MỘNG ĐẸP


Cái nắng nóng hanh khô của mùa hè âm thầm rời đi lúc nào không ai hay, lẫn trong không khí thoáng đãng, những cơn gió se lạnh tinh nghịch len lỏi vào từng ngóc ngách của đất nước T xinh đẹp.
Thu đã về.
Chỉ có điều, cuộc sống của Diệp Thanh thì không bao giờ có khoảng thời gian thư thả giống tiết trời mùa thu ấy.
Tin tức kết hôn của Mặc Hàn Lâm cùng Khúc Tử Yên rầm rộ trên khắp các trang mạng, kênh truyền thông.
Cư dân mạng gọi đây là đám cưới thế kỷ có một không hai.
Diệp Thanh nằm trên ghé sofa, đắp mặt nạ, ngón tay lướt lướt màn hình điện thoại, thi thoảng buồn miệng thì nhón vài miếng snack khoai tây.

Rất ung dung đọc tin tức.

Cô còn tưởng Mặc Hàn Lâm sẽ đổi ý không cưới Khúc Tử Yên sau vụ đó nữa chứ, là do cô đánh giá quá thấp vòng hào quang của nữ chính rồi.
" Khúc Tử Yên sắp kết hôn với Mặc Hàn Lâm rồi, cô ta có gửi thư mời cho cô không? "
Diệp Thanh đột ngột hỏi, cắt đứt khoảng không yên lặng nãy giờ.

Đường Bích Vân cười khổ: " Chúng tôi đã cắt đứt liên lạc rồi, tôi và cô ấy cũng không còn liên quan đến nhau nữa…" ý chính là không có thư mời.
Diệp Thanh gật gật, mặt thản nhiên nói: " Không sao, tôi có thư mời, đi với tôi là được! "
"… Hay là thôi… đám cưới của hai người họ, tôi không muốn chứng kiến… tôi sợ bản thân mình không kìm lòng được… cũng sợ bản thân sẽ phá hoại hạnh phúc của anh ấy! " Diệp Thanh nghe ra được giọng nói của Đường Bích Vân có chút nghẹn ngào.
" Cô thích anh ta như vậy mà không làm gì à? "
" Làm gì chứ? Cho dù có thích anh ấy nhưng cũng không thể phá hoại hạnh phúc của anh ấy được! Tốt hơn là từ xa chúc phúc cho anh ấy… có lẽ thời gian dần qua đi, tôi sẽ quên được anh ấy thôi! "
Diệp Thanh bật người ngồi dậy, tháo lớp mặt nạ ra, ngón tay lại lướt lướt điện thoại.

Như tìm ra được gì đó, khóe miệng cho lại cong lên: Cô thật sự cho rằng anh ta sẽ hạnh phúc bên cạnh Khúc Tử Yên sao? Cô cho rằng Khúc Tử Yên xứng với Mặc Hàn Lâm?"

Đường Bích Vân khó hiểu nhíu mày: " Cô nói vậy là sao? Tuy Khúc Tử Yên cũng hơi quá đáng… nhưng cô ấy thật lòng thích Hàn Lâm…"
Ngay sau đó, Diệp Thanh giơ tới trước mắt Đường Bích Vân, một đoạn clip abcdxyz của Khúc Tử Yên vào cái ngày đó.

Đường Bích Vân trợn tròn mắt, lập tức cả người nóng bừng, lấy bàn tay che đi gương mặt xấu hổ, không nhịn được mà âm lượng giọng nói có hơi lớn: " Cái… cái gì vậy… cô đột nhiên cho tôi xem cái gì vậy? "
" Thì là Khúc Tử Yên đang tập đánh vần với một người đàn ông mà không phải Mặc Hàn Lâm thôi! " Diệp Thanh mặt vẫn rất bình tĩnh trả lời, trên mặt còn đem theo nụ cười quỷ dị.
Đường Bích Vân sửng sốt đến mức không thể nói nên lời, như không tin vào sự thật được bày ra trước mắt.

Hai mắt mở to, miệng cũng há hốc nhìn chằm chằm Diệp Thanh như để kiểm chứng lại những gì mà tai mình vừa nghe được.
" Kể cả Khúc Tử Yên làm như vậy, cô cũng vẫn để im cho cô ta gả cho người mà cô yêu sao? "
" Chuyện… chuyện này là sao…?" Dây thần kinh trong não căng cứng, Đường Bích Vân không thể nghĩ thêm được gì nữa.

Hiện tại đầu cô ong ong, đau như búa bổ.
" Cái này là lúc cô bị Lý Kiệt càn quấy mà tôi kịp thời tới cứu đó! Lúc tôi trở lại thì vô tình bắt gặp cảnh này và lén lút quay lại đó! Thế mà tôi lại quên béng mất chuyện này! " Diệp Thanh cười tươi nhìn Đường Bích Vân:" Xem trí nhớ của tôi chán chưa này! Chuyện hệ trọng này mà cũng quên mất cho được! Nhưng nói đi cũng phải nói lại, Khúc Tử Yên đã phản bội Mặc Hàn Lâm, leo lên giường cùng người khác, cô sẽ không làm như không biết gì mà để mặc cho Khúc Tử Yên vẫn ung dung được gả cho Mặc Hàn Lâm đáy chứ? "
" Vậy… vậy ý của cô là…? "
Diệp Thanh thở dài, cốc một cái thật mạnh vào trán Đường Bích Vân, như là để làm cho cô nhóc ngốc nghếch này tỉnh ngộ ra.
" Còn làm cái gì nữa, tất nhiên là cô phải ngăn cản cái đám cưới này lại rồi! Sao có thể để Mặc Hàn Lâm lấy loại phụ nữ độc ác, bẩn thỉu như Khúc Tử Yên chứ, đúng không? "
Giờ phút này Đường Bích Vân dường như không thể suy nghĩ thêm được gì nữa, cô như một cái máy trả lời trong vô thức: " Nhưng… bằng cách nào?"
" Rất đơn giản! Tôi nói với cô cách mà trong mấy truyện ngôn tình, nhân vật chính vẫn hay dùng để dằn mặt phản diện!" Diệp Thanh ghé lại gần Đường Bích Vân, thủ thỉ gì đó vào tai cô, rồi lại nở nụ cười ranh mãnh.
" Vậy tại sao cô không nói chuyện này cho Mặc Hàn Lâm biết sớm? Làm như vậy cũng hủy bỏ được đám cưới mà! "
" Ài, như vậy thì làm gì còn thú vị nữa! Vả lại, phải là cô ra tay mới gay cấn! "
(…)

Bởi vì sống từ nhỏ ở nước T, cho nên Mặc Hàn Lâm đã quen với cung cách nơi đây, một mực không muốn tổ chức long trọng, tất cả đều được trang trí một cách đơn sơ giản dị, cũng chỉ mời người nhà, người thân thiết, đặc biệt là nghiêm cấm cánh nhà báo không được đưa tin về chuyện này.

Điều này khiến Khúc Tử Yên thực sự tức giận, cô ta thừa biết Mặc Hàn Lâm không hề muốn cưới mình, tất cả chỉ làm qua loa cho có lệ.
Tức giận là thế nhưng Khúc Tử Yên cũng chẳng còn cách nào khác, nhưng cô ta vẫn luôn cho rằng qua ngày hôm nay, bản thân cô ta sẽ trở thành người phụ nữ cao quý nhất.

Cho dù là người Mặc Hàn Lâm yêu là Đường Bích Vân thì có làm sao, cũng không thể trở thành vật cản ngáng đường cô được!
Nhưng nào có ngờ, vị khách không mời mà đến- Đường Bích Vân cũng có mặt, trong tay còn sở hữu thiệp mời vip nữa là đằng khác.
Đường Bích Vân hôm nay trang điểm tinh xảo, diễm lệ hơn ngày thường, mặc trên người chiếc váy hai dây màu đỏ rực rỡ vô cùng.

Khác hẳn so với phong cách hằng ngày, hôm nay lại giống như lột xác thành một người khác.

Nhưng đương nhiên cũng không thể đến tay không, mà còn đặc biệt chuẩn bị cho người bạn tốt này một bất ngờ lớn.
Trong bữa tiệc, MC đang nhiệt tình phát biểu.
" Thật tuyệt khi một tình yêu đơm hoa kết trái.

Trai tài sánh bên gái sắc.

Chúng ta cùng nhiệt liệt vỗ tay mời hai nhân vật chính của ngày hôm nay.

Mặc Hàn Lâm vương tử cùng tiểu thư Khúc Tử Yên.


Cặp đôi trông thật xứng đôi vừa lứa.

"
Khúc Tử Yên mang vẻ mặt thâm tình, nhận chúc phúc từ nhà chồng tương lai.
MC nở nụ cười nghề nghiệp: " Tình cảm của hai vị đúng là khiến hai người ngưỡng mộ! Nghe nói Mặc vương tử nhân dịp này còn đặc biệt chuẩn bị một bất ngờ! Chúng ta cùng xem xem rốt cuộc là bất ngờ gì nào."
Đường Bích Vân ẩn trong đám đông, khóe miệng nhếch lên, ấn điều khiển trong tay.
Khúc Tử Yên không biết chuyện gì, vẫn còn bày ra vẻ mặt nhạc nhiên đến hạnh phúc, mở miệng một câu anh một câu em, nghe mới thâm tình làm sao.

Chỉ có Mặc Hàn Lâm vẫn là bộ mặt lạnh tanh, giống như không thèm để Khúc Tử Yên vào trong mắt.
Nghe thấy khách khứa bên dưới phát ra những tiếng kêu ngạc nhiên.

Lòng ham hư vinh của Khúc Tử Yên được thỏa mãn " Ngưỡng mộ, ghen tị với tôi hết cỡ đi! Tôi chính là thiên chi kiêu nữ, gia thế xuất sắc, vẻ ngoài xinh đẹp, có chồng là vua của một đát nước, đẹp trai thâm tình.

Chỉ cần là tôi muốn thì không gì là không có được! "
Thế nhưng sau khi sự kinh ngạc trôi qua, mọi người bên dưới cuối cùng cũng không kìm được mà bắt đầu bàn tán.
" Có chuyện gì đây, Khúc Tử Yên đúng thật là có giáo dưỡng, tấm ảnh này là sao? "
" Ngày kết hôn mà đã bùng nổ vậy à? Chuyến này đúng là không uổng phí! "
Nghe thấy tiếng, trong lòng Khúc Tử Yên giật mình, ảnh gì? Còn chưa kịp nhìn rõ màn hình, đã bị Mặc hoàng hậu- Mặc Châu Sa ngồi bên dưới xông lên giữ chặt, nghiêm giọng hỏi Khúc Tử Yên:" Tấm ảnh này là sao? Người đàn ông đó là ai? "
Vẻ mặt Khúc Tử Yên uất ức, vô tội: " Con không biết! Con không quen anh ta! Người trong ảnh không phải con! Chắc chắn là có người cố ý hãm hại con! "
Bầu không khí này cũng đã vừa đủ để phát biểu, Đường Bích Vân cầm micro lên, dáng vẻ tao nhã: " Người bạn tốt của tôi, có thích món quà kết hôn tôi tặng không? "
Nghe thấy giọng nói quen thuộc, Khúc Tử Yên lập tức quay đầu, đơ ra tại chỗ, sao cô ta lại xuất hiện ở đây, phải biết nếu không có thiệp mời sẽ không được bước chân vào, với lại đồ nhà quê đó vì sao hôm nay lại lộng lẫy như vậy làm gì? Là muốn cướp Mặc Hàn Lâm của cô sao? Sớm biết có ngày này, khi đó đã không dễ dàng tha cho cô ta.
Trước vẻ dậm chân phản bác của Khúc Tử Yên, Đường Bích Vân đầy khí thế, ung dung thoải mái nói:" Theo cô nói, đây sao có thể là hãm hại được! Tôi chỉ là không muốn Lâm ca ca tiếp tục bị cô lừa dối, nếu lỡ như cô có thai, há chẳng phải Lâm ca ca thay người khác nuôi con, làm người bị đổ vỏ sao! "
Quả nhiên lời vừa nói ra, Mặc Châu Sa rất tức giận, tóm chặt lấy cổ tay Khúc Tử Yên:" Tôi còn cho rằng là người tử tế thế nào mới đồng ý cho cô gả cho con trai tôi, thế hóa ra cũng chỉ là hạng gái đ* đi làm ấm giường cho người khác thôi? Hừ, không có đám cưới gì hết! Mau giải tán cho tôi!"
Khúc Tử Yên khóc lóc quỳ xuống, quyết không buông chân Mặc Châu Sa: " Không, không phải đâu ạ! Là Đường Bích Vân cố tình muốn phá hoại đám cưới chúng con! Bởi vì cô ta có tình cảm với Lâm ca ca cho nên khi nhìn thấy chúng con hạnh phúc, mới không can tâm chạy tới đây phá đám! Ngài phải tin con! Đường Bích Vân chính là đồ con gái quê mùa, bẩn thỉu, cô ta chuyên đi gieo rắc vào suy nghĩ mọi người những thứ hèn kém, dơ bẩn! "

Nói rồi cô ta lại hướng ánh mắt cầu cứu tới Mặc Hàn Lâm: " Lâm, anh phải tin em! Em là vợ anh, vì cớ gì em phải phản bội anh làm gì.

anh cũng biết là em rất yêu anh nên không bao giờ làm chuyện đó! Anh cũng biết là nhà Đường Bích Vân rất nghèo, cho nên khi thấy anh giàu có mới thấy sang bắt quàng làm họ!"
Mà vẻ mặt Mặc Hàn Lâm từ đầu đến cuối, vẫn luôn mang một biểu cảm lạnh nhạt, anh rụt chân lại rồi nhẹ nhàng lùi lại mấy bước, gương mặt anh như thể chẳng bất ngờ gì lắm khi chuyện này xảy ra, như thể anh giống như đã biết được chuyện này từ trước vậy.
Lần này Đường Bích Vân không dễ để bị bắt nạt nữa, cô cười nhẹ: " Có vẻ mấy bức ảnh này không đủ để khai sáng cho mọi người! Thôi thì cùng xem video để chiêm ngưỡng rõ hơn dung nhan của nữ chính vậy! "
Tất nhiên, nữ chính trong video đang tập đánh vần chín là Khúc Tử Yên mà người đàn ông đang phục vụ cô, không ít người nhận ra, hắn chính là tài phiệt đời thứ hai nhà họ Lý- Lý Kiệt.
Nhưng Khúc Tử Yên vẫn già mồm gào thét: " Không phải, không đúng! Là con bị ép! Là tên đó ***** *** con! "
Nhưng có chỗ nào giống như bị bắt ép? Rõ ràng là rất hưởng thụ như vậy.
Thấy hiện trường mất kiểm soát, mặt Mặc Chu Sa trở nên méo mó.

Mắt của bà như muốn phun lửa.
" Lập tức tắt ảnh chiếu đi! Bắt người phụ nữ *** loạn đó lại cho tôi! "
Đường Bích Vân vui vẻ đứng một chỗ vỗ tay, nhìn hiện trường náo loạn.

Chưa kịp thưởng thức nốt tác phẩm mình gây ra.

Mặc Hàn Lâm đã kéo cô đi với vẻ mặt bình tĩnh: " Đi với anh!"
Đường Bích Vân quay đầu lại nhìn hiện trường ồn ào náo nhiệt, quả đúng như lời Diệp Thanh nói, gây chuyện xong cảm thấy không hề có lỗi, ngược lại còn rất vui.
Đường Bích Vân chỉ ngây người một chút, đã hoàn toàn không theo kịp bước chân của Mặc Hàn Lâm.
" Anh chậm chút thôi! "
Mặc Hàn Lâm ở phía trước hoàn toàn không lay động, sải bước lớn, không chậm lại chút nào.
" Em đúng là trẻ con! Làm náo loạn, lại không cho mình đường lui! Nếu như hồi nãy mẹ anh ngược lại cho người bắt em lại thì phải làm sao? "
Đường Bích Vân ngây ngô trả lời: " Chắc là không đi! Diệp Thanh đã nói là anh cứ làm loạn, sẽ không sao hết bởi vì sẽ có người dọn dẹp hậu họa cho em! ".


Bình luận

Truyện đang đọc