MỘNG CHỒNG MỘNG


Edit by Kiera
Sau gần một tháng ở biệt thự, thời tiết cũng dần dần trở nên nóng hơn.

.

ngôn tình hài
Tình yêu ngầm của Triệu Đình Ân cùng Trần Đồng đang tiến hành một cách rất cẩn thận, bọn họ đã giấu kín được một tuần, trong một tuần đó hai người luôn luôn lén lút thân mật hôn môi vào ban đêm.

Vào đầu tháng tám, Mẹ Triệu nói với Triệu Đình Ân: "Con thu dọn đồ đạc đi nhé, ngày mốt chúng ta sẽ trở về."
Vẻ mặt Triệu Đình Ân lộ ra sự kinh ngạc: "Nhanh như vậy sao? Vậy chú Trần và những người khác thì sao?"
"Mẹ cùng ba con tới đây cũng đã gần một tháng rồi, cũng nên trở về để lo việc kinh doanh.

Mà hình như họ cũng sắp rời đi rồi."
"Vâng." Triệu Đình Ân ngoan ngoãn gật đầu.

Khi hỏi Trần Đồng, thì hắn nói hắn không đi, chỉ có ba mẹ hắn rời đi, còn muốn bảo cô ở lại với hắn.

Sau khi nghỉ kỹ lý do để được ở lại biệt thự, Triệu Đình Ân nói lý do của mình với cha mẹ: "Có một bạn học đặc biệt đến đấy tìm con chơi, nên mấy ngày nữa con sẽ trở về cùng bạn ấy."
Cha mẹ Trần Đồng đương nhiên bằng lòng để cô tiếp tục ở lại biệt thự, họ lôi kéo cha mẹ Triệu Đình Ân nói không có sao đâu, vì vậy cha mẹ mới có thể để cô tiếp tục ở lại biệt thự, trước khi đi cha mẹ hai bên còn dặn dò Trần Đồng phải chăm sóc Triệu Đình Ân thật tốt.

Trần Đồng mím môi gật đầu, thậm chí còn giúp bọn họ mở cửa cất rương hành lý lên trên xe.


Hai người bọn họ vẫy tay chào tạm biệt theo đuôi xe đang đi xa, còn trong lòng thì tràn ngập khát khao với cuộc sống ở biệt thự mấy ngày tới.

Trần Đồng bảo mẹ Trần đuổi việc tất cả các dì thường ngày tới dọn dẹp nấu nướng đi, lý do là hai người bọn họ có thể tự làm một số món ăn đơn giản, không cần mời riêng một dì xuống bếp.

Được rồi.

Thế giới hai người, không ai quấy rầy.

Sau khi đóng cửa lại,
Bọn họ luôn luôn hôn nhau mọi lúc mọi nơi, chỉ cần ánh mắt vừa chạm phải thì môi liền dính vào nhau.

Trần Đồng nằm ở trên sô pha, còn Triệu Đình Ân dựa vào lòng ngực hắn xem chương trình tiểu phẩm mới nhất đang phát trên TV.

Trần Đồng ôm lấy eo cô, không hề kiêng nể gì mà nhìn cô.

Một lúc sau liền động thủ, ngón tay cuộn tròn sợi tóc ở bên mặt ai kia.

Thấy cô không thèm phản ứng lại mình, tâm tư càng xấu xa hơn, dùng bàn tay còn lại đang đỡ eo cô chạm rãi di chuyển lên, đầu ngón tay chạm tới bộ phận căng phồng nào đó, cách qua lớp vải đột nhiên nhéo nhéo, xúc cảm mềm mại lại đầy đặn.

Triệu Đình Ân quay đầu nhìn hắn, môi khẽ chu ra, bắt lấy tay hắn, nói: "Nhẹ chút." Ủy ủy khuất khuất, lông mày đều nhíu lại, nhưng âm thanh lại mềm đến không chịu được.

Trần Đồng lừa gạt đồng ý với cô, nhưng bàn tay xấu xa lại trực tiếp chui vào trong qua vạt áo, dưới lòng bàn tay là làn da trắng nõn tinh tế của cô, hướng lên trên chạm vào lớp nội y dày cộm, bàn tay hắn đi ra sau lưng ai đó cởi bỏ móc cài, thành công rút ngắn khoảng cách chạm vào bộ ngực mềm mại của cô.

Lòng bàn tay nâng nhũ hoa, còn ngón tay thì nắm lấy đầu v* của cô, vừa nhẹ vừa chậm mà xoa nắn.

Thân thể Triệu Đình Ân run run hai cái, vẻ mặt đều trở nên không thể chịu đựng được, nhưng lát sau lại mâu thuẫn mà hưởng thụ.

Cô quay đầu nhìn hắn, sự uỷ khuất dưới đáy mắt dường như muốn tràn ra.

Trần Đồng ôm cô thật chặt rồi hôn một cái: "Thật mềm, thật lớn."
Triệu Đình Ân không xem TV nữa, hoàn toàn dựa vào trong lòng ngực của hắn, mặt áp vào cổ anh thở gấp, môi như có như không mà hôn lên cổ hắn, nhưng hầu kết lăn lộn trong tầm mắt kia lại hấp dẫn sự chú ý của cô.

Cô dời qua một chút, ngậm lấy nơi đó.

Trần Đồng cứng đờ, dục vọng đã bò lên tới não, hắn cằm lấy cằm cô, vừa liếm vừa hôn, thở gấp hỏi cô: "Có thể dùng miệng gíup anh không? Anh cứng quá."
Trận thân mật này không thể hiểu được thiếu chút nữa lau súng cướp cò nên cuối cùng phải kết thúc bằng việc Triệu Đình Ân giúp hắn khẩu giao.

Trần Đồng không cho Triệu Đình Ân ăn tinh dịch kia nữa, nhưng Triệu Đình Ân lại cố ý dùng ngón tay lau đi một chút tinh dịch còn lưu lại trên côn th*t của hắn, há miệng liếm sạch sẽ.


Trần Đồng nhìn cô, ánh mắt tối trầm đến mức dường như còn thể nhỏ ra mực.

Đây là một cách mà Triệu Đình Ân thể hiện tình hiện tình yêu đối với hắn, tuy rằng hắn ngoài miệng nói không thích nhưng trong lòng vẫn cảm thấy đặc biệt hưởng thụ.

-
Ngày thứ hai, Trần Đồng hỏi Triệu Đình Ân có muốn đi lướt sóng không.

Triệu Đình Ân hứng thú đồng ý, rồi vào phòng mình lấy bộ áo tắm mà mình chưa có cơ hội mặc.

Bờ biển nắng chói chang.

Trần Đồng cùng Triệu Đình Ân tách ra đi đến phòng thay quần áo nam nữ để thay quần áo, Triệu Đình Ân không có lướt sóng, nên chỉ mặc bộ áo tắm bình thường nhất mà thôi.

Còn Trần Đồng sau khi thay bộ quần áo chuyên nghiệp thì đứng ở lối ra chờ cô.

Triệu Đình Ân lúc đi ra lại cảm thấy ngượng ngùng.

Áo tắm là mua ở trên mạng nhưng hình như cô đã mua size nhỏ hơn nên mặc vào cực kỳ bó sát.

Tuy là kiểu dáng bảo thủ, cổ và ngực đều được che chắn kín mít nhưng dáng người cô no đủ nên hai luồng thịt mềm mại trước ngực kia căng phồng lên, bị áo tắm bó đến gắt gao, gần như là miêu tả sinh động.

Trần Đồng nhìn thấy vẻ mặt xấu hổ của Triệu Đình Ân, rồi lại nhìn thấy ánh mắt người đi qua thi thoảng nhìn về phía Triệu Đình Ân.

Trong ngực đột nhiên nổi lên một trận ghê tởm cùng phẫn nộ.

Còn nhìn cái rắm.


Nhưng mà bảo vệ vợ mới là chuyện quan trọng nhất.

Hắn nắm tay cô đi về phía sau phòng thay đồ, trầm giọng nói: "Đây là áo tắm tình thú sao?"
Triệu Đình Ân sửng sốt một lúc, biết là hắn đang tức giận nhưng nghĩ tới là hắn ghen nên trong lòng lại trở nên ngọt ngào, lắc đầu ngoan ngoãn nói: "Không phải...!Chỉ là mua hơi nhỏ."
"Đi thay đi." Hắn chọc chọc cái trán của cô với vẻ mặt lạnh nhạt.

"Được." Triệu Đình Ân đồng ý, sau khi nói xong liền đi vào phòng thay quần áo để thay lại bộ quần áo ban đầu.

Trên mặt đất đều là vũng nước, cô mang dép lê, thật cẩn thận đi tới.

Nhưng lại đột nhiên không cẩn thận, không chú ý trượt chân.

Trần Đồng vừa lúc giữ chặt được cô, cô liền ngã vào lòng ngực của hắn, đôi mắt ướt át vô cùng kinh ngạc, còn cặp mông mềm mại lại vừa lúc đè lên côn th*t của hắn.

Mẹ nó.

Hắn muốn làm tình.

Ngay bây giờ.

Muốn lột quần áo của cô ra, hôn lên từng tất da thịt bằng đôi môi của mình, nhân lúc cô đang tiến rên rỉ mà cắm vào..


Bình luận

Truyện đang đọc