MỸ NHÂN ẤM ÁP

Mỹ nhân: "Ta chỉ ác liệt đối với Vương gia ngài thôi "

Vương gia tiếp tục run run: "Ngươi ngươi ngươi ngươi ngươi ngươi!"

Mặt già càng hồng, khuôn mặt ngốc nghếch nghẹn nói không ra lời.

Không cần phải mở rộng, mà hậu huyệt của Vương gia đã dính nhớp mềm mại, là thói quen hình thành do mỹ nhân dạy dỗ lúc trước, trở nên mẫn cảm mà nhiều nước, không cần tiền diễn liền đã có thể cho vào ba ngón tay. Mỹ nhân đè trên người đi vào, tiến quân thần tốc, Vương gia chỉ cảm thấy vải quần cùng lông mao qua lại cọ xát ở huyệt khẩu mềm mại, vừa đau vừa kích thích, mỹ nhân tuy thoạt nhìn nhu nhược, nhưng sức lực lớn mười phần, rất có tiết tấu vận động luân phiên, Vương gia đều có thể bị cái tiết tấu  bạch bạch bạch này làm cho cất giọng ca một khúc ca vàng.

Mỹ nhân đem y đỉnh ở trên thân cây thao làm, tóc đen như tơ trút xuống, dừng trên mặt Vương gia, hắn ngẩng cổ, ngắm nhìn gương mặt khiến người kinh diễm của y, hắn lúc nhỏ không chịu đọc sách, cho nên không biết phải hình dung cảm giác lúc này như thế nào, hoa đào bị hai người mãnh liệt va chạm làm cho bay lả tả đầy trời, bầu trời tối đen, có ánh trăng mơ hồ chiếu xuống, hắn áo lót sau lưng hắn gần như bị phá hỏng toàn bộ, có chút đau.

Mỹ nhân duỗi tay lót ở dưới thân hắn, dùng tư thế ôm ấp đỉnh lộng hắn, có chút tư vị hung ác, như muốn đem hắn thao vào trong xương tủy. Y giống như tiểu cẩu uống sữa mà liếm lung tung trên khuôn mặt, hắn bị va chạm đến không khép lại được cách môi màu đỏ tươi kia, chỉ có thể mặc cho nước miếng đổ đầy cằm đối phương. Mỹ nhân không đi giữ eo hắn nữa, y duỗi tay đi nắm mệnh căn hồng  nhạt đang run rẩy của hắn, xinh đẹp thật sự. Một chân hắn khống chế không được muốn trượt xuống, chỉ cảm thấy chính mình muốn rớt xuống đất mất rồi, Vương gia đành phải dùng thân hình cường tráng của mình ủy khuất mà lôi kéo giả làm tiểu hài tử, duỗi tay ôm lấy cổ mỹ nhân, một tấc lại một tấc nâng chân lên quắp lấy cái eo thon chắc của mỹ nhân. Quá trình này thật là cọ xát khó nhịn, ánh mắt hắn đều bị y đỉnh lộng ở cái chiều sâu này làm cho tan rã, nước bọt không  khống chế được mà theo cổ chảy xuống, hắn thở dốc, nội lực thiên hạ đệ nhất do lâu dài mới có thể luyện thành gần như đều không đủ để chống đỡ cho hắn đến lúc kết thúc trận, chỉ có thể ai ai thấp giọng kêu gào, mỹ nhân bị hắn làm cho cười, nhớ tới lần đầu tiên khi hắn khóc cha gọi mẹ như quỷ khóc sói tru, lần này lại trở nên có một chút phong tình làm nhục dục muốn tràn ra tận trong xương cốt.

Y xoay thân thể Vương gia lại thay đổi cái tư thế xâm nhập liền tiếp tục thao làm. Huyệt thịt lật ra ngoài, dịch nhầy trong suốt chảy xuống theo cái mông hồng nhạt cùng bắp đùi màu đồng có vẻ tương phản, lại mang vẻ sắc tình đến đòi mạng. Mỹ nhân lui ra ngoài, quỳ một gối dùng ngón cái gảy mở huyệt khẩu, vươn đầu lưỡi trốn vào sâu bên trong nụ hoa.

“Ngươi đừng —— a a a a a a!” Vương gia bị cảm giác nóng bỏng ẩm ướt không giống bình thường này làm cho cả kinh đến cúc hoa căng thẳng, phía trước lại không khống chế được mà phun trào ra, hắn vẫn duy trì tư thế tựa vào cây hoa đào, đầu óc trống rỗng.

Mỹ nhân ác liệt cười rộ lên: “Thật mau.”

Vương gia thẹn quá thành giận vừa muốn quay đầu lại phản bác, lại bị mỹ nhân đứng lên nhất một phát xuyên vào, côn th*t không chút lưu tình đâm vào huyệt khẩu ướt chảy nước, đem Vương gia đỉnh đến mũi chân cũng không chống đỡ được nữa, run rẩy đến mức lỗ chân lông đều trở nên mẫn cảm.

Thẳng đến khi Vương gia bắn ba lần, mỹ nhân mới buông tha hắn, như ban ân mà đem thứ dịch ấm nóng màu trắng rót vào trong vách thịt không ngừng run rẩy của Vương gia, y ngậm vành tai hắn cười nói: “Thật hy vọng Vương gia sinh cho ta đứa con trai.”

Vương gia quay đầu hung dữ trừng hắn: “Bổn vương là nam!”

Mỹ nhân nói: “Nếu như ngày nào cũng thao Vương gia, thì việc thao ra một cái kỳ tích, thao ra nhi tử cũng không phải không có khả năng. Đúng không?”

Y giúp hắn lấy ra tinh hoa của chính mình, Vương gia ghé vào trên thân cây, một chân chống đỡ, một khác chân bị nâng lên cao, mỹ nhân duỗi tay cắm vào giữa hai mông hắn móc ra đục dịch còn sót lại, chất lỏng màu trắng ào ạt chảy xuống, hắn tự giác nhận thấy chính mình như vậy thật mất mặt, chỉ đành câm miệng không để ý tới hắn.

Không thấy được nụ cười gian trá đắc ý trên mặt mỹ nhân.

Bình luận

Truyện đang đọc