MỤ TRÍ CHƯỚNG

Trong phòng học.

Lúc lên lớp, Tô Bạch và Lâm Tiêu như thường lệ ngồi cùng một chỗ.

Tô Bạch cúi đầu ôn bài, khiến cho mấy sợi tóc vừa mới dài ra được một chút che bớt gò má tuấn tú bên dưới.

Thừa dịp giảng viên đang quay lưng viết lên bảng, Lâm Tiêu vươn tay vuốt vuốt sợi tóc cho Tô Bạch, sau đó nhanh chóng kề sát gò má lộ ra hôn nhẹ một cái.

Tô Bạch đang chăm chỉ ghi bài bị hắn làm cho sợ hết hồn.

Hai mắt mờ mịt mở to như động vật nhỏ ngốc nghếch đáng yêu.

Lâm Tiêu nhếch lên khóe miệng, cười xấu xa chỉ chỉ mặt của mình, dùng khẩu hình nói: hôn tôi.

Tô Bạch chớp chớp mắt, ngơ ngác hôn lên.

Giảng viên vừa viết xong vừa vặn quay đầu lại:…

Tô Bạch:…

Lâm Tiêu: phốc!

Giảng viên: Tô Bạch, em đứng lên trả lời vấn đề trên bảng.

Tô Bạch chà xát khuôn mặt nóng bừng, đứng lên lưu loát nói ra đáp án chính xác.

Dù sao học bá chính là học bá.

Giảng viên:…ngồi xuống, khụ, ngồi trong lớp nhớ chú ý kỷ luật.

Lâm Tiêu gục xuống bàn cười trộm, trông rất thiếu đòn.

Bình luận

Truyện đang đọc