MẠT THẾ CHI CÔNG ĐỨC VÔ LƯỢNG

Edit: Thanh Thạch

Không kịp nói câu gì, Lăng Thanh Vân lập tức phóng ra ngoài khu an toàn. Bạch Dược Phong chỉ nhìn thấy một bóng đen chợt lóe sau đó không thấy tăm hơi đối phương đâu nữa.

Lăng Thanh Vân đâu? Chẳng lẽ bọn họ không nên ngồi xuống nói chuyện rõ ràng về việc mấy người tiến hóa mất tích sao? Ông còn một ít suy đoán đang chuẩn bị nói, nhưng mà hiện tại…

Nhưng mà tốc độ của Lăng Thanh Vân đúng là nhanh thật, chẳng trách sẽ bị nhiều người nhắm đến như vậy. Với cái tốc độ này, cho dù là cướp đồ ăn hay quỵt tiền cơm cũng không có ai đuổi được! Nghĩ đến ăn quỵt, Bạch Dược Phong không khỏi nhìn về phía cái bàn sạch bách…

Thời buổi bây giờ, người biểu hiện như quỷ chết đói rất nhiều, nhưng có thể ăn lắm như vậy, thật đúng là không có ai!

“Trưởng khu, tôi thấy ngay cả xương gà cũng chẳng còn mấy cái, chẳng lẽ người tiến hóa mạnh như Lăng Thanh Vân thì răng cũng chắc hơn?” Trợ lý bên cạnh Bạch Dược Phong ngó qua, vẻ mặt ngạc nhiên, nếu không phải còn một ít xương gà với đầu cá, anh sẽ cảm thấy Lăng Thanh Vân không phải ăn hết mà là gói hết mang đi!

“Đừng nói bậy!” Trước mắt Bạch Dược Phong hiện lên hình ảnh một người bị tang thi cấp ba cắn đứt cổ, chẳng lẽ răng Lăng Thanh Vân cũng không kém tang thi?

Ôi, ngược lại mình thì lớn tuổi rồi, mấy ngày nay bận bịu mệt mỏi, răng cũng rụng mất hai cái, phỏng chừng cho dù có biến thành tang thi thì cũng thành “bi kịch” không răng.

Lăng Thanh Vân đương nhiên sẽ không quỵt tiền cơm, tương phản, bởi vì trước đó lưu lại ấn tượng không tốt lắm cho Bạch Dược Phong, hắn còn định bắt tang thi kia để nâng cao hình tượng của mình!

Lăng Thanh Vân gặp Trang Thành trong một khu rừng phụ cận, lúc này, Trang Thành đang đấu với một tang thi. Khi Lăng Thanh Vân nhìn thấy tang thi kia thì không biết nên nói cái gì mới tốt. Những tang thi hắn gặp qua phần lớn mặc quần áo rất bẩn, nhưng hắn biết tang thi cấp năm hẳn là sẽ đổi sang quần áo sạch sẽ, nhưng đổi thì đổi, vì sao thưởng thức của tang thi này độc đáo thế, vậy mà chọn một bộ đồ diễn?

Đúng vậy, chính là đồ diễn, tang thi này mặc một bộ vest đuôi tôm phong cách châu Âu ngày xưa — trước giờ Lăng Thanh Vân cũng không biết châu Âu ngày xưa mặc quần áo gì, nhận ra đây là vest đuôi tôm bởi vì từng xem mấy bộ phim.

Trong lúc đánh nhau, Lăng Thanh Vân thấy được mặt tang thi kia, trên mặt tựa đồ trát một tầng phấn thật dày, khiến cả khuôn mặt đều trắng bệch, môi lại bôi son đỏ tươi, còn lộ ra hai cái răng nanh, bộ dạng này… Vampire?

Thế mà còn có tang thi sắm vai vampire… Lăng Thanh Vân thầm than một tiếng, sau đó hưng trí ôm ngực đứng bên cạnh xem Trang Thành và đối phương đánh nhau. Hắn rất tin tưởng Trang Thành, đã ăn vô số tinh hạch tang thi cấp hai, lại thêm hai viên tinh hạch cấp năm, Trang Thành hẳn là sẽ đánh thắng được tang thi kia nhỉ?

Trang Thành quả thật đánh thắng tang thi kia. Trong chốc lát, đối phương đã bị móng vuốt của cậu đánh rơi mũ trên đầu xuống, sau đó, giống hệt như cảnh nữ chính giả nam trong phim bị động hoặc chủ động lộ ra giới tính thật của mình, tang thi này lộ ra một mái tóc dài đến eo, đáng tiếc không có pha quay chậm.

Thì ra là nữ tang thi? Ban đầu bởi vì đối phương trang điểm cổ quái mà không chú ý, lúc này Lăng Thanh Vân đã nhìn ra, tang thi này là con gái!

Trang Thành đang trong chiến đấu, khí thế trên người đối phương kích thích cậu có chút phát cuồng, đương nhiên sẽ không chú ý cái gì khác, chỉ thừa thắng xông lên, không lưu ý liền túm lấy ngực đối phương.

Tang thi kia đột nhiên phát ra tiếng thét chói tai, ôm ngực, sau đó, tại thời điểm Trang Thành chưa kịp phản ứng, lập tức trốn ra xa.

Chẳng qua, đừng nói thực lực của Trang Thành hơn hẳn cô, Lăng Thanh Vân còn cao hơn đối phương một cấp bậc, chỉ chốc lát, cô đã bị hai người bao vây, tự biết không còn chỗ để trốn, cô hung mãnh xông tới phía Trang Thành, bắt đầu dùng miệng cắn.

Hai tang thi gặp nhau, rất nhiều thời điểm đều là không chết không dừng, trước kia, đồng loại chết dưới tay cô không ít, hiện tại cũng chỉ có thể liều một phen!

Là một tháng trước, cô nhớ lại những chuyện trước kia.

Vốn chỉ là học sinh, sau khi khôi phục trí nhớ, việc đầu tiên cô làm chính là nôn mửa, cảnh mình giết người ăn thịt thật sự là đáng sợ!

Nhưng sau khi nôn xong, cô lại thấy mờ mịt, mình đã không còn là con người, kế tiếp phải làm gì?

Cô đi tìm người nhà, đập vào mắt chỉ là một đám lại một đám tang thi, mà cảm giác đói khát từ dạ dày truyền tới khiến cô khó có thể chịu nổi. Từ nhỏ đến lớn, cũng chỉ có lúc giảm béo là cô phải chịu đói, nhưng hiện tại…

Cô không chịu nổi cảm giác đói khát này, bắt đầu giết tang thi, móc tinh hạch ra ăn. Cứ thế một thời gian, cô lại không chịu nổi tịch mịch, muốn tìm một người trò chuyện.

Nhưng cô là tang thi, lần đầu tiên khi cô xuất hiện trước mặt một cô gái, đối phương liền sợ hãi hét lên, sau đó cô, không biết tại sao lại dị thường bình tĩnh, bẻ gãy cổ đối phương, rồi trí nhớ khi làm tang thi bắt đầu quay cuồng trong đầu.

Hương vị thịt người ngon như vậy, trước kia cũng nếm qua nhiều như vậy, ăn thêm một chút cũng không sao đúng không? Dù sao, cô rốt cuộc cũng không thể biến trở về bản thân ngày xưa vui vẻ, hạnh phúc, được cha mẹ yêu chiều. Lại hồi ức trí nhớ khi trước, cô đột nhiên cảm thấy cái loại cảm giác răng nanh cắn vào thịt mới tuyệt vời làm sao.

Cô đã ăn rất nhiều người, chọn người có thể mang lại sức mạnh cho mình mà ăn, sau khi ăn mấy lần cũng chẳng còn chướng ngại tâm lý nữa, tựa như vampire trong những câu chuyện cô từng đọc, bọn họ không phải cũng giết người hút máu sao?

Hiện tại, những thành thị tràn ngập tang thi đã là lãnh địa của cô, cô có thể ở bất kỳ phòng nào, mặc bất kỳ bộ quần áo nào, đeo trang sức khắp người, cũng có thể dùng bất cứ đồ trang điểm đắt tiền nào, duy nhất khiến người khó chịu chính là cái bụng vĩnh viễn cũng không no!

Đã không có chướng ngại tâm lý, cô mới phát hiện mình cường đại. Cô bắt đầu tránh đi, chậm rãi tăng cường thực lực, cũng không muốn đi trêu chọc người ở khu an toàn, nhưng khi nhìn thấy những người từ khu an toàn đi ra toả mùi hương thơm ngát, cô vẫn không nhịn được…

Cô lén lút ẩn vào khu an toàn kia, bắt những người mình cảm thấy thơm nhất để ăn, dù sao thực lực cô rất mạnh, bọn họ cũng không bắt được cô.

Hơn nữa, với tình trạng của cô hiện tại, một khi bị những người này biết được, khẳng định sẽ bị bắt đưa vào phòng thí nghiệm, còn không bằng sống một mình, dù sao ba mẹ cô cũng mất rồi, những người đó, có mấy người là người tốt chứ?

Cô biết có khả năng sẽ có người đến bắt mình, cho nên mỗi lần hành động đều vô cùng cẩn thận, một khi đắc thủ lập tức rời đi… Nhưng cô căn bản không nghĩ tới, lần này cô vừa mới tiếp cận khu an toàn, tính toán buổi tối bắt một người để ăn, liền đụng phải một đồng loại khí thế cường đại!

Ăn tinh hạch của đồng loại có thể thăng cấp, điểm này cô biết. Trước khi khôi phục trí nhớ, cô đánh nhau với tang thi khác đến gãy cả chân cũng là vì tinh hạch của đối phương, sau khi khôi phục trí nhớ, cô cũng từng giết rất nhiều đồng loại thực lực thấp hơn để ăn tinh hạch, bởi vậy, theo bản năng cô cũng muốn giết đối phương!

Nhưng tên này thực lực không chỉ mạnh hơn cô, thế mà còn có một người toàn thân tản ra hương vị tuyệt vời giúp đỡ?

Trang Thành bị cắn mấy miếng, rõ ràng cậu mạnh hơn, nhưng khi đối phương không chút do dự dùng miệng cắn, cậu vẫn có chút không chống đỡ được!

Chẳng qua, chiêu thức của đối phương tuy vô lại, muốn ứng phó cũng không tính khó, cậu vừa né tránh vừa bắt đầu dùng chân đá ngực đối phương.

Nếu hai người kia không phải tang thi, Lăng Thanh Vân tin tưởng mình khẳng định sẽ tiến lên giúp cô gái đánh cái tên sắc lang phát rồ kia, nhưng thời điểm này…

“Thành Thành nhà anh hẳn là sẽ thắng, lần này cũng nên thăng cấp rồi.” Tiểu Công từ không gian nhảy ra, mở to hai mắt nhìn hai tang thi trước mặt đánh nhau.

Ai, hiện tại tinh cầu này gần như đã bị ma tu chiếm lĩnh toàn bộ… Nếu có Thần Quân nào đó thực lực cường đại tính tình táo bạo đi ngang qua, phỏng chừng sẽ lấy pháp khí ra hủy luôn cả tinh cầu này!

Cái người lúc trước ném nó đến đây, nếu không phải cũng là tu công đức giống như Lăng Thanh Vân, phỏng chừng cũng đã trực tiếp hủy luôn tinh cầu này mà không phải là ném xuống một khối ngọc công đức. Dù sao, hủy diệt một tinh cầu tuy có thể một phát ngăn chặn hậu họa vĩnh viễn, nhưng khẳng định cũng sẽ làm thực lực của ông ta giảm bớt đi rất nhiều!

“Có thể thăng cấp thì tốt, hiện tại tao không muốn về thành phố S, kế tiếp mang Thành Thành đi khắp nơi cũng hay!” Số dân ở thành phố S đã có thể tạo ra một tang thi cấp năm, như vậy cả nước gần tỷ rưỡi dân, thế nào cũng có thể tạo ra mấy tang thi cấp sáu đúng không? Nếu có thể giúp Thành Thành nhà hắn lên cấp bảy…

Hiện tại hắn linh thông tin tức hơn trước nhiều, có vẻ rất nhiều nước đã xuất hiện tang thi cấp năm, thậm chí là cao hơn. Nếu có thể, hắn tuyệt không muốn thực lực của Trang Thành thấp hơn các tang thi khác!

Mặc kệ thế nào, Trang Thành mới là người quan trọng nhất đối với hắn.

“Đúng, hiện tại anh nên đi nhiều một chút, hỗ trợ giết tang thi, khiến càng nhiều người nhận thức anh cũng có ưu việt. Tôi đề nghị lát nữa anh về khu an toàn diễn thuyết một bài, còn có thể bảo bọn họ làm thêm nhiều món ngon. Phải biết nếu tang thi này không chết, khẳng định sẽ ăn sạch những người cường tráng trong khu an toàn kia!” Tiểu Công lập tức nói, hai mắt tỏa sáng.

“Tao thấy mày nhớ thương đồ ăn của người ta thì có!” Lăng Thanh Vân trừng nó, đồng thời chặt chẽ chú ý tình hình chiến đấu, may mắn, Trang Thành vẫn luôn chiếm thượng phong!

“Phân thắng bại!” Tiểu Công đột nhiên kêu một tiếng, sau đó Lăng Thanh Vân nhìn thấy Trang Thành áp đảo tang thi kia, cái động tác “áp đảo” này làm Lăng Thanh Vân biến sắc, nhanh chóng tiến lên, kéo Trang Thành đứng dậy, lúc này mới phát hiện não tang thi kia đã nát vụn.

“Thành Thành, em không sao chứ?” Lăng Thanh Vân lúc này đã áp chế cơn ghen vừa bùng lên, xem qua tình hình Trang Thành, lại nhìn tang thi kia. Không thể không nói, chỉ cần biến thành tang thi liền nhất định là bi kịch, bị con người giết, bị đồng loại giết…

Có lẽ chỉ có trở thành kẻ mạnh nhất, sống đến cuối cùng mới có thể thoát khỏi vận mệnh này.

“Em không sao.” Trang Thành nắm tinh hạch trong tay, tuy rằng biến thành tang thi sẽ không run rẩy nữa nhưng trong lòng cậu rất kích động.

Trước khi Lăng Thanh Vân tích cóp được một trăm triệu công đức, cậu nhất định phải mạnh hơn, càng mạnh hơn, như vậy hai người bọn họ mới có thể sống đến cuối cùng!

“Không sao thì tốt, Tiểu Công nói em có thể thăng cấp rồi.” Lăng Thanh Vân lấy nước giúp Trang Thành rửa tay, sau đó tận mắt nhìn Trang Thành ăn viên tinh hạch kia. Không ngờ chỉ trong chốc lát, ánh mắt Trang Thành đỏ lên, cậu phát ra một tiếng rên rỉ, đột nhiên đánh về phía Lăng Thanh Vân muốn cắn!

Lăng Thanh Vân phản ứng cực nhanh, khi Trang Thành cắn về phía mình, theo bản năng liền vào không gian, nhưng trên người cũng toát ra một thân mồ hôi lạnh!

“Mỗi lần thăng cấp, ma khí trong cơ thể anh ấy sẽ tán loạn, tốt nhất anh vẫn nên cẩn thận một chút, tránh bị lan đến!” Tiểu Công nhanh chân chạy vào không gian trước ngẩng đầu lên nói. Vừa rồi Trang Thành ăn tinh hạch, nó cảm nhận được năng lượng hỗn loạn trong cơ thể đối phương, không dám trì hoãn lập tức trở về không gian, cũng chỉ có Lăng Thanh Vân còn đứng bên ngoài bất động.

Lăng Thanh Vân chẳng thèm nhìn Tiểu Công lấy một cái, chỉ chú ý tình hình bên ngoài. Lần này Trang Thành thăng cấp gây ra động tĩnh khá lớn, rất nhiều cây cối trong rừng đều bị cậu chặt gãy một cách bạo lực, thẳng đến một tiếng sau cậu mới khôi phục bình thường, sau đó thế mà không chờ hắn, thân hình chợt lóe liền biến mất!

Lăng Thanh Vân rời khỏi không gian, vừa định đuổi theo thì cảm nhận được động tĩnh chung quanh, thế mới biết vì sao Trang Thành lại biến mắt, có hai trực thăng đang bay tới nơi này!

Nhặt lên xác tang thi nằm một góc, Lăng Thanh Vân nhìn thấy hai trực thăng đã bay tới trên đầu hắn, sau đó một cái thang dây thật dài được thả xuống.

Leo lên thang dây, Lăng Thanh Vân thấy được Tề Triệt một đầu tóc bạc và một người trung niên xa lạ, người kia vừa nhìn thấy hắn, câu đầu tiên chính là: “Tinh hạch đâu?”

Tinh hạch? Đương nhiên là bị Trang Thành ăn! Lăng Thanh Van ném tang thi kia xuống đất: “Ông muốn để làm gì?”

Người trung niên kia sửng sốt, nghĩ đến thực lực của Lăng Thanh Vân, lại nhìn thoáng qua Tề Triệt ngồi cười bên cạnh, sợ Lăng Thanh Vân tức lên đánh người, giật giật miệng, chung quy không dám nói nữa.

Nghỉ ngơi một lúc, nhìn hướng bay của trực thăng, Lăng Thanh Vân cau mày quay sang hai người bên cạnh: “Các người muốn mang tôi đi đâu?”

“Không biết Lăng tiên sinh có đồng ý theo chúng tôi đến xem đảo HN không?” Tề Triệt cười hỏi.

“Tôi không đi, hoặc là các người đi khu an toàn gần nhất, hoặc là tôi nhảy xuống!” Trước lạ sau quen, đối với việc nhảy khỏi trực thăng này, Lăng Thanh Vân đã có thể bình tĩnh mà làm, dù sao hiện tại hắn biết bay, căn bản không chết được.

Thật vất vả mới tìm được Lăng Thanh Vân, đương nhiên không thể để hắn nhảy khỏi trực thăng, cho nên, trực thăng lập tức chuyển hướng, bay về khu an toàn cách đó không xa.

Lăng Thanh Vân được Bạch Dược Phong hoan nghênh nhiệt liệt. Nhìn thấy người thuận mắt, Lăng Thanh Vân lập tức cười với đối phương: “Hình như đến giờ cơm rồi thì phải?”

Bạch Dược Phong sửng sốt, lập tức bảo người đi làm thức ăn. Ông đột nhiên càng thêm tin tưởng, Lăng Thanh Vân có thực lực như vậy khẳng định là nhờ ăn nhiều, chính ông hồi trẻ cũng có thể một hơi xơi hai bát cơm đầy và nửa con gà, khi đó chẳng phải ông là người đánh nhau khỏe nhất trong đám bạn sao?

Có người khác ở đây, Tiểu Công không dám đi ra quấy rối, Lăng Thanh Vân thoải mái ăn một bữa, lúc này mới nhìn về phía người trung niên đối diện: “Tôi nói thật với ông, thực lực của tôi không liên quan gì đến tinh hạch tang thi hết, cái thứ này chỉ có thể biến người thành tang thi thôi, tin hay không tùy ông!”

“Một khi đã như vậy, tinh hạch tang thi đi đâu hết rồi? Liền nói lúc nãy, rõ ràng cậu vừa mới giết tang thi cấp năm kia, vì sao không thấy tinh hạch đâu?” Người trung niên này rõ ràng đã quen thân ở địa vị cao, thời điểm nói chuyện tự nhiên toát ra một cỗ khí thế.

“Tôi không cần phải nói cho ông.” Lăng Thanh Vân liếc nhìn đối phương, khí thế trên người có thể áp đảo đối phương.

Người trung niên cứng cả người, nhất thời không nói ra lời, Tề Triệt nhìn ông ta một cái, rồi quay về phía Lăng Thanh Vân: “Như vậy chuyện không gian thì sao?”

“Tôi đi đây, có thời gian nói chuyện với mấy người còn không bằng đi giết thêm mấy tang thi!” Lăng Thanh Vân vốn nghĩ tới phải nói ra chuyện không gian, lúc này nhìn thấy người trung niên bị mình trừng xong nói cũng không dám nói nữa, đột nhiên phát hiện kỳ thật mình không cần phải sợ đối phương.

Mặc kệ thế nào, hắn muốn chạy trốn thì khẳng định có thể chạy thoát, ngược lại, đối phương tuyệt đối không đuổi kip hắn! Cũng không có can đảm ra tay với hắn!

“Chờ một chút!” Tề Triệt gọi lại Lăng Thanh Vân, vừa định nói chuyện, người trung niên kia cũng đột nhiên đứng dậy, lấy chiếc điện thoại vệ tinh ra nghe.

“Thái độ đối với Lăng Thanh Vân phải tốt một chút, có mấy chiếc tàu từ nước R tới vùng đông bắc, nơi đó có tang thi! Phỏng chừng còn là một tang thi cấp sáu!”

Tuy rằng đối phương cách khá xa, thanh âm trong điện thoại cũng không lớn, nhưng Lăng Thanh Vân vẫn có thể nghe rõ mồn một.

Hiện tại khắp cả nước, tang thi cao cấp cứ xuất hiện một con tiếp một con, hắn còn rất hữu dụng, những người này khẳng định sẽ không bức bách hắn, một khi đã như vậy, hắn lại càng không cần sợ hãi!

Tề Triệt ngược lại không nghe được, hắn nhìn thấy Lăng Thanh Vân một lần nữa ngồi xuống, trong mắt lóe lên tia nghi hoặc nhưng không nói gì, hắn có hảo cảm đối với Lăng Thanh Vân nhưng vẫn phải đứng về phía đa số người.

Tuy rằng cách thực hiện của phía HN không tốt, nhưng nếu không có những người này, hiện tại cả nước phỏng chừng đã loạn, khu an toàn vững chãi cũng sẽ không tồn tại!

Qua một hồi lâu, người trung niên kia mới xoay người lại đối mặt với Lăng Thanh Vân: “Lăng tiên sinh, mặc kệ trên người cậu có bí mật gì, chúng tôi cũng không định tìm tòi tận gốc, nhưng chúng tôi tin Lăng tiên sinh là người tốt.”

“Muốn tôi đi đông bắc sao?” Lăng Thanh Vân cười đến hàm xúc.

Biểu tình trên mặt người kia cực kỳ buồn cười, Lăng Thanh Vân vừa mới thốt ra lời đó, ông ta đã biết hắn có thể nghe được tiếng trong điện thoại, bởi vậy, phản ứng trước sau bất đồng của ông ta chẳng phải chính là để Lăng Thanh Vân chê cười sao?

Rõ ràng chỉ là một người mới tốt nghiệp cấp hai… Áp chế phẫn nộ trong lòng, người trung niên nở nụ cười ôn hòa với Lăng Thanh Vân: “Lăng tiên sinh, lúc này là tôi lỗ mãng…. Cậu không biết, hiện tại rất nhiều người tiến hóa đều đang thu thập tinh hạch tang thi, tôi cũng chỉ là sợ bọn họ lầm đường lạc lối…”

“Nói cho bọn họ, muốn tăng lên thực lực thì tu luyện bộ công pháp kia là được!” Lăng Thanh Vân đáp: “Tôi sẽ đi đông bắc, nhưng hiện tại tình huống thế nào còn chưa rõ ràng, như vậy tôi có thể xử lý trước một số việc tư rồi mới đi đúng không?”

“Không thành vấn đề, chỉ cần Lăng tiên sinh nguyện ý hỗ trợ là tốt rồi!” Bình ổn lửa giận, nhận được cam đoan của Lăng Thanh Vân, người trung niên này rốt cuộc cũng lộ ra một nụ cười thật lòng.

Nhìn thấy nhiều người chết như vậy, nếu có thể không tổn thất thêm người nào…

Nếu đã đáp ứng điều kiện của đối phương, Lăng Thanh Vân tin tưởng những người này sẽ giúp hắn giải quyết một ít phiền toái, lập tức chủ động cáo từ, kết thúc bữa ăn lần này.

Đang muốn nhanh chóng đi tìm Trang Thành, không ngờ vừa ra khỏi cửa, Lăng Thanh Vân liền nhìn thấy Bạch Dược Phong mang theo mấy người đứng chờ ngoài cửa, mỗi người đều nhìn hắn với hai mắt sáng ngời.

“Thế, ngài có muốn ăn thêm cái gì không?”

Bình luận

Truyện đang đọc