NGA MỴ

Rất nhiều người còn suy đoán, nếu không phải Đề Thiên Thượng xuất thân từ đại gia tộc, thì là sư phụ của hắn cực kì ưu ái hắn, hoặc là gặp dịp nào đó kiếm được tiền phi nghĩa. Đề Thiền Thượng còn rất hưởng thụ làm hào khách (khách có tiền) được người hâm mộ, không có ai sẽ nghĩ tới, sở dĩ số tiền này hắn tiêu thoải mái là nhờ bán máu có được, đối với hắn mà nói thật sự quá đơn giản.

Rất nhanh liền đấu giá đến Trú Nhan đan của bọn Chu Chu, Cừu Bảo Dương ở trên đài vừa nói ra ba chữ Trú Nhan đan thì dưới đài đã nhanh chóng người sau tiếp người trước ra giá. Đa số là người dẫn theo nữ Tu sĩ bên cạnh, cũng có những nữ Tu sĩ đi một mình giơ giá, giá cả đảo mắt đã lên đến mười lăm vạn linh thạch.

Cừu Bảo Dương cười ha ha châm ngòi thổi gió: “Công hiệu của Trú Nhan đan tầm thường, các vị ngồi đây đại khái còn tinh tường hơn tại hạ, ăn một viên trăm năm kiều nhan không đổi! Nhưng Trú Nhan đan này là đan dược phẩm chất trung phẩm! Hiệu quả không phải Trú Nhan đan tầm thường có thể so được, hiệu quả một viên ít nhất là hai trăm năm, tương đương với hai viên Trú Nhan đan bình thường, hơn nữa còn có thể làm cho da mềm mịn bóng loáng, thần thái bức người? Trú Nhan đan bình thường đã khó gặp, huống chi là Trú Nhan đan phẩm chất trung phẩm? Bỏ qua một viên này, muốn được viên khác ít nhất phải chờ đến trên dưới trăm năm sau, các vị có thể đợi được không?!”

Hắn vừa nói vậy, người vốn đang do dự cũng nhấc tay ra giá, giá cả nhẹ nhàng vượt qua hai mươi vạn linh thạch.

Chu Chu đang vui như mở cờ trong bụng, đột nhiên nghe giọng của một người quát to hô: “30 vạn linh thạch!”

Cái giá này cao hơn người vừa rồi mấy vạn linh thạch, toàn trường xôn xao một mảnh, mọi người quay đầu nhìn xem ai xa hoa như vậy.

Mai Trừ Tịch đứng trên khán phòng như khổng tước vậy, chưa kịp lấy hào khí dương dương tự đắc vì hành vi của mình, phát hiện ánh mắt của Thạch Ánh Lục, càng vô cùng lẳng lơ mà ném một cái “Mị nhãn”.

Cơ U Cốc lạnh lùng liếc trả hắn một cái, nhấc tay nói: “31 vạn.”

Mai Trừ Tịch không nghĩ giá cao như vậy còn có người tranh giành với hắn, hơn nữa là kẻ hắn chú ý nhất! Hắn nghĩ tới tình trạng thân mật của tên “Cơ sư huynh” này với “Ánh Lục muội muội của hắn”, lập tức điên rồi, nghiến răng nghiến lợi gào to một tiếng: “35 vạn!”

Cơ U Cốc cố ý lộ ra vài phần ngạo mạn chẳng thèm để ý, triền miên vô hạn mà nhìn Thạch Ánh Lục một cái, không để ý nói: “36 vạn!”

Khiêu khích trần trụi như vậy triệt để kích Mai Trừ Tịch phát nổ, mắt hắn đỏ lên như da gà chọi, há miệng muốn tiếp tục ra giá, cha hắn một tay kéo hắn lại, quát khẽ: “Con điên rồi?!”

Trú Nhan đan trung phẩm dù hi hữu cũng không tốn nhiều linh thạch như vậy để mua, Mai gia bạn họ dù kinh doanh mỏ linh thạch thật đấy, cũng không thể coi tiền như rác như vậy?

Mai Trừ Tịch vẫn không phục, giương mắt lên vừa vặn lúc Cơ U Cốc mỉm cười nhìn về phía hắn, vẻ trào phúng trong mắt rất đậm, quả thật tức điên người!

Từ nhỏ đến giờ Mai Trừ Tịch được sủng ái như vậy, muốn cái gì có cái đó, chỉ bỏ lỡ mỗi Thạch Ánh Lục, cần Trú Nhan đan đến làm mĩ nhân vui, thể hiện vốn liếng hùng hậu của mình, đâu thể để người khác phá hư?

Người địa cầu đã không ngăn được hắn rồi! Hắn dứt khoát kiên quyết tránh tay của Mai Khuông Chúc, thân thể bật lên như lò xo, hò hét: “50 vạn linh thạch!”

Đám người đứng xem yên lặng, mỗi người đều dùng ánh mắt thấy kẻ điên nhìn hắn, siêu cấp phá gia chi tử a!

Cơ U Cốc lắc đầu với vẻ mặt tiếc nuối thương cảm, quay lại cười nói với Chu Chu: “Chúc mừng việc buôn bán của tiểu sư muội khởi đầu tốt đẹp!”

Chu Chu bị khoản tiền trời giáng với con số quá sức tưởng tượng nện cho chóng mắt, cười ngây ngô: “Cùng vui cùng vui!”

“Đáng tiếc Mai lão tiên sinh ở đây, nếu không một trăm vạn cũng không có vấn đề?” Cơ U Cốc vẫn chưa thỏa mãn nói, hắn không tiếp tục nâng giá cũng vì thấy Mai Khuông Chúc ở một bên, Mai Trừ Tịch có khả năng điên tiếp sao?

Đề Thiền Thượng còn vỗ đùi nói: “Nếu tiểu Tam có thêm mấy tên vị hôn phu như vậy thì chúng ta muốn không phát tài cũng khó!”

Chu Chu phụ họa: “Đúng vậy! đúng vậy!

Thạch Ánh Lục minh tư khổ tưởng*(suy nghĩ rất kỹ càng)một hồi, tiếc hận không thôi giận dữ nói: “Hình như chỉ có một tên này, ta giải trừ hôn ước với hắn không lâu thì đến phái Thánh Trí, cha mẹ cũng không kịp đính hôn cho ta lần nữa?” Nàng bái làm môn hạ Nguyên Anh tổ sư phái Thánh Trí, hôn sự cũng không phải cha mẹ của nàng có thể đơn giản quyết đoán.

Cơ U Cốc cười đến chân thành lại tò mò: “Muội muốn có mấy cái?”

“Ách, không, không cần…” Thạch Ánh Lục lập tức bị dọa không ra tiếng, nụ cười này của Nhị sư huynh cười đến toàn thân nàng rét run.

Mai Trừ Tịch bên kia “thắng lớn”, tuy bị cha trợn mắt nhìn, nhưng không ngăn được đắc ý trong lòng, duy nhất không được hoàn hảo là Thạch Ánh Lục và Cơ U Cốc đều không liếc lại hắn một cái?

Hừ! Coi như là đệ tử nhập thất của Nguyên Anh tổ sư phái Thánh Trí thì sao? Luận tài lực sao có thể so được với thiếu gia chính tông của Mai thị là hắn đây?! Cơ U Cốc nhất định rất không cam lòng, lại mất hết mặt mũi trước mặt mĩ nhân, cho nên cảm thấy không mong muốn đối mặt với hắn!

Mai Trừ Tịch càng nghĩ càng đắc ý, nghĩ đến sau khi mình dùng giá trên trời mua Trú Nhan đan trước mặt mọi người làm vui lòng mĩ nhân, cảm giác hưng phấn khó ức chế? Tức giận của cha so ra đều chẳng coi vào đâu?

Cừu Bảo Dương ở trên đài trông thấy một màn này thầm buồn cười, chuyện tiện nghi cả hai bên như vậy hắn sẽ không vạch trần phá hư.

Giữa trận đấu gia xuất hiện một đoạn cao trào như vậy, hứng thú của khách nhân bị nâng lên, mười vật đấu giá nhanh chóng được bán ra với giá không khác lắm.

Nhóm người mua từng người ra nhã thất sau hậu đài độc lập lấy hàng, cha con Mai Khuông Chúc vừa vào cửa đã thấy Cừu Bảo Dương cười đón, hai người hàn huyên một phen, cuối cùng Cừu Bảo Dương chỉ lấy 30 vạn linh thạch bán ra Trú Nhan Đan, Trú Nhan đan phẩm chất trung đẳng lấy giá này miễn cưỡng coi như là hợp lí, Mai Khuông Chúc nhận cái tình này, lửa giận trong lòng giảm xuống, nhưng vẫn không có sắc mặt tốt với Mai Trừ Tịch.

Cừu Bảo Dương lại lấy hai mươi vạn linh thạch nịnh nọt hai bên, tính ra kết quả như thế mọi người đều vui vẻ. Mai gia là đại tộc ở Tây nam, so với Tấn Bảo tông thì không tính là gì, nhưng làm kinh doanh chú ý hòa khí sinh tài, thực ra bọn họ mới đến Tây nam, không nên vì một chút tinh thạch mà kết thù với Mai gia.

Mai Trừ Tịch lấy được Trú Nhan đan liền không chờ nổi mà đi tìm Thạch Ánh Lục, Mai Khuông Chúc nghĩ tiền cũng bỏ ra rồi, nếu thật có thể theo đuổi lại Thạch Ánh Lục cũng đáng, đáng tiếc chính hắn cũng cảm thấy hi vọng xa vời? Cử chỉ của Cơ U Cốc và Thạch Ánh Lục thân mật, cho dù chưa tới trình độ tình chàng ý thiếp, nhưng có đồng môn ưu tú như vậy, bao giờ mới tới lượt gã thiếu gia ăn chơi nhà mình?

Đúng lúc nhóm Thạch Ánh Lục và Đề Thiền Thượng còn đi lấy thú hồn phù lục, hai bên gặp lại tại hành lang ngoài nhã thất.

Mai Trừ Tịch ba bước thành hai bước xông tới trước, nâng hộp ngọc đựng Trú Nhan đan, phong độ nhẹ nhàng đưa tời trước mặt Thạch Ánh Lục, ôn nhu nói: “Đan dược khó cầu xem ra cũng kém dung nhan trân quý của Ánh Lục muội muội, viên Trú Nhan đan này ta đặc biệt giành lấy vì Ánh Lục muội muội.”

Thạch Ánh Lục quyết đoán lắc đầu nói: “Đây là Mai bá phụ giành cho Mai bá mẫu, sao Mai thế huynh lại lấy để trêu đùa tiểu muội? Lại nói chúng ta chỉ là đi lại bình thường, sao có đạo lý nhận lễ vật đắt đỏ như vậy từ huynh.”

Bình luận

Truyện đang đọc