MA ĐẠO TỔ SƯ NGOẠI TRUYỆN NHÂN VẬT



"Nguỵ Công Tử, Vong Cơ sống lại ngươi nắm mấy phần"Nguỵ Vô Tiện ánh mắt vô cùng kiên định, cất lời: "Trạch Vu Quân, nếu tìm được một phần hồn kia của hắn, thì ta nắm chắc tám phần"Một câu này của hắn liền làm cho người trước mặt trở nên vô cùng an tâm, điều lo lắng trong lòng cuối cùng cũng được buông xuống, Nguỵ Vô Tiện dùng cơm xong liền đi chơi đùa cùng hai tiểu bạch thỏ, đem chúng nó lại gần chỗ Lam Trạm, ở một bên cạnh hắn chơi đùa, tựa như người nọ chỉ đang nằm ngủ.


Ngày mai hắn liền phải rời xa người nọ rồi, không biết đến khi nào mới có thể quay về gặp hắn.

Tìm một tàn hồn, thật sự rất khó.Giờ Hợi cuối cùng cũng đến, môn sinh Lam Gia hầu như đều chìm vào giấc ngủ, Lam Hi Thần nhẹ nhàng bước đến tĩnh thất, cùng Nguỵ Vô Tiện đưa thi thể Lam Vong Cơ vào trong Hàn Đàm Động, thi thể của Lam Vong Cơ được đặt trên một tảng đá tương đối bằng phẳng ở trong động, Nguỵ Vô Tiện liền nhanh chóng dùng nguyên thần của mình tạo một kết giới bao bọc lại thi thể Lam Vong Cơ, kết giới này ngoài hắn ra không có ai có thể phá bỏ, chỉ khi hắn không còn tồn tại trên cõi đời này nữa thì kết giới mới biến mất được."Lam Trạm, chờ ta"Lam Hi Thần có ý muốn giúp Nguỵ Vô Tiện rời ra khỏi Cô Tô nhưng liền bị hắn từ chối.


Ngựa quen đường cũ, những chuyện trèo tường trốn ra ngoài như thế này khi hắn đến đây học đã không ít lần làm qua, bây giờ làm lại vẫn rất vô cùng thành thục.

Nhảy ra khỏi Cô Tô rồi, hắn chợt xoay người nhìn lại một chút, nơi đài cao mái ngói kia chính là nơi lần đầu hắn gặp Lam Trạm.

Lúc ấy hắn cũng chỉ mới là tiểu thiếu niên Nguỵ Vô Tiện đại đệ tử tại Vân Mộng Giang Thị, chàng thiếu niên trẻ vô tư nghịch ngợm.


Năm ấy, người nọ cũng mười lăm mười sáu tuổi như hắn đã trở thành Hàm Quang Quân thiếu niên trẻ tuổi anh tuấn vô cùng, tiếng tốt vang xa, không ai không biết đến Vân Thâm Bất Tri Xứ có cặp huynh đệ Cô Tô Song Bích..


Bình luận

Truyện đang đọc