LÀNG ÂM DƯƠNG


Mộc Khải lập tức di chuyển đến làng Hành Sơn trong đêm khuya thanh vắng, vừa đi ông vừa lẩm bẩm nói.
"Mong rằng mình sẽ đến kịp, sẽ không có ai phải chết nữa!"
Nguyên Trung ở nhà trưởng làng Xuân Bá đang rất lo lắng, lòng anh bồn chồn rạo rực như bị lửa đốt.

Anh đang rất lo lắng cho Yến Loan không biết cô ở nhà một mình có ổn không nữa, anh đợi pháp sư Mộc Khải đến mà trong lòng vô cùng lo lắng và bất an.

Nguyên Trung không thể chịu đựng được nữa, anh liền xin phép Xuân Hạc về nhà trước.
"Anh Xuân Hạc ơi, em lo cho vợ của em quá! Hay là em về nhà trước nha, một lát nữa pháp sư đến thì anh dẫn pháp sư qua nhà em nhé!"
Xuân Hạc lo lắng nói:
"Không được! Yến Loan là quỷ nên sẽ không sao đâu, còn cậu là con người đó! Cậu sẽ gặp nguy hiểm nếu như cậu đi về nhà, thôi thì cậu ráng ở lại đây chờ đợi pháp sư Mộc Khải đến đi!"
Nguyên Trung lắc đầu:
"Em cảm ơn anh vì đã lo lắng cho em! Nhưng mà trong lòng em có dự cảm không lành, em phải đi về nhà với vợ của em! Tạm biệt, anh nhớ dẫn pháp sư Mộc Khải đến nhà của em nhanh nha!"
Xuân Hạc hết cách để nói, cậu chỉ đành chấp nhận cho Nguyên Trung đi về ngôi miếu thôi.
"Ừ, cậu đi về cẩn thận! Có chuyện gì thì gọi điện báo cho anh ngay đấy!"
Nguyên Trung gật đầu:
"Vâng, em cảm ơn anh! Em đi đây!"
Xuân Hạc thở dài:
"Ừ!"
Nguyên Trung lật đật chạy thẳng về nhà, trong lòng của anh đang cảm thấy bồn chồn lo lắng bất an cho Yến Loan.


Anh có cảm giác như nếu anh không về kịp thì anh sẽ không bao giờ được gặp lại vợ anh được nữa, vừa chạy anh vừa khấn nguyện trong lòng mong cô không xảy ra chuyện gì.
Phía bên Nguyệt Thư, sau khi Yến Loan bị Nguyệt Thư đánh cho trọng thương thì cô liền sử dụng hết sức mạnh của mình để chiến đấu đến cùng.

Yến Loan dùng oán khí đỏ rực như máu đánh thẳng vào người Nguyệt Thư, nhưng Nguyệt Thư chỉ cười nhếch mép, cô lấy trong túi ra một lá bùa màu tím rồi niệm chú ném bùa vào oán khí của Yến Loan.

Bùa vừa gặp oán khí liền nổ tung, đánh Yến Loan văng ra ngoài đường, cô đau đớn cố ngồi dậy nói.
"Rốt cuộc mày là ai? Tại sao lại muốn giết tao?"
Nguyệt Thư nhìn Yến Loan bằng cặp mắt lạnh lùng:
"Ta là ai? Hahaha, ta chính là người đã giúp cho Nguyên Trung thi đỗ trạng nguyên, lúc chàng ấy biết được bản thân mình bị thi rớt thì chàng ấy vô cùng đau khổ.

Chàng đã muốn tự tử để kết thúc cuộc đời, nhưng vì chàng đã cứu ta một mạng cho nên ta mới báo đáp giúp chàng thi đỗ trạng nguyên.

Ai mà có ngờ chàng vừa đỗ trạng nguyên thì cũng là lúc ta biết chàng thành thân với ngươi, chính ngươi đã cướp chàng khỏi tay của ta? Ta vô cùng đau khổ tuyệt vọng khi biết rằng chàng đã cưới người khác, chàng nhẫn tâm vứt bỏ rơi ta chỉ vì ngươi! Tại sao chàng lại đối xử với ta như vậy?
Ta không cam tâm! Chính ta là người đã giúp chàng tìm được mục tiêu để cố gắng sống tiếp, vậy mà chàng lại nỡ vứt bỏ ta để cưới ngươi, hahaha...ngươi chính là cái gai trong mắt của ta! Ta chính là kẻ đã giết ch.ết cả nhà của ngươi, ta đã bỏ bùa ngải để cho gia đình ngươi chém giết lẫn nhau để ta có được chàng.

Nhưng ai mà có ngờ là ta đã quá điên cuồng sử dụng bùa ngải mà đã làm tổn hại đến chàng, ta đã cố gắng hết sức dùng các bí thuật cổ xưa để giúp chàng tái sinh ở 100 năm sau.

Nhưng tại sao khi chàng đầu thai thành con người mới rồi mà chàng vẫn có duyên với ngươi? Tại sao chàng lại yêu ngươi mà chàng lại không yêu ta?

Ta không thể chấp nhận được chuyện này, vì vậy ngày hôm nay ngươi phải hồn siêu phách tán thì chàng mới không còn yêu ngươi được nữa! Ta sẽ xoá ký ức của chàng về ngươi, từ nay trở đi vĩnh viễn về sau chàng sẽ không bao giờ nhớ ngươi là ai nữa, hahaha!"
Yến Loan nghe Nguyệt Thư nói xong thì cô đã biết hết tất cả mọi chuyện, cuối cùng thì cô cũng đã biết thảm sát năm ấy ở tại nhà cô ngay đêm tân hôn đều do Nguyệt Thư gây ra.

Cô không thể tin được tại sao trên đời lại có một con người độc ác đến như vậy, chỉ vì một người nam nhân mà cô ta ra tay sát hại cả gia đình của cô.

Hahaha, ông trời hình như đang trêu đùa với cô có đúng hay không? Tại sao mọi chuyện tai hoạ đều ập xuống đầu của cô vậy? Yến Loan tức giận đôi mắt của cô đỏ rực như máu, quỷ khí của cô biến thành màu xanh lục, cô đã chính thức biến thành quỷ la sát.

Một con quỷ độc ác mạnh mẽ, cô nhìn Nguyệt Thư bằng cặp mắt ăn tươi nuốt sống.
"Thì ra mày chính là kẻ đã giết ch.ết gia đình của tao! Mày cướp đi những người thân yêu nhất của tao, hôm nay tao sẽ lấy cái mạng chó của mày! Đi chết đi!"
Yến Loan dùng quỷ khí chưởng vào người của Nguyệt Thư, cô dùng lá bùa màu tím chống đỡ, cô niệm chú ngữ lá bùa biến thành thủy long bay đến phun vòi rồng vào người của Yến Loan.

Yến Loan dùng quỷ khí chống đỡ, cô dùng sức mạnh quỷ la sát đánh vào người Nguyệt Thư.

Nhưng Nguyệt Thư lại nhanh tay hơn, cô niệm chú thủy long phun quả cầu nước đánh cho Yến Loan bị té văng xuống đất, Yến Loan bị trọng thương phun ra một bãi máu đen.
"Ặc, mày...tại sao mày lại mạnh như vậy?Nguyệt Thư, tao nhất định phải giết ch.ết mày!"
Nguyệt Thư cười nhếch môi:
"Trình độ như ngươi mà đòi giết ta? Người hôm nay chết chính là ngươi!"
Nguyệt Thư lấy ra một lá bùa màu đỏ, cô triệu hồi ra phượng hoàng lửa, đây là tuyệt chiêu mạnh nhất của Huyền Thuật Linh chỉ có Nguyệt Thư và Mộc Thiên mới học được tuyệt chiêu này mà thôi.


Một khi tuyệt chiêu này được tung ra, thì đối phương sẽ chết và hồn siêu phách tán mãi mãi không được siêu sinh.

Tuyệt chiêu này đến pháp sư Mộc Huy còn bị hồn siêu phách tán nữa huống chi là quỷ, Yến Loan mà bị Nguyệt Thư dùng tuyệt chiêu này thì xác định bay màu, biến mất vĩnh viễn.
Nguyệt Thư chuẩn bị dùng phượng hoàng lửa đối phó với Yến Loan thì Nguyên Trung đã về đến nơi, anh xuất hiện như một vị thần đến cứu Yến Loan.
"Nguyệt Thư, mau dừng tay lại! Cô không được làm hại đến Yến Loan!"
Nguyệt Thư thấy Nguyên Trung chạy đến bên cạnh Yến Loan thì cô vô cùng tức giận:
"Tại sao chàng lại đến đây? Chàng muốn cứu ả ta sao?"
Nguyên Trung đứng che chở cho Yến Loan:
"Đúng, cô không được làm hại Yến Loan! Bởi vì Yến Loan là vợ của tôi!"
Nguyên Trung đỡ Yến Loan đứng dậy, anh nhìn thấy vợ mình sao lại biến thành một con quỷ xấu xí kinh khủng đến thế này.

Tuy có hơi sợ một chút, nhưng anh vẫn chấp nhận được, anh hỏi han cô.
"Vợ ơi, em không sao chứ? Anh xin lỗi vì đã về muộn, bỏ em ở lại đây một mình!"
Yến Loan nhìn thấy Nguyên Trung quan tâm đến mình thì cô vui lắm, cô biết cho dù kiếp nào đi chăng nữa thì anh vẫn yêu cô mà.
"Em không sao! Anh đừng có lo lắng quá!"
Nguyên Trung rơi nước mắt, anh ôm chầm lấy cô an ủi:
"Anh cảm thấy thương vợ quá à! Vợ anh đã chịu nhiều cực khổ rồi, kiếp trước anh không lo cho em được chu toàn.

Cho đến kiếp này chúng ta lại rơi vào hoàn cảnh như thế này một lần nữa, tại sao ông trời lại không cho chúng ta một cái kết trọn vẹn? Tại sao ông trời lại đối xử với hai chúng ta như vậy chứ?"
Yến Loan cũng rơi nước mắt:
"Em chỉ muốn được ở bên anh một cách yên bình thôi mà, điều đó đối với em thật quá xa xỉ! Em đã tìm được kẻ giết hại gia đình của em rồi, kẻ đó không ai khác chính là Nguyệt Thư! Chính cô ta là kẻ đã khiến chúng ta rơi vào hoàn cảnh này, em không thể nào tha thứ cho cô ta được! Em phải giết ch.ết cô ta để trả thù cho cái chết của gia đình em và cả anh nữa!"
Nguyên Trung ôm chặt lấy cô:

"Đừng mà Yến Loan, em không phải là đối thủ của Nguyệt Thư đâu! Anh không muốn mất em lần nữa, em hãy dừng lại đi, chúng ta bỏ trốn nhé có được không?"
Yến Loan đẩy Nguyên Trung ra, ánh mắt cô giận dữ:
"Không được! Em nhất định phải trả thù, em không thể để cho ba mẹ em chết oan ức tức tưởi như vậy được! Em phải giết ch.ết con ả đó để trả thù cho ba mẹ của em, anh mau tránh ra đi!"
Nguyên Trung ngăn cản:
"Anh xin em đó, dừng lại đi Yến Loan!"
Yến Loan tức giận dùng quỷ khí đẩy Nguyên Trung ra ngoài ngôi miếu.
"Mau tránh ra!"
Nguyên Trung bị Yến Loan đẩy ra ngoài cửa cổng ngôi miếu, anh cảm thấy vô cùng đau lòng, anh biết ngày hôm nay Yến Loan nhất định sẽ chết dưới tay của Nguyệt Thư.

Anh không thể trơ mắt đứng nhìn cô bỏ rơi anh thêm một lần nữa, Nguyên Trung lập tức chạy thật nhanh vào bên trong.

Anh nhất định phải ngăn cản cô bằng mọi giá, nếu không thì Nguyệt Thư sẽ giết c.hết cô mất.
Ở bên trong, Yến Loan sát khí bừng bừng nhìn Nguyệt Thư bằng cặp mắt đầy căm hận, cô dùng quỷ khí đánh Nguyệt Thư.

Nhưng Nguyệt Thư chỉ cười lạnh lùng, cô dùng lá bùa màu đỏ triệu hồi phượng hoàng lửa.

Lần này cô nhất định sẽ thiêu đốt Yến Loan thành tro bụi ngay trước mặt Nguyên Trung, cô muốn anh chứng kiến Yến Loan chết trước mặt mà không thể giúp gì được.

Cô giúp anh nhớ lại được ký ức của kiếp trước được, thì cô cũng sẽ xoá ký ức về Yến Loan được.

Nhưng đến giây phút này cô muốn anh tận mắt chứng kiến Yến Loan tan biến thành khói bụi, thì cô mới vừa lòng hả dạ nuốt trôi cục tức này được.


Bình luận

Truyện đang đọc