MÃNG HOANG KỶ


Sáu người nhìn nhau.

Sương mù lượn lờ, Kỷ Ninh nhìn năm vị trưởng bối đang đứng xung quanh. Bất kể là tộc trưởng, hay là cha mình, mỗi người đều rất nghiêm túc để đưa ra quyết định ngay lập tức.

"Ta là tộc trưởng." Kỷ Cửu Hỏa từ tốn nói. "Vì tộc nhân của Kỷ tộc, vì uy danh của Kỷ tộc! Ta sẽ đứng ra nghênh chiến với Tuyết Long Sơn!"

Ảnh bà bà cùng nói giọng khàn khàn: "Ta đã sống gần bốn trăm năm rồi. Chẳng lẽ vì sống tạm thêm chút ngày nữa mà Kỷ Ảnh ta bắt tộc nhân lâm vào nguy hiểm sao? Hơn nữa có thể vượt qua sống chết cùng đại ca thì ta thật sự cảm thấy rất hài lòng rồi."

"Chủ nhân ở đâu ta ở đó." Lão bộc A Tỉnh vốn kiệm lời cũng nói ra.

"Theo ba ông bà già chúng ta chứ." Kỷ Cửu Hỏa mỉm cười.

"Tộc trưởng!" Kỷ Lưu Chân mở miệng nói. "Thiên phú của ta ta biết. Trong các thế hệ Tử Phủ tu sĩ thì ta cũng chỉ tính là kẻ bình thường, gần như là không thể thành Vạn Tượng chân nhân được! Trận chiến này...là cuộc chiến quan trọng liên quan tới vận mệnh của Kỷ tộc ta nên ta chắc chắn sẽ không lùi bước!"

Kỷ Nhất Xuyên thì mỉm cười nói: "Tình hình của ta thì tộc trưởng cũng đã biết. Con đường tu tiên của ta vốn đã đứt rồi nên ta cũng chỉ muốn được thanh thản mà chết. Một trận chiến này, ta nhất định phải tham gia."

"Hai người các ngươi..." Kỷ Cửu Hỏa lắc đầu.

Kỷ Ninh nghe thế thì ngẩn ra.

Con đường tu tiên đã đứt?

Không phải phụ thân đã nói muốn một lòng theo đuổi con đường tu tiên sao? Như thế nào lại thay đổi vậy?

"Phụ thân, con đường tu tiên của người đã đứt rồi sao?" Kỷ Ninh mang vẻ khó tin nhìn phụ thân.

Kỷ Nhất Xuyên nhìn con mình, vẻ mặt có chút phức tạp: "Kỳ thật lúc ta lưu lạc ở Bắc Minh Đại Hải đã đột phá thành Tử Phủ tu sĩ. Về sau khi mẫu thân con có bầu thì ta cũng đã là Tử Phủ trung kỳ. Ta muốn mang theo mẫu thân con trở lại Yên Sơn. Bác trai con vì lo lắng nên mới đi theo để hộ tống chúng ta."

Kỷ Ninh cẩn thận nghe.

Hắn biết được họ đã gặp một trường kiếp nạn trên đường về.

"Về sau gặp phải một trường kiếp nạn." Kỷ Nhất Xuyên nói. "Sau khi bị thương, mẫu thân con được Bạch thúc cõng trên lưng chạy trốn về. Còn ta và bác trai con thì thi triển ra cấm thuật để giữ chân kẻ địch! Trong trận chiến ấy, bác trai con chết tại chỗ còn ta cũng trọng thương. Bởi vì thi trhiển cấm thuật với thời gian quá dài nên gây ra thương tổn với Tử Phủ quá lớn. Tử Phủ trong cơ thể càng tàn lụi đi, không thể tiếp tục mở rộng ra nữa. Nói cách khác là ta không cách nào tiến lên nữa, vĩnh viễn chỉ là Tử Phủ trung kỳ."

"Bởi vì Tử Phủ tàn lụi nên ta cũng chỉ có thể điều khiển được một tia nguyên lực trong Tử Phủ mà thôi." Kỷ Nhất Xuyên lắc đầu. "Một tia nguyên lực như vậy thì cũng chẳng khống chế nổi pháp bảo! Cho nên khi ta thi triển kiếm pháp đều dùng một tia nguyên lực này làm phần căn bản để dẫn động lực lượng của trởi đất tạo ra đường kiếm quang."

"Đương nhiên." Kỷ Nhất Xuyên trầm thấp nói. "Ta vẫn còn có thể thi triển được cấm thuật để ép buộc lượng lớn nguyên lực trong Tử Phủ vận chuyển. Nhưng do Tử Phủ hiện giờ đã tàn lụi rồi...nên không thể chịu nổi gánh nặng như vậy nưuã. Một khi thi triển cẩm thuật ra nữa thì sợ rằng chỉ có thể cầm cự được nửa canh giờ là Tử Phủ liền tan tành. Lúc đó ta cũng sẽ trở thành một phế nhân. Nói cách khác...phụ thân của con chỉ có thể tiếp tục một lần làm Tử Phủ tu sĩ mà thôi. Còn sau này sẽ trở thành phế nhân."

Kỷ Ninh như đang mơ ngủ. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnY truyenfull.vn

Chẳng trách uy lực kiếm pháp của phụ thân mạnh vậy! Thảo nào phụ thân chưa từng sử dụng pháp bảo nhập giai bao giờ!

"Con đường tu tiên của ta đã bị chặn. Chỉ có một cơ hội duy nhất thi triển ra cấm thuật." Kỷ Nhất Xuyên nhìn nhi tử. "Lúc trước ta còn muốn đem cơ hội này cho con để bảo vệ con. Cho con cầm ngọc kiếm để khi nào gặp nguy hiểm phá vỡ ngọc kiếm là ta có thể lập tức đi tới. Cho dù con có gặp Tử Phủ tu sĩ thì ta cũng dùng hết sức để cứu con. Vì con ta thì tất cả đều đáng giá."

Kỷ Ninh run rẩy.

Thì ra...

Thì ra là phụ thân ôm quyết tâm lớn đến vậy.

"Có điều con không cần phải bảo vệ ta." Kỷ Nhất Xuyên mỉm cười. "Mẫu thân con đã chết, con đường tu tiên của ta cũng đã đoạn. Con cũng đã trưởng thành rồi nên ta cũng chẳng còn vướng bận gì nữa. Lúc này ta sẽ không lui về sau đâu. Đây là trận chiến cuối cùng của cuộc đời ta, cũng là trận chiến sáng chói. Nếu phải chết thì ta tình nguyện chết trong trận chiến này. Chết vì Kỷ tộc!"

Kỷ Ninh nhìn thấy phụ thân mỉm cười. Phụ thân rất ít khi cười nhưng giờ phút này nét cười của phụ thân thật nhẹ nhàng. Tuy Kỷ Ninh cảm thấy đau lòng nhưng cũng không can ngăn.

...

Sáu người thì năm vị trưởng bối đã muốn nghênh chiến.

"Ta..." Kỷ Ninh vừa mở miệng ra.

Kỷ Cửu Hỏa quát: "Ta liều mạng đã đủ lắm rồi. Còn ngươi, Kỷ Ninh! Ngươi là hi vọng của Kỷ tộc ta! Thiên phú của ngươi lại thuộc loại chưa bao giờ có ở Kỷ tộc từ lúc ta sinh ra tới giờ! Ngươi nhất định phải sống sót!"

"Tộc trưởng, ta hiểu được ý của người." Kỷ Ninh lắc đầu. "Nhưng ta không muốn trốn trong bóng tối nhìn mọi người liền mạng. Thật sự không muốn!"

"Ngươi..." Kỷ Cửu Hỏa tức giận nói.

"Có điều tộc trưởng yên tâm. Ta không phải loại người lỗ mãng. Khi thấy có việc không thể thì ta sẽ lập tức bỏ đi để giữ lấy tính mạng." Kỷ Ninh nhìn tộc trưởng. "Ta có một phần Vạn Lý Vô Tung Phù. Chắc rằng tộc trưởng cũng biết được uy lực của Vạn Lý Vô Tung Phù này. Một khi ta kích hoạt là trong nháy mắt có thể ở ngoài ngàn dặm."

Kỷ Cửu Hỏa ngẩn ra.

Vạn Lý Vô Tung Phù? Hắn đương nhiên cũng biết Kỷ tộc Tây phủ có một món bảo vậy này. Hắn cũng rất mong có được nó. Nhưng Kỷ tộc có gia quy nên ai cũng không thể làm trái được.

"Nếu như vậy." Kỷ Cửu Hỏa gật đầu. "Được rồi, ngươi sẽ cùng đi với chúng ta. Nhưng chỉ cần gặp phải chuyện gì không thể thì ngươi lập tức phải đi ngay..." Trong một vùng rừng núi hoang vu xung quanh tràn ngập sương mù, sáu người Kỷ tộc liền đưa ra quyết định cùng nhau nghênh chiến Tuyết Long Sơn kia.

"Chúng ta chỉ có sáu người." Ngược lại, Kỷ Cửu Hỏa lại hừng hực khí thế. "Mà chi nhánh Tuyết Long Sơn ở Yên Sơn vừa qua cũng mất đi nhiều nên chắc chắn sẽ mời một ít huynh đệ đồng môn ở chi nhánh xung quanh. Đến lúc đó sẽ có một đám Tử Phủ tu sĩ tới giết, nói không chừng sẽ có cả Vạn Tượng chân nhân! Chúng ta mà cứng đối cứng thì đúng là hành vi ngu xuẩn nhất. Việc chúng ta cần làm là kéo dài thời gian, cho nên chúng ta phải bày ra tầng tầng lớp lớp đại trận."

"Được rồi, bày trận. Tộc trưởng am hiểu trận pháp nhất." Kỷ Lưu Chân cũng đầy chờ mong.

"Ta sẽ bố trí lớp lớp đại trận." Kỷ Cửu Hỏa nhìn về phía năm người. "Bày trận thì giao cho ta. Còn các ngươi cũng phải nghĩ biện pháp nâng cao thủ đoạn lên. Ví dụ như một ít bảo vật bố trí bên trong..."

Tất cả mọi người gật đầu.

"Còn nữa!"

Kỷ Cửu Hỏa cúi đầu nhìn xuống mặt đất. "Một mỏ quặng nguyên thạch khổng lồ tiền ẩn dưới lòng đất một vùng núi rừng hoang vu có phạm vi mấy nghìn dặm! Điều kỳ quái chính là lúc trước không có ai phát hiện ra, hơn nữa khi trước vì sao lại xuất hiện nguyên khí thiên địa dao động kịch liệt như vậy?"

"Rõ." Kỷ Ninh cũng gật đầu.

Đúng, lúc trước bọn họ tới đây đều là vì cảm ứng được nguồn nguyên khí thiên địa dao động kịch liệt. Thật kì quái.

"Có thể có một bảo vật trời đất xuất thế." Kỷ Cửu Hỏa nói. "Lúc trước bởi vì kỳ bảo này xuất thế nên mới làm nguyên khí thiên địa dao động như vậy. Hơn nữa kỳ bảo này làm vùng xung quanh hình thành mỏ quặng nguyên thạch."

"Có thể là tiên nhân tu luyện ở đây. Khi tiên nhân tu luyện thì cần hấp thụ rất nhiều nguyên khí thiên địa." Kỷ Cửu Hỏa cảm khái. "Qua một thời gian dài tu luyện thì cũng có thể hình thành một mỏ quặng nguyên thạch."

Ảnh bà bà nhíu mày: "Đại ca, ý của ngươi là?"

Đám người Kỷ Ninh nhìn Kỷ Cửu Hỏa.

"Ta đoán." Trong mắt Kỷ Cửu Hỏa đầy khát vọng: "Mỏ quặng nguyên thạch kỳ quặc như vậy thì chắc có chút bí mật. Nói không chừng có chút bảo vật hoặc là bảo vật do tiên nhân để lại! Một bảo vật do tiên nhân tùy tiện bỏ lại...cũng đủ cho Kỷ tộc ta tăng thực lực lên nhiều."

"Tộc trưởng, ý người là?" Kỷ Lưu Chân cũng kích động.

"Bảo vật?" Kỷ Nhất Xuyên cũng nhìn xuống mặt đất.

Kỷ Cửu Hỏa gật đầu: "Chúng ta xuống lòng đất tra xét một phen. Không chừng có thể phát hiện ra cái gì đó."

"Đúng."

"Đi."

Từng người đều thấy tộc trưởng nói rất có lý. Lúc trước nguyên khí thiên địa dao động đúng là rất kì quái. Lại thêm việc mỏ quặng nguyên thạch này chưa bao giờ được ai phát hiện cũng là điều kì lạ. Nói không chừng trong đó có cất giấu bảo vật gì đó cũng nên.

"Kỷ Ninh." Kỷ Cửu Hỏa nhìn về phía Kỷ Ninh. "Hình như pháp môn hoa sen hộ thể của ngươi đào đất rất nhanh. Thi triển ra đi, chúng ta sẽ đi theo sau ngươi."

Kỷ Ninh gật đầu: "Được, vậy chúng ta bắt đầu."

...

Vù vù vù vù...

Kỷ Ninh thao tác Thủy Hỏa Liên Hoa xoay tròn, không ngừng xuyên qua tầng tầng lớp lớp mỏ quặng nguyên thạch một cách dễ dàng, tạo thành một lối đi vào. Kỷ Ninh không ngừng tiến lên, không ngừng chui sâu xuống lòng đất. Ở phía sau hắn còn có năm người Kỷ Cửu Hỏa.

"Tốc độ đúng là nhanh." Kỷ Cửu Hỏa theo sau cũng kinh ngạc nói.

"Nếu chúng ta đào đất thì lúc đầu cũng có thể nhanh như vậy, nhưng rồi rất nhanh sẽ làm cho nguyên lực tiêu hao nhiều nên tốc độ cũng giảm. Còn Kỷ Ninh thì lại hoàn toàn sử dụng lực lượng của trời đất." Kỷ Cửu Hỏa vừa nhìn là có thể hiểu được Thủy Hỏa Liên Hoa của Kỷ Ninh được hình thành từ lực lượng của trời đất.

Không ngừng chui xuống lòng đất.

"Kỷ Ninh, nơi nào có mỏ quặng nguyên thạch phẩm chất tốt thì liền xuyên vào hướng đó." Kỷ Cửu Hỏa nói. "Nếu có bảo vật thì đoán chừng cũng là ở chỗ có nguyên khí thiên địa nồng đậm nhất."

Kỷ Ninh gật đầu.

Hắn cũng đã phát hiện...ở những chỗ khác nhau thì phẩm chất mỏ quặng nguyên thạch cũng khác nhau. Có chỗ thì phần lớn toàn loại nguyên thạch hạ phẩm, nhưng cũng không thiếu chỗ có nguyên thạch thượng phẩm.

"Ào ào ào ào..." Thủy Hỏa Liên Hoa đào đất giống như một con rồng đang uốn lượn trong mỏ quặng đang không ngừng hướng tới chỗ có quặng nguyên thạch phẩm chất tốt nhất.

Khoảng chừng nửa canh giờ.

"Nơi này phần lớn đều là nguyên thạch thượng phẩm, chỉ cần chọn lựa một chút là được rồi."

"Bảo địa(vùng đất trù phú giàu tài nguyên)"

"Nguyên thạch thượng phẩm nhiều đến mức như vậy."

Tuy đã sớm biết mỏ quặng này rất dồi dào. Nhưng bọn họ cũng không nghĩ đến trong mỏ quặng này lại có chỗ nhiều nguyên thạch thượng phẩm đến vậy.

"Uỳnh!" Bỗng nhiên có một tiếng nổ vang lên.

Kỷ Ninh vội dừng lại làm năm người phía sau cũng cuống cuồng dừng gấp.

"Có chuyện gì vậy?" Kỷ Cửu Hỏa liền hỏi.

"Phía trước có đá rất cứng. Thủy Hỏa Liên Hoa của ta không cách nào xuyên qua được." Kỷ Ninh đầy nghi hoặc. Thủy Hỏa Liên Hoa của hắn hiện giờ đã có uy lực rất lớn rồi, bình thường đến cả binh khí tốt cũng có thể nghiền nát chứ đừng nói là đất đá. "Thật sự rất kì quái."

Ào ào ào ào...

Thủy Hỏa Liên Hoa gột sạch lớp đất đá ở xung quanh ra, làm Kỷ Ninh thấy được rõ ràng tầng đá san sát ở trước mặt.

"Đây là gì vậy?" Kỷ Ninh nghi hoặc. Phía sau, năm người Kỷ Cửu Hỏa, Kỷ Nhất Xuyên cũng đầy vẻ nghi hoặc.

Kỷ Ninh tiếp tục điều khiển Thủy Hỏa Liên Hoa đào hết lớp đất đá ở những chỗ xung quanh ra...rất nhanh, xuất hiện trước mắt là một gian nhà đá cực lớn, trước đó còn có một lối đi.

"Đây, đây là..."

"Là gian nhà đá! Là của con người! Đó chính là lý do tại sao Thủy Hỏa Liên Hoa của Kỷ Ninh không thể phá nổi. Vì đây không phải là gian nhà đá bình thường mà nhất định là của tiên nhân để lại."

Các tộc nhân của Kỷ tộc mừng như điên.

Ở cách mặt đất hơn trăm dặm, khu trung tâm của mỏ quặng nguyên thạch lại xuất hiện một gian nhà đá như vậy thì ai có thể tin được đó là phàm vật đây?

"Kỷ Ninh, đừng tới gần. Cẩn thận có cấm chế đó." Kỷ Cửu Hỏa nói. "Đứng ra xa một chút rồi điều khiển pháp bảo mở cửa đá ra."

"Rõ." Kỷ Ninh gật đầu.

Cả đoàn người liên tục lùi về sau. Lúc sau, Kỷ Ninh điều khiển một thanh pháp bảo kiếm khí bay qua đẩy cửa đá. Một tiếng vang Ầm ầm...cửa đá chuyển động chậm rãi làm lộ ra một lối đi vào. Trong lúc nhất thời một luồng nguyên khí thiên địa cực kỳ nồng đậm thoát ra từ lối vào làm sáu người Kỷ Ninh cảm thấy cả người cực kỳ nhẹ nhõm.

"Chắc chắn có bảo vật của tiên nhân." Kỷ Cửu Hỏa hô lên.

Bình luận


S
Sơn Vũ
26-03-2023

Ảo giác cực mạnh

D
dan guitar
26-03-2023

Giờ này tui mới chịu cày

V
Vutbttrillionaire8979 Le
26-03-2023

Hay lắm

Q
Quý Nguyễn
26-03-2023

Ai từ huyền môn đại sư qua đây như mình hông :v

P
Phan Anh Minh
26-03-2023

Ngoài đời gặp con quái thú này chạy mất dép rồi

T
Thanh duy Thai
26-03-2023

Aaaa bộ này hay vc kết ok mãng nhãn vãi ò

Q
Quoc Tran
26-03-2023

Ad cho hỏi bộ truyện có cái kĩ năng thôn phệ . Main có vợ là nhện và rồng là truyện gì mình quên rồi

G
Giang Lê
26-03-2023

Tôi cũng vừa trải qua một phen lao đao vì côvi hành may mà tiêm đây đủ ... haii. Ko thôi cung đăng xuất rồi mai mà đạo tâm vững vàng , ngày ngày nghe truyền tu luyện thân thể...

T
Thần Nhân Gian Đạo
26-03-2023

Làm bộ cổ Chân nhân đi

T
Thanh duy Thai
26-03-2023

Tần vũ thì trốn chố chết còn kỷ ninh thì tung hoành nhẹ nhành hơn

P
Phú
26-03-2023

Ai đọc hết r cho tôi xin ý kiến về bộ này để còn cày

Đỗ Hoài Linh
26-03-2023

hay nha

H
hiếu Ngô
26-03-2023

Có khi nào địa cầu mình cũng truyện chia ra làm Thiên Địa Nhân 3000 thế giới k nhỉ

D
Duy Nguyen
26-03-2023

Ad có ra bộ tu tiên nào có nhiều hung thú bị thu phục k ad

M
Ma Hac
26-03-2023

Cô vít nhiều quá chắc t phải đi thế giới khác tu luyện đây các vị bảo trọng

L
lvL
26-03-2023

nhãm từng cảnh giới main phải tự khám phá mới hay chứ chưa gì mới vào giới thiệu tới tiên giới rồi :))

T
Thanh duy Thai
26-03-2023

Ae xin ý kiến truyện hay ko ae phim mấy vợ v

T
Tuân*ST
26-03-2023

Cái này có hay ko

V
Vu Ha
26-03-2023

Bên này Thôi phán quan tên Thôi Giáp ha bên mao sơn tróc quỷ nhân tên Thôi Ngọc kkk

T
TikTok • 3 năm trước • 2 năm trước
26-03-2023

Nghe hơi vô lí nhưng hết sức thuyết phục

Truyện đang đọc