MA THẦN MÁU

Tôi cả ngày đi trợ giảng ở lớp học Pháp Sư Tự Nhiên, nhưng tâm hồn thì luôn nghĩ về chuyện đêm qua.

"Đêm qua thật tuyệt vời." - Tôi hồi tưởng trong đầu ký ức mỹ hảo tươi đẹp.

"Nhưng khi Hoàng Hoa tỉnh lại thì nàng sẽ giết mình là cái chắc, có lẽ nên bỏ trốn." - Tôi bắt đầu suy nghĩ về phương pháp đánh bài chuồn.

"Không được! Nam nhi đại trượng phu, không thể chơi xong dong được, tối nay đi tạ lỗi với nàng vậy." - Nhưng rồi tôi lại gạt phăng ý nghĩ đó ra khỏi đầu.

Buổi tối tôi đi về nhà, trong lòng ngập tràn lo lắng.

Khi thấy Hoàng Hoa đang đứng trước cửa phòng đợi mình, tôi liền muốn xoay đầu chạy trốn, nhưng đã bị một bàn tay màu vàng khổng lồ tóm lại.

Hoàng Hoa kéo tôi lại gần nàng.

"Đệ tính chạy đi đâu vậy? Sợ tỷ ăn thịt đệ sao?" - Hoàng Hoa âm trầm hỏi, tên sắc quỷ này vừa thấy nàng liền muốn bỏ chạy, khiến nàng vô cùng tức giận.

"Học tỷ đừng tức giận, đệ sai rồi, tỷ muốn chém muốn giết đều được." - Tôi tỏ ra ăn năn hối cải, hy vọng Hoàng Hoa tha cho mình một mạng.

Nhìn nét mặt của Tà Huyết khiến Hoàng Hoa phì cười.

"Sau chuyện đêm qua, chàng vẫn gọi ta là học tỷ sao?" - Hoàng Hoa đầy ẩn ý hỏi.

Nghe giọng nói của nàng, tôi biết nàng sẽ không giết mình ngay bây giờ.

"Hoàng Hoa thân yêu, nàng có thể thả ta ra được không?" - Tôi liền dịu giọng năn nỉ.

Hoàng Hoa liền thu hồi ma thuật, nhưng lần này nàng không ném tôi xuống đất mà đặt tôi xuống từ từ.

"Theo thϊế͙p͙." - Hoàng Hoa nhẹ nhàng nói, tôi liền đi theo nàng.

Bên trong phòng của Hoàng Hoa bây giờ tràn ngập những cánh hoa nhỏ màu vàng rơi trêи nền nhà.

Trêи cái bàn ngọc bày biện những bát canh màu đỏ và vàng nhạt, với hoa và ánh nến lung linh.

"Sau khi bị mình cưỡng hϊế͙p͙, nàng không giết mình mà còn bày biện những thứ này."

"Chẳng lẽ là cho mình ăn bữa ăn cuối cùng trước khi hiến tế mình."

Tôi hồi tưởng lại cuộc nói chuyện của ba vị học tỷ, Hoàng Hoa chính là muốn dùng tôi làm một thí nghiệm nào đó nên mới câu dẫn tôi.

"Thôi kệ, ăn ngon một bữa trước khi chết vậy."

Tôi liền ngồi xuống bàn ăn cùng Hoàng Hoa. Khuôn mặt của nàng bây giờ ôn nhu dịu dàng, giống như một người vợ hiền từ, đang múc canh sang một cái bát.

"Chàng ăn đi." - Hoàng Hoa nhẹ nhàng đưa bát canh máu cho tôi. Nhưng tôi chìm đắm trong vẻ đẹp của nàng, chỉ mải mê nhìn ngắm.

"Chàng ăn đi chứ, bộ chê thức ăn thϊế͙p͙ nấu hả?"

"Không, là do ta mải nhìn nàng thôi."

Tôi liền bưng tô canh máu lên muốn một hơi uống cạn. Nhưng chỉ mới uống ngụm đầu tiên thì mặt tôi đã tái mét, thứ này chắc chắn là canh muối chứ không phải canh máu, tô canh này mặn chát chúa, phải vô cùng cố gắng tôi mới uống hết được.

"Ngon...ngon lắm..." - Hai mắt tôi rưng rưng muốn khóc, cổ họng đắng chát vì mặn.

"Thật sao?" - Hoàng Hoa rất vui vẻ khi được tôi khen, nàng cũng liền bưng tô canh của nàng lên uống.

"Phụt..." - Hoàng Hoa liền phun ra ngụm canh nàng vừa uống.

"Sao chàng có thể uống hết thứ này vậy? Có lẽ thϊế͙p͙ bỏ nhầm muối thay vì bỏ đường vào canh." - Hoàng Hoa vừa lấy một cái khăn nhỏ lau miệng vừa giải thích.

"Ta thấy rất ngon, chỉ cần do nàng nấu thì món nào ta cũng cảm thấy là món ăn ngon nhất trêи đời." - Tôi đành phải nói dối Hoàng Hoa, trong trường hợp này nếu nói thật chắc chắn sẽ rất thảm.

Hoàng Hoa cười e lệ, trong lòng nàng tràn ngập hạnh phúc khi được tình lang khen.

Nhìn nét mặt của Hoàng Hoa khiến Tà Huyết sắc niệm bạo phát, hắn liền ôm thân thể nhu mềm của Hoàng Hoa vào lòng.

Hoàng Hoa hai mắt khép hờ, nhẹ nhàng đón nhận những cử chỉ âu yếm của hắn.

Hắn dùng môi của hắn áp lên môi nàng hôn ngấu nghiến, tham lam ʍút̼ lấy những múi môi như cánh hoa của nàng, hơi thở của Hoàng Hoa thơm ngát như hoa Kim Cúc, khiến Tà Huyết say mê hút vào miệng.

Tà Huyết dùng lưỡi nhẹ nhàng tách hai hàng răng đều tăm tắp, trắng như ngọc trai, chiếc lưỡi của hắn chui vào miệng nàng, hung hăng ʍút̼ lấy chiếc lưỡi nhỏ nhắn ngọt ngào của nàng, thưởng thức dịch mật ngọt từ miệng mỹ nhân.

Hôm qua hắn sợ đánh thức nàng dậy, nên chỉ dám vụng trộm thưởng thức nàng, hôm nay Hoàng Hoa chủ động câu dẫn hắn, hắn liền âm thầm thề sẽ ăn nàng sạch sẽ, hưởng thụ cơ thể ôn nhu của nàng thật lâu rồi mới để nàng hiến tế hắn.

Hoàng Hoa cũng nồng nhiệt đáp lại nụ hôn của Tà Huyết, hôm nay nàng đã suy nghĩ thông suốt, nếu hắn chỉ yêu sắc đẹp của nàng, thì nàng sẽ dùng hơn mười loại ma pháp, cấm thuật, bí thuật để khiến hắn yêu nàng mãi mãi. Sau đó nàng sẽ có thể yên tâm Tà Huyết sẽ vĩnh viễn không phản bội nàng được.

Tà Huyết dùng tay cởi những nút áo, nhẹ nhàng kéo dây áo yếm, lớp áo ngoài và chiếc yếm nhỏ màu vàng của nàng dễ dàng rơi xuống, để lộ làn da trắng trẻo mịn màng, đôi gò bồng đảo no đủ căng tròn.

Bàn Tay Tà Huyết di chuyển tới cặp nhũ phong, nhẹ nhàng vuốt ve đôi gò bồng đảo, sau đó dùng tay nắn bóp bầu иɦũ ɦσα vừa săn chắc vừa mềm mại, xúc cảm tuyệt vời lan truyền từ tay khiến Tà Huyết sảng kɧօáϊ.

Hắn ʍút̼ môi nàng thật chặt, rồi nhẹ nhàng tách rời, hắn từ từ hôn xuống cổ của nàng, khiến nàng cảm thấy nhột nhạt, nhẹ giọng nỉ non.

"Thϊế͙p͙ yêu chàng..."

Nghe thấy lời yêu thương của mỹ nhân, Tà Huyết ɭϊếʍ nhẹ lên cổ nàng, rồi ɭϊếʍ xuống dưới, đầu lưỡi hắn chạm vào bầu ngực sữa thơm ngào ngạt, dùng lưỡi vẽ một vòng tròn lên bầu иɦũ ɦσα của nàng, rồi ngậm lấy viên trân châu hồng phấn, nhẹ nhàng bυ" ʍút̼.

Đầu lưỡi hắn vân vê viên trân châu nhỏ, khiến nó dần se cứng. Tà Huyết ngậm chặt lấy viên trân châu, ʍút̼ thật mạnh, dòng sữa non tiết ra từ bầu иɦũ ɦσα của Hoàng Hoa bị hắn ʍút̼ một cách mê say.

Hành động của hắn làm Hoàng Hoa rêи rỉ, thở dốc liên tục, hơi thở dồn dập của nàng nóng bỏng rạo rực.

Tà Huyết ôm lấy chiếc eo nhỏ nhắn của nàng, bế nàng rời khỏi ghế, đi lại chiếc giường ngọc cách đó không xa.

Hắn nhẹ nhàng đặt Hoàng Hoa nằm lên giường, thân thể mềm mại của nàng lúc này đã bị hắn kϊƈɦ thích khiến cho toàn thân ửng hồng, khuôn mặt giai nhân e thẹn.

"Chàng thật là hư..." - Hoàng Hoa nhẹ giọng trách móc.

"Nam nhân không hư nữ nhân không yêu mà." - Hắn cười ɖâʍ đãng đáp lại nàng.

Tà Huyết nhẹ nhàng kéo chiếc váy đã tuột tới tận hông của Hoàng Hoa, rồi nhẹ nhàng rút dây cởi luôn nội khố của nàng.

Hoàng Hoa e lệ khép chặt hai chân, cố gắng che chắn khu vực thần bí khỏi ánh mắt của hắn.

"Chàng đừng nhìn..." - Hoàng Hoa nhẹ giọng nỉ non.

"Được, ta không nhìn."

Hắn liền leo lên giường, nằm đè lên thân thể ôn nhu của Hoàng Hoa, tiếp tục hôn đôi môi đỏ mọng của nàng.

Bàn tay hắn thuần thục vuốt ve cặp đùi trơn láng săn chắc của Hoàng Hoa, sau đó từ từ vuốt tới khu vực thần bí của nàng, nhẹ nhàng vuốt ve những cánh hoa bên ngoài, bàn tay hắn tràn ngập năng lượng sống, thông qua tiếp xúc da thịt, truyền vào trong người Hoàng Hoa, khiến nàng đê mê hạnh phúc, hai mắt mê ly nhắm nghiền lại.

Ngón tay hắn trơn trượt khẽ chạm vào khe sâu thần bí, bên dưới nàng đã sớm ướt đẫm, khiến ngón tay hắn dễ dàng chui vào bên trong.

"Ân...ân..." - Hoàng Hoa nhẹ giọng rêи rỉ.

Ngón tay hắn thuần thục lay động, khám phá nơi thần bí của nàng, hai nhón tay chà sát lên những vách thịt, năng lượng sống tỏa ra dào dạt khiến Hoàng Hoa run rẩy.

Chẳng mấy chốc nàng đã bị hắn đánh bại, toàn thân run rẩy không ngừng mà tiết thân.

"Chàng thật lợi hại..."

Hoàng Hoa ôm chặt lấy đầu của hắn, thì thào vào tai.

"Giờ mới là lúc cho nàng thưởng thức món chính nha." - Tà Huyết cười ɖâʍ đãng, hắn thích nhất là dùng tay hoặc miệng lưỡi kϊƈɦ thích những cô gái, khiến họ tiết thân một lần rồi mới thật sự thưởng thức họ.

Hắn nhanh nhẹn tự cởi quần áo, kề ngọc hành vào khe nhỏ của nàng, từ từ thấm đẫm côn thịt bằng chính thứ nước nàng vừa tiết ra.

Sau đó Tà Huyết hung hăng đâm ƈôи ȶɦịt vào bên trong cửu u ma động, khiến những vách thịt trong mật huyệt bị kéo căng.

"A...tại sao lại lớn như vậy?" - Hoàng Hoa thảm thiết rêи rỉ, hôm qua nàng đã cùng hắn ân ái, nhưng thứ đó của hắn hôm nay lớn hơn hôm qua rất nhiều, khiến nàng như sắp nổ tung.

"Ta còn có thể khiến nó biến lớn hơn nữa, nàng muốn thử không?" - Tà Huyết ɖâʍ đãng hỏi, hôm qua hắn sợ sẽ đánh thức Hoàng Hoa dậy, nên cực lực khống chế kϊƈɦ thước ƈôи ȶɦịt nhỏ hơn bình thường, hắn còn có khả năng điều khiển máu trong cơ thể tiếp tục truyền tới ƈôи ȶɦịt để nó lớn hơn nữa, nhưng nếu làm như vậy thì những cô vợ của hắn không ai chịu nổi.

"Không...không muốn, chàng làm nó nhỏ lại đi, thϊế͙p͙ chịu không nổi đâu." - Hoàng Hoa cắn răng nói.

Nhưng Tà Huyết không làm theo, hắn chính là muốn ăn nàng, ăn đến tận xương tủy.

Hắn bắt đầu di chuyển, thôi động ngọc hành to lớn liên tục ra ra vào vào trong cơ thể của Hoàng Hoa, mỗi lần hắn thúc đẩy thì đầu ƈôи ȶɦịt đều đâm sâu tới tận hoa tâm, khiến toàn thân nàng run lên bần bật. Khiến cho nàng vừa đau vừa sướиɠ, rêи rỉ không ngừng.

"A...A...A...Chàng làm ơn nhẹ nhàng, thϊế͙p͙ thực sự chịu không nổi." - Hoàng Hoa nhẹ giọng van xin.

Nhưng Tà Huyết phớt lờ nàng, tiếp tục ra sức thúc đẩy cơ thể, mỗi lần như vậy đôi gò bồng đảo của Hoàng Hoa lại lắc lư vô cùng mê người.

Hắn liền nắm lấy bầu иɦũ ɦσα nàng, ra sức nắn bóp.

"Ư...ư...ư..." - Hoàng Hoa rêи rỉ, hai hàng lệ chảy xuống từ khóe mắt của nàng, hôm qua Tà Huyết vô cùng nhẹ nhàng, khiến nàng thoải mái vô cùng, hôm nay lại thô bạo khiến nàng đau muốn chết. Nhất là khi nãy nàng vừa mới tiết thân, bên dưới đang vô cùng nhạy cảm.

Nhưng sau mười phút thì nàng cũng quen với sự thô bạo của hắn, hoa tâm bị đầu khất đâm trúng run rẩy liên tục, truyền về những xúc cảm khiến nàng tê dại, cơn đau cũng biến mất, nàng chỉ muốn hắn đâm nàng mạnh hơn nữa.

"Thϊế͙p͙ sướиɠ quá...chàng thật tuyệt vời..." - Hoàng Hoa rêи rỉ trong cơn kɧօáϊ lạc, bên dưới của nàng bây giờ thả lỏng, đón nhận ƈôи ȶɦịt to lớn không ngừng dao động.

Tà Huyết nghe thấy tiếng rêи rỉ hạnh phúc của Hoàng Hoa thì đắc ý vô cùng, càng ra sức thúc đẩy.

Hai người ân ái đến tận nửa đêm, Hoàng Hoa tiết thân không biết bao nhiêu lần, thân thể mỏi nhừ thì Tà Huyết mới ghì chặt lấy nàng, phun dương tinh vào bên trong mật huyệt ướt át.

Hắn xoay người Hoàng Hoa nằm lên người hắn, để nàng tựa lên hắn giúp nàng dễ thở hơn.

"Nàng thật là tuyệt vời." - Tà Huyết hôn nhẹ lên môi của Hoàng Hoa rồi nói thầm vào tai nàng, khiến Hoàng Hoa ửng hồng khuôn mặt.

"Thϊế͙p͙ muốn làm một việc, chàng nằm yên nhé." - Hoàng Hoa chợt nhớ ra việc quan trọng phải làm.

Nghe nàng nói thì tôi biết tử kỳ của mình đã đến, nàng chuẩn bị dùng tôi làm thí nghiệm nào đó.

Nhưng với tôi thì nàng đã trao thân cho mình, để cho nàng lợi dụng mình một chút cũng không sao, dù có chuyện gì xảy ra thì tôi cũng sẽ hồi sinh lại được.

"Nàng làm đi." - Tôi nhẹ giọng trả lời.

Hoàng Hoa nằm trêи người Tà Huyết, ngón tay nàng nhỏ máu, đang viết vẽ Si Tình Chú lên ngực hắn, loại Cấm Chú này chính là nhân lúc tinh thần và sức lực của người bị nguyền rủa suy yếu sau khi giao hoan, thì sẽ xâm nhập vào trong tim hắn, khiến hắn nhớ mãi không quên cảm giác hạnh phúc khi cùng nàng ân ái, từ đó mà khiến hắn si mê nàng vĩnh viễn.

Tôi lặng lẽ nhìn Hoàng Hoa hiến tế mình, thứ nàng vẽ là một ma trận đỏ máu, dù không biết nó là gì, nhưng chắc chắn là ma trận hiến tế.

Sau một lúc thì Si Tình Chú cũng hoàn thành, ẩn sâu vào trong tim của Tà Huyết.

"Sao mình không cảm thấy gì khác cả vậy? Hiến tế thất bại rồi sao?" - Sau khi ma trận hoàn thành, tôi vẫn không bị gì cả, không có đau đớn kịch liệt, không bị rút sạch sự sống, cũng không bị mổ ngực moi tim, chỉ cảm thấy toàn thân ấm áp thư thái.

Tôi vô cùng ngạc nhiên trước kết quả này.

"Chết tiệt! Hiến tế thất bại thì người thi thuật sẽ bị lời nguyền cắn trả."

"Ác Quỷ Biến Hình!"

Tôi liền biến thành hình dạng ma quỷ của mình, đè Hoàng Hoa nằm xuống, tự cắt cổ tay đổ máu vào miệng của nàng.

Hoàng Hoa hoang mang vô cùng khi thấy tình lang đột nhiên biến thành hình dạng ma quỷ của hắn.

Chỉ thấy hắn cắt tay đổ máu vào miệng ép nàng uống, máu của hắn có vị rất ngọt, nên Hoàng Hoa cũng dễ dàng uống hết, dòng máu của hắn chạy khắp bên trong cơ thể nàng khiến nàng cảm thấy thoải mái vô cùng.

"Chàng làm gì vậy?" - Hoàng Hoa lo lắng hỏi.

"Nàng không sao chứ? Không bị thương ở đâu chứ? Linh hồn có bị thương không?" - Tôi lo lắng hỏi lại nàng.

"Sao thϊế͙p͙ lại bị thương được chứ?" - Hoàng Hoa trả lời, nàng không hiểu sao hắn lại hỏi như vậy.

"Không phải nàng vừa hiến tế ta thất bại sao?" - Tôi chất vấn.

"Sao thϊế͙p͙ lại hiến tế chàng được? Chàng đang nói gì vậy?" - Hoàng Hoa trợn tròn hai mắt, vô cùng ngạc nhiên hỏi lại.

"Không phải nàng sai Hỏa Linh và Thủy Linh câu dẫn ta sao? Còn treo thưởng một bảo vật nữa" - Tôi kể lại việc tôi nghe mấy vị học tỷ nói chuyện với nhau.

Hoàng Hoa ngẫm nghĩ một lúc, đúng là mấy ngày trước nàng có treo thưởng như vậy thật.

"Nhưng thϊế͙p͙ chỉ muốn trêu chọc chàng thôi, tuyệt đối không hề có ý hại chàng. Ai bảo chàng đáng ghét háo sắc như vậy. Thϊế͙p͙ chỉ muốn trừng phạt chàng một chút mà thôi." - Hoàng Hoa nỉ non giải thích.

"Vậy ma trận nàng khắc vào người ta lúc nãy là gì?"

"Là Si Tình Chú, thϊế͙p͙ chỉ muốn chàng mãi mãi yêu thϊế͙p͙." - Khuôn mặt Hoàng Hoa ửng đỏ nói ra, nàng rúc đầu vào ngực tôi, ôm tôi thật chặt.

"Làm ta sợ muốn chết, ta còn tưởng là nàng muốn hiến tế ta đây." - Tôi bật cười, thở phào nhẹ nhõm, hóa ra tất cả chỉ là do tôi tự suy diễn lung tung.

Tôi ôm hôn Hoàng Hoa thắm thiết, sau một lúc trong phòng lại một lần nữa vang lên tiếng rêи rỉ mê người của nàng.

Bình luận

Truyện đang đọc