MẸ CỦA NAM CHÍNH NGƯỢC VĂN

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Editor: hemaniko

Chỉ đăng tải tại truyenwiki1.com

Bìa mình tự làm sài một thời gian :3

Lúc tắm rửa cho An An, Tấn Sóc Ngôn lâm vào tình trạng chiến tranh khốc liệt một lần nữa.

Lúc An An không có mẹ, tâm trạng vô cùng hưng phấn. Papa bé cố gắng tắm rửa cho bé, không nghĩ đến một đứa trẻ ngày thường vô cùng ngoan ngoãn, hôm nay lại lộ ra một chút bướng bỉnh của trẻ con.

Hại Tấn Sóc Ngôn sau khi tắm xong cho bé lại phải đi tắm một lần nữa.

Đợi đến lúc hắn chuẩn bị xong mọi thứ cho An An, Tống Kiêu Kiêu ở trong phòng chờ muốn biến thành xương trắng.

Nhưng mà cô cũng không tức giận nha, cô không biến lúc tắm cho An An như thế nào, nhưng đại khái cũng tưởng tượng được Tấn Sóc mặt ngôn nghiêm túc nhưng tay chân loạn xạ để tắm cho bé.

Không biết vì sao nghĩ như vậy, tâm trạng của cô tốt hơn nhiều.

Cho nên lúc mà Tấn Sóc Ngôn thay bộ khác đi vào, liền nhìn thấy Tống Kiêu Kiêu khóe miệng cười tủm tỉm, tay lật album ảnh hồi nhỏ của An An.

Tấn Sóc Ngôn nhìn người phụ nữ đang nhìn album chăm chú, đột nhiên cảm thấy nữ nhân trước mắt vô cùng xa lạ. Nghĩ đến hai hành động xa lạ, hắn không nhịn được mở miệng hỏi

"Cô rốt cuộc là muốn gì?"

Ngón tay đang lật Album ảnh của Tống Kiêu Kiêu dừng lại một chút. Trong kí ức hai người đối với vấn đề đã đàm luận rất nhiều rồi. Nhưng Tống Kiêu Kiêu vẫn luôn không nói ra, càng không có ý muốn ly hôn với hắn.

Dựa theo tính cách làm việc của Tấn Sóc Ngôn, hắn vốn định ly hôn khi An An chưa có bất kỳ ký ức gì về người mẹ này. Nhưng Tống Kiêu Kiêu không đồng ý, bởi vì cô biết ly hôn ở thời điểm đó cô sẽ không được chia một xíu tài sản gì, bởi vì hai người trước khi kết hôn đã tiến hành công chứng tài sản.

Cho nên mỗi lần nhìn sắc mặt Tấn Sóc Ngôn không đúng, cô liền đối với An An đặc biệt tốt, sau đó lợi dụng An An đối phó với hắn.

Đại khái là phát hiện An An là vũ khí uy hiếp Tấn Sóc Ngôn, Tống Kiêu Kiêu liền suốt ngày càn quấy hắn, càng ngày càng không để hắn vào trong mắt.

Vốn tưởng rằng lần này cũng vậy, thật không ngờ là lại nghe Tống Kiêu Kiêu nói

"Tôi muốn ly hôn"

Trong lòng Tấn Sóc Ngôn có chút kinh ngạc, nhưng trên mặt lại bình tĩnh lạ thường. Hắn dùng đôi mắt đen kịt kia, lạnh lùng nhìn gương mặt Tống Kiêu Kiêu, muốn nhìn thấy điều mà hắn luôn thấy trên gương mặt đó.

"Tạm thời không được"

Tống Kiêu Kiêu nghe vậy đem album ảnh gấp lại, bàn tay thon dài vuốt ve gáy cuốn album, sau đó ngước nhìn người đàn ông đang ngồi trên ghế sô pha.

Đây là lần đầu tiên cô đánh giá hắn một cách nghiêm túc. Nói thật lòng khuôn mặt của Tấn Sóc Ngôn là hình mẫu của cô. Nhìn trầm ổn, trưởng thành, làm cho người ta có cảm giác tin cậy dựa vào hắn. Loại đàn ông này chỉ cần ngồi một chỗ, liền cho ta cảm nhận một loại khí thế không thể ngó lơ hắn.

Rất mhiều tiểu thuyết miêu tả đây là khí tràng, Tấn Sóc Ngôn chính là người mang đầy khí tràn của một người đàn ông trưởng thành.

Ngũ quan của hắn không tính là tinh xảo, nhưng là tổng hợp lại trên khuôn mặt của hắn thì hết sức đáng chú ý, là loại in sâu trong tâm trí người khác khi mới gặp lần đầu.

Ngũ quan của hắn so với người thường thâm thúy hơn nhiều, con ngươi đen kịt cùng sống mũi cao thẳng và đôi môi mỏng (he: ặc không hiểu sao nghe như mấy anh top =))))

Tấn Sóc Ngôn thân cao 1m85, là loại mặc quần áo nhìn gầy nhưng cởϊ áσ thì có thịt. Càng tuyệt hơn nữa là, trong tiểu thuyết miêu tả dáng người của hắn vô cùng tốt.

Nhưng mà cho dù hắn tốt thế nào đều không làm Tống Kiêu Kiêu có tâm trạng thưởng thức, bởi vì cô biết đây là ngược văn. Nếu cô còn ở lại, liền sợ hãi kịch tình có thể khởi động bất cứ lúc nào, đến lúc đó có muốn thay đổi bi kịch cũng đã muộn.

"Vậy lúc nào mới có thể? Vài năm?"

Đáy mắt Tấn Sóc Ngôn lóe lên tia kinh ngạc, hắn vốn tưởng rằng Tống Kiêu Kiêu nói chơi, nhưng khi nhìn đến đến vẻ mặt nghiêm túc của Tống Kiêu Kiêu nhịn không được mà suy nghĩ.

"Ba năm"

Ba năm sau, khi đó An An cũng hơn sáu tuổi.

Tống Kiêu Kiêu nghe vậy, buông album ảnh, sau đó từ trên bàn tìm giấy và bút.

"Nói miệng không bằng chứng, chúng ta lập chứng từ cùng ghi âm"

Nếu lúc trước Tấn Sóc Ngôn chỉ là suy nghĩ nhất thời, lúc này nhìn thấy giấy cùng bút trước mặt cùng với di động của Tống Kiêu Kiêu.

Tấn Sóc Ngôn mới thật sự tin cô muốn cùng hắn ly hôn.

Vì để đề phòng cô nhất thời hứng thú, hắn nghiêm túc nói với Tống Kiêu Kiêu

"Sau khi hai chúng ta ly hôn, cô sẽ không có nhiều hơn một phần tài sản tôi hiện có hãy suy nghĩ kỹ càng vào."

Tống Kiêu Kiêu ngồi xuống đối diện trước mặt Tấn Sóc Ngôn đang ngồi ở ghế sofa, nhìn thẳng vào mắt hắn.

Mắt của cô mang một màu nâu nhàn nhạt giống hệt màu tóc của cô, thời điểm chăm chú nhìn hắn giống hệt như hắn là mối tình đầu của cô.

Lúc này Tống Kiêu Kiêu không quan tâm tới xấu đẹp gì nữa, cô chỉ muốn bảo vệ cái mạng nhỏ của mình sau đó cuốn xéo khỏi kịch tình tiểu thuyết mà thôi.

/////

he: động lực của mình là vote của các bạn hãy ủng hộ và giúp mình hoàn thành bộ truyện này nhé. :3

Bình luận

Truyện đang đọc