngọc kiếm phát ra hàn khí, chém thẳng một đường mây trôi nước chảy nhắm đến giữa trán Thủy Yêu. Đáng tiếc con quái này vẫn nghiêng đầu tránh được, một kiếm này lại chỉ có thể chém vào tai trái của nó.

Kiếm vừa tiếp xúc với thân thể bằng nước, đã lập tức đóng băng vành tai lại. Ngân Sương mạnh mẽ chém xuống, Thủy Yêu cứ như vậy mất đi một cái tai!

“Thì ra là vậy! Chỉ cần đóng băng là được rồi!”

Bạch Long Vương hưng phấn nhìn mỹ nhân xoay người tránh né Thủy Yêu nóng giận, cảm thấy người này luôn làm mình bất ngờ lần này qua lần khác. Quả thật đối phó với loại quái như thế này thì Ngân Sương là sự lựa chọn tốt nhất, cũng là lợi thế lớn nhất của bọn họ!

Thân thể cấu tạo từ nước thì sao? Đao kiếm không sát thương được thì sao? Chỉ cần đóng băng lại, rồi đập vỡ là được!

Ngân Sương đáp xuống đất, hất cằm về phía Bạch Long Vương, đổi lại tiếng cười ha hả của người ta.

Được khai sáng như vậy, Bạch Long Vương lần nữa nhập cuộc.

Mỹ nhân cứ như thế phóng lên người con Thủy Yêu, không chút áp lực tránh né tấn công, cứ mỗi lần đế giày của cậu đạp lên người con quái, thì vùng thân thể bên dưới liền đông cứng lại. Bạch Long Vương đuổi theo ngay phía sau, bảo kiếm chém mạnh vào mặt băng, thân thể Thủy Yêu gì đó nhanh chóng vỡ nát.

Tiếng gào thét kinh thiên động địa của Thủy Yêu không làm hai kẻ này suy suyễn chút nào. Ngân Sương trượt từ đầu vai Thủy Yêu xuống dưới, trực tiếp đóng băng một cánh tay của nó.

Bạch Long Vương trượt ở phía sau, thanh kiếm cắm vào cánh tay bị đông đá, mạnh mẽ kéo xuống phía dưới. Một cánh tay cứ như vậy bị gọt một đường, sau đó bị hai luồng kiếm khí chém nát.

“Bảo vệ tôi một chút!”

Ngân Sương đáp xuống mặt đất, lập tức tường băng dựng lên bao bọc lấy cậu. Ở bên trong tường băng, hai tay Ngân Sương nhanh chóng kết ấn, khí lạnh bắt đầu tụ lại.

Thủy Yêu bị thương, trực tiếp nhắm vào Ngân Sương mà tấn công, xúc tua và một cánh tay còn lại muốn đập nát tường băng và cả người nấp bên trong. Chỉ là còn chưa chạm được tới tường băng, đã bị một lớp màng bảo vệ cản lại.

Tiểu Sâm đứng phía xa xa vừa nghe thấy hai từ “bảo vệ” từ miệng Ngân Sương đã phản ứng lại, nhanh chóng tạo ra màn chắn, song song vứt qua mấy cái trạng thái tốt, hồi máu tạo khiên gì đó.

Kim Lương không thể chịu thua kém, anh ta một lần nữa đảm nhận vai trò quấy rối. Điện áp bắn ra từ mũi thương thu hút sự chú ý của Thủy Yêu, để cho Ngân Sương chút thời gian để chuẩn bị.

Hai vị ma pháp sư hệ hỏa quay mặt nhìn nhau, cảm thấy dù mình trong trận này không có bao nhiêu tác dụng, nhưng vẫn phải ra sức một chút phải không nhỉ?

Hồng Liệt vội vàng chạy qua, ma pháp trượng sáng lên, mấy quả cầu lửa dội nhanh về phía Thủy Yêu. Dù không gây được sát thương nhưng quấy rối nó được là tốt!

Hỏa xà của Hồng Hồng Hỏa Hỏa không ngừng khạc lửa, kì thật vẫn có chút tác dụng, trong không trung có thể thấy hơi nước đang dần bốc lên.

Nói thẳng ra là, hai vị ma pháp sư hệ hỏa này nếu thực lực mạnh hơn một chút, có thể nấu chín luôn con thủy yêu này, dùng lửa làm nó bay hơi cũng là một ý tưởng hay. Đáng tiếc hiện tại mới cấp 20, nói thế nào cũng hơi bị quá sức.

Thủy Yêu bị chọc giận, cũng không thèm để ý tới công kích của những người khác, một lòng một dạ muốn đập chết Ngân Sương. Nó liên tiếp đập xúc tu vào cái kẻ đang được bảo vệ kia.

Dưới công kích của boss phó bản cấp 35, màn chắn của Tiểu Sâm không giữ được lâu, nhanh chóng vỡ nát dưới áp lực. Ngay sau đó là màn băng bên dưới cũng vỡ tung.

Sau mặt băng đã đợi sẵn Ngân Sương hoàn thành ấn chú, mũi kiếm lao nhanh đâm vào giữa lồng ngực Thủy Yêu. Trong nháy mắt không gian chung quanh không một tiếng động, hơi lạnh tràn ra tứ phía. Thủy Yêu cứ như thế bị đông lại thành tượng băng.

Bạch Long Vương lách người, đầu tượng băng rơi xuống dưới lưỡi kiếm.

Thủy Yêu cứ như thế chịu chung kết cục với con quái khổng lồ thủy tinh ban nãy, một bị nổ tung, một bị chém đầu, điểm chung là đều vỡ thành ngàn mảnh rồi.

Ngân Sương ngoắc tay, ngọc kiếm rớt dưới đất lập tức bay về khổ chủ.

Hạ xong Thủy Yêu, vẫn không phải là lúc thích hợp để nghỉ ngơi hay thở một hơi dài gì đó. Cái giọng nói vang lên từ lúc bọn họ bước chân vào cung điện này rõ ràng là giọng nam, con Thủy Yêu kia nhìn thế nào cũng mang giới tính nữ, vì vậy biểu thị bọn họ còn chưa vượt qua được phó bản đâu.

Vừa nhắc đến thì người ta đã xuất hiện. Chỗ con Thủy Yêu vừa đứng ban nãy lại có dị tưởng xảy ra. Trong không khí tách ra một cái lỗ đen sâu hoắm, cứ như là không gian bị xé lìa ra vậy.

Từ trong khe nứt màu đen bước ra một người đàn ông. Người này có thân hình cao ráo vạm vỡ, trên người khoác giáp bạc có họa tiết thoạt nhìn giống như vảy rắn. Trên tay cầm một thanh đao lớn, chuôi đao tạo hình đầu rắn thập phần đáng sợ. Trên người người này ẩn ẩn khí đen, nhìn rất nguy hiểm.

Ngân Sương chớp mắt, cảm thấy đây chắc chắn là boss chính của phó bản này.

Tại sao cậu lại cảm thấy như vậy? Rất đơn giản, là do đôi mắt đáng sợ của kẻ này.

Nhan sắc người đứng trước mặt không tồi, mặt mày nghiêm nghị, kiểu đàn ông trưởng thành đặc biệt có mùi đời. Tóc trắng được cột lại đàng hoàng, nếu không có đôi mắt đen nghịt không có tròng trắng kia thì còn có thể gọi một tiếng đại thúc đẹp trai.

Đúng vậy, đôi mắt không có tròng trắng, chỉ là một màu đen. Ngân Sương cũng không chắc có phải mắt không, hay chỉ là hai cái hốc mắt sâu hoắm.

“Nhân loại ngu xuẩn, hết đợt này đến đợt khác cứ chạy tới đây nộp mạng…” Gã đàn ông mỉm cười, nhìn cực kì gian xảo. “… Nhưng thịt người ăn rất ngon, muốn thêm bao nhiêu cũng được. Cái bọn nhân loại ở trên đảo này ta ăn hết vẫn còn chưa đã thèm đâu!”

“Ăn thịt người? Ngươi là loại quái gì đây?”

Kim Lương nhăn mày chỉ mũi thương vào gã ta, có thể cảm nhận được sự chán ghét rõ ràng trên nét mặt.

“Ha ha ha, dù sao hôm nay các ngươi thế nào cũng phải chết! Lão phu xưng tên để các ngươi biết! Ta là Hắc Nhãn Thủy Giao, chúa tể biển cả! Chết trong tay ta là vinh hạnh của các ngươi!”

Hắc Nhãn Thủy Giao xưng tên xong liền cười ha hả, khí đen trên người toát ra càng mạnh, hóa thành mấy con rắn đen phóng về phía nhóm người bọn họ.

Kim Lương tiến về phía trước, xung điện lần nữa mở ra, cản lại đám rắn không để chúng tiếp cận nhóm Hồng Liệt phía sau. Cùng lúc đó Bạch Long Vương đã vọt đến trước mặt Hắc Nhãn Thủy Giao, lưỡi kiếm sắc bén chém xuống thật mạnh.

Keng một tiêng chói tai, Hắc Nhãn Thủy Giao vươn tay chắn kiếm, lớp hộ giáp trên cánh tay kẻ này quả thực vô cùng cứng rắn, bị chém trúng không xuất hiện bất cứ dấu vết nào.

Lão ta hất tay, Bạch Long Vương cứ như thế bị ném bay, trên không trung xoay người đáp xuống đất.

Có vẻ còn mạnh hơn người khổng lồ thủy tinh ban nãy!

Ở phía sau Hồng Liệt đã dùng lửa hỗ trợ Kim Lương nổ chết mấy con rắn đen, liền lật tay điều khiển luồng lửa xông thẳng về phía Hắc Nhãn Thủy Giao. Nhưng người ta cơ bản không thèm tránh, ở trong đống lửa cười ha ha, chờ khi lửa tan bộ dáng vẫn y như cũ, không tổn thất dù chỉ là một sợi tóc.

Trên không trung ào xuống hàng chục băng chùy sắc nhọn, nhưng còn chưa kịp gây sát thương đã bị lão đầu kia vung đao chém thành vụn băng.

Ngân Sương đã sớm tiêu thất, sương mù lần nữa dâng lên, hàng loạt ảo ảnh như vũ bảo xông về phía Hắc Nhãn Thủy Giao, người đâm kẻ chém. Chỉ thấy Hắc Nhãn Thủy Giao vung đao cản được chân thân tấn công phía sau lưng, mạnh mẽ đẩy lùi về sau một khoảng xa. Ngân Sương bị bắt bài cũng không hoảng hốt, xoay vòng chạm tay xuống đất hất ngược lên trên, tức thì chông băng khổng lồ mọc lên muốn đâm vào người boss.

Vẫn là thất bại!

Hắc Nhãn Thủy Giao chém nát chông băng, lần nữa cười ha ha.

“Cũng thú vị đấy, nhưng mấy trò vặt này thì làm được gì!”

Dường như chơi bời đã đủ, lão đầu chuyển thủ sang công, bắt đầu nhắm về phía Ngân Sương mà tấn công. Đại đao chém xuống thềm cung điện gây nên chấn động cực mạnh, vết lõm xuống cũng rất sâu. Không còn cách nào khác, Ngân Sương đành phải chạy giữ mạng, trò mèo vờn chuột này đúng là chơi không nổi!

Kim Lương vươn cánh bay tới cản trở boss, để Ngân Sương có cơ hội thoát thân. Mũi thương ánh điện lóe lên, sấm chớp từ trên trời bổ xuống, thành công khiến Hắc Nhãn Thủy Giao lùi lại tránh đi. Ngân Sương giữ được khoảng cách an toàn, lập tức vung kiếm trong không trung chém ra mấy đường kiếm khí.

Hỏa xà của Hồng Hồng Hỏa Hỏa trực tiếp phun ra luồng dung nham nóng cháy, đằng sau là hỏa cầu cực lớn Hồng Liệt gọi ra. Một lần nữa lửa và điện gặp nhau, nổ đùng một tiếng còn kinh thiên động địa hơn trước.

Chờ khói tan đi, Hắc Nhãn Thủy Giao vẫn đứng vững ở đó, tuy trên người đã có chút vết thương, nhưng thanh máu chỉ mất một đoạn bằng cái móng tay.

Đại khái là lửa của hai vị pháp sư này đã đến lúc thể hiện rồi, gây được ít sát thương cho Hắc Nhãn Thủy Giao, liền bị lão đầu này mang thù. Hắc Nhãn Thủy Giao nhanh chóng nhảy qua rượt theo hai người.

Hai vị này tấn công rất tốt, đáng tiếc cả tốc độ và phản ứng đều kém xa. Tiểu Sâm nhanh tay thêm mấy lớp giáp thật dày cho bọn họ, thế nhưng Hắc Nhãn Thủy Giao chưởng một phát, cả hai người bay thẳng ra xa, đập vào tường thủy tinh nghe ầm ầm.

Hồng Hồng Hỏa Hỏa bò dậy, cảm thấy sươn sườn gãy mất mấy cái, máu cũng còn một vạch mỏng dính. Đột nhiên cảm thấy rất là uất ức!

Từ nhỏ đến lớn cô được cha mẹ cưng chiều hết mực, chưa từng bị đánh. Lớn lên cũng có bạn bè thân thiết, cơ bản chưa từng xảy ra tình huống phải động tay động chân với ai cả.

Hôm nay trong trò chơi bị một con boss đấm suýt chết, thật quá là bực mình!

Người ta nói, phụ nữ khi nổi điên lên không cách nào đỡ nổi. Hồng Hồng Hỏa Hỏa lấy từ trong túi hành trang ra một đống dược hoàn, một hơi nuốt hết vào bụng. Chỉ thấy hồng quang chợt lóe, hỏa xà trườn về phía Hồng Hồng Hỏa Hỏa biến thành luồng lửa chói lòa, sức nóng như muốn thiêu đốt hết thảy.

Hồng Hồng Hỏa Hỏa nhảy vào trong luồng lửa, người lập tức biến mất, ngược lại rắn lại một lần nữa xuất hiện, có điều khác xưa nhiều lắm.

Hỏa xà trước kia toàn thân bằng lửa, hoàn toàn là do ma pháp biến thành. Nay hình thái đã khác trước, không những to lớn hơn, thân thể bằng lửa đỏ đã trở thành máu thịt chân chính. Lớp vảy đen ánh đỏ cạ nhau tóe lên tia lửa. Đầu rắn có sừng nhọn, hai mắt đỏ ngầu như dung nham rực cháy.

Trong ánh mắt kinh hoàng của mọi người, con rắn lớn đen tuyền kia phóng nhanh như chớp về phía Hắc Nhãn Thủy Giao, cuồn tròn cơ thể cuốn lấy thân hình lão ta. Vảy rắn cạ vào lớn giáp bạc của Hắc Nhãn Thủy Giao, lập tức bốc cánh mãnh liệt!

Hắc Nhãn Thủy Giao không chỉ bị cuốn lấy, bị thiêu cháy, lại còn bị răng nanh cắm sâu vào người, vội vàng gào thét nắm lấy cổ rắn quật mạnh ra xa.

Rắn lớn một lần nữa bị đập vào tường thủy tinh, quật cuồng ngẩng dậy, tiếp tục uốn lượn trên mặt đất xông về phía Hắc Nhãn Thủy Giao. Trong miệng rắn phát ra tiếng cạch cạch, một quả cầu lửa màu xanh lam được khạc ra, dội thẳng vào người lão đầu mắt đen kịt.

Hồng Liệt ngẩn người nhìn một màn trước mắt, không biết đang suy nghĩ gì.

Mọi người hoàn hồn, bắt đầu gia nhập trận chiến. Tiểu Sâm lau nước mắt đứng một bên bơm máu cho rắn bự, nhìn rắn bự bị lão già kia nắm cổ quăng đi có vẻ rất đau lòng.

Hồng Hồng Hỏa Hỏa ở dạng rắn quấn chặt lão đầu không tha, dẫu có bị ông ta nắm lấy muốn quăng ra ngoài vẫn cố chấp cắn chặt không buông. Cô truyền âm với mọi người:

“Mọi người dùng toàn lực tấn công đi, đừng lo cho tôi!”

Kim Lương không nói gì, bay lên trời, hai cánh mở to, muốn dùng đại chiêu của mình.

Nóc cung điện tụ tập mấy khối mây đen, từ mây đen bổ xuống một đạo hắc lôi nhắm thẳng vào đầu bạc của Hắc Nhãn Thủy Giao.

Cùng lúc đó Hồng Liệt gọi ra đầu hỏa long, Bạch Long Vương tụ tập năng lượng chém ra luồng kiếm khí khổng lồ màu vàng. Mà Ngân Sương đứng một bên cũng đã kết xong ấn chú, hơi lạnh thấu trời bắt đầu tản ra như vũ bão.

Ánh mắt rắn bự chợt lóe lên ánh lửa xanh, vảy đen trên thân bung ra hoàn toàn. Ánh lửa xanh lam bùng lên cùng lúc với mấy đạo năng lượng ập tới.

Tự bạo!

Hồng Hồng Hỏa Hỏa cho nổ tung bản thân, kết hợp với mọi người, chấn tung Hắc Nhãn Thủy Giao đang bị vây chặt.

Một đòn tổng tấn công này uy lực cực mạnh, tiếng nổ cực to, phạm vi phá hủy rất lớn. Tòa cung điện thủy tinh nhìn cực kì vững chãi này bị chấn động khủng khiếp như vậy làm xuất hiện hàng trăm vết nứt, nối nhau như mạng nhện chằng chịt. Thoạt nhìn chỉ cần đá nhẹ một cú, cả đống thủy tinh này sẽ sụp xuống ngay lập tức.

Khói bụi tan đi, Hắc Nhãn Thủy Giao nhìn cực kì chật vật, lớp giáp trên người đã bị chấn nổ tung tóe, lộ ra da thịt bên dưới. Thanh máu cũng trực tiếp rơi xuống phân nửa!

Mà Hồng Hồng Hỏa Hỏa, lại hóa thành một quả cầu lửa màu vàng bay về phía Ngân Sương. Cầu lửa nở bung như trứng, cô nương Hồng Hồng Hỏa Hỏa sẵn sàng liều chết kia thế mà còn giữ được một hơi tàn!

Hồng Hồng Hỏa Hỏa được Hồng Liệt đỡ lên, ngẩng đầu nhìn mọi người mỉm cười:

“Phượng hoàng đan đúng là có tác dụng!”

Bình luận

Truyện đang đọc