MẪN NHI, EM ĐỪNG HÒNG CHẠY THOÁT!


Cả hai cùng Đại Lan đi vào trong nhà, Đại Lan vừa đi vừa khẽ nhắc nhở cô: "Mẫn Nhi! Cẩn thận với Tuyết Đồng và vệ sĩ thân cận cô ta một chút.

"
Nói xong thì Đại Lan đi trước, Ngạo Thiên cùng A Mẫn đi theo phía sau.

Anh cũng ôm eo cô sau đó nói nhỏ: "Đại Lan và Tiểu Lan nhắc nhở gì em cứ chú ý một chút.

Hai người họ rất nhạy, nếu không ổn thì cứ ở sau lưng tôi"
A Mẫn cười cười nhưng không nói gì, cả hai vào đến phòng khách thì cô cúi chào lễ phép: "Chào mọi người!"
"Cô gái này là! "
Tô Hiệu thấy A Mẫn đứng cạnh Ngạo Thiên thì thắc mắc.

Lúc này Tuyết Đồng mới lên tiếng: "Đây lA Mẫn Nhi, bạn của Ngạo Thiên đó ba"
Tô Hiệu gật đầu sau đó nhìn Ngạo Thiên: "Bạn bè có vẻ khá thân mật đấy! Nghe nói cháu cũng nhiều lần vì cô gái này mà gây không ít động tĩnh nhỉ?"
Lời của Tô Hiệu giống như đang chất vấn Ngạo Thiên vậy.

Cũng phải thôi! Ai đời lại để con gái mình chịu thiệt thòi khi người ta không xem trọng con gái mình chứ.

Ngạo Thiên ngồi xuống ghế cạnh Long Ngạo Vương thuận tay kéo A Mẫn ngồi gần khiến cô không biết phải làm sao.

Lúc này mà giữ khoảng cách thì sẽ bị nghỉ ngờ, không giữ khoảng cách cũng có vấn đề.

Thiên Như nhìn Tô Hiệu lên tiếng: "Thằng bé lớn rồi, nó sẽ tự biết hậu quả những chuyện nó làm.

Chuyện hôn sự!
Tôi nghĩ là nên dừng lại, như vậy sẽ tốt cho con gái ông hơn.

"

"Bác gái! Tại sao lại hủy hôn lễ ngay lúc này? Chẳng phải hôn lễ sẽ được diễn ra vào cuối năm sao? Hay là!
Vì cô gái đó!?"
Tuyết Đồng đặt nhiều câu hỏi nhìn Thiên Như, thật sự không thể ngờ được bà lại không giúp cô ta.

Lúc này Kỳ Thiên Như mới nhìn Ngạo Thiên, anh hiểu ý mới lên tiếng: "Mẫn Nhi là vợ hợp pháp!"
Chỉ nói vỏn vẹn vài từ mà đã khiến Tô Tuyết Đồng bất ngờ đến mức không thể tin được.

Rốt cuộc A Mẫn đã làm gì khiến cho Ngạo Thiên say mê như vậy.

Tô Hiệu lúc này giữ chút bình tĩnh cuối cùng nhìn Ngạo Thiên: "Hôn sự này không chỉ một câu của cháu mà có thể hủy bỏ.

Vợ hợp pháp thì đã sao? Chỉ bằng lời của cháu cũng không thể chứng minh được gì"
"Chờ chút!"
Ngạo Thiên nói rồi rời khỏi sofa phòng khách đi lên lầu.

Lúc này A Mẫn mới nhìn Tô Hiệu: "Nếu có giấy chứng nhận thì bác và con gái bác sẽ đồng ý hủy hôn lễ đúng không?"
"Không đời nào! Tô Tuyết Đồng tôi mới là vợ của Ngạo Thiên.

Cô có tư cách gì mà giành anh ấy với tôi hả?"
Tuyết Đồng tức giận nhìn A Mẫn nhưng cô vẫn điềm nhiên trả lời: "Vì tôi là vợ hợp pháp, còn cô thì không.

"
Câu trả lời này cho thấy A Mẫn không phải là người dễ bị hạ gục.

Nhưng Tuyết Đồng vẫn cứ cố chấp mà nhìn cô bằng ánh mắt phẫn nộ: "Tốt nhất là cô nên giữ vững ý nghĩ như vậy đi, đừng để một ngày nào đó vụt mất vị trí này đấy: Lời lẽ đanh thép này đích thị là nhắm vào A Mẫn rồi, cô nghe vậy thì cũng giữ thái độ hòa nhã mà nhìn Tuyết Đồng: "Cảm ơn Tô tiếu thư đã có lòng nhắc nhở!"
"Cô! "
Tuyết Đồng tức nói không nên lời, nếu như không vì ba mình thì cô ta đã không ngần ngại lao vào đánh A Mẫn rồi.

Ngạo Thiên đúng lúc đi xuống lầu đặt một bản hồ sơ lên bàn sau đó nhìn về phía Tuyết Đồng: Đây là giấy chứng nhận kết hôn!"
Tuyết Đồng cầm lên lật xem mà không tin vào những gì đang diễn ra.

Tại sao người đó lại là A Mẫn, rõ ràng Tuyết Đồng cô mới là người đến trước.

Tuyết Đồng tức giận xé nát tờ giấy: Không thể nào! Ngạo Thiên! Rõ ràng là em đến trước, tại sao cô ta lại có được anh chứ?"
"Tuyết Đồng! Bình tĩnh lại chút đi con.

Có chuyện gì có thể ngồi xuống giải quyết, đừng nóng vội như vậy"
Tô Hiệu kéo tay Tuyết Đồng ngồi xuống điềm tĩnh.

Từ sau khi Ngạo Thiên và A Mẫn ngồi đây thì vợ chông Ngạo Vương và Thiên Như đều không xen vào.

Đối với bọn họ trước giờ đều không xen vào chuyện riêng của con mình, nhất là tình cảm.

Tuyết Đồng chất vấn A Mẫn cũng rất đúng, đều này A Mẫn đồng cảm.

Nhưng một cuộc hôn nhân chỉ xem mối quan hệ và tiền tài thì không có hạnh phúc.

Hơn nữa Ngạo Thiên không hề có ý với Tuyết Đồng, vậy nên cũng không thể trách anh được.

Tô Hiệu nhìn A Mẫn: "Ta chỉ muốn hỏi cháu, cháu có biết Tuyết Đồng và Ngạo Thiên có hôn ước từ trước không?"
"Cháu không biết! Hơn nữa cho dù có hôn ước thì đã sao? Chỉ cần cả hai người chưa từng bên nhau, chưa có quan hệ thì cháu đến với Ngạo Thiên vẫn không hề sai.


"
A Mẫn nhìn Tô Hiệu thẳng thắn trả lời.

Lời của cô vừa đủ lịch sự lại vừa đủ ẩn ý trong đó khiến Tô Hiệu có chút nhíu mày.

Con gái ông xem ra gặp phải đối thủ khó đối phó rồi.

Tô Hiệu biết con gái ông chịu uất ức, cho nên cũng không để A Mẫn đắc ý mà nói thêm: "Vậy cháu có dám khẳng định tờ giấy kết hôn kia là thật không? Ta biết Ngạo Thiên không thích hôn nhân chính trị, cho nên làm giả một tờ giấy cũng không khó.

"
"Giấy có thể làm giả, nhưng tình cảm thì không.

Nếu ngài Tô đây muốn, tôi sẽ đích thân công bố với mọi người Mẫn Nhi là vợ tôi"
Ngạo Thiên im lặng nãy giờ cuối cùng cũng lên tiếng.

Ai bắt nạt A Mẫn hay tính toán ám hại cô, anh nhất định sẽ không bỏ qua.

Chỉ anh mới được bắt nạt cô, cũng chỉ có anh mới có quyền quyết định chuyện của mình.

Lời nói này là câu trả lời cho tất cả, cũng như khẳng định rằng A Mẫn là vợ hợp pháp của Long Ngạo Thiên.

Lúc này Tô Tuyết Đồng mới đứng lên nhìn A Mẫn: "Mân Nhi! Hy vọng cô và Thiên sẽ bên nhau mãi mãi.

Đừng có mà chóng vánh quá đấy"
"Hai bác! Xin lỗi! Hôm nay làm phiên mọi người rồi.

Chúng ta đi thôi ba"
Tuyết Đồng chào ba mẹ Ngạo Thiên xong thì nhìn ba mình.

Tô Hiệu cũng đứng lên nhìn ba mẹ Ngạo Thiên: "Nếu như con của anh chị đã lựa chọn cô gái đây thì tôi cũng không ép buộc.

Hy vọng chúng ta sẽ có dịp hợp tác!"
Ông ta cùng Tuyết Đồng rời đi, K ở bên ngoài cũng ra xe đợi sẵn.

Thấy bọn họ đi xa thì Thiên Như mới lên tiếng: "Ngạo Thiên! Bên phía đối tác của mẹ muốn giới thiệu một cô gái! "

"Mẫn Nhi là người con chọn! Những cô gái khác tự mẹ giải quyết đi"
Ngạo Thiên cắt ngang câu nói của mẹ mình sau đó đứng lên đi vào bếp.

A Mẫn nhìn theo sau đó cười trừ nhìn Kỳ Thiên Như: "Bác!
Mẹ thông cảm! Cô gái mẹ định giới thiệu cho anh ấy là ai ạ?"
A Mẫn định gọi bác nhưng sợ làm phật lòng cặp vợ chồng này thì không hay cho nên mới đổi cách xưng hô.

Cô cũng muốn biết xem cô gái được giới thiệu có dáng vẻ thế nào.

"Tên Kiều Vy! Là con gái của thị trưởng Kiều Chính Sâm"
Bà đưa ảnh cho A Mẫn xem sau đó nói.

Cô gái trong ảnh này A Mẫn cảm thấy rất quen.

Nhìn kỹ hơn thì đúng thật là đã thấy rồi, là tấm ảnh trong ví của Kill.

Cô gái Kiều Vy này và Kill từng chụp chung với nhau rất thân mật.

A Mẫn nhìn ba Ngạo Thiên hỏi: "Ba! Thế Long Gia được phép tam thê tứ thiếp hả?"
"Ha ha ha! Con đoán xem"
Long Ngạo Vương cười lớn, lần đầu tiên có người dám hỏi ông câu này trước mặt vợ ông.

A Mẫn khó hiểu, Thiên Như lại ngồi gần A Mẫn sau đó đặt tay bà lên tay cô cười cười: "Tất nhiên là không rồi! Nhưng nếu con không phản đối thì Ngạo Thiên có thể cưới thêm vợ đấy"
"Vậy sao mẹ?"
A Mẫn gật gật đầu, từ trong bếp Ngạo Thiên nghe được liên bước ra ngoài lườm mẹ anh: "Đừng có nói linh tinh! Bằng không sau này không về đây nữa"
"Thiên! Nói chuyện với mẹ con phải lịch sự một chút"
Ngạo Vương lên tiếng nhắc nhở khiến anh cau mày: "Tính cách là giống Kỳ Thiên Như đấy!"


Bình luận

Truyện đang đọc