Người bị ma ám, có thể nghĩ cách trừ tà hoặc làm phép.
Nhưng ma bị người ám thì phải làm sao?
Sau ngày Úc Tinh ngủ gật trên vai hắn, bóng ma đành phải ra ngoài đóng vai cây xanh ven đường mỗi khi trời mưa. Nhưng dù có đứng dưới mưa bao lâu, hắn vẫn thi thoảng nhớ lại cảm giác kỳ lạ đó.
Lẽ ra theo thời gian, bóng ma sẽ trải qua vô số năm tháng trong quái đàm này, ký ức này sớm muộn gì cũng sẽ phai nhạt.
Nhưng mỗi đêm, Úc Tinh đều xuất hiện dai dẳng.
Họ thường xuyên đi cùng đường, người trước kẻ sau.
Bóng ma cao gầy chân dài đi chậm, Úc Tinh chân ngắn di chuyển nhanh, mỗi lần đều có thể đến cửa thang máy cùng lúc.
Để tránh chạm vào cô, bóng ma cao gầy đành phải co rúm người lại, bám vào trần thang máy.
Nhưng mà chỗ này nhỏ như vậy, bóng ma lại to như vậy, Úc Tinh bấm nút thang máy thì luôn có một hai lần chạm vào hắn.
Bóng ma sẽ như bị ánh nắng thiêu đốt, tức giận nhe răng về phía Úc Tinh sau lưng.
Có hai lần Úc Tinh cảm thấy có gì đó không ổn, định quay đầu lại xem trong thang máy có gì đó hay không, thì bóng ma lại "vèo" một cái chui vào bóng tối.
Bóng ma cũng đã thử đuổi Úc Tinh đi.
Ví dụ như một đêm nọ, trên bức tường ở cổng khu chung cư xuất hiện một dòng chữ viết bằng m.á.u đen:
Đừng, đến, nữa, đến, nữa, chết.
Chữ "chết" đặc biệt hung dữ, m.á.u nhỏ giọt xuống.
Úc Tinh xách đồ ăn đi ngang qua n lần.
Hoàn toàn không để ý đến chữ trên tường.
Hoặc ví dụ như khi đang đi trong đêm tối, bóng ma cao gầy sẽ đột nhiên ghé sát vào Úc Tinh, cố gắng dùng đôi mắt đỏ ngầu của mình để dọa cô bỏ chạy.
Úc Tinh cũng không phải hoàn toàn không có cảm giác.
Thỉnh thoảng, cô có thể cảm thấy hình như có người đang nhìn chằm chằm vào mình.
Cô ngẩng đầu lên nhìn, thấy hai chấm đỏ tươi trên bầu trời đêm.
Úc Tinh rất quen thuộc với thứ này: camera giám sát.
Cô nàng shipper nhỏ bé mặc đồng phục màu vàng chanh dừng lại.
Giơ tay chữ V về phía camera.
…
Thời gian thoắt cái đã sang tháng Tám, không biết từ lúc nào, Úc Tinh đã giao đồ ăn cho khách hàng số điện thoại đuôi 0511 được nửa tháng rồi.
Mỗi tối cô đều đến lấy đồ ăn đúng giờ, các chủ quán gần đó cũng dần quen với đơn hàng kỳ lạ này, không còn dò hỏi Úc Tinh về chuyện khu chung cư Hoàng Tuyền có ma hay không nữa, mỗi lần thấy cô sẽ đưa túi đồ ăn đã đóng gói sẵn.
Thu nhập giao đồ ăn hàng ngày của Úc Tinh d.a.o động từ 80 đến 130 tệ, cộng thêm 120 tệ phí giao hàng của đơn hàng lúc nửa đêm, nếu may mắn thì một ngày có thể kiếm được 250 tệ.
Tiền thuê nhà quý tới vẫn còn xa vời, nhưng việc thu nhập tăng lên chắc chắn là một điều vui vẻ.
Mỗi sáng, khi thức dậy nấu mì, Úc Tinh đều ngân nga hát, tự thưởng cho mình một quả trứng ốp la hạnh phúc.
Cuộc sống sẽ không bao giờ mỉm cười với con người, nhưng cầu vồng sau cơn mưa sấm chớp, lại càng khiến người ta vui vẻ.
Cô kiên nhẫn ghi nhớ sở thích của vị khách hàng kia. Khách hàng cũng không phải lúc nào cũng gọi trà sữa, đôi khi là bánh quy bơ, đôi khi là mì trộn tương. Úc Tinh đã rút ra được quy luật: Khách hàng chỉ gọi đồ ăn ở cửa hàng gần nhất được hiển thị trên ứng dụng giao đồ ăn.
Cô nhớ hắn không ăn cay, không đá, ba phần đường, mỗi lần lấy đồ ăn đều cẩn thận kiểm tra lại hóa đơn một lượt.
Mỗi tối trước khi đi ngủ, Úc Tinh đều thành tâm cầu nguyện: Giá như có thể giao hàng mãi như vậy thì tốt biết mấy.
Chỉ là, rất nhanh, vào cuối tuần đầu tiên của tháng Tám, khi lấy đồ ăn Úc Tinh đã được chủ quán hoa nhắc nhở: "Tinh Tinh, lễ Vu Lan sắp đến rồi, cháu nhớ xem ngày, tối đó thì đừng đi giao hàng nữa."
Lễ Vu Lan chính là ngày lễ ma quỷ trong truyền thuyết.
Trước đây, lễ Vu Lan cũng chỉ là một trong rất nhiều ngày lễ truyền thống. Nhưng kể từ hai mươi năm trước, cứ đến ngày lễ Vu Lan, trên bầu trời sẽ xuất hiện một mặt trăng ma khổng lồ, sáng rực, viền đỏ. Hiện tượng thiên văn dị thường này đã tô thêm màu sắc kinh dị cho ngày lễ vốn đã kỳ quái này.
Dù mê tín hay không, cứ đến ngày này, nhà nhà ở thành phố Lâm Xuyên đều đóng cửa im ỉm, rất ít người ra ngoài. Úc Tinh từ khi có trí nhớ đã rất ấn tượng với mặt trăng ma đó, hồi đi học, ngày này không chỉ không phải học thêm buổi tối, mà ngay cả giáo viên cũng giục học sinh về nhà trước khi trời tối.
Úc Tinh ôm bó hoa đi ra, hơi do dự:
Nếu 0511 gọi đồ ăn vào tối hôm đó, thì có nên giao hay không?
Nếu không giao, thì trong ngày lễ đặc biệt này, e rằng sẽ không có ai nhận đơn vào buổi tối.
Với nỗi lo lắng như vậy, Úc Tinh định nhân lúc giao đồ ăn hôm nay sẽ nói trước với khách hàng.
Rất nhanh, màn đêm buông xuống, trời lại đổ mưa.
Úc Tinh vội vàng lái xe máy điện đến khu chung cư Hoàng Tuyền. Nhưng chắc là do trời mưa đường trơn, phanh xe máy điện cũng không được nhạy lắm, Úc Tinh vội vàng cố gắng giữ xe, nhưng vẫn ngã cả người lẫn xe vào dải phân cách.
May mà mì trộn tương vẫn còn nguyên vẹn, Úc Tinh bò ra khỏi dải phân cách, cổ tay và đầu gối cũng chỉ bị trầy da, rỉ chút máu.
Úc Tinh không để tâm đến vết thương nhỏ đó, khập khiễng đi về phía khu chung cư Hoàng Tuyền.
Nhưng cô không hề chú ý, những giọt m.á.u đang từ từ rỉ ra đã thu hút vô số ánh mắt tham lam.
Hai mươi năm trước, linh dị giáng xuống thế giới này. Mỗi khi trăng ma treo cao, oán khí trong quái đàm này sẽ trở nên rất nồng nặc. Càng gần đến lễ Vu Lan, tất cả oan hồn trong quái đàm này sẽ càng ngày càng đói khát. Nhưng ngoài việc nuốt chửng lẫn nhau, chúng căn bản không tìm được thức ăn nào khác, m.á.u thịt trở thành thứ mà chúng khao khát nhất.
Vừa bước vào, mùi m.á.u trên người Úc Tinh đã lan tỏa ra.
Đám oan hồn trở nên kích động. Nếu không phải trên người Úc Tinh còn có mùi của bóng ma cao gầy kia, khi đi qua bụi cỏ, cô đã bị xé xác ngay lập tức.
…
Hôm nay, bóng ma cao gầy cũng xuất hiện sớm hơn mười mấy phút.
Trăng ma sắp đến, lượng thức ăn của hắn tăng lên rất nhiều, dù đã ăn rất nhiều oan hồn, nhưng vẫn rất đói, rất đói, nên hắn tỉnh dậy sớm hơn ngày thường.
Vì hôm nay đến sớm hơn Úc Tinh, bóng ma cao gầy định vào trước để giành thang máy.
Nhưng hôm nay đợi rất lâu cũng không nghe thấy tiếng bước chân của Úc Tinh vang lên.
Chắc là c.h.ế.t rồi.