NÀNG HẦU QUÝ TỘC


Buổi sáng thứ 2 , không khí thật trong lành cùng những tia nắng ban mai ấm áp. Quả là một ngày đẹp trời
Tại biệt thự nhà Tachibana. Trong căn phòng vs chủ yếu là màu hồng và màu trắng trên chiếc giường màu trắng và con heo í lộn....Con người mặc bộ đồ ngủ màu hồng đang ngủ rất ư là ngon lành kia
Nó nằm trên giường ngủ 1 giấc đã đời mà vẫn chưa thấy chuông báo thức reo. Thấy lạ , nó vớ lấy cái đồng hồ, mắt nhắm, mắt mở......
- 8h ! Òn... ớm... án...chẹp! chẹp ( Còn sớm chán)_ Nó nhắm mắt ngủ tiếp
- ÁAAAAAAAAA !!!!!!!!!!!!! 8H OY SAO ? Trời ơi, muộn rồi_ Nó cất tiếng hét kinh thân động qủy làm mấy con chim đậu trên cây gần đó không kịp chạy thế là thành phượng hoàng chụi lông hết trơn. Còn nó sau khi hét xong thì tung cái chăn ra chạy một mạch vào phòng tắm vscn oy thay bộ đồng phục học sinh. Bộ đồng phục được thiết kế rất quý tộc. Áo sọc kẻ caro hơi ngắn 1 chút cái cổ cao với chiếc nơ to đùng ở ngực , váy xòe ngắn màu trắng bằng lụa vs đôi giày búp bê màu hồng. Trông nó giờ trả khác gì con búp bê , nó đứng trước gương vuốt tóc vài cái rồi gật gù cười tươi ơi là tươi ( muộn rồi kìa bà thím )
Lao ra cổng vs vận tốc thần chết
Bây giờ là 8h15
Trường ThPT SNOW ANGEL
[ Giới thiệu trường 1 chút nha . Trường đây dành cho những tầng lớp thượng lưu danh tiếng. Chia gia làm hai khu. Khu nam và khu nữ.Vì vậy mỗi lớp sẽ tùy thuộc vào kinh tế và chỉ số IQ .VD lớp A1 sẽ tập trung những con nhà quý tộc đứng đầu và có chỉ số IQ cao nhất. Tương tự như vậy giảm dần, khu nam củng vậy
Tầng 2 lớp 11a1 . Trong lớp gần 40 học sinh đang chăm chỉ học hành thì phá vỡ không khí yên tĩnh đó là 1 tiếng đạp cửa
// RẦM //

Nó bước vào trong 40 cặp mắt của học sinh tính cả ông chủ nhiệm ác ma nữa là 41
- Tachibana Hana. Đây là lần thứ mấy em đi học muộn rồi ???_ ông giáo gỡ cặp kiếng xuống
- Dạ ! Mới có 265 lần chứ nhiêu thầy_ Nó nhẩm nhẩm một lúc rồi đáp câu xanh rờn
- Em còn nói nữa ???_ Ông giáo trừng mắt
- Thì tại thầy hỏi mà
- Em....!!!
- Híx , không phải em cố tình đâu ạ _Nó giở chiêu nước mắt cá sấu
- Vậy thì tại sao em lại đi học muộn thế???_ Thấy nó như vậy, thầy chủ nhiệm mềm lòng
- Là tại sáng nay , em đến trường......
- Em cứ nói tiếp đi
- Em gặp 1 người bị té........
- Ừ ! Ừ ...
- Thấy vậy em chạy đến người đó ghé vào tai nói......
- Ừ
- Em nói là "ngu thì chết , bệnh tật gì đâu" sau đó em bị ổng rượt lên mới tới trễ đấy ạ
- Ừ ! Tội nghiệp em....ủa ???? Mà em vừa nói gì cơ !!??_ Ông thầy chủ nhiệm vừa nhận ra là mình bị lừa còn lũ học sinh thì cười rúc rích
- Em ra ngoài ngay cho tôi_ Ông thầy hét ầm lên làm nó suýt té
- Oy, ra là được chứ gì _ Nó ngoáy ngoáy lỗ tai đi ra khỏi lớp
Ra ngoài mãi chán nó quyết định lên sân thượng nằm ngủ một giấc.
15 sau. Tiết học kết thúc nó xuống phòng trà ngồi đọc sách. Trông nó đẹp như 1 thiên thần cùng với mùi hương của trà thảo mộc

- Ê ! Con cờ hó_ Jun cất tiếng gọi nó
- Cờ hó _ Jin với theo
- 2 tụi bây sáng đi học k qua gọi tao nhá làm tao đi học muộn oy bị ổng mắng té tát_ Nó làm bộ giận dỗi
- Thưa thím, con sang gọi thím cơ mà ông quản gia nhà thím nói thím vẫn ngủ_ Jun trả treo
- Nói thím vẫn ngủ _ Jin
- Mày làm ơn đừng nhắc lại lời tao đk k_ Jun cáu
- Nhắc lại lời tao được không _ Jin
Jun tức lắm muốn cho ngay cú đấm vào mặt Jin nhưg nhìn cái khuôn mặt ngây thơ thánh thiện kia lại không nỡ, *coi như nó bị điên đi phù, không được nổi giận, nổi giận sẽ rất nhanh già *_Jun tự nhủ
Bỗng dưng « Bằng bằng bằng, chíu chíu , bằng chíu » Vâng, tiếng chuông điện thoại rất ư là bá đạo của nó vang lên làm cả bọn giật mình
- A ! Ba hả ? Con cũng vừa định gọi cho ba đây. Tuần tới trường con có tiệc mừng thành lập trường đấy_ Nó vừa nhìn thấy cuộc gọi từ ba nó liền nhấc máy lên thì hí hửng kể cho ba nghe ngay
- < Ba xin lỗi Hana >........
- Cái......Gì.....???
.....@#$%^&*....

Nó cụp máy, cúi gằm mặt xuống. Jun và Jin thấy không ổn thì hỏi nó
- Sao đấy ???_ Jun
- Có chuyện gì à ??_ Jin
Nó vẫn cúi gằm mặt xuống, không trả lời. Jun nhẹ nhàng nâng mặt nó lên thì cả Jin đều hoảng, nó đang khóc. Khóc nức nở. Ôm lấy con bạn rồi òa lên như đứa trẻ con
- Nhà.....tao..._ Nó nói trong tiếng nấc
- Nhà mày làm sao??_ Jun hơi hoảng với cách trả lời ngập ngừng của nó
- Thôi nào, nói tao nge_Jin
- Phá...sản...rồi_ Nó miễn cưỡng nói lên từ câu
- HẢ??????_Jun và Jin đồng thanh
-


Bình luận

Truyện đang đọc