MANG THEO HOKAGE KHUẤY ĐẢO DỊ GIỚI


- Chậc chậc đúng là người nhà giàu có khác, này mà chỉ là kinh doanh nhỏ a.
- Cái này vũ trường sợ rằng ít cũng có thể chứa vài ngàn người đi...
Motaru ngồi trên tầng lâu nhìn xuống bên dưới sôi động không khí liền không thể không cảm thán.
Hắn vừa rồi đi đến không cần xếp hàng như những người khác, chỉ cần dựa theo Tayo dặn dò báo cái tên liền lập tức có người đi ra tiếp đón.
Sau đó hắn liền bị dẫn tới cái chổ phòng chờ này chờ đợi Tayo-kun tới là được.
Mặc dù ngồi một mình một phòng có hơi cô đơn nhưng bên dưới cảnh đẹp khiến Motaru lập tức bị thu hút nhìn chăm chú không thể rời mắt.
- Ui chà, vũ công nơi này cũng thật tốt bạo a.
- Bộ ngực kia sợ rằng không kém Sayano-sensei là bao đi, chỉ là tổng thể hơi kém một chút!
- Bên phải cô gái cũng không tệ, vầng eo rắn kia sinh ra chính là để hớp hồn nam nhân mà...!nhưng cũng kém Sayano-sensei một ít
Motaru không nhớ từ khi nào Sayano-sensei đã trở thành thước đo cái đẹp trong tiềm thức hắn, chỉ là mọi chuyện đều tất có nguyên nhân của nó.
Dáng người ấy, khuôn mặt ấy, giọng nói ấy đều tựa như mị dược thời thời khắc khắc quanh quẩn trong đầu Motaru dai dẵng mãi không dứt ra được, đôi lúc Motaru cũng cảm thấy nghi hoặc vô cùng, dù sao trải qua vô số tài liệu trau luyện hắn định lực phải mạnh hơn như thế mới đúng.
Chắc đây gọi là yêu từ cái nhìn đầu tiên đi...
- Hahaha Motaru-kun có vẻ cũng rất có nhã hứng nha.
Vốn đang chăm chú nghiên cứu cùng đánh giá nữ nhân sắc đẹp Motaru chợt nghe một giọng nam quen thuộc truyền đến.
Motaru hướng mắt nhìn sang mới tươi cười lịch sự đáp lại:

- Nào có nào có, chỉ là vũ công của nhà Tayo-kun chất lượng quá cao đi khiến ta không thể rời mắt.
- Hahaha Motaru-kun khách sáo rồi, nào để ta giới thiệu.
- Đây là cha ta và cũng là chủ sáng lập của nơi này!
Nghe Tayo-kun nói thế Motaru mới để ý phía sau hắn còn đi theo một người đàn ông trung niên, chỉ là sắc mặt đối phương tương đối lạnh nhạt cùng kèm theo một tí...!coi thường...
Chẳng lẽ ta thời cơ trang bức sắp đến? Cái sáo lộ này thế mà quen thuộc nha...
Dù điên cuồng trong lòng nhổ nước bọt thế nhưng Motaru vẫn lịch sự chào hỏi đối phương, đồng thời hướng tay ra muốn dựa theo phép lịch sự cùng đối phương bắt tay.
- Ahaha chào chú, cháu là Hamano Motaru, 16 tuổi và là bạn cùng lớp của Tayo-kun, rất hân hạnh được gặp.
- ...!Ừmm!
Chỉ là trái ngược với hắn niềm nở chào hỏi, đối phương chỉ lạnh nhạt nói một từ liền xong, thậm chí đến tay Motaru đã sớm hướng ra cũng không có bắt, chỉ lạnh nhạt ngồi xuống ghế đối diện.
Ừmm mã "mẫu thân" ngươi!
Motaru chân chính cảm giác được đối phương cũng không phải cái gì bản tính lạnh lùng mà chính là chân chính coi thường chính mình.
Chả lẽ muốn ta kính lão đắc thọ, hiện tại giúp ngươi đi hưởng thọ a?
- Haha rất xin lỗi Motaru-kun, cha ta dạo này công việc tương đối bận bịu nên lịch sự cái gì cũng không cần đâu.
- Nào mời Motaru-kun ngồi xuống chúng ta cùng bàn về công việc nhé.
Trái với thái độ đầy chán ghét của trung niên nam nhân, Tayo ngược lại tương đối lịch sự cùng nhiệt tình mời hắn ngồi xuống.

Motaru mặc dù trong lòng hiện tại đã rất muốn đem nơi này cho đốt nhưng cuối cùng cân nhắc đến sau đó phiền phức cũng liền thôi.
Ngược lại dù sao cũng đến, đợi thêm một lát xem sao vậy.
Nghĩ như thế Motaru cũng trầm mặt ngồi xuống, chỉ là thái độ đã tương đối lãnh đạm đi nhiều.
Thấy cái này bầu không khí xấu hổ Tayo cũng không biết làm sao chỉ có thể cười trừ bắt đầu mở miệng nói trước:
- Vậy ta bắt đầu phổ cập công việc nhé.
- Công việc Motaru-kun sẽ trực ở quầy rượu số 4, bình thường không cần làm gì cả chỉ cần đứng trông là được.
- Chỉ khi nào có tình huống ngoài ý muốn phát sinh lúc ấy mới cần Motaru ra tay giải quyết.
- Lịch làm việc sẽ từ 23:00 pm đến 5:00 am, 5 ngày một tuần thì Motaru có thể tự do lựa chọn, chỉ cần sớm báo trước là được nha.
- Ngoài ra đồng phục áo vest quần tây....
- ...!
Motaru nghe qua các điều khoản quả thật cũng khiến hắn có chút động tâm, dù sao công việc đa phần chỉ là đứng nhìn, chủ yếu tác dụng là đề phòng nhiều hơn.
- Chỉ là những lúc "ngoài ý muốn" là thế nào a?
Motaru nghi hoặc hỏi một câu, mặc dù hắn đã có thể sơ bộ đoán được là cái gì nhưng Motaru vẫn muốn hỏi lại cho chắc ăn, chỉ là người trả lời lần này lại có chút khiến hắn ngạc nhiên.
- Ah ngoài ý muốn là...

Tayo vừa định lên tiếng trả lời nhưng đột nhiên một giọng nam đột ngột xen vào
- Có thể chết người sự kiện!
Tayo ngạc nhiên nhìn xem cha mình không ngờ đối phương lần này lại nói thay hắn.
Chỉ là như vậy khiến Tayo có chút mừng thầm.
Cha đây là đã vừa mắt rồi đi!
- Mặc dù nơi này có luật ngầm không muốn gây sự trong quán bar hay vũ trường nhưng đôi lúc cũng có vài kẻ ngu xuất hiện.
- Dù sao, đá vào lời ra nên thi thoảng xích mích là tránh không khỏi chỉ là bình thường bảo vệ sẽ lập tức đi ra trấn an và các bên đều sẽ lập tức an ốn xuống.
- Nhưng đôi lúc sẽ xảy ra một ít chuyện "ngoài ý muốn" đi, tựa như đối phương đã mất đi lý trí không muốn giảng hòa, trực tiếp rút hoa cải ra chẳng hạn.
- Những lúc ấy sẽ cần người như cậu ra tay, mà lại ra tay muốn mau lẹ, dù sao nơi nào vũ trường nếu để xảy ra tình huống khách hàng khác bị ngộ thương vậy nơi đó vũ trường hay quán bar cũng không cần làm nữa.
- Đó là lý do vì sao cái chức vị này đãi ngộ lại cao đến thế.
- Nói chung ngoài xuất hiện đấu súng ra thì bình thường vấn đề còn lại đều là chút vấn đề nhỏ cùng không quan trọng "ngoài ý muốn", cậu muốn ra tay giải quyết cũng được, không thì cũng không sao, sẽ có người khác lo.
Nói đến đây trung niên nam nhân cũng không tiếp tục mở miệng thêm chỉ lạnh nhạt quan sát Motaru thái độ.
Ánh mắt hắn hơi nheo lại tựa như phát hiện ra gì đó cùng suy đoán đồng dạng.
Động tâm rồi a.
Quả nhiên là non nớt nhóc con, có lẽ có thể từ đối phương trên thân kiếm thêm một ít chất béo đi.
"Thân thể bí pháp" cũng không tệ...!
Mà một bên Motaru không biết chính mình đang bị đối phương đánh chủ ý xấu.
Hắn hiện tại quả thật có chút tâm động rồi, dù sao đây cũng là lần đầu tiên Motaru cảm thấy tiền có như thế dễ kiếm.

Có lẽ cái này công việc cũng không quá tệ, vị trí quan trọng, đãi ngộ tốt nhưng công việc nhẹ nhàng, này thế nhưng là ta kiếp trước ao ước a...
Motaru đắn đo suy nghĩ một chút mới lần nữa mở miệng hỏi lại:
- Có thật là nơi đây bình thường chỉ là chút ý "ngoài ý muốn" nhỏ không.
- Dù sao nếu quá nhiều sự cố ta cũng không chắc mình kham nổi, vì vậy ta sẽ chỉ giải quyết chân chính "ngoài ý muốn" thôi a...
Đây thuần túy là nói chơi, với thực lực của hắn có cái nào "ngoài ý muốn" mà hắn không thể giải quyết?.
Chỉ là Motaru chính là không muốn phận sự quá nhiều.
Dù sao thân làm người từng tại xã hội xông sáo Motaru hiểu được tầm quan trọng của "giấu nghề" trong công việc.
Nếu biết từ đầu ngươi tất cả khả năng, vậy công ty sẽ nghiền ép ngươi với lượng công việc tương xứng với năng lực hoặc hơn cùng các deadline khắt nghiệt mà đãi ngộ chỉ là bình bình thường thường không có quá lớn đột xuất đồng thời sự chú ý của cấp trên cũng ít rất nhiều.
Nhưng nếu ngươi ẩn giấu một ít thực lực, bình thường công việc được giao sẽ nhẹ nhàng hơn nhiều và hiệu xuất hoàn thành cũng cao theo, thành tích cũng sẽ ngày càng tốt kéo theo đãi ngộ ngày càng tốt, sau đó từ từ triển lộ thêm càng nhiều năng lực khiến người khác nghĩ rằng ngươi tiềm lực phát triển cao từ đó sẽ chú ý đến ngươi cái này xuất sắc nhân viên nhiều hơn.
Một chiêu này là Motaru trải qua không biết bao lần bị nghiền ép chất xám mới ngộ ra được, chỉ là cái giá hắn đã trả quá lớn để đạt được thành tựu khi ấy khiến hắn đã không thể từ bỏ hết thảy để chuyển việc đến nơi khác đến sử dụng cái này mẹo vặt.
Và quả nhiên không ngoài ý muốn, đối phương sắc mặt vẫn không có chút thay đổi mà tùy ý gật đầu, tỏ ý có thể.
Hắc hắc có vẻ ta sắp phải cùng cuộc sống nghèo khổ đó giờ từ biệt à nha.
Hi vọng chính mình sớm thích nghi với những bữa cơm đầy ấp thịt, hắc hắc!!
Chỉ là mặc dù trong lòng đã bắt đầu nảy sinh ảo tưởng đối với tương lai nhưng Motaru vẫn thể hiện khuôn mặt trầm tư, cuối cùng miễn cưỡng mở miệng nói:
- Ta đi wc một lát, lúc quay lại sẽ cho mọi người câu trả lời cuối cùng.
Mặc dù hắn đã hoàn toàn ưng ý nhưng là liêm sỉ cũng phải giữ lại, làm bộ dáng đắn đo cho người nhìn thì vẫn phải làm nha....


Bình luận

Truyện đang đọc