LONG VŨ PHI THIÊN

“Ha hả Thực cũng là giả, mà giả cũng là thực” ‘Long Tại Vũ’ khẽ cười một tiếng “Nói không chừng, hiện tại bảo bối của ngươi đang trên giường cùng ‘ngươi’ a ”

“Ngươi!!!” Phi Long Liệng Thiên rống giận một tiếng “Ta giết ngươi!”

“Ha ha, ngươi tới đi, ta chính là dùng gương mặt bảo bối của ngươi, ngươi nỡ lòng sao?” ‘Long Tại Vũ’ đem mặt để sát vào Phi Long Liệng Thiên “Ngươi thực sự giết được ta sao? Phụ thân, người đã nói sẽ bảo vệ ta.”

“Ta...” Phi Long Liệng Thiên biểu tình cứng đờ, hắn đích xác không thể xuống tay với Vũ nhi. Nhưng đây là giả a! Không đúng, Vũ nhi bị Lãng Dương khống chế! Chẳng lẽ là thật?

“Hắc hắc.” ‘Long Tại Vũ’ choàng hai tay qua cổ Phi Long Liệng Thiên “Ngươi thật sẽ giết ta sao? Ngươi đã nói phải bảo vệ ta cả một đời.” “Vũ nhi!” Phi Long Liệng Thiên ôm lấy ‘Long Tại Vũ’ “Ta sẽ bảo vệ ngươi, vĩnh viễn bảo vệ ngươi!”

“Ngu ngốc!!! Đồ ngu ngốc!!!” Bên này Long Tại Vũ khó thở giơ chân “Con mẹ nó Phi Long Liệng Thiên, ngay cả đứa con của mình còn không nhận ra, còn nói cái mẹ gì bảo vệ ta!”

“Như thế nào? Đau lòng?” Lãng Dương một tay chế trụ Long Tại Vũ “Để bọn họ ở chung không tốt sao?”

“Tốt cái huyệt khẩu!” Long Tại Vũ tức giận mắng một tiếng “Trương Dương, nếu ngươi không dừng lại, ta sẽ trở mặt!” style="display:inline-block;width:300px;height:250px" data-ad-slot="7309093013"> (adsbygoogle=window.adsbygoogle||[]).push({});“Được rồi, được rồi.” Lãng Dương bất đắc dĩ trở mình trợn trắng mắt “Quả nhiên không có giấu được ngươi.”

“Hừ.” Long Tại Vũ tức giận quay đầu “Nếu ngươi muốn giết ta thì đã giết rồi, còn chờ đến bây giờ sao?”

“Ngươi thông mình như vậy làm gì?” Lãng Dương hiếm khi đứng đắn mở miệng “Bất quá, những gì ta vừa nói đều là sự thật. Trừ bỏ chuyện Ma Tuyệt còn chưa chết ra, những cái khác đều là sự thật!”

“Hai người bọn họ thực sự huyết tẩy Ma giới?” Long Tại Vũ nhíu mày “Tổn thương tới trình độ nào?”

“Bị hủy hơn phân nửa.” Lãng Dương sờ sờ cái mũi “Ma Tuyệt tuy rằng không chết nhưng bị trọng thương, chỉ có ngươi mới có thể cứu hắn! Vài năm nay, mạng của hắn cứ như chỉ mành treo chuông.”

“Ta?” Long Tại Vũ khó tin, chỉ vào mũi mình “Ta có khả năng đó?”

“Đi cầu phụ thân tâm ngoan thủ lạt của ngươi a!” Lãng Dương nói ra lời này không khỏi nghiến răng nghiến lợi “Tên hỗn đản đó cư nhiên đem long khí của mình truyền vào cơ thể Ma Tuyệt. Nếu không phải ta với ngươi ít nhiều cũng là cùng cha khác mẹ, chỉ sợ đã không cứu được Ma Tuyệt.”

“Ngươi... ngươi thực sự thích hắn?” Long Tại Vũ yếu ớt hỏi “Ngươi không nói đùa chứ?”

“Ta hay nói đùa lắm sao?” Trên trán Lãng Dương gân xanh nổi lên.

“Ha ha, vậy có thể xua tan sương mù dày đặc kia không?” Long Tại Vũ cười gượng.

“Không được, ta muốn cho bọn họ chịu chút đau khổ.” Lãng Dương tính trẻ con quay đầu nhắm mắt “Thuận tiện cho người nhìn xem bộ mặt thật của tên Phi Long Liệng Thiên kia!”

“Ta hiện tại mới phát hiện người ngây thơ như vậy.” Long Tại Vũ rất muốn gõ đầu Lãng Dương.

“Ta ngây thơ đó, thì sao? Vài năm này, ta luôn phải đề phòng lo lắng, đương nhiên ta cũng sợ a!” Lãng Dương có chút ủy khuất mở miệng “Ngươi cũng không ngẫm lại xem, chúng ta vẫn luôn trốn sự tra xét của Phi Long Liệng Thiên cùng Long Tứ, hơn nữa a, ta còn luôn pahir mang theo Ma Tuyệt đang hôn mê đó!”

“Hảo, ta biết ngươi ủy khuất.” Long Tại Vũ đỡ lấy cái trán “Đơin lát nữa ta nói hắn đem long khí trong người Ma Tuyệt lấy ra, là được chứ gì?”

“Còn phải thả cho chúng ta đi.”

“Ngươi nói thật vô nghĩa!” Long Tại Vũ thần tình hắc tuyến. Đem long khí rút ra còn không tương đương với thả bọn họ hay sao?

“Lỡ như tên Phi Long Liệng Thiên đê tiện kia đổi ý thì sao?” Lãng Dương dùng sức gõ đầu Long Tại Vũ “Hắn chỉ đối tốt với ngươi mà thôi!”

“Ngươi nói cũng đúng, ta đích xác chỉ đối tốt với con ta mà thôi!” Thanh âm phía sau truyền đến làm cho Lãng Dương hoảng sợ.

“Ngươi... ngươi như thế nào lại...” Lãng Dương nuốt nuốt nước miếng, hắn không nghĩ Phi Long Liệng Thiên sẽ phát tan ảo cảnh của hắn nhanh như vậy.

“Hừ, một cái ảo thuật nho nhỏ mà thôi!” Thân ảnh Long Tứ cùng Đế Uyên cũng cùng lúc xuất hiện, chính là Long Tứ nhìn qua có chút thê thảm.

“Ảo thuật, ngươi còn không phải thảm như vậy!” Long Tại Vũ dùng ánh mắt cực kỳ khinh bỉ nhìn Long Tứ “Ngươi nhìn phụ thân xem, cũng không thảm như ngươi.”

“Câm miệng, câm miệng!!!” Long Tứ hổn hển mở miệng “Nếu không phải ta đem Uyên Uyên trở thành... cũng sẽ không thảm như vậy.”

“Trở thành cái gì?” Long Tại Vũ tò mò mở miệng.

“Bảo bối nhi, không cần nói sang chuyện khác.” Phi Long Liệng Thiên cười tủm tỉm mở miệng “Hiện tại chúng ta nói chuyện chính đi.”

Lãng Dương lập tức đem ánh mắt cầu cứu hướng tới Long Tại Vũ. Hắn cũng không muốn bị ba tên cuồng nhân đang nổi giận giết a! Hơn nữa, hai người trong đó còn là long tộc a.

Bình luận

Truyện đang đọc