MANG THEO TIỀN VỐN TIẾN VÀO ĐOÀN PHIM

Về chuyện này thì Tạ Dư An cũng đã giải thích qua rồi, cậu nói là do Kha Tài Cảnh tự ý đổi kịch bản chuyển đấm thành tát, cậu giận quá nên mới đẩy gã một cái, hơn nữa trên người hai bọn họ còn có dây cap, chả hiểu sao dây cap của gã lại bị đứt.

Thế nhưng không ai nghe cậu nói cả, mọi người đều nghĩ cậu đang cố tẩy trắng, Tạ Dư An xin sự giúp đỡ từ đạo diễn cùng những nhân viên có mặt trong đoàn phim, xin họ đứng ra giúp mình nói rõ sự thật bởi vì chuyện Kha Tài Cảnh đánh cậu ai cũng đã nhìn thấy, không phải do cậu cố ý gây sự trước.

Thế nhưng đạo diễn lại chọn cách im lặng, nói cho cùng lúc diễn trên đài cao cũng chỉ có hai người bọn họ, Kha Tài Cảnh đánh cậu mọi người nhìn thấy, nhưng cậu đẩy Kha Tài Cảnh mọi người cũng nhìn thấy, Kha Tài Cảnh cứ đinh ninh là Tạ Dư An đẩy gã, cậu cũng không có cách nào phản bác.

Mà những người khác trong đoàn phim nếu như có lương tâm cũng chỉ là không hùa theo nói thêm nói bớt giẫm đạp lên Tạ Dư An, chứ cũng không có ai sẵn lòng đứng về phía cậu cả, ai bảo Tạ Dư An không có người chống lưng làm chi? Ngay cả người mà cậu tự cho là bạn tốt nhất trong giới là Liễu Tiễn Ninh đóng cùng cậu bộ này cũng giữ im lặng.

Khi sự việc đã trôi qua, Liễu Tiễn Ninh có gọi điện đến nói xin lỗi Tạ Dư An, nói rằng người đại diện không cho phép đứng về phía cậu, bản thân anh ta cũng không còn cách nào khác.

Tạ Dư An cũng không có trách anh ta, cậu nghĩ chuyện này cũng bình thường, Liễu Tiễn Ninh không nổi tiếng bằng cậu, lại còn quý trọng danh tiếng của bản thân, thế nhưng nếu như chuyện này đổi thành là Liễu Tiễn Ninh, cậu vẫn sẽ đứng ra giúp đỡ anh ta, cũng chỉ có thể nói mỗi người mỗi tính mà thôi.

Từ lúc cậu nổi tiếng cho đến lúc ngã xuống đáy vực tính ra cũng chỉ có mười tháng ngắn ngủi, còn chưa tới một năm mà Tạ Dư An cảm giác mình đã trải qua thăng trầm của cả một đời người rồi.

Vậy mà Tất Đông Thụ còn bảo với cậu là bọn họ còn chưa đến mức đường cùng, như này mà còn chưa tính đường cùng thì thế nào mới phải?

Hiện tại toàn bộ dân mạng đều cùng nhau hô khẩu hiệu "Kẻ giết người" "Kẻ cuồng bạo lực" Tạ Dư An mau cút ra khỏi giới giải trí.

Thậm chí Tạ Dư An còn nghĩ nếu như có ra ngoài cũng phải cẩn thận hóa trang thật tốt, lỡ đâu gặp ngay mấy người mất trí, ví dụ như fan của Kha Tài Cảnh chẳng hạn, lại chả bị đập cho một trận.

Càng khỏi nói hiện giờ lại thêm cái tên ảnh đế Kỳ Hiên không biết ở đâu chui ra cũng giẫm lên cậu, cố ý share cái bài Kha Tài Cảnh bị thương lên weibo kèm caption: "Trước đây gặp qua cậu bé này ở công ty còn thấy rất ngoan ngoãn, không nghĩ tới... haizzz"

Chỉ vì gã share cái bài này mà những người trước kia vì cậu ra mặt nói chuyện cũng đều theo đó mà im lặng.

Thế nhưng cậu với cái gã này tuyệt đối không hề quen biết, cậu bỗng nghi ngờ có phải mình đã bị mất trí nhớ hay không, bọn họ đúng là có thấy qua nhau, nhưng cậu và Kỳ Hiên cách nhau rất xa, còn chưa nói được với nhau câu nào, cậu cũng nhớ là không có làm mích lòng tên này, chả hiểu tại sao lại chọc phải gã.

Kết quả ngày hôm qua Liễn Tiễn Ninh gọi điện thoại đến nói với cậu, lí do mà gã nhắm và cậu là vì gã với Kha Tài Cảnh là bồ bịch.

Kha Tài Cảnh vốn phải là nam chính của bộ phim cổ trang này, Liễu Tiễn Ninh với Tạ Dư An chỉ là vai phụ thôi, thế nhưng bên nhà đầu tư nghĩ danh tiếng của Kha Tài Cảnh không đủ nổi, lại diễn không hay bằng Tạ Dư An cho nên đã đem vai nam chính cho cậu, Kha Tài Cảnh bị đẩy xuống vai nam phụ.

Gã làm sao có thể nuốt trôi cục tức này, ở trong cái giới giải trí thì việc cướp vai chính là mối hận không đội trời chung, gã muốn Kỳ Hiên giúp gã nhưng Kỳ Hiên lại không muốn, nói mình không có bản lĩnh lớn như vậy. Hai người cãi nhau một trận cho nên sang hôm sau gã mới trút hết lên người Tạ Dư An, sau đó bị cậu đẩy từ đài cao xuống suýt chết, việc này khiến cho Kỳ Hiên vô cùng đau lòng, hai người không nói gì mà tự hòa nhau, Kha Tài Cảnh còn mượn tay Kỳ Hiên khiến cho Tạ Dư An không cách nào xoay chuyển tình thế.

Tạ Dư An sau khi nghe xong lại cực kỳ bình tĩnh, không có phẫn nộ gào thét mà chỉ chậm rãi nói một câu: "Tôi biết rồi, cảm ơn anh đã nói việc này cho tôi."

Biểu hiện bình tĩnh của cậu tính ra cũng rất đáng kinh ngạc, thế nhưng con người chính là như vậy, ở thời điểm nguy cấp nhất, chỉ có sự kiện vô cùng nghiêm trọng kia mới có thể khiến tâm trạng cậu không yên. Hiện giờ Tạ Dư An đã không muốn quan tâm đến việc của Kha Tài Cảnh nữa rồi, cậu đã nhìn ra được, dù có nói gì cũng không ai tin tưởng, cậu cũng không muốn giải thích thêm gì nữa, muốn cậu xin lỗi là điều không thể.

Việc Tạ Dư An muốn làm nhất hiện giờ là làm sao kiếm được khoản tiền bồi thường vi phạm hợp đồng, dù gì xảy ra chuyện như vậy thì bộ phim đấy cũng không có cách nào quay tiếp được, cậu phải rời khỏi đoàn phim, lại còn thêm chuyện đoàn đội của cậu phải hoạt động bình thường không thể giải tán cũng cần đến tiền, cậu không muốn từ bỏ việc đóng phim.

Người khác có thể tiến vào giới giải trí là vì tiền, vì danh tiếng hoặc là vì cái gì đó, còn Tạ Dư An là vì biểu diễn, cậu rất thích diễn, một đêm nổi tiếng không phải là việc cậu có thể đoán trước được, cậu chẳng qua chỉ là nghiêm túc diễn một nhân vật, đó là chuyện diễn viên nên làm mà thôi.

Bây giờ mọi người trên mạng đều mắng cậu nhưng cậu đã không còn quan tâm nữa, chỉ cần công ty không đóng băng hay khiến cậu không thể đóng phim nữa là tốt rồi.

Nhưng xem ra điều cuối cùng lại hơi khó, đầu tiên là cậu không sinh ra ở gia đình quyền thế, thứ hai không có kim chủ, xảy ra bê bối lớn như vậy mà không bị Kha Tài Cảnh khởi tố vụ cố ý gây thương tích đã là tốt rồi, công ty làm sao dám bảo vệ cậu?

Liễu Tiễn Ninh nói chuyện cùng cậu một lúc, thấy cậu không tức giận chút nào thì hỏi: "Vậy cậu... thật sự không định xin lỗi Kha Tài Cảnh sao?"

"Cũng không phải là lỗi của tôi, dựa vào cái gì bắt tôi xin lỗi?" Tạ Dư An lạnh lùng nói, "Gã tát tôi nhiều như vậy, tôi đẩy gã một cái, hai chúng tôi xem như huề nhau. Việc hắn ngã xuống hay cap treo bị đứt không liên quan gì đến tôi."

Kha Tài cảnh ngã thành như vậy nhưng không tố cáo cậu là vì trong tay đạo diễn Dương còn giữ đoạn video đấy, một khi báo cảnh sát sẽ bị mang đi điều tra lại, vậy thì chuyện gã cố ý lui về sau khiến mình té ngã cũng không che giấu được.

Liễu Tiễn Ninh nghe vậy thì thở dài, lại hỏi cậu: "haizz, vậy cậu cũng đừng quá khó chịu... tiền của cậu còn đủ dùng không?"

Sau khi Tạ Dư An xảy ra chuyện thì Liễu Tiễn Ninh đã cho cậu vay ba mươi vạn, đây đã là số tiền không nhỏ mà gã có thể bỏ ra rồi, Tạ Dư An nghĩ rằng Liễu Tiễn Ninh lại muốn cho mình vay tiền cho nên nói: "Đủ mà, tiền của anh..."

"Cậu không cần phải trả ngay đâu." Liễu Tiễn Ninh lập tức nói "Chờ cậu có đủ tiền hẵng trả lại cho anh."

Mặc dù Liễu Tiễn Ninh biết rõ sự thật nhưng lại không ra mặt giúp đỡ khiến cậu có chút mất mát, thế nhưng sâu trong lòng vẫn thấy biết ơn Liễu Tiễn Ninh: "... Tiễn Ninh, cảm ơn anh."

"Không cần phải cảm ơn, cậu không có việc gì là tốt rồi." Liễu Tiễn Ninh khẽ đáp lại, giọng nói có chút trầm, cảm giác tâm trạng của anh ta không được tốt lắm.

Tạ Dư An nghe ra anh ta có vẻ không được bình thường cho nên liền hỏi: "Tiễn Ninh, anh có tâm sự gì à? Anh bị sao vậy?"

"Bị cậu phát hiện rồi..." Liễu Tiễn Ninh thở dài một cái rồi nói: "thật ra anh có chút chuyện buồn phiền, vốn là không muốn cho cậu biết, nhưng mà.... Haizzz. Cậu cũng biết là anh ra mắt cũng đã lâu rồi, phim cũng đóng không ít nhưng vẫn không thể nổi tiếng, lần này lại xảy ra chuyện như vậy..."

Liễu Tiễn Ninh năm nay hai mươi lăm tuổi, tuổi cao nhưng lại sở hữu khuôn mặt non nớt hiền dịu, nhìn sơ qua cũng không chênh lệch với Tạ Dư An nhiều lắm.

Cơ mà dù đã ra mắt năm năm nhưng vẫn không thể nổi tiếng, bình thường nhận kịch bản cũng chỉ là vai nam ba nam bốn, nam hai thì ít có khả năng diễn được. Hiện tại khó khăn lắm mới theo Tạ Dư An tiến vào đoàn phim cổ trang chuyển thể này, lại còn được diễn vai nam hai, kết quả Tạ Dư An và Kha Tài Cảnh lại xảy ra chuyện như vậy, tiến độ của đoàn phim đều bị hoãn lại, anh ta cũng theo đó mà bị ảnh hưởng.

Tạ Dư An im lặng một lúc sau đó nói: "Xin lỗi..."

"Ôi, cậu xin lỗi anh làm gì? Anh vốn là được hưởng danh tiếng của cậu nên mới được đạo diễn Dương cho thử vai." Liễu Tiễn Ninh lại nói: "Anh phiền lòng là vì chuyện khác, anh Thường thấy anh cứ mãi không nổi, lại còn hay bị cướp vai cho nên mới hỏi.... anh có muốn tìm chỗ dựa hay không."

Tìm chỗ dựa chỉ là cách nói khéo thôi, nói trắng ra là có muốn tìm một kim chủ bao nuôi mình hay không.

Chuyện này trong giới giải trí cũng hết sức bình thường, lên giường nằm một cái liền có tài nguyên cùng tiền tài, dễ dàng như vậy nên có sức hấp dẫn rất lớn.

"Cũng chỉ là đi ăn bữa cơm, cũng không cưỡng ép anh làm cái gì, anh ấy bảo anh trước cứ đi xem qua một chút, nếu như không muốn nữa thì thôi, lúc đó anh đột nhiên bị lời khuyên này thu hút cho nên mới đồng ý, bây giờ lại thấy rất hối hận, cứ cảm thấy... làm chuyện như vậy không tốt lắm." Giọng của Liễu Tiễn Ninh càng thêm đau khổ: "Nhưng mà anh Thường đã chuẩn bị vé tàu đầy đủ rồi, cũng đã nói qua với ông chủ Nhậm, nếu giờ anh nuốt lời khiến ông chủ Nhậm tức giận thì lại không tốt lắm, anh thật sự không muốn đi, dù có là ăn bữa cơm hay là theo họ đi chơi gì gì đó...."

Anh Thường tên đầy đủ là Thường Quân, là người đại diện của Liễu Tiễn Ninh, lúc nghe anh ta nhắc đến ông chủ Nhậm thì cậu cũng nhớ là đã từng nghe đến cái tên này, người này dựa vào mỏ than đá mà lập nghiệp, cái gì cũng không nhiều chỉ có nhiều tiền, ở công ty bọn họ có không ít nghệ sĩ đã được nhận "sự giúp đỡ" cho nên Tạ Dư An cũng biết đến ông ta, thậm chí ở công ty cũng từng gặp qua, là một người đàn ông có dáng vẻ gọn gàng và chỉnh tề.

Tạ Dư An suy nghĩ một lát rồi lại hỏi Liễu Tiễn Ninh: "Vé tàu? Các anh muốn đi chơi trên du thuyền sao?"

"Đúng vậy, du thuyền Blue Goddess sẽ xuất phát từ Hoa Thành đến Hồng Kông và Ma Cao... sau đó quay lại nơi khởi hành." Liễu Tiễn Ninh sau khi nói xong lại hỏi cậu:"Dư An, cậu hỏi cái này làm gì?."

"Tôi đi thay anh." Tạ Dư An bình tĩnh mà nói: "Tôi đang cần tiền, nếu anh đã nói không muốn đi thì để tôi đi thay."

Liễu Tiễn Ninh lại hỏi: "Nhưng mà anh Đông có đồng ý chuyện này không?"

"Trước hết đừng nói cho anh ấy biết, anh cứ bán vé tàu lại cho tôi là được."

"Cậu đồng ý đi là tốt rồi, nói cái gì mà bán lại chứ, vé tàu cũng không có đắt, anh tặng cho cậu luôn." Liễu Tiễn Ninh lại nói thêm: "Cậu đã suy nghĩ kĩ chưa? Loại chuyện này nếu như bị lộ ra thì hậu quả sẽ rất nghiêm trọng... anh không đi cũng vì lo lắng vụ này."

Tạ Dư An nói: "Tôi chỉ đi xem thử thôi, được hay là không nói sau đi, tiện thể lên du thuyền né tránh dư luận một thời gian."

Cuối cùng Liễu Tiễn Ninh vẫn đưa vé tàu cho Tạ Dư An, thế nên hiện tại cậu mới có thể ở trên du thuyền "Blue Goddess" này. Còn nôn ra tè le______ vì cậu bị say sóng.

Tạ Dư An trước đây chưa từng ngồi qua du thuyền, mặc dù thuyền này có lượng tải trọng lớn cùng tính năng đầy đủ, cảm giác chòng chành ít hơn các loại du thuyền nhỏ khác nhưng cậu vẫn thấy rất choáng váng. Hai ngày đầu lên thuyền Tạ Dư An đều nằm lì ở trong phòng, thế nhưng hôm nay du thuyền đã chạy đến vùng biển quốc tế, đêm nay ông chủ Nhậm tổ chức một bữa tiệc cạnh bể bơi, cậu phải đi gặp ông ta.

Sau khi ngắt cuộc gọi với Tất Đông Thụ, cậu chỉnh lại chế độ im lặng sau đó rửa mặt một lát, cẩn thận chải lại tóc tai, sau khi đã xác nhận quần áo chỉnh tề rồi mới ra khỏi phòng. Quay người hướng thẳng đến tầng cao nhất của boong tàu________ nơi Nhậm Văn Ký tổ chức tiệc bể bơi.

Ông chủ Nhậm mặc dù lập nghiệp bằng việc khai thác than đá, nhưng trên đời này nhiều ông chủ như vậy cũng không tìm được mấy người có thể làm được như ông ta. Nói chi đâu xa, lần này ông ta bỏ tiền túi bao du thuyền với cả tổ chức cái tiệc bể bơi này, trong mắt dân nhà giàu mới nổi thì là kẻ có tiền biết cách ăn chơi hưởng thụ, nhưng nếu có chút đầu óc sẽ thấy không hề đơn giản như vậy, bởi vì kẻ có tiền ở đây không chỉ mỗi một Nhậm Văn Ký.

Chuyến đi chơi trên du thuyền lần này Nhậm Văn Ký mời tất cả các ông chủ doanh nghiệp có qua lại với công ty ông ta, những người này lại kéo theo bạn của mình đi, một số người có tiền muốn hưởng thụ nghe được tin cũng đến chỗ Nhậm Văn Ký hỏi vé tàu, mấy ngôi sao nhỏ nhỏ chẳng qua chỉ là món khai vị của các ông chủ mà thôi.

Nhậm Văn Ký là chủ của bữa tiệc này, có thể tưởng tượng được sau khi chuyến đi này kết thúc thì sự nghiệp của ông chủ Nhậm lại nâng cao một bậc, mà các người mẫu ngôi sao diễn viên chỉ cần tùy tiện ôm đùi một người cũng có thể lên như diều gặp gió.

Chỉ có điều nếu muốn phất nhanh thì phải trả giá bằng thân thể của mình.

Bình luận

Truyện đang đọc