MÃNG HOANG KỶ


Kỷ Nhất Xuyên ho khan, sắc mặt tái nhợt. Thấy vẻ mặt con trai lo lắng, hắn không khỏi gắng cười nói: "Bởi vì lúc trước ta thi triển cấm thuật quá nhiều lần. Vì thế Tử Phủ của ta càng ngày càng tàn lụi, vừa rồi đã sụp đổ hoàn toàn. Cho nên thân thể ta mới yếu như vậy."

"Nhiều lần thi triển cấm thuật?" Kỷ Ninh hơi kinh ngạc. "Phụ thân, vậy người..."

"Ha ha ha..." Kỷ Nhất Xuyên cười vui sướng, vuốt đầu Kỷ Ninh. "Trận chiến này chính là trận chiến cuối cùng của ta. Lúc trận chiến kết thúc là lúc ta trở thành phế nhân. Một khi đã như vậy thì cứ thi triển nhiều lần cấm thuật thôi."

Sắc mặt Kỷ Ninh biến đổi.

Cấm thuật đều là những thuật để lại thương tổn cực kỳ lớn với thân thể. Dùng thân thể, thậm chí là cả tuổi thọ để bộc phát thực lực vượt xa lúc bình thường.

"Nhất Xuyên, thân thể của ngươi làm sao?" Sắc mặt của Kỷ Cửu Hỏa cũng thay đổi.

"Chắc chỉ có thể sống được một tháng nữa." Kỷ Nhất Xuyên nói.

"Một tháng!" Trong nháy mắt, Kỷ Ninh tái mét mặt không còn một chút huyết sắc nào.

Tại sao.

Tại sao lại có thể như vậy? Rõ ràng mình đã nhanh nhanh chóng chóng trở về rồi. Tại sao vẫn còn ra nông nỗi này?

"Kỷ Ninh." Kỷ Nhất Xuyên nhìn con trai. "Con đã thấy qua rất nhiều cảnh sống chết rồi. Chẳng lẽ lại chưa nhìn thấu sao? Với ta mà nói, trở thành một phế nhân sống lâu đúng là tra tấn. Ta chỉ ước nguyện có được một trận chiến huy hoàng, một cái chết chói lọi... Đó mới là kết cục ta muốn."

Người Kỷ Ninh hơi run.

"Hơn nữa, mẫu thân con đã chờ ta quá lâu rồi. Ta nên đi bồi tiếp cho nàng." Kỷ Nhất Xuyên nhìn kỹ con mình. "Điều vướng bận duy nhất trong lòng ta sau khi mẫu thân con chết chính là con. Mà hiện tại con đã không cần ta bảo vệ rồi. Con đã có thể thực sự vươn tới những nơi trời đất to lớn hơn."

"Không, phụ thân." Kỷ Ninh nhìn phụ thân, mi mắt ướt sũng.

...

Vốn phải mừng như điên khi vượt qua kiếp nạn, nhưng Kỷ Ninh không thể nào vui nổi.

Thời gian trôi qua.

Mỗi ngày Kỷ Ninh đều luyện kiếm cùng cha. Tuy chỉ là luận bàn kiếm chiêu nhưng cả hai đều đắm chìm trong đó. Bên cạnh thường xuyên có một con chó lớn. Hoặc là thiếu niên Thanh Thạch, hoặc là quản gia Thu Diệp đứng xem.

Cuối cùng ngày đó vẫn tới.

Kỷ Nhất Xuyên nằm ở trên ghế. Bạch Thủy Trạch khôi phục nguyên hình đứng ở bên, đưa cái đầu chạm nhẹ vào Kỷ Nhất Xuyên.

"Tiểu Bạch." Kỷ Nhất Xuyên vuốt nhẹ đầu Bạch Thủy Trạch. "Đời này kiếp này ta có một huynh đệ như ngươi. Có chết cũng không tiếc."

Bạch Thủy Trạch cúi đầu, nước mắt chảy xuống.

"Kỷ Ninh." Kỷ Nhất Xuyên nhìn về Kỷ Ninh đang đứng bên. "Lúc trước ta định trả tự do cho Tiểu Bạch. Có điều, là một thần thú cấp độ Tử Phủ, một khi khôi phục tự do thì sợ rằng sẽ bị người tu tiên khác bắt được. Hơn nữa Tiểu Bạch cũng ở bên con từ tấm bé, rất thân thiết với con. Ta nghĩ rằng tốt nhất là để hắn theo con. Đây là nguyện vọng của ta, cũng là ý kiến của Tiểu Bạch."

Kỷ Ninh gật đầu nhẹ: "Được."

"Tiểu Bạch." Kỷ Nhất Xuyên nhìn huynh đệ sống chết có nhau của mình. "Chăm sóc Kỷ Ninh tốt giúp ta nhé. Ta đi rồi, ngươi sẽ là trưởng bối của Kỷ Ninh. Phải nhắc nhở nó. Đừng để nó đi lầm đường."

Bạch Thủy Trạch gật đầu nhẹ.

Kỷ Nhất Xuyên lấy một tấm da trong áo ngực ra đưa cho Kỷ Ninh. "Ta biết con luôn luôn muốn biết được. Khi xưa ai đã giết chết bác trai của con. Hại mẫu thân và ta như thế nào. Ở trong này có tên của hắn và một ít tin tức. Ta vốn định để ông nội đưa cho con. Nhưng ta có thể sống sót trở về từ Ngưu Giác Sơn thì dĩ nhiên ta sẽ tự tay đưa cho con."

"Ta thề." Kỷ Ninh cần tấm da trong tay, đôi mặt hiện lên sự lạnh lùng, răng cắn lại nói. "Kỷ Ninh ta nhất định sẽ giết chết bọn chúng, báo thù này!"

Kỷ Nhất Xuyên gật đầu. "Ta không ngăn con báo thù. Nhưng con phải nhớ kỹ, trong lòng mẫu thân con và ta, tính mạng của con còn quý giá hơn bọn chúng rất nhiều."

"Con hiểu được." Kỷ Ninh gật đầu.

"Ừ" Kỷ Nhất Xuyên có thể cảm nhận rõ ràng được sức sống đang suy kiện cạn khô, hơi thở suy nhược. Hắn mỉm cười. "Nhớ kỹ. Sau khi ta chết nhớ hỏa táng ta. Đem tro cốt của ta rắc lên hồ Dực Xà. Ta đã từng nói với mẫu thân con. Sau khi chết ta sẽ ở cùng một chỗ với nàng."

Kỷ Ninh cố nén nước mặt.

"Cuộc đời này của ta. Khi bé không lo không phiền. Khi thiếu niên thì quật khởi, cầm thanh kiếm trong tay truyền danh tiếng khắp Yên Sơn." Kỷ Nhất Xuyên nhìn lên không trung với ánh mắt mờ mờ. "Ta từng thề, với thanh kiếm trong tay, tên của ta sẽ truyền khắp vùng đất vô tận của vương triều Đại Hạ! Đáng tiếc...ta không thể làm được. Có điều, con ta lại có thể."

Kỷ Nhất Xuyên nhìn Kỷ Ninh với ánh mắt đầy khát vọng: "Kỷ Ninh, con phải làm được!"

Kỷ Ninh đau xót trong lòng.

Hắn nhớ lại cảnh phụ thân cầm tay dạy mình kiếm pháp.

"Từ hôm nay, ta sẽ tự tay dạy con luyện kiếm." Khi đó mình vẫn chỉ là một đứa bé. Phụ thân thì lại cao lớn khôi ngô.

Bắt đầu từ mười ba chiêu kiếm cơ bản, từng bước dạy mình...

...

Bây giờ Kỷ Ninh mới hiểu được. Khi đó phụ thân đã bị chặn đứng con đường tu tiên, nên muốn dùng kiếm để gửi gắm khát vọng lên người mình.

"Con sẽ làm được." Kỷ Ninh nhìn phụ thân hứa. "Phụ thân, con sẽ làm được. Nhất định sẽ làm được. Cái tên của con nhất định sẽ truyền khắp vùng đất vô tận của vương triều Đại Hạ."

Kỷ Nhất Xuyên vươn tay, khẽ chạm lên mặt Kỷ Ninh.

Bàn tay run rẩy. Đọc Truyện Online Tại TruyệnY Y

"Nhớ kỹ, phải sống thật tốt, sống cho vui vẻ." Âm thanh của Kỷ Nhất Xuyên đã yếu ớt lắm rồi. Nhưng hắn vẫn cố gắng cười. "Sống cho vui vẻ, sống thoải mái, sống tự do..."

Bàn tay của phụ thân bỗng nhiên rơi xuống. Đôi mắt cũng nhắm lại.

Vụt vụt.

Kỷ Ninh quỳ xuống, cúi đầu cắn răng.

"A a a!" Kỷ Ninh ngửa đầu lên gào.

Bạch Thủy Trạch cũng dùng đầu chạm nhẹ vào người Kỷ Nhất Xuyên. Khi chạm tới, nước mắt cũng chảy xuống.

...

Không có ai biết. Kỷ Nhất Xuyên ra đi lặng lẽ bên Kỷ Ninh và Bạch Thủy Trạch. Những người hầu khác trên đảo Minh Tâm đều không biết.

"Ào ào."

"Ào ào."

Một cái thuyền nhỏ đang trôi đi trên mặt hồ Dực Xà. Kỷ Ninh đang cầm một cái bình đựng tro cốt ở trên thuyền. Tro cốt rơi xuống mặt hồ từng chút một, mềm mại tung bay theo gió rồi tan ra trong nước.

Dưới ánh dương hoàng hôn.

Một thiếu niên cùng một con chó trắng tuyết đang từ từ trôi đi trên con thuyền.

*****

Kỷ Ninh không rồi Yên Sơn ngay, mà vẫn tiếp tục ở trên đảo Minh Tâm hồ Dực Xà. Hắn cũng đã tới Thủy Phủ một chuyến, vượt qua tầng thứ hai Chiến Thần Điện! Hiện tại với thực lực của Kỷ Ninh, tầng thứ hai không còn chút nguy hiểm nào với hắn. Sau đó Kỷ Ninh cũng nhận được một bảo vật nhân giai.

Đảo mắt thu qua đông tới. Ở bên ngoài trời, tuyết đang rơi phất phiw. Kỷ Ninh ngồi trong thư phòng, diễn luyện kiếm pháp bằng ngón tay rồi viết xuống một tấm da thú.

"Thu Diệp." Kỷ Ninh hô lên.

"Công tử." Rất nhanh, Thu Diệp đã đẩy cửa tới.

"Ngươi bố trí người đi thông báo cho Vạn Kiếm Thành và Tây Phủ Thành." Kỷ Ninh nói. "Nói với họ. Ta sắp đo."

"Sắp đi rồi sao?"

Thu Diệp ngẩn ra nhìn Kỷ Ninh. "Công tử, người phải rời khỏi Yên Sơn sao?" Thu Diệp đã sớm biết rồi sẽ có ngày này. Công tử nhà nàng là một thiên tài trác tuyệt nên trước sau gì cũng sẽ rời Yên Sơn. Nhưng khi ngày đó tới, Thu Diệp vẫn cảm thấy có chút đau lòng níu kéo.

"Thật ngốc." Kỷ Ninh đi tới trước, lấy tay gạt nước mắt của Thu Diệp, nói. "Ta phải ra ngoài lưu lạc thật tố. Trời đất này vốn rộng lớn vô cùng, có rất nhiều cường giả. Ta không thể co đầu rút cổ, tự cao tự đại ở đây được."

"Hiểu, Thu Diệp hiểu được điều đấy." Thu Diệp liền nói.

"Thu Diệp." Kỷ Ninh lấy một viên nạp tinh đưa cho Thu Diệp. "Trong nạp tinh này có vài bảo vật. Tất cả đều cho người và chuẩn bị cho Thanh Thạch. Xuân Thảo đã chết rồi. Tuy ta phải đi nhưng cũng phải chăm sóc tốt cho Thanh Thạch. Trong nạp tinh có một quyển sách ghi lại toàn bộ cách dùng các bảo vật trong đó."

"Trong đó còn có Tẩy Tủy Đan, là thứ ta lấy được trên người tên Vạn Tượng chân nhân kia. Sau khi ăn có thể làm tư chất tăng lên, giúp ngươi tăng khả năng bước vào Tiên Thiên sinh linh." Kỷ Ninh nói.

"Thứ này, thứ này quá trân quý." Thu Diệp kinh hãi, vội từ chối ngay.

Kỷ Ninh nhìn Thu Diệp: "Con đường tu tiên còn rất dài và rất lâu. Ta không muốn phải nhìn Thu Diệp chết. Nếu như ngươi có thể trở thành Tiên Thiên sinh linh thì có thể sống lâu hơn. Đừng từ chối...Có thể rằng Tẩy Tủy Đan này là thứ cực kỳ trân quý ở Yên Sơn. Nhưng với những Vạn Tượng chân nhân hoặc vài nhân vật lợi hại thì Tẩy Tủy Đan này không tính là cái gì đâu."

"Sống lâu hơn." Thu Diệp gật đầu nhẹ, không chối từ thêm nữa. Nàng nhìn Kỷ Ninh. "Công tử còn trở lại nữa không?"

"Sẽ trở về chứ. Ta nhất định sẽ trở lại." Kỷ Ninh cảm thán nói. "Ở hồ Dực Xà có rất nhiều thứ mà ta không thể dứt bỏ được. Sau khi ta tu luyện có thành quả, nhất định sẽ trở về cư trú ở hồ Dực Xà."

"Ta sẽ chờ công tử." Thu Diệp nhìn Kỷ Ninh.

Kỷ Ninh cười nói: "Đừng có mà ngây ngốc chờ đợi. Nếu có người hợp ý thì cứ gả cho người ta đi."

Thu Diệp lắc đầu: "Ta là hầu gái của công tử. Cả đời đều là hầu gái của công tử."

Kỷ Ninh không nói thêm nữa.

...

Ngày hôm sau.

Bầu trời như khoác lên lớp áo bạc, tuyết đọng trắng xóa. Đám người Kỷ Dậu Dượng, Kỷ Hồng Hoa, Kỷ Cửu Hỏa, Kỷ Lưu Chân đều đã tới đây.

"Những bí tịch này đều do ta may mắn kiếm được." Kỷ Ninh đưa cho tộc trưởng Kỷ Cửu Hỏa. "Phần lớn đều có chút liên quan với 'Vạn Kiếm Khúc' và 'Tích Thủy Kinh'."

"Quyển trục này là bản ghi chép tâm đắc trận pháp của một tán tiên, tên là 'Trận Pháp Cửu Quyển'." Kỷ Ninh cũng đưa cho tộc trưởng Kỷ Cửu Hỏa. "Nó huyền điệu không lường được. Có điều muốn nghiên cứu trận pháp lại cần phải có tư chất cùng thời gian dai. Sau này, mong rằng mong bộ tộc truyền dạy cho những người có năng khiếu."

Nhóm người Kỷ Cửu Hỏa, Kỷ Lưu Chân đều kinh hãi.

Tâm đắc trận pháp của tán tiên?

"Quyển này tên là 'Phần bổ sung Lôi Hỏa Kiếm'." Kỷ Ninh lấy một quyển sách bằng da thú ra. "Ta căn cứ theo 'Lôi Hỏa Kiếm tàn biên' tiến hành suy diễn. Hơn nữa với những hiểu biết kiếm pháp của ta, bổ sung thêm bốn kiếm chiêu nữa. Cuối cùng viết ra một quyển 'Phần bổ sung Lôi Hỏa Kiếm' này, tổng cộng có bảy kiếm chiêu."

"Còn quyển này là toàn bộ tâm huyết của ta trong nửa năm nay." Kỷ Ninh lấy ra một quyển sách bằng da thú. Trên có ghi ba chữ 'Vũ Thủy Kinh'. "Sau khi viết ra bộ kiếm pháp này. Ta đặt tên nó là 'Vũ Thủy Kinh'. Sau khi tộc nhân Kỷ tộc có thể tu luyện 'Tích Thủy Kinh' tới đại thành thì có thể học tập tìm hiểu 'Vũ Thủy Kinh' này."

Kỷ Ninh quyển sách này với chút cảm khái. Trong nửa năm qua, hắn không ngừng tìm tòi, tổng kết lại toàn bộ những hiểu biết của hắn. Dùng toàn bộ hiểu biết của hắn với 'Vũ Thủy Chi Đạo' viết thành quyển 'Vũ Thủy Kinh'. Quá trình tổng kết thành sách này cũng làm cho Kỷ Ninh nắm chắc Vũ Thủy Chi Đạo hơn rất nhiều.

Là một tồn tại ngộ ra 'Vũ Thủy Kiếm Vực', 'Vũ Thủy Kinh' được viết ra đã có ẩn chứa Đạo Chi Chân Ý. Tổng cộng có mấy trăm tầng. Đến nét bút cũng ẩn chứa kiếm ý.

"Thứ này..." Đám người Kỷ Cửu Hỏa vừa nhìn qua ba chữ lớn trên bìa sách đã cảm thấy kiếm ý đập vào mắt rồi.

Từng người đều biến đổi sắc mặt.

Bọn họ là cao thủ nên dĩ nhiên có thể cảm giác được 'Vũ Thủy Kinh' này bất phàm. Ngay cả nhóm bọn họ còn cảm thấy được sự nặng nề. Không trách, Kỷ Ninh yêu cầu nhất định phải đạt đại thành 'Tích Thủy Kinh' thì mới có thể tìm hiểu.

"Từ hôm nay trở đi. 'Vũ Thủy Kinh' là bảo vật trấn tộc của Kỷ tộc ta." Kỷ Cửu Hỏa cực kỳ kích động nói. Những tộc nhân khác đều hưng phấn. Một thiên tài xuất hiện trong bộ tộc đã là may mắn rồi. Mà quyển sách của thiên tài đó để lại lại có thể nuôi dưỡng được nhiều thiên tài khác. Một quyển 'Vũ Thủy Kinh' này rõ ràng làm cho bọn họ cảm thấy được sức mạnh của 'Vạn Kiếm Khúc' và nhiều bí tịch khác.

...

Kỷ Ninh không muốn người khác đưa tiễn nên hắn mời nhóm người Kỷ Cửu Hỏa về hết rồi đợi đến lúc đem khuya.

Đêm dài người lặng.

Kỷ Ninh một thân một mình dẫn Bạch Thủy Trạch tới bên hồ, quỳ gối trên đám tuyết, dập đầu ba cái trước mặt hồ Dực Xà vô tận, trịnh trọng nói. "Phụ thân, mẫu thân. Con Kỷ Ninh nhất định sẽ giết kẻ thù Tuyết Long Sơn báo thù cho người. Cũng nhất định sẽ làm tên con truyền khắp vùng đất vô tận của vương triều Đại Hạ."

"Xin tha lỗi cho con trai phải tạm thời đi xa." Kỷ Ninh đứng dậy, mắt nhìn về Bạch Thủy Trạch đứng bên. "Bạch thúc, chúng ta đi thôi."

"Tiểu cô nương kia thì sao?" Bạch Thủy Trạch vội vàng truyền âm cho Kỷ Ninh.

Kỷ Ninh nhìn qua phía xa xa. Ở xa xa trong bóng đêm, Thu Diệp đang đứng đó. Nàng biết Kỷ Ninh sẽ rời đi nên không ngủ đứng đợi lặng yên ở đây. Trong khi đang nhìn Kỷ Ninh, nàng không khỏi rơi lệ.

Kỷ Ninh mỉm cười.

"Đi thôi." Một con thuyền nhỏ xuất hiện bên người Kỷ Ninh. Bạch Thủy Trạch cũng leo lên.

Vù vù!

Con thuyền nhanh chóng bay lên trời, xé gió đi trong trời đêm tối đen.

"Công tử." Thu Diệp tiến lên vài bước, ngẩng đầu nhìn phía xa. "Ta nhất định sẽ chờ tới lúc công tử quay về. Nhất định sẽ..."

...

Giữa trời đêm.

Con thuyền bay đi trong mây mù. Kỷ Ninh nhìn xuống vùng đất vô tận ở dưới, nhìn xuống mặt hồ Dực Xà rộng lớn cùng đảo Minh Tâm ở giữa.

Kỷ Ninh nhìn thật kỹ từng thứ. Ở nơi này có quá nhiều thứ mà hắn không thể nào dứt bỏ được.

"Đi!" Kỷ Ninh quay đầu nhìn về bầu trời vô tận phía xa xa. Ở ngoài Yên Sơn còn có một thế giới rộng lớn hơn rất nhiều. Một thế giới đang chờ đón hắn.

Vèo!

Trên thuyền có một thiếu niên và một con chó trắng đang dần biến mất giữa đất trời.

Bình luận


꧁༒ Khoa The Kop ༒꧂
26-03-2023

Mới coi tập 1 mà thấy hấp dẫn lắm nha

L
Let's watch movie - ดูหนังกัน
26-03-2023

Điều quan trọng phải nói nhiều lần Phim này hay quáaaaaaaaaaa

T
Tham Hoang
26-03-2023

Đọc truyện này 2 lần rồi, giờ mới thấy thành phim

H
HoàngKim Võ
26-03-2023

Mình rất thik những phim tiên hiệp, giả tưởng ,tình cảm ,hiểu lầm ,hy sinh .

Định Nát 1993
26-03-2023

Vừa xem hiên viên kiếm hán chi vân xong tập cuối khá xúc động chuyển qua đây luôn. Có ai như m ko

B
bibi boy3x
26-03-2023

Xem cảm thấy hồi hộp biết là hay rồi

1
1111
26-03-2023

Đang đọc truyện chữ, tính lên xem có audio ko thì bất ngờ thấy phim chuyển thể..ngạc nhiên vc

T
Trung Nguyễn
26-03-2023

Mới xem tập đầu đã thấy hay rồi

V
Vinh Nguyenvan
26-03-2023

Mới xem tập 1.mà đã hay rồi.. Mong sau càng xem càng hấp dẫn

K
Khổng Văn Sơn
26-03-2023

Các bộ huyền huyễn, tiên hiệp chuyển thể thành phim khó lắm

C
cao hoai tâm
26-03-2023

Tộc trưởng nhìn tù tù mà gắt vl

T
Truong Thanh
26-03-2023

Xem lần 3 vẫn thấy hay....

T
Thương Blue
26-03-2023

xem đi xem lại mấy lần r vẫn hay

A
Anh Nguyễm
26-03-2023

kỷ ninh sau khi thoát khỏi tam giới tu luyện mới kinh , nếu chuyển thể khúc sau của tiểu thuyết thì max hay . sau này lên cấp độ chí tôn thì 1 ý nghĩ cũng huỷ diệt cả tam giới :)) . 1 phàm nhân tu tiên sẽ trở thành thần của các vị thần . mấy bạn xem xong phim thì nên đọc tiểu thuyết nhé , sẽ rất hay và hấp dẫn hơn nhiều

G
Green VietNam
26-03-2023

Chịu khó cày từ từ rồi sẽ thấy hay. Cày đến khi nào nhập vai vào nhân vật rồi sẽ thấy hay thế nào.

D
Dũng Phạm
26-03-2023

để lại dấu ấn ko lại quên

B
Bố Của Con
26-03-2023

Truyện đọc hay vl còn phim ngoài mấy cái tên giống còn đâu sai hết nguyên tác

T
Thế Trung Huỳnh
26-03-2023

Có cốt truyện không ha, chứ nếu phải nói Nữ Oa nương nương hao tổn toàn bộ tu vi để phong ấn Thần Vương thì hơi vô lý, dù gì bà cũng là Nữ Thần Vĩ Đại nhất, trận chiến Thần Ma Cửu Lê - Hoa Hạ còn không nhầm gì mà. :))

T
Tùng Thái
26-03-2023

Đúng kiểu mấy top đầu oánh boss. Gần chết có mấy bé le ve định ăn hôi

S
Sino Ich
26-03-2023

Không nên xem tap cuối nhé mây bạn hối hận đó

Truyện đang đọc