Ba Chúa Tể khó giết các Đế Quân cấp Thánh Thành Chi Chủ, vì bọn họ có thân bất tử, có thể chạy trốn.
Nhưng trúng huyễn thuật thì bọn họ không trốn được, khi không thể thi triển thân bất tử, ý thức bị cuốn vào ảo cảnh tất nhiên có khả năng bị đánh chết.
Đế Quân Tâm Lực lưu là một truyền thuyết đáng sợ, nguyên Viêm Long vực giới không có loại người này. Tâm Lực lưu muốn hợp đạo khó khăn cao hơn đạo khác nhiều, e rằng chỉ đứng sau đạo chung cực. Tâm Lực lưu cần Tâm chi thế giới đủ lớn, đủ ổn định mới có hy vọng hợp đạo thành công.
Nên bình thường Tâm Lực lưu đều phải đến đỉnh Đạo Quân, Tâm chi thế giới lớn và ổn định mới có hy vọng thành công hơn.
Như Kỷ Ninh từng đi vùng đất khởi nguồn dị vũ trụ xem xác Chúa Tể Tâm Lực lưu, và Chúa Tể Tâm Lực lưu phe Tây Tư tộc đã chết trận, bọn họ đều là Chúa Tể.
Tâm Lực lưu không hợp đạo thì thôi, hễ hợp đạo thành công hầu như đều là Chúa Tể, chỉ có ít ỏi người kẹt ở cấp Thánh Thành Chi Chủ.
Kỷ Ninh bây giờ đã sánh bằng Đế Quân Tâm Lực lưu đẳng cấp Thánh Thành Chi Chủ, tuy không uy hiếp Chúa Tể được nhưng đủ làm các Thánh Thành Chi Chủ e ngại.
***
Kỷ Ninh đang tu luyện, còn sâu trong Ngu Tinh Hải xa xôi thì...
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Vô số ngọn lửa hình thành vòng xoáy lớn bao phủ cương vực khổng lồ xung quanh. Những ngọn lửa cực kỳ xinh đẹp, thậm chí tự nhiên ngưng tụ thành hình dạng từng đóa hoa.
Vòng xoáy lửa vô tận trông thật đẹp, có một nam nhân nhỏ gầy tóc bạc, chân mày trắng đứng bên rìa vòng xoáy. Dưới lông mày trắng bay bay là đôi mắt xanh thẳm nhìn chăm chú vòng xoáy lửa rộng lớn trước mắt.
Phi Tuyết Thành Chủ cười gằn:
- hừ hừ, Cửu Trần, mặc cho ngươi gian xảo, cố giãy dụa cuối cùng cũng rơi vào tính kế của ta thôi. Ta hao phí trăm ức năm rốt cuộc tìm được tung tích của ngươi. Ngươi nghĩ ta muốn giết ngươi nhất sao? Sai lầm, giết ngươi chỉ là thuận tiện, ta muốn giết nhất là Bắc Minh Đạo Quân!
Đôi mắt xanh thẳm của Phi Tuyết Thành Chủ tràn đầy điên cuồng, sát ý đậm đặc:
- Giờ ngươi tự tìm đường chết xông vào tuyệt cảnh Dao Hỏa cảnh là đã giúp ta việc lớn. Ha ha, ta mà thả tin ra thì tin tưởng Bắc Minh Đạo Quân quen biết sống chết sẽ bất chấp tới cứu ngươi ngay. Ta không giết được hắn nhưng Dao Hỏa cảnh có thể!
Mắt Phi Tuyết Thành Chủ lấp lóe tia hung ác:
- Hai ngươi đều phải chết!
Thật ra Phi Tuyết Thành Chủ vào Ngu Tinh Hải với mục đích ban đầu là giết Cửu Trần cướp của. Phi Tuyết Thành Chủ cẩn thận đi tìm ở các góc Ngu Tinh Hải, thực lực của gã lợi hại hơn Cửu Trần lại có phi chu vực giới hỗ trợ, vào nơi nguy hiểm thì trốn trong phi chu vực giới là xong. Tuy Ngu Tinh Hải lớn nhưng cuối cùng Phi Tuyết Thành Chủ vẫn tìm ra Cửu Trần Giáo Chủ.
Cửu Trần cảm thấy mình ở sâu trong Ngu Tinh Hải bao la, Phi Tuyết Thành Chủ không có khả năng tìm được gã nên sơ sẩy mang theo linh kiện phi chu vực giới bên mình, ai ngờ Phi Tuyết Thành Chủ ỷ vào phi chu vực giới khiếm khuyết tìm tới.
Cửu Trần hốt hoảng chạy trốn, mỗi tội tốc độ chạy của gã chậm, phải nhờ vào báu vật giúp đỡ chạy trốn.
Phi Tuyết Thành Chủ liều mạng rượt theo.
Hai người chơi cút bắt thật lâu.
Cửu Trần cắt đuôi mãi không xong, cuối cùng gã cắn răng lao vào Dao Hỏa cảnh nổi tiếng xấu.
- Hừ! Ta chống mắt xem Phi Tuyết Thành Chủ có dám đuổi theo vào không!
Làm Đạo Quân thật ra bên trong Cửu Trần khá điên cuồng.
- Đương nhiên ta dám vào, sống ức chế không bằng chết cho rồi. Lần này không chỉ ngươi chết, Bắc Minh Đạo Quân cũng phải chết!
Phi Tuyết Thành Chủ là kẻ cực kỳ điên cuồng tàn bạo hiếm có trong Đế Quân, gã điên cuồng với người khác, cũng biến thái với chính mình. Phi Tuyết Thành Chủ điều khiển phi chu vực giới bay vào vòng xoáy lửa rộng lớn.
Ban đêm.
Thiên Thương cung, Kỷ Ninh áo đen ngồi trên đỉnh núi. Gió núi thổi, Kỷ Ninh uống rượu, Tô Vưu Cơ ngồi trên tảng đá lớn bên cạnh uống cùng.
Bản tôn đang tu luyện trong Thanh Hoa động phủ, có bệ đá của Chí Tôn phụ trợ nên tốc độ tu hành mau kinh người. Pháp thân Kỷ Ninh dù có tu luyện cũng không trợ giúp gì, nên có rảnh rỗi hưởng thụ.
Hai người uống rượu trò chuyện.
Tô Vưu Cơ cầm hồ lô rượu nhỏ, chợt hỏi:
- Chủ nhân có thể kể cho ta nghe về đạo lữ của mình không?
Kỷ Ninh cười nói:
- Nàng là sư tỷ của ta, năm xưa khi ta bái vào môn phái thì sư tỷ còn mạnh hơn ta.
Tô Vưu Cơ kinh ngạc kêu lên:
- Mạnh hơn cả chủ nhân?
Kỷ Ninh trong mắt Tô Vưu Cơ chói lòa biết bao, là Đạo Quân mạnh nhất Viêm Long vực giới từ xưa đến nay.
Kỷ Ninh nói:
- Ừm! Khi đó nàng có địa vị rất cao trong môn phái của chúng ta. Nàng còn cùng ta tham gia đại hội tiên duyên, thiên tư của nàng khá cao, đáng tiếc trong lòng luôn giấu một bí mật lớn khiến nàng không thể tập trung tu luyện. Ài, nói đến thì kiếp trước hay kiếp này sư tỷ đều là người đáng thương.
Kỷ Ninh cười nói:
- Ngày tháng vui vẻ nhất của sư tỷ chắc là lúc có bầu, cùng ta sống yên ổn.
Kỷ Ninh mãi mãi không quên được cảnh hắn luyện kiếm, Dư Vi có bầu ngồi bên cạnh, vuốt bụng cười khúc khích.
Chuỗi ngày bình tĩnh trước chiến tranh đó là hồi ức đẹp nhất.
- Nữ nhi lớn lên, những kẻ lập mưu đã chết, quê hương của ta lại hòa bình nhưng vắng nàng.
Kỷ Ninh ngửa đầu uống mấy hớp rượu, đặt hồ lô rượu xuống:
- Ta luôn cầu đạo trừ muốn xem cảnh giới càng cao, ngắm phong cách ở nơi cao hơn ra còn vì muốn có ngày bù đắp tiếc nuối, gia đình ba người lại đoàn tụ.
Tô Vưu Cơ nói:
- Chủ nhân nhất định sẽ thành công!
Kỷ Ninh cười nói:
- Trước kia ta cảm thấy đó là hy vọng xa vời, nhưng bây giờ cách thành công không còn xa. Nên dù là giấc mơ không thể với tới thì vẫn có hy vọng thực hiện. Chỉ cần gia đình ba người được bên nhau là đã đủ, ha ha.
Kỷ Ninh ngửa đầu uống rượu:
- Hợp đạo cũng vậy, Chúa Tể, Chí Tôn cũng thế, vẫn là người cô đơn.
Gió đang thổi, đêm càng yên tĩnh.
Tô Vưu Cơ ngồi bên cạnh nhìn, nàng cảm nhận được nỗi lòng của Kỷ Ninh, trong lòng hắn đã có người, không chứa thêm ai được nữa.
Chợt một giọng nói vang lên:
- Bắc Minh, Bắc Minh!
Kỷ Ninh quay đầu nhìn:
- Đại ca?
Một bóng người từ xa bay đến, là Thiên Nhất Đế Quân.
- Nào nào, đại ca đến vừa lúc, cùng uống rượu đi.
Thiên Nhất Đế Quân đáp xuống đỉnh núi, vẻ mặt sốt ruột lo lắng nói:
- Có chuyện lớn!
Kỷ Ninh hỏi:
- Chuyện lớn gì đại ca nói nghe?
Thiên Nhất Đế Quân sốt ruột nói:
- Cửu Trần Giáo Chủ bị kẹt trong Dao Hỏa cảnh Ngu Tinh Hải, sống chết trong đường tơ kẽ tóc!
Hay lắm ad ơi! Mình thật sự cảm ơn bạn vì làm ra bộ truyện này, chúc bạn thành công nha...và làm nhiều bộ hay hơn!