MỆNH QUÝ PHỤ


Tây Lục sở là nơi ở của tất cả thê thiếp của hắn, Yến Vương đi ở trên đường còn đang nghĩ đi đi chỗ Quách trắc phi bên kia, chỉ là bị ý niệm khác xóa, chờ hắn hoàn hồn, người đã tới rồi phụ cận Tĩnh Hảo đường của Ôn phu nhân.

Ôn phu nhân……Yến Vương chần chờ một lát.

Ôn phu nhân là thiếp thất thứ nhất hắn nạp khi tới Yến địa.

Khi mới tới Bình Thành, hắn đối với Bình Thành hết thảy đều tương đối mới mẻ, thường xuyên cải trang đi trên đường tuần tra, ngày ấy vừa lúc đi ngang qua cửa Ôn gia, một cái cô nương mặc áo xanh váy trắng đột nhiên mở cửa muốn đi ra, nhìn thấy hắn, cô nương kia lắp bắp kinh hãi, lập tức lại rụt đi vào.

Vội vàng thấy một mặt, Yến Vương lại quên không được kia gương mặt thanh lệ tú mỹ kia, kinh ngạc ngượng ngùng.

Sau cho người hỏi thăm một phen, liền đem Ôn thị nạp vào phủ.


Đáng tiếc Ôn phu nhân tuy đẹp, kiến thức quá ít, hai người không hợp ý, cảm giác lúc ban đầu mới mẻ phai nhạt, hứng thú của Yến Vương đối với Ôn phu nhân cũng liền phai nhạt, hiện giờ năm người thê thiếp, số lần Yến Vương sủng hạnh Ôn phu nhân ít nhất.

Thôi, tới cũng tới rồi, liền đi xem nàng đi.

Ôn phu nhân mới vừa ăn xong cơm chiều.

Bởi vì cá vược biển quá sang quý, đầu bếp Tĩnh Hảo đường lần đầu tiên xử lý nguyên liệu nấu ăn tốt như vậy, do do dự dự không dám xuống tay, trước lấy một con cá bình thường chiếu theo phương pháp của Ân Huệ thử một lần, phát hiện hương vị phi thường không tồi, đầu bếp mới có tin tưởng, làm một con cá vược nướng cùng hai món thức ăn chay, đưa tới trước mặt Ôn phu nhân.

Cá nướng ăn quá ngon, Ôn phu nhân cơ hồ không nhúc nhích hai món thức ăn chay, một mình xử lý một con cá vước dài hần hai thước.

Ăn đến quá no, Ôn phu nhân ở trong sân đi tới đi lui tiêu thực, vừa nhấc đầu, thấy Yến Vương hồi lâu chưa thấy mặt.

“Vương gia.

” Ôn phu nhân chạy nhanh đi đón.

Yến Vương nghỉ chân, tinh tế đánh giá Ôn thị, liền thấy mặt mày nàng hồng hào, làm vẻ thanh lệ nguyên bản tăng thêm vài phần diễm mị.

“Khí sắc không tồi.

” Yến Vương nắm lấy tay Ôn phu nhân, sóng vai hướng bên trong đi đến.

Ôn phu nhân dùng một cái tay khác sờ sờ mặt của chính mình, trong lòng rất là ảo não, sớm biết rằng Vương gia đến, vừa mới rồi nàng sẽ không ăn nhiều như vậy.


Cơm chiều mới ăn xong không bao lâu, Yến Vương vừa bước vào thính đường, đã ngửi được mùi hương cá nướng, so với cá nướng hắn trước kia ăn qua đều thơm hơn.

Hắn lại lần nữa nhìn về phía mặt Ôn phu nhân, bỗng nhiên minh bạch khí sắc Ôn phu nhân tốt là từ đâu mà đến.

“Nghe nói tức phụ lão tam đều tặng cho mỗi phòng một con cá biển, đầu bếp của nàng bên này trù nghệ không tồi, không đạp hư thứ tốt.

”Yến Vương nghe dư hương, nghĩ cái gì nói cái đó.

Ôn phu nhân còn tưởng rằng Vương gia đang trêu chọc chính mình thèm ăn, mặt càng đỏ hơn, nói không lựa lời: “Là, là tức phụ lão tam dạy ta cách làm, xác thật ăn khá tốt, lúc trước không biết Vương gia muốn tới, bằng không liền chờ ngài cùng ăn.

”Yến Vương ngồi vào trên ghế, ngạc nhiên nói: “Tức phụ lão tam dạy nàng? Nàng ấy là chỉ cái cách làm như thế nào?”Ôn phu nhân lập tức cũng nhớ không rõ, đi nội thất đem phương pháp con dâu đưa nàng đem ra, đưa cho Yến Vương xem qua.

Nhìn thấy chữ tam nhi tức, Yến Vương trước khen ngợi gật gật đầu, không nghĩ tới ngày thường tam nhi tức thoạt nhìn co rúm, thế nhưng có thể viết ra chữ tốt như này.

Nhìn kỹ qua phương pháp, Yến Vương tùy tay đưa cho Hải công công.


Ôn phu nhân quá kính sợ trượng phu, cũng không cảm thấy bị trượng phu thu phương pháp nấu món ăn có vấn đề gì.

Yến Vương đoán được nàng cần thời gian tiêu thực, tiếp tục hàn huyên lên: “Lão tam tức phụ hôm nay trở về thăm người thân, nàng có chuẩn bị lễ vật gì cho Ân lão?”Đã kết làm thân gia, nên tẫn lễ nghĩa phải làm, mà lễ nghĩa này cũng chỉ có thể từ Ôn phu nhân tới làm, để Vương phi tặng lễ cho Ân lão, lại thành quá mức để mắt đến Ân gia.

Ôn phu nhân điểm này vẫn là hiểu, giải thích nàng an bài nhân sâm, cùng với nói Ân lão đáp lễ thu cúc đồ.

Yến Vương muốn nhìn một chút.

Ôn phu nhân ngoan ngoãn đem ra.

.


Bình luận

Truyện đang đọc