NAM CHÍNH XUẤT SẮC NHẤT

Chu Y hủy hợp đồng với Trúc Tinh, hoàn toàn cắt dứt với người đại diện cũ của mình là Thạch Lợi. Mặc dù Trúc Tinh ép buộc Chu Y làm như vậy, nhưng trong lòng y cũng không phải không khó chịu.

Bây giờ Hoàng Vĩ đã phát hiện Chu Y không giỏi ăn nói, ở bên ngoài là suy nghĩ cho Chu Y, đáng tiếc cho Chu Y. Trên thực tế lại cố ý nói chuyện để ảnh hưởng đến tâm trạng của Chu Y.

Quả nhiên, Chu Y nghe thấy những lời Hoàng Vĩ nói ánh mắt đều tối sầm.

Hoàng Vĩ thấy thế, lập tức quyết định tiếp tục cố gắng: "Bác Á có phải ép cậu xào CP với Lục Dương không? Hai người đàn ông bị ràng buộc với nhau thật ghê tởm. Thực tế, hầu hết fan thích cậu, nhưng không thích loại chuyện này."

Khi y nói những lời này, đương nhiên tự động che chắn "tuyên truyền" mình từng làm cho nghệ sĩ.

Bọn họ là bị động, chung quy fan muốn nghĩ như vậy y cũng không có biện pháp... Nhưng Bác Á là tích cực chủ động! Trước đó xào một lần trong còn chưa đủ. Bây giờ còn không chán chạy đến trong phim điện ảnh tiếp tục xào à?

Vốn dĩ Hoàng Vĩ cho rằng Chu Y nghe nói như thế trong lòng sẽ cảm thấy khó xử. Ai biết được Chu Y trước đó vẫn im lặng lập tức phản bác nói: "Tôi và Lục Dương rất tốt, không có gì ghê tởm!"

Hoàng Vĩ đầu tiên là lắp bắp sửng sốt. Sau đó đã phản ứng lại, mặt mang mỉa mai nói: "Xem ra chính cậu cũng có ý này. Vậy tôi cũng không nói thêm gì nữa, cậu tự giải quyết cho tốt đi."

Sau đó làm như nói thêm mấy câu nữa với Chu Y thì làm cho y không thể chịu đựng được nên rời đi. Toàn bộ hành trình đều xem Lục Dương như không khí.

Chu Y sợ Lục Dương bị bỏ qua sẽ cảm thấy không vui, lập tức quay đầu muốn nói với cậu cái gì.

Lục Dương đột nhiên vỗ nhẹ lên đầu của y: "May mắn cậu đến Bác Á."

Nhìn nụ cười quen thuộc của đối phương quen, Chu Y đột nhiên cảm thấy lửa giận vừa rồi biến mất. Lời nói của Hoàng Vĩ cũng không có lực sát thương nữa.

- -Đúng vậy, may mắn y đến Bác Á, có thể ở bên Lục Dương như vậy... Cho y biết có một số việc thú vị giống như sáng tác và ca hát!

* * *

Hoàng Vĩ đi đến phòng hóa trang của Từ Lệ, cô vẫn đang trang điểm và làm tóc, không chút để ý lướt điện thoại, nhìn thấy tâm trạng người đại diện của mình dường như rất tốt thì thản nhiên hỏi: "Có chuyện gì mà vui thế."

"Anh vừa gặp được Lục Dương và Chu Y có nói mấy câu. Chung quy đã một thời gian không gặp Chu Y, vừa lúc ôn chuyện."

Từ Lệ vừa thấy biểu cảm của y thì biết nội dung "ôn chuyện" không hề dễ chịu với Chu Y: "Anh không phải đã nói với em, kêu em đừng quá khách khí với Lục Dương sao?"

Mấy ngày nay cô vào đoàn cũng đã nghe không ít người ở ngoài sáng trong tối khen ngợi Lục Dương nghiêm túc, chuyên nghiệp, không bệnh ngôi sao... Từ Lệ biết đây thật ra đang châm chọc cô.

Nghe nói có Tông Thiên làm hậu trường. Nhưng cũng chưa thấy Tông Thiên nhiệt tình với cậu... Bên cạnh chỉ có một trợ lý chạy ngược chạy xuôi, còn không bằng diễn viên hạng 2 bình thường! Như vậy còn muốn bệnh ngôi sao cái gì chứ?

"Cho nên những lời anh nói là với Chu Y." Hoàng Vĩ mở tủ lạnh nhỏ chuyên dụng trong phòng hóa trang, lấy ra một chai nước khoáng trong đó mới ngồi trên sô pha.

Mặc dù y có mấy nghệ sĩ khác phải phụ trách. Nhưng bây giờ gần như buông tay cho trợ lý, cả hành trình đều theo bên cạnh Từ Lệ. Bởi vì chỉ riêng công việc của Từ Lệ đã đủ để cho người đại diện là y chia làm.

Trước khi "bạn tốt" của Từ Lệ chán ghét mối quan hệ này thì y quyết định nắm chắc cơ hội, tận dụng tối đa nguồn lực trong tay.

Lúc này Từ Lệ cũng trang điểm sắp xong, cô nói với trợ lý: "Giữa trưa lại mua cơm hấp hải sản nhà hàng lần trước đi."

Hoàng Vĩ thuận miệng hỏi một câu: "Tại sao em lại không ăn cơm hộp?"

"Cơm hộp đoàn phim không phải anh không biết, quá khó ăn." Từ Lệ không cho là đúng nói. Dù sao quẹt không phải thẻ của cô, không ăn thì uổng.

Hoàng Vĩ biết hiện tại cô chi tiêu đều có người "chi trả". Cho nên cũng chỉ là tùy tiện hỏi, y xem qua lịch trình quay của đoàn phim hôm nay.

"Lục Dương và Chu Y phải treo dây thép." Các mục đặc biệt được sử dụng trong lịch trình quay bình thường sẽ có giải thích đơn giản.

Hôm nay là cảnh nam chính dắt theo em trai gặp được nữ. Lục Dương phải trốn thoát khỏi cơ giáp bị "hải tặc tinh tế" phá hư, vừa phải diễn với vật không có thật vừa phải treo dây thép, khó khăn rất cao.

Từ Lệ vốn dĩ không nghĩ tới chuyện gì. Nhưng bị Hoàng Vĩ nói ra như vậy trong lòng đột nhiên chợt lóe lên cái gì: không phải đều nói Lục Dương diễn tốt, chuyên nghiệp sao? Bây giờ không phải có một cơ hội để cho cậu chứng minh một chút sao?

- -- ---

"Cắt! Từ Lệ, cô chờ Lục Dương và Chu Y chạm đất. Sau đó di chuyển về phía trước!"

"Xin lỗi đạo diễn, tôi làm lại một lần nữa." Từ Lệ lập tức tỏ vẻ một cách khiêm tốn rằng mình đã hiểu, yêu cầu thử lại một lần.

Đạo diễn Phương đã cảm thấy đau đầu trong những ngày tháng tới: tại sao nữ chính không thể làm cho ông bớt lo giống như nam chính chứ? Đây là lần thứ ba rồi. Nếu lại không qua thì ông quyết định thay đổi định dạng ống kính, để cho Lục Dương và Chu Y quay riêng với Từ Lệ.

Mặc dù hiệu ứng của hình ảnh cuối cùng chắc chắn không còn tốt như trước. Nhưng tình huống cũng tốt hơn cứ treo Lục Dương và Chu Y lên rồi thả xuống!

Lúc trước khi Lục Dương quay và , diễn đều là vai nghiêng về "trầm lặng". Đây là lần đầu diễn vai chiến sĩ, cũng là lần đầu tiên treo dây thép nhiều như vậy.

Lúc trước cậu bị tai nạn xe cộ não bị chấn động nên hôn mê, thật ra ở không trung cảm thấy không tốt. Cho nên mỗi lần treo dây thép đều cố gắng một lần thành công.

Nhưng lần này không phải một mình cậu diễn, mà Chu Y, Từ Lệ và một số vai phụ khác cũng sẽ lên sân khấu xuất hiện chung một cảnh. Cho nên khả năng xảy ra sự cố tăng lên rất nhiều.

"Lục Dương, sắc mặt của cậu không tốt lắm, có phải không thoải mái hay không?" Chu Y lo lắng hỏi.

Bình luận

Truyện đang đọc