NGẠO THẾ ĐAN THẦN

Long Tuyết Di từ bên trong pháp bảo chứa đồ của nàng lấy ra một trụ đá Bạch Quang lóng lánh, đây chính là tuyệt phẩm tinh thạch, linh khí cực kỳ nồng nặc, khối tuyệt phẩm tinh thạch này lớn như bắp đùi, Trầm Tường vội vàng nhận lấy, để vào trong bao trữ vật, sau đó lại vứt cho Long Tuyết Di một hạt Trúc Cơ đan, làm cho tiểu nha đầu này mừng rỡ miệng oa oa.

Trầm Tường phỏng chừng khối tuyệt phẩm tinh thạch kia có thể cắt chém thành hơn ngàn khối, đây cũng là tương đương với ngàn vạn tinh thạch, hắn lại kiếm một bút.

Thẳng tới giữa trưa, Trầm Tường vẫn nằm ở trên giường, Lãnh U Lan cũng nằm ở bên cạnh hắn, ôm eo hắn ngủ say, hơn nữa còn ôm rất chặt, Trầm Tường không muốn đánh thức nàng, cũng là nằm như thế.

Một cỗ hàn khí đột nhiên kéo tới, Lãnh U Lan đột nhiên thức tỉnh, nàng thấy Trầm Tường ở bên người, lập tức nghĩ đến mình và Trầm Tường ngủ một buổi tối, không khỏi hồng mặt lên.

- Ca. . .

Lãnh U Lan còn chưa nói hết, Trầm Tường liền nghiêm túc nói:

- Có người tới, người này rất mạnh! Loại hàn khí này dĩ nhiên kinh khủng như vậy!

Lãnh U Lan hì hì nở nụ cười:

- Ca, ngươi không cần sợ, là Cốc chủ tới!

Lãnh U Lan sửa sang lại quần áo một thoáng, liền mặc áo giáp màu đỏ vào, nhớ tới tối ngày hôm qua mình ăn mặc ít như vậy ngủ cùng Trầm Tường, điều này làm cho nàng hơi cúi đầu, đầy mặt ửng đỏ, không dám nhìn Trầm Tường.

Trầm Tường nguyên bản còn tưởng rằng Băng Phong cốc cốc chủ này như thần bí như chưởng giáo Đan Hương Đào Nguyên, không nghĩ tới dĩ nhiên sẽ đích thân đi tới nơi này, làm hắn cùng Lãnh U Lan đều hơi kinh ngạc.

- Cốc chủ của muội đến nơi này làm gì?

Trầm Tường đi ra khỏi nhà đá, theo phía sau Lãnh U Lan, lúc này bọn họ cảm thấy có chút lạnh, bởi vì cốc chủ kia đang thả ra từng cỗ từng cỗ hàn khí bức người, những người lợi hại này đều thích như vậy, giả trang dáng vẻ để dọa người, có thể tạo được tác dụng kinh sợ.

Xuyên qua mấy đường hầm, hai người Trầm Tường đến tiểu sảnh kia, Đan Nguyên cùng hai Chân Võ Cảnh khác đều ở nơi này, thân thể của bọn họ hơi run, mà vách tường trong sảnh đều tràn đầy sương lạnh, trong sảnh có một người mặc áo bào đen, trên mặt mang một cái mặt nạ màu trắng, tuy rằng nàng mặc áo choàng, nhưng vẫn có thể thấy vóc người uyển chuyển kia của nàng.

Người này chính là Băng Phong cốc cốc chủ, là một nữ nhân!

Thấy Cốc chủ này, Trầm Tường càng xác định cốc chủ này như Đan trưởng lão, nhất định có bí mật không muốn người nhận ra, bằng không cũng sẽ không checa3 hai mắt.

Tuy rằng không nhìn thấy con mắt cốc chủ này, nhưng Trầm Tường lại biết cốc chủ này đang nhìn hắn, điều này làm cho trong lòng hắn sợ hãi.

- Đây chính là Trầm Tường? Quả nhiên có chút bản lĩnh!

Âm thanh của Cốc chủ không tình cảm chút nào, lạnh như băng, nghe vô cùng đáng sợ, nếu như cốc chủ này xuất hiện ở buổi tối, không cần nàng phóng thích cổ hàn khí kia, là có thể doạ chết người.

Bọn người Đan Nguyên đều đứng, không dám ngồi xuống, Băng Phong cốc chủ xuất hiện, đây là sự tình bọn hắn nằm mơ cũng không ngờ tới, hơn nữa cũng làm cho bọn họ yên tâm rất nhiều, bọn họ suy đoán Băng Phong cốc chủ nhất định sẽ ra tay can thiệp chuyện này.

Thời điểm Trầm Tường vừa muốn hành lễ, lại nghe thấy Long Tuyết Di kinh hô:

- Nữ nhân này không phải Mộng Nhi tỷ của ngươi sao? Nhất định là nàng, ta không có nhìn lầm! Nếu như ngươi không tin, ngươi sờ thân thể của nàng một chút là được, nàng dung hợp Chu Tước nhu tình ti, Chu Tước thần binh kia là bị ngươi làm tỉnh lại, cùng ngươi có liên hệ nhất định!

Trầm Tường ngây ngẩn cả người, Băng Phong cốc chủ dĩ nhiên là nữ đế Thần Binh Thiên quốc! Nữ đế Thần Binh Thiên quốc không phải dùng hỏa sao? Nhưng Băng Phong cốc chủ là một người hàn băng chân khí phi thường lợi hại!

- Nói như vậy, nàng biết ngươi ở nơi này, cho nên mới cố ý thả ra một cỗ hàn khí, làm cho ngươi không cảm ứng tới Chu Tước nhu tình ti kia!

Tô Mị Dao cũng kinh ngạc không thôi.

Bạch U U nói:

- Xem ra nữ nhân này cùng muội muội của ngươi như nhau, đều có Băng Hỏa mạch, nhìn loại trình độ này của nàng, ít nhất là Băng Hỏa thiên mạch!

Lúc trước thời điểm Lãnh U Lan đi Thái Vũ môn, chính là Đan trưởng lão giao Lãnh U Lan cho Băng Phong cốc chủ, nhìn ra được quan hệ giữa các nàng rất tốt!

- Bản thân là nữ đế Thần Binh Thiên quốc, đồng thời lại là Băng Phong cốc cốc chủ thần bí kia, nữ nhân này không đơn giản!

Tô Mị Dao kinh thán nói.

Tuy rằng trong lòng Trầm Tường như sóng lớn biển rộng, nhưng vẻ mặt bất động, lễ phép nói:

- Tiểu tử Trầm Tường, bái kiến cốc chủ!

- Không cần đa lễ!

Cốc chủ kia nói một cách lạnh lùng, thấy nàng cố làm ra vẻ như thế, trong lòng Trầm Tường âm thầm buồn cười, hắn rất muốn nhìn thời điểm cốc chủ này bị hắn vạch trần, sẽ có vẻ mặt như thế nào?

Cốc chủ này đứng lên, đi tới trước mặt Trầm Tường, lạnh giọng hỏi:

- Trên người của ngươi làm sao có hương vị nặng như vậy? Đây là mùi hương trên người U Lan, lẽ nào tối hôm qua các ngươi cùng nhau…

Trầm Tường cùng Lãnh U Lan nhất thời ngây ngẩn cả người, bọn người Đan Nguyên cũng không khỏi cả kinh, bất quá rất nhanh sẽ bình thường trở lại, Lãnh U Lan cùng Trầm Tường trai tài gái sắc, tuy rằng Trầm Tường ở bề ngoài là thu nghĩa muội, nhưng loại thủ đoạn này cũng là nhìn mãi quen mắt, điều này làm cho mọi người không khỏi mơ tưởng viển vông.

Lãnh U Lan đỏ bừng mặt, hồng đến bên tai, bây giờ nàng không còn thô bạo như ngày xưa nữa, bất quá bây giờ nàng mới như là nữ nhân chân chính.

Trầm Tường biết cốc chủ này là Liễu Mộng Nhi, vì lẽ đó hiện tại vẫn rất bình tĩnh, mỉm cười nói:

- Tối hôm qua nàng ngủ ở bên cạnh ta, chúng ta nhiều năm không gặp, cùng nàng trò chuyện liền ngủ quên, chúng ta là huynh muội, này không có vấn đề gì đi!

- Hừ, còn thể thống gì nữa chứ! Trầm Tường, ta còn có vài chuyện muốn nói với ngươi!

Cốc chủ kia gầm lên một tiếng, trên người tản mát ra một cỗ sát khí, nhưng làm cho nàng hơi kinh ngạc chính là, Trầm Tường lại còn một mặt trấn định, không có sợ nàng chút nào. Nàng không khỏi bội phục loại tâm tình này của Trầm Tường.

- Cốc chủ... Chúng ta thật không có làm cái gì, hai tháng này...

- Ngươi không cần nhiều lời, ở chỗ này chờ ta!

Trầm Tường theo cốc chủ này đi tới một gian nhà đá, trong lòng hắn âm thầm vui vẻ, tuy hắn không biết cốc chủ này tìm hắn nói chuyện gì, nhưng hắn có thể ở chỗ này vạch trần nàng.

Bình luận

Truyện đang đọc