LẶNG LẼ RÚT VÒNG QUAY MAY MẮN ĐỢI NGÀY QUẨY



Không ngoài dự đoán, chúng Khí Vận Giả bị!.

Nổ chết!
Lưu Tử Tinh thu nhặt vật liệu, bây giờ chỉ còn thiếu 7 cái xác của Trúc Cơ Cảnh nữa là đủ.

Khí Vận Giả vừa rồi giết cũng chỉ có 3 người, mà lại còn không phải là bên trong lúc trước mười sáu người!
Lưu Tử Tinh lúc này có chút hiểu ra, bên trong đây nhặt được một hai cái nghịch thiên cơ duyên có thể xem là Khí Vận Giả! Lúc trước có thể là người thường! Âu Hoàng bám lên là Khí Vận Giả!
Cứ như vậy theo thời gian dần dần Khí Vận Giả cũng sẽ càng nhiều, Lưu Tử Tinh cảm thấy đầu mình có chút loạn, mẹ nó quá không bình thường!
Bất quá cũng không quá lo lắng, Khí Vận Giả bình thường chỉ so với Thiên Kiêu mạnh một chút, còn không đến nỗi giống Khí Vận Chi Tử có nhân vật chính quang hoàn đánh hoài không chết!
Việc này không tính, thế giới này còn có Hệ Thống đi đầy đường, thêm Khí Vận Giả đã là gì?
Quay trở lại, nói về đan phương Cấm Kỵ Trúc Cơ Đan đôi lúc hắn thấy nó cần vật liệu thật sự là quá khó khăn! Bây giờ phụ dược đã chuẩn bị đầy đủ, chủ dược thì còn thiếu hai thành phần là Ngũ Phẩm Linh Dược cùng với thêm bảy cái xác của Trúc Cơ Cảnh cường giả.

Tới lúc luyện đan mà còn thất bại thì chỉ có nước ói máu mà chết!
Lưu Tử Tinh trong lòng phát khổ, hắn mất hơn 3 năm còn chưa tìm đủ nữa, luyện đan thất bại thì tới chừng nào mới đột phá đây!
Vốn dĩ đang thất thần suy nghĩ thì Lưu Tử Tinh rút ra Nguyệt Sa Đao chém một đường lên không trung.

“A!!” Một tiếng hét thảm vang lên, Lưu Tử Tinh cười lạnh, Tinh Thần Thú xuất hiện dùng ra Vô Hình Thấu Âm Chường!
Hoàng Kim Tiểu Xà hóa thành Lưu Tử Tinh dáng người, hai tay tụ khí đánh về phía trước, nhưng không hề có chưởng ảnh hay khí lực gì, nhìn vào đều tưởng hắn ta đang dọa người.


Nhưng mà địch nhân lại không thấy vậy.

Sở dĩ che dấu không thấy người kẻ địch lại hiện ra, đối phương té xuống đất ôm đầu lăn qua lăn lại tràn đầy đau đớn.

Quân Thiên Tú đi tới, đạp lên đầu kẻ địch: “Nói cho ta! Ai phái ngươi tới!”
Lưu Tử Tinh: “???”
Má nó, lời kịch của ta ngươi cũng dám đoạt?!
Thù Hận Hệ Thống: “Keng! Đến từ Từ Ánh Khai thu được 145 thù hận điểm!”
Quân Thiên Tú gật gật đầu, quả nhiên chỉ có bón hành mới thu hoạch được nhiều điểm!
“Keng! Từ Lưu Tử Tinh thu được 999 thù hận điểm!”
Quân Thiên Tú: Wow, không hổ là lão đại, cho nhiều điểm thù hận như vậy! Hả?
Sắc mặt hắn cứng lại, tràn đầy bất khả tư nghị quay đầu lại nhìn Lưu Tử Tinh.

Thần sắc như thế muốn nói: Lão đại, ta và ngươi là người một nhà, ngươi chẳng lẽ so đo?
Quân Thiên Tú cười xấu hổ đi lại gần người Lưu Tử Tinh, diều dắt hắn lại bên người đang đau đớn quằn quại địch nhân.

Không một chút tiết tháo cúi người xuống cầm lên chân của Lưu Tử Tinh đạp lên đầu Từ Ánh Khai.

“Hừ! Lão đại, ngươi phải trừng trị tên này!”
Lưu Tử Tinh cho Quân Thiên Tú một cái ánh mắt tán thưởng, còn rất biết thời thế!
Từ Ánh Khai: “Mã cha nhà nó! Ta là trò đùa của các ngươi sao!!!”
“Bành!” Lưu Tử Tinh đạp mạnh lên đầu của hắn, Từ Ánh Khai bị đạp đến chóng hết cả mặt.

“Ngươi không phải trò đùa nhưng mạng của ngươi nằm trong tay ta? La lên! La tiếp đi!” Lưu Tử Tinh ác thú vị nói.

Từ Ánh Khai: Má! Tên này là cái hung hãn!
Lưu Tử Tinh xét hắn y phục thì hơi kinh ngạc: “Quyết Linh Tông?”
Hắn nhớ không lầm thì đây là số ít Tông Môn kết minh với Sát Tinh Điện, lão già Tịnh Ninh chính là kêu hắn nếu gặp thì diệt hết toàn bộ!
“Hừ hừ! Sợ rồi chứ gì?” Từ Ánh Khai kiêu ngạo liếc hắn một cái, như thể nói: Tính ngươi có ánh mắt!
Lưu Tử Tinh nghe hắn đe dọa thì cười quỷ dị, lấy tay đánh nhẹ mặt của hắn: “Ta được mệnh lệnh nếu gặp các ngươi thì tiêu diệt, ngươi thấy ta sợ chỗ nào?”
Từ Ánh Khai: “! ”
“Lão ca! Có gì từ từ thương lượng! Có gì từ từ thương lượng!”
Lưu Tử Tinh bóp cằm suy tư: “Nếu không ngươi nói một ít nội tình xem?”
Từ Ánh Khai sắc mặt thành thật nhưng trong lòng ra đủ loại hư chủ ý, hắn chắc chắn Lưu Tử Tinh sẽ không tha cho mình! Người của Ma Đạo dễ tính sao?
Lưu Tử Tinh nhíu mày, kiếp trước coi gần ngàn tập [Học Sinh Tử Thần Lừng Danh] hắn làm sao không rõ đối phương quỷ ma ý nghĩ? Nhưng là không có biện pháp a!

“Lão đại! Lão đại! Để ta xử lý!”
Lưu Tử Tinh hoài nghi nhìn Quân Thiên Tú: “Ngươi thật có khả năng?”
Quân Thiên Tú một mặt kiêu ngạo nói: “Lão đại ngài nói đùa! Ngài chắc cũng biết ta thân phận rồi chứ hả?”
Lưu Tử Tinh gật đầu, việc này cũng không có gì đáng giấu, dù sao đều là đồng hương cả!
Sau đó Quân Thiên Tú kể ra lý lịch của mình: “Ta kiếp trước tuy không nói thành công nhưng cũng lăn lộn rất ra gì và này nọ!”
Lưu Tử Tinh: “Ngươi làm xã hội đen? Jang Hồ Mạng? Chuyên giảng đạo lý cùng tấu hài Jang Hồ?”
Quân Thiên Tú: “! ”
“Nhìn! Nhìn mặt ta giống sao?”
“Mặt? Với bản mặt bố láo chuyên gây thù này đích thực rất giống! ”
“! ” Quân Thiên Tú có chút tâm đau, đây là đang sỉ nhục hắn sao?
Lưu Tử Tinh nhíu mày: “Thế ngươi làm nghề gì?”
Trong tay Nguyệt Sa Đao bay ra, cắt đứt chân của cái thành phần nào đó muốn chạy trốn!
Từ Ánh Khai: “! ”
“A!!!”
Quân Thiên Tú nuốt nước bọt: “Ta kiếp trước có học qua nghề cảnh sát! Học 3 năm cách ép cung, tra lời khai!”
Lưu Tử Tinh mắt sáng lên! Con hàng này dùng được!
“Tốt! Biểu diễn cho mọi người xem nào!”
Ngũ Tà Môn đám người chụm lại xem Quân Thiên Tú biểu diện.

Quân Thiên Tú thỏa mãn gật đầu, nhìn chân thân cách biệt Từ Ánh Khai không hiểu sao có chút đồng cảm nhưng rất nhanh lại bị ác thú vị che đi!
Hắn mỉm cười đi lại kề sát mặt nói: “Hãy nói ra toàn bộ những gì ngươi biết~~~”
Ngữ điệu nhẹ nhàng, lại có chút run rẩy, nghe vào đều rợn da gà!
Lưu Tử Tinh xoa xoa cằm, không hổ là người có kinh nghiệm!
Từ Ánh Khai hoảng sợ hét lên: “Ta nói! Ta nói! Ta nói mà!!”
Quân Thiên Tú: “???”
Không đúng?! Thầy giáo có nói với ta nếu đối phương chưa gì đã hét lên thảm thiết khai báo thì đó là giả! Phải tra tấn để cho hắn nói ra sự thật!
“Bốp! Bốp!!” Bàn tay đánh vào hai má âm thanh vang vãng, Quân Thiên Tú lạnh lùng nói: “Ta cho ngươi lươn lẹo! Lươn lẹo!!”
Từ Ánh Khai: “???”
Emma cắt hai cái chân lão tử thật sợ, ta thật khai a!!
Lưu Tử Tinh gật gật đầu: “Rất chuyên nghiệp!”
Ngũ Tà Môn nhóm người: +1 kiến thức kỳ quái!
Lưu Minh lấy ra sổ tay ghi vào trong kinh nghiệm mới nhận được: “Nếu kẻ địch khai báo, đánh trước rồi lại hỏi sau! ”
Quân Thiên Tú đánh một hồi, mặt của Từ Ánh Khai sưng chả khác gì mặt heo, trong miệng điên cuồng lảm nhảm: “Ta thật! Khai! ”
Quân Thiên Tú nhíu mày bẩm bảo lên Lưu Tử Tinh: “Lão đại! Tiểu tử này quá cứng! Có thể cho tiểu đệ mượn thanh đao của ngài được không?”
Lưu Tử Tinh gãi gãi đầu: “Ép cung từ khi nào dùng binh khí?”
“Mỗi nơi tập quán nó khác nhau! Thế giới này người tâm lý quá cứng phải dùng biện pháp mạnh!”

Từ Ánh Khai: Cứng cái * con bà ngươi!
“Keng! Từ Từ Ánh Khai thu được 9999 thù hận điểm!”
Quân Thiên Tú: Thật thơm~~~
Lưu Tử Tinh suy tư một hồi thì gật đầu đưa cho Quân Thiên Tú Nguyệt Sa Đao!
Quân Thiên Tú tiếp nhận thanh đao, sắc mặt lạnh lùng chỉ Từ Ánh Khai: “Hôm nay ngươi nhất định phải nói ra!”
Từ Ánh Khai: “Nói cái beep!! Ta thật kh!.


“Hừ! Da dày đồ vật!! Xoẹt!!!”
Một miếng thịt bay lên!
“Keng! Từ Từ Ánh Khai thu được 999 Thù Hận Điểm!”
Từ Ánh Khai: Ta Hận!!!
1 canh giờ sau!
Từ Ánh Khai cả người không có miếng thịt toàn vẹn khóc không ra nước mắt nói: “Ta khai! Ta thật khai!”
Quân Thiên Tú thỏa mãn gật đầu: “Hắn muốn khai báo!”
Lưu Tử Tinh: “! ”
“Lão Quân này! Ta thấy hắn từ lâu đã muốn khai ra, ngươi kinh nghiệm nhiều năm thực hữu dụng sao?”
Quân Thiên Tú gãi gãi đầu: “Lão đại ngài đừng tâng bốc ta! Ta còn chưa đến nỗi nhiều năm kinh nghiệm đâu! ”
Lưu Tử Tinh nhíu mày: “Ngươi nói ngươi học trường cảnh sát, học tra vấn mà?”
Quân Thiên Tú mặt đỏ lên: “Lão đại! Học tập là một thứ, kiến thức với thực hành nó khác nhau!.


Lưu Tử Tinh: “! ”
Đám người: “! ”
Từ Ánh Khai: Ta Hận!!!
“Keng! Từ Từ Ánh Khai thu được 9999 thù hận điểm!”
Quân Thiên Tú quái dị liếc Từ Ánh Khai, ngay sau đó ánh mắt sáng lên, đây là cách nhanh để kiếm Thù Hận Điểm a!
Hắn bèn hỏi Lưu Tử Tinh: “Lão đại! Ngũ Tà Môn có nơi nào cần người biết tra tấn cùng ép cung không?”
Lưu Tử Tinh: “Cút!”


Bình luận

Truyện đang đọc