MỖI NGÀY VỢ TÔI ĐỀU THAN ĐÓI


Edit: Vàng Chóe
Cơ thể Ấn Hán được phục vụ thoải mái, tâm trạng cũng tốt lên, bắt đầu không còn thái độ thù địch với con người nữa.

Sau khi ăn uống no đủ sẽ luôn nghĩ đông nghĩ tây, cậu bắt đầu suy đoán thảm họa kỳ lạ xảy ra bất ngờ này là dấu chấm hết cho thế giới loài người.

Tựa như năm đó khủng long bị diệt sạch, chẳng qua lần này là thông qua vi rút làm cho con người giết hại lẫn nhau thôi.

Cuối cùng loài người tuyệt chủng, xác sống đói chết.

Tại thời điểm này, một nền văn minh mới sẽ được ra đời.
Liên tưởng đến lòng thù địch không thể giải thích được của mình đối với con người, cậu càng cảm thấy có lý, thảo luận một chút với Cao Dương Khanh, cũng đề xuất cách giải cứu thế giới, cuối cùng hai người thống nhất, tiêu diệt xác sống cấp thấp và trung cấp, đồng thời giáo dục những con xác sống cấp cao trở lại xã hội loài người.


Dù sao bọn họ chỉ cần hấp thu là có thể duy trì tính mạng, cũng không nguy hiểm gì.
Nếu Ấn Hán là vua của xác sống, vậy cậu chắc chắn là một tên bạo quân, cậu đi đến nơi nào, nơi đó chính là lò hỏa táng, xác sống trung cấp bị cậu triệu hồi lại đây bắt đầu giết hại lẫn nhau, xác sống cấp thấp không có ý thức hoàn toàn nghe theo lệnh của chỉ huy tự cắt đầu của mình xuống.

Phương pháp tự sát này rất nhanh đã thu hút được sự chú ý của mọi người, thoáng cái số lượng tín đồ tôn giáo bắt đầu tăng lên đáng kể, thuyết cứu độ của Chúa, thuyết cứu thế của Phật một số thuyết mới đã chui từ dưới đất lên phát triển trở thành tín ngưỡng cứu rỗi trong lòng mọi người.
Thời gian là một thứ đáng sợ, thoáng cái đã qua nhanh.

Năm đó Ấn Hán và Cao Dương Khanh bí mật chạy khỏi quân đội, bắt đầu đánh du kích giết chóc ngẫu nhiên, đến bây giờ cũng đã qua bảy năm.

Xác sống đã được giảm bớt trên diện rộng.

Xã hội loài người đã bắt đầu trở về thời kỳ phồn thịnh của ngày xưa.


Bởi vì thảm họa lần này, những người sống sót bắt đầu chú ý hơn về việc bảo vệ môi trường, xã hội mới này không khai thác gỗ quá mức, không xáo trộn sinh thái, không biểu diễn động vật……
Đây là một xã hội hoàn toàn mới.
Bảo vệ môi trường là trách nhiệm của mỗi người.
Trên đường phố, một chàng trai có vẻ ngoài đẹp đẽ đang lôi kéo một người đàn ông có thân hình cao lớn với gương mặt góc cạnh, lẩm bẩm không ngừng, chỉ thấy sắc mặt của người đàn ông càng ngày càng tối sầm lại, cuối cùng mơ hồ có thể nhìn thấy gân xanh nổi lên từ huyệt Thái Dương.
“Tớ đói bụng tớ đói bụng tớ đói bụng tớ đói bụng tớ đói bụng tớ đói bụng tớ đói bụng tớ đói bụng tớ đói bụng tớ đói bụng tớ đói bụng tớ đói bụng tớ đói bụng tớ đói bụng tớ đói bụng tớ đói bụng tớ đói bụng tớ đói bụng”
Đột nhiên người đàn ông ngừng lại, mọi người đều cho rằng rốt cuộc y không chịu nổi nữa định đánh chàng trai kia một trận, y quay đầu nâng mặt chàng trai kia lên:
“Cậu con mẹ nó đủ rồi, một ngày ăn bảy bữa?”
“Tớ ăn không đủ thì sẽ nổi điên, một khi nổi điên thì sẽ ăn thịt người, ăn một người thì sẽ phát tán vi rút……”
“……” Sao lại có người ăn nói tầm bậy tầm bạ như vậy chứ? Ai quản? Cao Dương Khanh dùng tay xoa eo, một ngày bảy lần, không thể chịu được nữa.

Y thờ ơ sải bước, chàng trai ở phía sau lập tức đuổi theo.
“Cao Dương Khanh, tớ đói bụng”
“……” Tìm thận online, cần rất gấp!.


Bình luận

Truyện đang đọc