MY OSIN

" Nhận xét của Mike cũng hem phải là hem đúng... con bé hem chỉ có laptop... đồ nó mặc cũng hok phải xuyền xoàng.... trang sức thì thui rùi... rốt cục nó là người như thía nào nhỉ??? "
Joe lặng lẽ nhìn nó....
------------------------------------------------------
Một kế hoạch mới lại sắp bắt đầu...
Nó chỉnh lại bộ váy điệu đà đúng mốt... giơ cao cái ô che nắng... rùi tung tăng đi ngân hàng muợn tiền...
Nói là ngân hàng cho xa thui... chứ thật ra ngay đầu phố... chỉ cách có vài bước đi... đã thấy ngay cái ngân hàng to bự... lý do để ngân hàng xuất hiện chốn thâm u vắng vẻ này là do mí anh em ngại đi xa lấy tiền... nên bảo ông bà Ngô làm lun cái ngân hàng ở gần nhà... khi nào ông bà gửi tiền về cũng đỡ phải đi xa để lấy...
" Oáp!!! "
Nó che mồm ngáp... cả đêm qua không ngủ chỉ vì sướng... sáng sớm đã phải lon ton đi lấy tiền hơi mêt....
" Huýt!!! "
Nó bỗng thấy gai người... tiếng động này... quả thật không hay chút nào....
_ Cô đi đâu đấy???
Đúng mà... lại cái giọng mật ngọt chết ruồi của đại ma đầu Chun hiểm ác....
_ Tôi... tôi...
Nó lắp bắp.... nói là đi đâu bi h???
_ Đi rút tiền chứ gì???
_ hả??? Ừ!!! Không rút... rút gì chứ????
_ Cô không cần phải luống cuống như vậy.... chuyện mẹ tôi tung tiền cho cô... tôi cũng biết mà...
_ đương nhiên...
nó xốc lại vai... mình là người thắng cơ mà....

_ Tôi đi lấy tiền.... mà anh theo tôi làm gì???
Nó lập tức chĩa ánh mắt nghi ngờ về phía Chun...
_ Tôi cũng đi lấy tiền.... lấy tiền???
_ Anh... lấy tiền...
Nó trừng mắt....
_ Có vấn đề ah!!!
Phải khó khăn lắm Chun mới dứt ra khỏi cặp mắt như thanh sát viên của con bé...
_ Không... vậy thì... đi...
Nó hếch mặt... tung tăng đi trước...
" Phù!!! Tại sao mình lại trịch thượng thế nhỉ??? MÌnh đang cưa gái... ít nhất phải tỏ ra dịu dàng chứ... bỏ nghề lâu quá... bi h bắt đầu xuống tay cưa rồi... "
Nghĩ ngợi một lúc... Chun quay ra đằng sau... nơi có ba người đang lúi húi rất khả nghi... và đã sẵn sàng cho cảnh tượng mùi mẫn típ theo...
Chapter 13 :
_ À mà này....!!!
Sau một giây hò hét loạn ruột và óc tự sướng vì cái kế hoạch quá mùi mẫn típ theo... Chun bàng hoàng khi thấy con bé đã bỏ xa mình khoảng 20 bước chân...
_ Lại sao nữa....
" Gắt ghê nhỉ??? Rắn thía... haha!!! để xem tí nữa còn rắn nữa hem,.... chít chít... hem thể kiềm chế cái niềm sung sướng này lại được.... "
Nó nhăn trán... cái tên ác ma này sao cười sằng sặc như điên....
_ Không nói gì thì tôi đi nhé...
_ Ấy... khoan đã... sao lại hem... tôi có lời...

_ Lời gì???
_ Hum nay trùi đẹp nhỉ???
_ đẹp... rùi sao nữa...
_ à..... ờ....
Chun ngẩn mặt lên trời chỉ chỉ... chít tiệt... bí từ...
Nó thở dài... bỏ mặc thằng ngố vẫn đang chỉ chỉ... đi típ.......
_ Ariel...
Nó vừa giơ chân lên thì bị gọi giật lại...
_ Trời đẹp lắm rùi!!!
_ hem phải... tôi có kí nì hem có hỉu???
_ Kí gì???
_ Thế má tôi trả cho cô bao nhiu xiền vậy....
_ bao nhiu ah???
" Chít tịt... chẳng lãng mạn chi rứa??? " - Chun vò tay
_ Anh hỏi làm gì....
Nó nhìn Chun tò mò......
_ Không, chỉ là...
" Brum!!! "
Tiếng động cơ to dần... một chiéc xe đua đen kịt... từ đâu xuất hiện... lao thẳng vô nó.... nó sợ quá.... chân như bị chôn xuống đất... hem nhúc nhích được...
_ Cẩn thận....
Chun hét lên... rùi ôm lấy nó... nhào vô bụi cây.... ngay khi chiếc xe lao qua...
_ á!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
Nó chỉ kịp hét có như vậy.... rùi nhắm tịt mắt... bấu chặt lấy áo Chun... nguy cơ nút áo sơ mi sắp tuột....
----------------------------------------------------


Bình luận

Truyện đang đọc